Tại sao người chồng hiền sau hôn nhân vẫn không quên quá khứ bị ác nữ bắt nạt

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

145 3099

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

(Đang ra)

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

Tổng Tài Hạ Phóng | 总裁下放

Tôi chỉ muốn sống sót, không chỉ vì bản thân mình, mà còn vì người ấy – người đã cùng tôi nương tựa mà sống.

112 2400

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

(Đang ra)

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

KT

Một câu chuyện giả tưởng ấm áp mà dở khóc dở cười về năng lực tẩy não vô song và dàn harem tình cảm nồng nàn chính thức bắt đầu!

27 352

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

(Đang ra)

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Giai thất

PS: Truyện thiên về đấu trí, thuộc thể loại vô hạn lưu. Tác giả đảm bảo dàn nhân vật chính (cả nam và nữ) sẽ không "bay màu", còn các người chơi khác thì.

574 6649

Mesugaki Tank Enters The Academy

(Đang ra)

Mesugaki Tank Enters The Academy

Gyeokgemheojeop

Điều tệ hơn là những lời khiêu khích hoạt động quá tốt...

5 9

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

(Đang ra)

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

Dongle-kun

Tôi đã định rời đi giữa những tràng pháo tay, nhưng pháo tay vẫn không chịu ngừng lại.

193 497

Toàn văn - Chương 69: Không nỡ nhìn lại & Shimizu Yuki rơi vào vòng xoáy tuyệt vọng

"Bạn học Kobayashi Megumi hôm nay không đến trường, không phải vì lý do sức khỏe hay lý do nào khác, mà là vì cô ấy sợ bị trả thù sau khi vạch trần sự thật, đã định nghỉ học rồi."

"Làm được đến mức này đã là dũng cảm lắm rồi đấy, bạn học Kobayashi Megumi. Mặc dù ngày thường cô ấy không hòa đồng lắm, nhưng mọi người lớp D năm hai vẫn rất thân ái mà, đều có quan tâm và khuyên giải cô ấy, không hiểu sao lại nghĩ quẩn như vậy?"

"Đúng đó đúng đó. Có lẽ là vẫn chưa đủ tin tưởng chúng tớ thôi. Vậy mà lại phải chịu đựng đối xử như vậy mà không chịu nói ra. Bất kể thế nào, chúng tớ thực sự không hề hay biết, cũng vì chuyện này mà cảm thấy rất buồn."

"Vậy à? Sao tớ nhớ có một lần mấy con nhỏ bắt nạt kia trực tiếp trước mặt cả lớp đánh Kobayashi Megumi một trận, sau đó còn lôi vào nhà vệ sinh bắt cọ bồn cầu nữa mà. Là tớ nhớ nhầm sao?"

"Lầu trên, cậu không phải là người lớp khác trà trộn vào đây gây rối đấy chứ? Đừng nói những lời không có lợi cho sự đoàn kết của lớp D năm hai!"

"Đúng đó đúng đó. Bây giờ việc cấp bách là phải xử lý tại chỗ mấy con nhỏ bắt nạt kia và Trưởng ban Kỷ luật Shimizu Yuki chứ? Loại cặn bã đội lốt trí thức như vậy mà cũng có thể len lỏi vào Hội học sinh, rốt cuộc là làm ăn kiểu gì vậy? Mấy người trong Hội học sinh đều là đồ ăn hại à?"

"Tin tức lạnh: Vị Trưởng ban Kỷ luật nhập học với thân phận bình dân này, trước đây chính là đại thiếu gia nhà Shimizu đó nha. Mọi người không đoán sai đâu, chính là cái gia tộc khổng lồ đã suy tàn Shimizu đó!"

Sau khi bạn học cùng lớp đứng ra thanh minh, cũng có người lập tức đứng ra phản bác. Trong một thời gian, trên diễn đàn cãi nhau ỏm tỏi, độ nóng cũng tăng vọt theo đường thẳng.

Như lửa cháy lan ra đồng cỏ, quét qua cả ngôi trường Sakino rộng lớn, có thể nói là không ai không biết, không ai không hay.

Đây không chỉ là một sự cố ngẫu nhiên, mà ngược lại là quả bom khổng lồ đã bị đè nén trên đầu mỗi học sinh Sakino trong nhiều năm qua, nay đã bị châm ngòi, trong nháy mắt bùng nổ phản ứng dữ dội chưa từng có từ trong sự im lặng u tối, đè nén.

Nếu là trước đây, bọn họ còn vì chuyện này không xảy ra với mình mà thầm mừng, lại vừa thấp thỏm lo âu, sợ mình trở thành mục tiêu tiếp theo của kẻ bắt nạt.

