「Ừm… Cậu đã vất vả rồi……」
「À không, ừ thì, giữa chừng tớ cũng thấy hơi vui rồi hòa nhịp theo luôn ấy mà……」
「Muu, nếu ngay từ đầu ngươi nói mình là bạn của Saiga-0-dono thì đâu có thành ra như thế này……」
Nói sao nhỉ, anh chàng tộc côn trùng hình châu chấu này cho tôi cái cảm giác giống như rời nhà để đi du lịch rồi giữa đường chợt nhớ ra quên khóa gas nên vội vàng quay về…Garugagafunononogas… dài quá, bỏ bớt từ trùng lặp, gọi là Garufunos-shi đi. Anh ta nhìn tôi rồi thở dài.
「Mới bắt đầu hành trình mà ta đã liên tục vấp ngã thế này sao……」
Nghe nói là, ngay khi anh ta định lên đường du hành để mở rộng tầm hiểu biết thì bắt gặp Rei-shi và… Imron? Bị bắt phải quay về rồi ngay khi vừa định khởi hành lại thì gặp tôi. Ừ thì, nói thật là tôi cũng thấy hơi áy náy…
Trận chiến dữ dội với cô gái ong với khí chất của một nhân vật mạnh ngay từ ấn tượng đầu tiên, mà từng chiêu thức lại tràn ngập sát khí— nếu xét ở góc độ đấu tay đôi thì đúng là một đối thủ xứng tầm… nhưng thôi, tôi không muốn đánh với cô ta lần nữa đâu. Cảm giác là càng kéo dài thời gian thì càng phiền phức hơn. Nếu phải ví thì cô ta là kiểu boss mà càng giảm HP thì chỉ số càng tăng ấy.
「Ngươi… cố tình thể hiện bản thân đấu ngang ngửa với cô ấy để khiến ta công nhận ngươi sao……chẳng lẽ đó mới là mục đích của ngươi?」
「Hả?」
Trong lúc tôi đang suy nghĩ linh tinh thì chẳng hiểu sao lại bị hiểu lầm. Không phải tôi cố tình đóng vai phản diện gì đâu, thật ra tôi chỉ kiểu ghé qua đây như ghé trạm dừng chân để đi vệ sinh thôi mà…
「Fufu…Khá thông minh đấy.」
Tôi không có xác nhận điều gì cả, chỉ đơn giản là khen trí tuệ của Garufunos-shi thôi. Nếu anh ta hiểu nhầm thì cũng chẳng phải lỗi của tôi —đó là kỹ thuật đàm phán kiểu bút chì.
「Hoo, quả nhiên đúng là bạn của Saiga-0-dono mà」
「…Cảm giác tôi đang bị tâng bốc dữ dội dù tôi chưa làm gì cả?」
「À, không, chỉ là… trong lúc làm nhiệm vụ thì không biết từ khi nào mà……」
À, chắc là kiểu chỉ số ẩn như Linh Hồn Vorpal hay gì đó nhỉ? Dựa trên những gì nghe từ Rei-shi và màn giao tiếp bằng nắm đấm vừa rồi, có vẻ dũng cảm là điều kiện kích hoạt? Khác với Linh Hồn Vorpal, cảm giác như cả sự liều lĩnh hay liều mạng cũng được tính điểm cộng.
「Hừm…… à đúng rồi, thật ra tớ có chuyện muốn bàn với Rei-shi một chút.」
「Chuyện muốn bàn…… sao?」
「Ừm…… Tớ muốn nhờ Diale đưa tôi về Rabbits một chút」
「Nhờ Diale-sao ư……? Nhưng mà, Sunraku-san có……」
「À ừ, có chút chuyện ấy mà. Tớ đang không muốn cập nhật điểm lưu hiện tại nên không thể hồi sinh để quay lại căn cứ tiền tuyến được」
「À…… ra là vậy. Diale-san đang ở lò rèn trong làng cùng với Imron-san đấy.」
「Imron là…… ờ, người mà Pencilgon đang âm mưu lôi kéo đúng không?」
「Ờm……vâng, đại khái là vậy. À nhưng mà…」
……? Kỳ lạ, sao nói chuyện ngập ngừng thế?
「Sanraku-san…… thật ra, Imron-san là thợ rèn…… và, à thì, cô ấy cực kỳ hứng thú với những thứ như Vũ Khí Anh Kiệt đấy.」
「……Hô?」
Ra là vậy, nếu gặp mặt có lẽ sẽ hơi phiền phức đây. Nhưng mà……không hiểu sao tôi lại ngửi thấy mùi cơ hội làm ăn ở đây?
