Saijaku Muhai no Bahamut

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

145 3114

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

(Đang ra)

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

Tổng Tài Hạ Phóng | 总裁下放

Tôi chỉ muốn sống sót, không chỉ vì bản thân mình, mà còn vì người ấy – người đã cùng tôi nương tựa mà sống.

112 2401

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

(Đang ra)

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

KT

Một câu chuyện giả tưởng ấm áp mà dở khóc dở cười về năng lực tẩy não vô song và dàn harem tình cảm nồng nàn chính thức bắt đầu!

27 353

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

(Đang ra)

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Giai thất

PS: Truyện thiên về đấu trí, thuộc thể loại vô hạn lưu. Tác giả đảm bảo dàn nhân vật chính (cả nam và nữ) sẽ không "bay màu", còn các người chơi khác thì.

574 6686

Mesugaki Tank Enters The Academy

(Đang ra)

Mesugaki Tank Enters The Academy

Gyeokgemheojeop

Điều tệ hơn là những lời khiêu khích hoạt động quá tốt...

5 15

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

(Đang ra)

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

Dongle-kun

Tôi đã định rời đi giữa những tràng pháo tay, nhưng pháo tay vẫn không chịu ngừng lại.

193 498

Volume 20 - Chương 4 - Airi - Em gái tôi nhìn thấy một giấc mơ mới

Lùi lại một chút về thời gian.

Vài ngày sau khi Lux tạm thời lên ngôi vua và quyết định cưới năm vị vương phi.

Tại 『Khu Rừng Cổ Đại』, trong lúc mọi người đang xử lý hậu chiến sau trận quyết đấu với Fugil và bàn bạc về người kế nhiệm Nữ hoàng Rafy, thì tại một nơi khác──

Trong phòng y tế của học viện, Airi đang nằm liệt giường.

「Ưm... Ư ư...」

Trận quyết chiến xoay quanh 『Đại Thánh Vực』 là nơi tất cả mọi người đã đồng tâm hiệp lực chiến đấu.

Airi cũng đã tham gia trận chiến đó, nhưng sau khi tạm hồi phục lúc trận chiến kết thúc── sức khỏe của cô lại chuyển biến xấu, khiến cô phải nằm liệt giường và đến giờ vẫn chưa thể ra khỏi đó.

Dù phòng y tế có một nữ bác sĩ thường trực, nhưng về cơ bản, Noct là người túc trực bên cô nhiều nhất.

Ngay cả lúc này, cô ấy cũng đang tận tình chăm sóc cho Airi.

「──Airi, hôm nay người thấy trong mình thế nào ạ?」

「Chỉ cần nằm yên thì sẽ khỏi thôi ạ... Chắc là vậy.」

Lý do cô ngã bệnh không phải là cú sốc tinh thần vì Lux quyết định cưới năm người vợ──mà là do phản ứng phụ sau khi sử dụng Thần Trang Cơ Long 《Yorumungando》 trong một thời gian dài ở trận quyết chiến.

Cơ thể cô gần như không thể cử động được vì kiệt sức về tinh thần và đau nhức toàn thân.

Cơn sốt cũng ập đến như một tác dụng phụ của việc sử dụng Cơ Long liên tục.

Mấy ngày nay, thời gian cô có thể tỉnh táo chỉ là thoáng chốc, mọi sinh hoạt cá nhân đều phải nhờ cả vào Noct.

「Nghĩ lại mới thấy, chính mình cũng đã liều lĩnh quá...」

Là một Cơ Long Sứ, ngoài chỉ số tương thích ra thì Airi hoàn toàn là kẻ ngoại đạo, nhưng để hỗ trợ cho Lux, cô đã tình nguyện tham gia chiến đấu như một con át chủ bài chống lại Fugil.

Xét về kết quả, quyết định đó đã thành công.

Nếu không có Airi──trận chiến đó có lẽ đã không thể giành được chiến thắng.

Thế nhưng, cái giá phải trả cũng rất lớn.