Nhưng sự đã đến nước này, mắt thấy chuyện xấu xa, bẩn thỉu không thể để người khác biết này có khả năng bị vạch trần, người bị bắt nạt hy vọng nhờ đó thoát khỏi cảnh khốn cùng tăm tối vô tận. Mà kẻ bắt nạt cũng cảm thấy sợ hãi, muốn nhân cơ hội tẩy trắng, "cải tà quy chính".

Thế là, dưới sự tình cờ như vậy, rõ ràng đã dấy lên một làn sóng chỉ trích bằng lời nói và văn tự.

Các học sinh trực tiếp trước mặt giáo viên đang giảng bài lôi điện thoại ra điên cuồng bình luận, ai nấy đều tự xưng mình nắm được thông tin đầu tay, tại chỗ bỏ qua sự thật, bắt đầu bịa đặt hàng loạt các sự kiện liên quan, thậm chí còn tung tin đồn nhạy cảm.

"Nếu chuyện đã ầm ĩ đến mức này, tôi cũng muốn đứng ra góp một phần sức lực. Nói ra không sợ mọi người cười chê, thực ra… tôi cũng từng bị bạn Shimizu quấy rối và xâm phạm, chỉ là vì sợ hãi uy quyền Trưởng ban Kỷ luật của cậu ta, nên trước nay vẫn luôn chỉ có thể âm thầm chịu đựng."

"Bớt chém gió đi, mày xấu như vậy, bạn Shimizu cậu ta nuốt trôi nổi à?"

"+1, rõ ràng tôi mới là nạn nhân thực sự, hơn nữa còn đang mang thai con của bạn Shimizu nữa…"

"Mấy người đừng có quá đáng. Bạn Shimizu cậu ấy là một người dịu dàng, chu đáo như vậy, vừa nhìn đã biết là bị người ta vu khống, hãm hại rồi. Chỉ riêng việc đẹp trai thôi cũng đủ để nói lên tất cả rồi."

"Con đĩ ở đâu ra vậy? Mày liếm bạn Shimizu như thế, cậu ta cũng không ban cho mày một miếng thịt đâu."

Trong lớp A năm hai, nơi một trong những nhân vật chính của vở kịch này, Shimizu Yuki, đang theo học, không chỉ có phe cấp tiến tin vào lời đồn, mà cũng có đông đảo phe bảo thủ hô hào phải nhìn nhận một cách lý trí.

Mâu thuẫn này chủ yếu đến từ nhóm nữ sinh lớp A năm hai, từng người một đấu võ mồm, cãi nhau không dứt.

"Hay là thế này đi. Hay là để bạn học chuyển trường Sakai nói thử xem, cậu thấy bạn Shimizu có thực sự là người trong ngoài bất nhất, là người sẽ làm ra những hành vi hèn hạ, xấu xa này không?"

"Ể, tớ… tớ nói sao?"

Sakai Mina, người vẫn luôn đứng ngoài cuộc, không tham gia bất kỳ cuộc thảo luận nào, có chút bất ngờ.

Cô ta che miệng, lắc đầu nguầy nguậy, nhíu mày chìm vào dáng vẻ phiền não vô cùng đáng yêu, vậy mà lại không có ai muốn lên tiếng thúc giục cô ta trả lời nhanh lên.

"Ấn tượng đầu tiên của tớ về bạn Shimizu tự nhiên là rất tốt. Điểm đẹp trai, phong độ thì không cần phải nói rồi. Tính cách cũng trầm ổn, chu đáo, nói chuyện với người khác bình tĩnh, ôn hòa như thể chưa bao giờ nổi giận vậy."

"Nói vậy, bạn Sakai cũng cho rằng Shimizu Yuki cậu ta bị oan?"

"Cái này khó nói lắm. Biết người biết mặt, không biết lòng. Tớ là con gái… tạm coi như giác quan thứ sáu cũng khá chuẩn, bạn Shimizu cậu ấy hình như có hơi kỳ lạ, đôi khi khiến người ta cảm thấy bầu không khí âm u, ẩm ướt…"

Sakai Mina nghịch lọn tóc mềm mượt trên vai, cô ta khẽ cắn môi dừng lại, sắc mặt giằng xé, áy náy, lập tức lắc đầu.

"Trước khi có kết quả thực sự, mọi người vẫn là đừng đoán mò nữa. Cứ như vậy sau lưng bàn tán về bạn học cùng lớp, thì có hơi quá đáng rồi."

Cả một bộ combo nhuần nhuyễn này tung ra, mùi "trà xanh" nồng nặc, nhưng lại không hề khiến người ta cảm thấy ghê tởm, ngược lại chỉ cảm thấy hương thơm thoang thoảng bay vào mũi, quả thực là một sự hưởng thụ tuyệt vời.

Chỉ có điều Sakai Mina hoàn toàn đứng ở góc nhìn khách quan, trung lập, nói nửa ngày cũng bằng không nói.