「Wa! Cái gì kỳ lạ quá à!」
「Xin chào~ đồ kỳ lạ đây~」
Tuyệt kỹ đi lê chân giữ cố định phân thân trên được tung ra, khiến đám nhóc tộc côn trùng có vẻ ngoài khá ấn tượng vừa hét “waaa kyāaa” vừa chạy tán loạn. Mấy đứa đó trông như ấu trùng bướm phượng ấy nhỉ… mà không biết có hóa nhộng không nhỉ?
Có vẻ tôi chưa được toàn bộ tộc côn trùng chấp nhận hoàn toàn, nhưng việc tôi là đồng đội của Rei-shi— người đã bất ngờ trở thành Post-Tottori (chỉ nhân vật được một chủng tộc đặc biệt cưng chiều)— cộng với chuyện tôi từng đấu ngang ngửa với cô gái ong, dường như đã khiến họ nhìn tôi theo hướng tích cực hơn.
Rồi, Sau khi moi được thông tin về lò rèn cái lão trưởng lão ve sầu từng gọi tôi là tai ương với gì gì đó...tên ông ta dài quá nên tôi quên rồi, hình như kiểu MinminBunshakaJiijii gì đấy.
Tôi đường đường bước vào lò rèn với dáng vẻ oai phong, khoe khoang đôi găng tay Bọ Cạp Rực Rỡ Gilta Brille
「……Hmmmm, cái này dùng thuận tay hơn một chút so với đồ Bi-neesan làm…… nhưng mà, độ bền thì bên kia lại tốt hơn……」
「Fufun~ Độ bền đúng là quan trọng đấy, nhưng hỏa lực bùng nổ mới là thứ đáng giá! Chỉ cần không vỡ hẳn thì thợ rèn như tôi có thể sửa lại, nên nếu chỉ giảm một chút độ bền mà tăng hỏa lực thì chả phải nên chủ động giảm bớt đi sao!」
「Không, nhưng mà Imron này. Tôi còn tính đến dùng trong chiến đấu cận chiến nữa, nếu tính đến việc phải vung tay đập trực tiếp thì giảm độ bền sẽ giảm khá nhiều đấy?」
「Đần thật đấy. Tôi không phản đối chuyện sống chết cùng một món vũ khí đâu,
nhưng đã là pháp sư đánh bằng số lượng đòn mà cứ khư khư chọn gậy như đi kén rễ thì chịu thua. Dù dùng luân phiên hay để làm dự phòng, đa dạng hóa vũ khí chẳng bao giờ là thiệt cả.」
「Hmm… Cũng có lý……」
Ra đó là Imron, được rồi…
「Chào nhé, biết đang bận nhưng cho tôi mượn cô thỏ kia chút được không?」
「Hả? Cái…」
Imron quay lại nhìn tôi, giọng nữ tính vang lên từ avatar nam vạm vỡ, hẳn là chẳng còn buồn nhập vai gì nữa— nhưng ngay khoảnh khắc ánh mắt cô ta chạm vào hai cánh tay tôi, gương mặt bỗng trở nên hoàn toàn trống rỗng.
「……C-cái gì……」
「A-anh là Sanraku!? Chẳng lẽ cả Emul cũng ở đ-đây!? Khôôô… chẳng lẽ chuyện mình tu luyện bị lộ rồi sao……!?」
「Không, Emul không có ở đây. Chính vì thế nên tôi mới đến gặp cô.」
Kukuku… ngay trước mặt kẻ vừa thao thao bất tuyệt về việc gỗ quan trọng thế nào trong việc làm gậy phép, bỗng xuất hiện một món siêu vũ khí tương lai— Đôi mắt cô ta lập tức bị hút chặt vào đó. Quan trọng là phải chiếm thế chủ động…! Trang bị mạnh tự nó đã có sức uy hiếp, chiến thuật của tôi là dùng tài nguyên để áp đảo đối phương!
Trên thực tế, trước giờ mỗi khi cần thương lượng, cách này luôn cho kết quả tốt nhất…. Vì vậy, tôi cứ nghĩ lần này cũng ổn thôi.
Nhưng mà… có lẽ tôi đã xem thường nỗi khao khát cháy bỏng của dân nghề chế tác —những người đã bị hệ thống mới cho ăn hành suốt thời gian qua.