Dù đó là một Thần Trang Cơ Long dạng ụ pháo cố định, và cô không hề di chuyển một bước nào vào lúc đó, nhưng chỉ riêng việc khoác nó lên mình cũng đã tiêu hao một lượng thể lực đáng kể.

Điều có thể khẳng định lúc này là, Airi có lẽ sẽ không bao giờ khoác Cơ Long lên mình lần nào nữa.

Cô đã từng nghĩ rằng việc điều khiển Cơ Long gần như không liên quan đến thể lực, nhưng hóa ra năng lực thể chất cơ bản vẫn là một yếu tố không thể thiếu.

Nghĩ theo hướng đó, cô đã hiểu vì sao Celis lại được gọi là người mạnh nhất học viện.

Dù sao đi nữa, chỉ cần toàn thân lành lặn và không để lại di chứng thì đã là may mắn lắm rồi.

Đó thực sự là một trận chiến khốc liệt đến mức ấy, và cô cũng mãn nguyện vì đã cứu được Lux.

──Thế nhưng, chuyện nào ra chuyện đó, những ngày tháng nằm trên giường bệnh thật vô cùng nhàm chán.

「Mà này Noct, lịch trình của anh trai tôi thế nào rồi... ạ?」

「Vẫn theo đúng ý của Airi, ngài ấy đang hoàn thành một lịch trình dày đặc nhưng không quá sức. Người không cần lo lắng đâu ạ.」

「Còn việc hộ vệ thì sao... ạ?」

「Vâng. Việc đó cũng được thực hiện đúng theo sắp xếp của Airi. Ngoài tôi ra thì Tam Hòa Âm──Sharis và Tilfur đều đang ở bên cạnh ngài ấy, và cả──」

「Vậy thì tốt rồi. Tôi cũng phải sớm lo cho bản thân mình thôi──」

「Airi...」

Airi vừa lẩm bẩm vừa thở phào nhẹ nhõm.

Trong lúc thay chiếc khăn lạnh trên trán cho cô, Noct không nói được lời nào.

Là bạn cùng phòng, là bạn thân, cô đã luôn ở bên cạnh dõi theo từng hành động của Airi.

Airi, người vốn luôn lo sợ mỗi khi Lux dấn thân vào nguy hiểm, lại liều lĩnh tham gia vào trận chiến cuối cùng cũng chỉ vì không muốn Lux phải chết.

Thế nhưng cũng nhờ vậy mà Lux đã bắt đầu bước đi trên con đường mới với tư cách là một vị vua.

Dù kế hoạch sau khi tốt nghiệp học viện sau một năm tại vị vẫn chưa được quyết định, nhưng chiếc vòng cổ của tội đồ đã không còn nữa.

「Tôi cũng đã được tự do rồi... Có lẽ tôi nên học thêm nữa để được tuyển làm văn quan ở kinh đô chăng.」

「............」

Airi nói một cách bông đùa, rồi cứ thế thiếp đi vì mệt mỏi.

Cùng với Lux, Airi đã chiến đấu để giành lấy tự do.

Không thể điều khiển Trang Giáp Cơ Long một cách thuần thục, Airi đã học hỏi kiến thức về Di Tích và phát huy năng lực của mình với tư cách một văn quan.

Món nợ khổng lồ mà Lux phải gánh vác có lẽ sẽ không bao giờ được xóa bỏ, trừ phi anh trở thành anh hùng cứu thế giới khỏi một cuộc khủng hoảng tầm cỡ thế này.

Nhưng, ngay khi đạt được mục tiêu, bản thân Airi cũng mất đi phương hướng.

Bởi vì với thân phận tội đồ, Airi chỉ luôn suy nghĩ về việc làm thế nào để cùng Lux sống sót qua ngày.

Chính vì hiểu được cảm xúc của Airi nên Noct không thể nói gì thêm.

Cuộc hôn nhân của Lux và các vương phi là một điều đáng mừng, nhưng có lẽ cô vẫn cảm thấy cô đơn như thể anh trai mình đã bị cướp mất.

Dù vậy, cô vẫn nghĩ cho hạnh phúc của Lux và không nói một lời nào.

「Airi──người thật tuyệt vời.」

Noct lẩm bẩm trong lúc ngắm nhìn Airi đã ngủ say.