Mà bên kia, Shimizu Yuki, người chưa bao giờ lướt diễn đàn trường, hoàn toàn không biết gì về chuyện này, cuối cùng cũng đúng như mong đợi của mọi người, bước vào lớp học như thường lệ.

Ngay sau đó, cậu liền phải hứng chịu những ánh mắt nóng rực, sắc như dao của cả lớp, như thể muốn xuyên thủng cậu, xử tử tại chỗ.

Ban đầu Shimizu Yuki còn cảm thấy bối rối và khó hiểu, cho đến khi được phe bảo thủ nhắc nhở, cậu mới mở diễn đàn trường ra, mất vài phút đồng hồ, mới hiểu rõ ngọn ngành câu chuyện.

Kỳ lạ là, cậu vậy mà lại không cảm thấy quá tức giận, cũng không nảy sinh sự kích động mất kiểm soát, cũng hoàn toàn không có ý định muốn giải thích trước mặt mọi người, thanh minh cho bản thân.

Gia đình từ nhỏ đã dạy cậu phải chín chắn, ổn định. Bất kể bao nhiêu người ghét cậu, phỉ báng cậu, chế nhạo cậu, Shimizu Yuki đều không quan tâm, không để tâm, không coi là chuyện gì to tát.

Nhưng bây giờ cậu đang cầm điện thoại, đôi đồng tử đen láy, sâu thẳm phản chiếu đoạn video đó. Khuôn mặt tuấn mỹ, thanh tú chìm trong sự ngây dại. Từng luồng khí lạnh từ lòng bàn chân xộc thẳng lên não.

Là người trong cuộc, cậu biết rất rõ, đoạn video này đúng là hàng thật giá thật, tuyệt đối không có nửa phần giả mạo.

Mà nhân vật chính trong video chính là nữ sinh bị bắt nạt Kobayashi Megumi do chính tay cậu cứu giúp. Trên người đối phương thậm chí còn đang mặc chiếc áo khoác đồng phục mà cậu để lại.

Rõ ràng mình đã thật lòng muốn giúp đỡ cô ấy như vậy, tại sao… rốt cuộc là tại sao?

Shimizu Yuki sợ hãi khi phải đào sâu vào những thứ ẩn giấu đằng sau chuyện này. Mẹ Shimizu Iori dạy cậu phải dùng sức lực dư thừa để giúp đỡ người khác, đây chính là con đường phải đi để hướng tới cuộc sống tự do, hạnh phúc.

Nhưng tất cả những gì đang xảy ra hiện nay, đang dữ dội và tàn nhẫn đánh sập nhận thức của Shimizu Yuki. Có những thứ đang từng chút một sụp đổ, tan vỡ.

Ánh mắt của mọi người như những sợi xích sắt siết chặt cổ cậu. Đôi đồng tử đen láy co rút lại, run rẩy nhè nhẹ. Cảm giác buồn nôn, chua xót dâng lên từ dạ dày, thôi thúc một cơn nôn mửa dữ dội.

Shimizu Yuki lần đầu tiên cảm thấy khó chịu như vậy về mặt thể chất. Cậu cố gắng đè nén cơn buồn nôn, che miệng chạy thẳng về phía nhà vệ sinh.

"Ể, bạn Sakai cậu đi đâu vậy?"

Sakai Mina nhìn chằm chằm bóng lưng thiếu niên bỏ chạy, như thể nhìn thấy cảnh tượng mà mình đã mong đợi từ lâu, đột nhiên đập bàn đứng dậy.

Nữ sinh ngồi cùng bàn giật mình, kinh ngạc liếc nhìn sang. Phong cách giật mình thon thót như vậy đâu phải là Sakai Mina mà cô quen biết.

Mấy ngày nay tiếp xúc, nữ sinh chuyển trường xinh đẹp này cho cô cảm giác giống hệt như ấn tượng về các tiểu thư nhà giàu: ngũ quan, vóc dáng, khí chất đều hoàn hảo không chê vào đâu được.

Nữ sinh rụt rụt cổ, hoàn toàn không chú ý đến đôi chân dưới váy của nữ sinh xinh đẹp đang bắt chéo vào nhau một cách vô cùng khó coi, run rẩy vì phấn khích, phải khó khăn lắm mới vịn được vào bàn học mà không bị ngã mềm nhũn xuống.

"Cậu không được khỏe à? Mà sao… sao còn đang run vậy?" Nữ sinh cùng bàn lại hỏi một lần nữa, vẻ mặt lo lắng.

Cô ta lại chỉ nhìn thấy Sakai Mina mặt mày đỏ bừng, lưỡi liếm môi khuấy động nước bọt, từ khoang miệng thở ra hơi nóng trắng xóa, dính nhớp.

"Tớ đi vệ sinh một lát, thật sự… thật sự sắp không nhịn được nữa rồi."