「Ồ? Cô đang để ý đến cái nà—」
RẦM!!
「Hiee!?」
C-cái gì!? Kabedon á!? Ủa, tôi có nên đổi giới tính không!?
「……Hiệu suất……」
「Hả?」
「Nói tôi nghe…về hiệu suất đi」
Không hỏi cách lấy được à? …mà thôi, cũng được.
「Nắm đấm bên này bắn ra những viên pha lê cỡ viên đạn, nhờ giao động để biến thành những cột pha lê khổng lồ. Rồi nắm đấm bên kia hấp thụ ma lực từ ánh trăng để nạp năng lượng…… à, việc tạo cột pha lê cũng cần năng lượng từ ma lục đã nạp sẵn.」
Quá Tải Cơ Giới thì… thôi, tạm giữ bí mật. Với ngần ấy thông tin thôi mà trông Imron đã đủ hài lòng lắm rồi.
「Vũ khí dạng song quyền thì thường là hai món một cặp, năng lực cơ bản giống nhau…… Mẫu đặc biệt? Không đúng?! Vì dùng nguyên liệu khác nhau ư? Nhưng mà trong trường hợp đó…lẽ nào hai bên có năng lực lẫn chỉ số riêng biệt cho từng cái sao……」
……Ừ.
Vì linh cảm ở lại đây thêm nữa thì sẽ bị cuốn vào chuyện cực kỳ phiền phức, nên tôi nín thở lặng lẽ rút lui.
Nào nào, Diale, lại đây nào……
「Ah!Khoan đã!!」
「Gehh」
「Tôi đâu có ý bảo cậu nhường nó lại hay gì đâu, nên đừng có cảnh giác vậy zo…… Trái lại…… tôi muốn biết quá trình chế tạo nó……zo」
Người này vừa hỏi một lèo mấy vấn đề liền luôn đấy…… Thôi kệ, nghe nói trong số người chơi thì cô ta thuộc hàng thợ rèn hàng đầu. Tạo mối quan hệ chắc chẳng thiệt đâu. Có điều, nhập vai thì hơi bị cẩu thả đấy.
「Thôi được…… vậy cô muốn biết từ đâu?」
「Tất cả.」
Xin đừng nói cái câu y hệt lão già ma pháp thiếu nữ giả mạo của Library chứ……
◇
Nếu chỉ nhìn bề ngoài, thì đây chỉ là khung cảnh giữa một thợ rèn thô kệch và người tình trong bộ dạng nửa trần đang trò chuyện với nhau.
Tuy chỉ mới quen biết trong thời gian ngắn, nhưng Saiga-0 biết rõ.
Rằng ngoài đời, Imron là một nữ nhân viên văn phòng hơi bất cần đời, với tính cách thân thiện dễ khiến đàn ông bắt chuyện───!
「……Ừm, mình có nên xen vào không nhỉ? Không, nhưng mà……」
「Mu! Chẳng phải là kỳ phùng địch thủ của ta, Saiga-0 đó sao!!」
「Rugadododo・Ru・Dodododo-san…… im lặng dùm cái.」(con vợ nóng thế, ghen r à :v)
「Mu, O ờ…… hiểu rồi」
_____________________________________________________________________
Rugado-san à người thuộc tộc côn trùng, giống bọ cánh cứng, và như cái tên đã gợi ý —anh ta là một trong những Bugs Pride, hạng bảy ký tự.
Nhìn thì như kiểu sẽ bao bọc điện rồi biến hình như dạng chiến đấu đặc biệt nào đó, nhưng thật ra lại là kiểu thuần STR, mọi kỹ năng đều tập trung vào việc tăng chỉ số sức mạnh thể chất.
Nhờ vào việc đã nắm bắt và thích nghi với phong cách chiến đấu chuyên áp chế Massive Dynamite mà Nữ Chính-chan đã được anh ta công nhận thực lực.
Chưa kịp giới thiệu nhân vật đàng hoàng mà tôi đã có quá nhiều điều muốn viết rồi……nhưng mà, nếu nhìn vào Inventoria sau đoạn này thì có khi lại khá vui đấy?
(アゲハチョウ (agehachō) : “bướm phượng” (swallowtail butterfly) Tên khoa học: Papilionidae là một họ bướm lớn, màu sắc sặc sỡ với hơn 550 loài. Sống hầu hết ở các vùng nhiệt đới, thành viên họ này có mặt ở mọi lục địa trừ châu Nam Cực.