「Nếu có thể, tôi mong được phục vụ người và Lux-san cho đến tận cuối cùng.」

Thì thầm với người bạn đáng kính của mình xong, Noct tạm thời rời khỏi đó.

Và rồi, Airi thấy một giấc mơ.

***

Năm năm về trước──tại một tu viện ở kinh đô.

Lux và Airi lần đầu gặp lại nhau sau cuộc cách mạng.

『──Airi. Em có sao không!? Em thấy trong người thế nào...? Có ăn uống đầy đủ không?』

Airi vẫn thường mơ về lần gặp lại Lux trong căn phòng khách cũ kỹ bằng gỗ ấy.

Ba tháng sau khi cuộc đảo chính kết thúc──cuộc cách mạng được cho là đã thành công.

Lux đã đến thăm Airi tại tu viện.

Sau cái chết của hoàng đế──Lux nhận được sự khoan hồng từ Nữ hoàng Rafy và trở thành một tội đồ, thoát khỏi án tử hình, nhưng anh đã bị tách khỏi Airi một thời gian.

Về mặt chính thức, Lux được đặt vào vị trí 『Hoàng tử tạp dịch』 như một biểu tượng chuộc lại tội lỗi của cựu đế quốc.

Còn Airi, vì sức khỏe yếu kém, nên phải sống một cuộc sống bị giam lỏng tại tu viện.

Thực chất, đó là cuộc sống của một con tin.

Có lẽ là cả đời──.

Airi đã nghe được lời đồn trong tu viện rằng, nếu may mắn, chiếc vòng cổ của tội đồ sẽ được tháo ra ngay trước khi cô qua đời.

Cô đã ở bên bờ vực tuyệt vọng, tương lai bị số phận trói buộc.

Người anh trai ấy, vài tháng mới được phép gặp mặt một lần, đã vội vã chạy đến thăm cô.

Để bảo vệ Airi, anh đã rèn luyện với Cơ Long khi mới mười hai tuổi──không chỉ dấn thân vào cuộc cách mạng mà còn trở thành tội đồ, nghĩ đến Lux như vậy, Airi ở tu viện không khỏi đau lòng.

(Là tại mình──. Mình đã khiến anh ấy phải chịu cảnh đó.)

Không chỉ phải gánh món nợ vĩnh viễn với tư cách tội đồ, anh còn bị biến thành trò cười cho cả nước với danh phận hoàng tử tạp dịch.

Lòng đau như cắt, nhưng Airi không thể giúp được Lux, cô chỉ biết nén chặt nỗi khổ tâm.

Hơn nữa, dù rất mong được gặp lại anh, cô lại cảm thấy sợ hãi.

Nếu Lux, với thân phận hoàng tử tạp dịch, bị đối xử tàn tệ thì sao──hoặc nếu anh căm hận Airi, con tin này.

Dù cô tin rằng người anh trai dịu dàng của mình sẽ không bao giờ như vậy, nhưng những lời đồn thổi xung quanh thật tàn nhẫn.

Thế nhưng, nỗi lo của Airi đã trở thành thừa thãi.

Anh trai cô vẫn dành cho cô sự dịu dàng thuần khiết và nụ cười thân thương như ngày nào.

『Anh trai mới là người cần ăn uống đầy đủ đấy. Trông anh tơi tả quá rồi.』

『À không, chỉ là anh vừa làm việc xong thôi. Xin lỗi vì đã đến với bộ dạng này nhé.』

Dù đang ở trong hoàn cảnh tồi tệ hơn Airi rất nhiều, nhưng anh không hề tỏ ra yếu đuối.

Anh chỉ không muốn làm Airi lo lắng.

Nhận ra điều đó, Airi nhớ rằng mình đã suýt bật khóc.

Airi, từ nhỏ đã đau ốm vì bệnh tật, mất mẹ, là một thành viên mờ nhạt trong hoàng tộc, và trở thành tội đồ sau cuộc cách mạng.

Bị số phận vùi dập, sự tồn tại của Lux đã giúp cô nhiều đến nhường nào.

