Thanh thần kiếm trắng tinh khôi vung xuống, lưỡi kiếm chứa đựng sức phá hoại tuyệt đối khoét sâu vào sườn con sói đen. Thế nhưng, dù đã hứng chịu vô số đòn tấn công, Lycaon vẫn không gục ngã. Vết thương lớn bị khoét sâu cũng liền lập tức khép lại trong nháy mắt, nhìn bề ngoài thì trông chẳng có chút tổn thương nào cả.
Nhưng chính vì đã chiến đấu với nó suốt từ nãy đến giờ nên bọn tôi hiểu rõ— đòn tấn công của chúng tôi thật sự đang bào mòn tài nguyên của Lycaon.
Thực tế là số phân thân nó có thể tạo ra đã giảm xuống chỉ còn một con, và đòn công kích diện rộng tạo thương thương bóng tối từ dưới mặt đất cũng giảm đi rõ rệt. Không biết là do số lượng bóng có thể sử dụng trong một lần xuất hiện có giới hạn, hay còn lý do nào khác.
Để suy đoán điều đó thì chắc phải cần một quyển sách hướng dẫn chiến thuật, mà đáng tiếc là thứ đó lại không hề tồn tại ở đây.
「Còn lại bao nhiêu lần nữa!?」
「Một lần nữa thôi ạ……!」
Móng vuốt của Lycaon vung lên nghiền nát khúc gỗ, cùng lúc đó, đòn Mana Shaker được phóng ra từ phía sau khiến chân sau của nó bị sụp xuống. Lycaon nhìn chằm chằm vào Emul đang ngồi trên đầu tôi với ánh mắt đầy khó chịu, nhưng nó càng nhìn về phía này thì Rei-shi lại càng được tự do hành động.
Tình hình đã ổn định hơn đôi chút, chuyển từ 「đi trên dây thép mỏng」sang 「đi trên dây thừng kéo co」, nhưng vẫn có vài vấn đề phát sinh.
「Xin lỗi! Em không thể dùng 【Không Thiền】 được nữa ạ!」
「OK, lùi xuống đi!」
Ma pháp「Nhẫn Ẩn Tâm Đắc」 mà Akitsu Akane sử dụng, do đặc tính của nó, số lần có thể thi triển phép tương ứng với số item「Khúc Gỗ Thế Thân」 mà cô mang theo. Và tất nhiên Akane không hề nghĩ mình sẽ phải chiến đấu với Lycaon nên số lượng khúc gỗ trong kho đồ đã cạn sạch.
Dòng chữ hiển thị ở mép tầm nhìn……『Thời gian hoạt động còn lại: Một phút』
—Giới hạn thời gian. Thật buồn thay, lò phản ứng ether ngoại tiêu chuẩn này là loại phải sạc, nghĩa là thời gian hoạt động của Chu Tước có giới hạn, và cái giới hạn đó đang cận kề.
Và không chỉ Rei-shi, mà sự tập trung của chính tôi cũng sắp đến giới hạn rồi.
(Còn một lần nữa để hoàn thành điều kiện cho át chủ bài của Rei-shi…… Mình nên tung lá bài của mình ra lúc nào đây, trước? Hay là sau??)
Còn lại hai phút. Chu Tước đã làm rất tốt, nhưng trớ trêu thay, chỉ vài phút nữa thôi là một đám mây khổng lồ sẽ che khuất quỹ đạo của mặt trăng.
Nếu phân thân vô hình được giải phong ấn, liệu chúng tôi có đối phó nổi hay không thực sự là một ranh giới rất mong manh.
Sự nôn nóng thúc dục cơ thể tôi gấp gáp hơn. Đến lúc này, tôi có thể nói mình đã hoàn toàn nắm bắt được chuyển động của Lycaon. Nhưng đây là một con game mà rắn còn có thể bắn phân vào mặt, chẳng ai biết thứ gì là cờ kích hoạt hành vi đặc biệt của boss, nên tôi vẫn không thể bước thêm một bước để chuyển sang thế tấn công.
「Rei-shi! Đòn tiếp theo thì sao!?」
「Cho tôi một phút!」
Giới hạn thời gian của Chu Tước đang đến gần. Những chiếc đồng hồ đếm ngược đang chạy song song trong đầu khiến tôi rối tung, suýt quên mất kỹ năng nào đang hồi, kỹ năng nào cần phải kích hoạt ngay.
Đối mặt với Lycaon xấc xược đọc vị chuyển động của tôi và tung cú cắn phủ đầu vào vị trí tôi sẽ đáp xuống trong vài giây nữa, tôi đạp lên không trung để cưỡng ép thay đổi quỹ đạo, thoát khỏi hàm răng đang chực chờ kia. Được rồi, thời gian hồi của Flit Float bắt đầu tính từ bây giờ.
「Làm sao đây…… theo như những gì nghe được thì át chủ bài của Rei-shi rất khó trúng nếu không giữ chặt được chuyển động của nó……」
Đáng tiếc là tôi không mang theo kỹ năng khống chế nào để dừng chuyển động của nó, còn Magic Chain của Emul thì lại hơi thiếu lực để gọi là khóa chặt thực sự.
Nếu vậy thì chỉ còn cách nhắm vào motion khựng lại —quy tắc tuyệt đối buộc Mob phải hủy toàn bộ hành động khi bị giật mình. Chỉ còn cách dùng điều đó để dừng Lycaon lại.
Đó cũng là thời điểm hoàn hảo để tung ra con bài tẩy của tôi… nhưng… thật ra chiêu bí mật của tôi cũng khó mà đánh trúng nếu đối phương không đứng yên. Không phải không thể, nhưng mà khó.
「Làm sao để đánh trúng đây... lúc nó dùng đòn diện rộng, đánh thường, hay là lúc đang phân thân...」
Chỉ trúng thôi thì chưa đủ. Tôi phải vừa lùa nó vào phạm vi đòn át chủ bài của Rei-shi, đồng thời còn phải làm nó khựng lại đúng thời điểm. Tức là vừa phải kiểm soát giá trị gây choáng, vừa di chuyển chọn vị trí, xong xuôi mới được tung đòn tấn công. Độ khó gì thế này, đến cả tôi cũng phải buột miệng cười khan.
「Gom toàn bộ thù hận, rồi mạo hiểm để cả bọn tụ lại một chỗ…… không, nếu nó tung phân thân thì hỏng bét. Phải đánh trúng đúng lúc nó vừa phát động hành vi tấn công. Làm sao để khóa các lựa chọn hành động của nó lại… phải kích hoạt hành vi mà chắc chắn bản thể sẽ lao đến giết mình…… chết tiệt」
Tôi liên tục thực hiện các bước di chuyển để né tránh chuỗi cào bằng chân trước chẳng dễ thương chút nào và sức hủy diệt lại càng không dễ thương hơn
Trong khi giữ khoảng cách vừa đủ để không bị cuốn sóng xung kích khi chân nó nện xuống đất, với di chuyển gần như là chạy lùi chứ không còn là bước lùi nữa, đảm bảo duy trì cự ly gần ngay thời điểm Lycaon kết thúc đòn tấn công.
Bản thân tôi cũng đã vài lần đánh trúng nó, nhưng nếu không phải là 「đòn hiệu quả」 từ Emul thì tôi không thể nào giữ được thù hận trước sự thay đổi mục tiêu liên tục của Lycaon.
Không phải dựa vào lượng sát thương nhiều hay ít, mà cơ bản thứ tự ưu tiên của nó dựa vào việc đòn đó có tác dụng với bản thân Lycaon hay không.
Nghĩ thế thì tôi cũng hiểu tại sao hồi SF-Zoo đấu với nó, nó lại lờ đi dàn Tanker mà tấn công hàng sau.
Với nó mà nói, so với lũ Tanker chỉ hơi cứng một tí, thì cái đám đứng ở đằng sau đã trói chân được nó, dù có thể xử lý dễ dàng lại đáng ghét hơn.
「Lý do nghe khinh người thật đấy, nhưng hiệu quả đến phát cáu」
Nhắm chuẩn xác để tiêu diệt con Át chủ bài quan trọng nhất, một con quái vật lại sở hữu sự xảo quyệt của người chơi. Đúng là Boss Rác, nếu không phải là nội dung endgame như Quái Vật Độc Nhất thì siêu mất cân bằng game.
Thời gian hoạt động của Chu Tước còn một phút rưỡi. Không phải là trận đấu sẽ kết thúc ngay lúc đó, nhưng ít nhất, việc phân thân vô hình được giải phong ấn chắc chắn sẽ không khiến tình hình khá khẩm lên.
「Ờ thì… mệnh lệnh…nói bình thường là được đúng không……」
「Anh đang nói chuyện với ai thế ạ desuwa?」
「Chim trên trời」
「Sanraku-san…… chẳng lẽ… đầu anh……」
Muốn bị quăng xuống hả, con thỏ này.
Tự nhiên học được cái thói kiểu khịa đểu người ta, rốt cuộc là học theo ai vậy trời…… chắc là nhiễm mấy con vi khuẩn xấu từ Oikattzo hay Pencilgon rồi, ừ.
「Nghe này Chu Tước, nhờ ngươi làm thêm một việc trước khi đi ngủ. Vào đúng lúc ta ra hiệu......」
Đây chính là thời khắc quyết định.
Sau khi gửi lệnh cho Chu Tước và kết thúc nhanh buổi họp chiến thuật với các thành viên khác, tôi đổi vũ khí từ Thố Nguyệt sang Găng Tay Bọ Cạp Rực Rỡ Gilta Brille.
「Emul, canh đúng nhịp nhé!」
「Vâng ạ!」
「Sanraku-san, em sẵn sàng rồi!」
「Ok...... Ngon thì nhào vô đây Lycaon!」
Không được phép phạm sai lầm, phải tập trung cao độ...... Ba, hai, một, NGAY LÚC NÀY.
Tôi dồn năng lượng từ cú xoay hông, dồn nó vào lực ly tâm, rồi dùng điều chỉnh khung hình pha trộn giữa thả lỏng và gồng lực để tung cú rờ ve vào chân trước của Lycaon.
Ngay khoảnh khắc trước khi sức mạnh đủ để hất bay cả cái đầu người được dồn vào cái chân trước khủng khiếp—tôi chớp lấy 「sơ hỡ」 trong một chớp mắt và thực hiện cú parry.
Một khoảng lặng chỉ vỏn vẹn vài giây, chưa đến năm giây. Vào đúng khoảnh khắc đó, kỵ sĩ đen tuyền lao lên cùng thanh kiếm.
「Catastrophe……!!」
Thanh đại kiếm giáng mạnh vào hàm dưới, xé toạc con mắt phải của Lycaon. Nó choáng váng, khựng người lại, khuôn mặt ngửa lên trời mang vẻ vô hồn như một tượng bùn chưa kịp phủ sơn…Chỉ trong một giây, con mắt phải bị rạch nát ấy ngay lập tức phục hồi, chẳng rơi một giọt máu, lại sáng lên ánh vàng kim lần nữa.
「Điều kiện đã hoàn tất….!」
「Xả chiêu ngay!」
「Vâng!」
Từ đây mới là màn chính. Tôi, Emul và Chu Tước sẽ khóa chặt con sói kia tại chỗ này……!
「Ngay bây giờ, Chu Tước!」
『Hiểu Rõ. Kích Hoạt Incinerate Slasher』
Chu Tước hóa thành ngôi sao băng rực lửa lao thẳng xuống. Gom toàn bộ công suất còn lại, nó bung thanh lưỡi vật lý khổng lồ giấu trong bụng, rồi dùng đôi cánh để tăng tốc theo một đường thẳng tắp, những chiếc lông đuôi đỏ rực gầm thét thiêu rụi bầu khí quyển.
Mục tiêu của Chu Tước là chân sau của Lycaon. Chừng nào còn mang hình dạng sinh vật, sự cơ động của nó phần lớn đều phụ thuộc vào 「chân」.
Tất nhiên Lycaon không đời nào không nhận ra Chu Tước đang lao xuống cùng tiếng nổ vang trời, nó dồn lực vào cái chân sau bị nhắm tới để tung cú đá phản công.
「Xin lỗi nha Lycaon」
Nhưng đây không phải trò bài tây mà là TCG, nên tụi tao sẽ thắng bằng cách spam combo bài tẩy.
「【Cơ Chế Quá Tải – Exceed Charge】!」
「Mana・Shaker!」
「Ta là kẻ nắm giữ hỗn mang……!」
Khi đã hiểu tiêu chuẩn của cơ chế thù hận, thì sẽ dễ dàng xây dựng phương pháp công lược. Việc AI cập nhật mức độ đe dọa……sự xuất hiện đột ngột của những mối nguy hiểm mới sẽ tạo ra kẽ hở tương tự như trạng thái khựng lại.
Thứ nhất — tôi, đứng chính diện, tung bài tẩy.
Thứ hai — Emul, chờ ở phía chéo sau lưng, tấn công vào chân nó.
Thứ ba — Rei-shi, đứng sau lưng tôi, bắt đầu kích hoạt ác chủ bài.
Bốn mối nguy. Dù có biết cũng không thể làm gì, thế nên người ta mới gọi là 「Chiếu Tướng」
Tao biết thừa là mày không kịp tung ra đòn tấn công diện rộng. Dù ngăn được một trong số bọn tao, những lá bài tẩy còn lại vẫn trúng mày.
Nên lựa chọn duy nhất mày có ngay lúc này chỉ còn một.
「Quả nhiên RNG đúng là đồ rác rưỡi mà」
Cứ nhè đúng cái lúc này mà ánh trăng lại bị che khuất. Đồng nghĩa phân thân tan vào bóng tối, trở nên vô hình. Bốn quân bài chủ lực đã lật, việc xử lý phân thân lúc này là bất khả thi.
Trừ phi cô ấy làm được điều gì đó, đội hình sẽ sụp đổ.
「Trông cậy vào cô…… Akitsu Akane!」
__________________________________________________________
Vốn định là sẽ gói gọn lại trong 10 phần thôi mà......
・Rốt cuộc thì Di Cơ Trang có gì ghê gớm?
Nó bao gồm các danh mục vũ khí mà chế tạo thông thường không thể tạo ra được, ví dụ như súng, súng, và súng.
Hơn nữa, chúng sở hữu kỹ năng chức năng chung là「Cơ Trang」và nói một cách khiêm tốn thì nó mạnh vãi chưởng. Tuy nhiên, có bất lợi đi kèm.
裏拳(うらけん /uraken) backfist: đấm bằng mu bàn tay