Có lẽ, nếu không có người anh này, cô đã chết theo đúng nghĩa đen.

『Em vẫn sống tốt ạ. Mọi người ở đây đều đối xử tốt với em──. Nên anh cũng phải giữ gìn sức khỏe của mình nhé.』

Đáp lại, Airi nở một nụ cười của một tiểu thư đoan trang và véo nhẹ mũi Lux.

『Lần sau gặp lại, em sẽ kiểm tra trang phục và sức khỏe của anh đấy. Anh phải cẩn thận kẻo lại thua lý em đấy nhé.』

『A ha ha... Anh chịu thua Airi rồi.』

Trước nụ cười gượng của Lux, Airi đắc ý đáp lại.

P111

Cô cảm thấy như có một ngọn lửa ấm áp được thắp lên trong lòng mình, vốn ban đầu chỉ toàn cô đơn và sợ hãi đến mức muốn bật khóc.

Thật ra──cô rất muốn Lux ở bên cạnh.

Cô muốn than vãn, muốn khóc lóc.

Nhưng──nhìn thấy bóng hình anh trai, cô đã có thêm dũng khí và nhận ra mình không thể như vậy được.

(Vì để giúp đỡ anh trai yêu quý của mình──khó khăn nào mình cũng sẽ vượt qua.)

Kể từ ngày đó, Airi đã trở nên mạnh mẽ hơn.

Cô không còn để cơ thể ốm yếu kéo mình lại, cô chuyên tâm học hành hơn bao giờ hết, và cố gắng hòa hợp với mọi người xung quanh.

Đã có lúc cô rất muốn gặp anh, muốn được ở bên anh, nhưng cô đã không nuông chiều bản thân mà tự rèn luyện mình để có thể mang lại hạnh phúc cho Lux.

Lux đã luôn chiến đấu vì Airi, em gái của anh.

Anh đã đánh cược mạng sống, dành thời gian để mang lại tự do cho cô.

Vì vậy, như thế này là tốt rồi.

Từ bây giờ, cô mong Lux sẽ ưu tiên hạnh phúc của chính mình.

Nhiều vương phi như vậy quả là đáng lo về những rắc rối──nhưng với năm người họ thì chắc sẽ ổn thôi.

Về chuyện tình cảm của phụ nữ, cô nghĩ cứ để anh đau đầu thỏa thích.

Có lẽ hơi ác ý một chút, nhưng đến mức đó thì Airi không thể lo xuể được.

Nhưng, sau khi anh trở thành vua, về những vấn đề khác, Airi nguyện sẽ dốc hết sức mình.

Cho nên──.

(Hãy hạnh phúc nhé. Không phải vì em, mà từ giờ hãy vì chính bản thân anh.)

Trong cơn mơ màng, Airi thì thầm những lời đó.

Từ lúc nào, ý thức của cô đã hoàn toàn chìm vào giấc ngủ.

***

「Ưm..., ưm.」

Airi tỉnh giấc, khẽ mở mắt.

Một buổi sáng như mọi khi.

Cơn sốt vẫn còn, cơ thể vẫn mệt mỏi như thường lệ, nhưng cô cảm nhận được rằng mình đang dần khá hơn.

(Mình đã mơ một giấc mơ thật hoài niệm...)

Không nghe thấy tiếng các nữ sinh từ dãy phòng học, Airi nhận ra hôm nay là ngày nghỉ.

Hơn nữa, có vẻ như bây giờ là giờ ăn sáng, mùi thức ăn thơm lừng đang lan tỏa vào phòng.

Nữ bác sĩ có lẽ đã nghỉ vì hôm nay là ngày lễ, nhưng cô không lo lắng vì Noct đã hẹn sẽ đến chăm sóc thay.

Lửa trong lò sưởi đã được nhóm lên, căn phòng trở nên ấm áp.

Thầm cảm kích sự chu đáo của người bạn thân, Airi nhắm mắt lại trong phòng y tế.

Một lát sau, cánh cửa phòng được kéo mở.

Cùng với tiếng bánh xe của chiếc khay đẩy là một mùi thơm hấp dẫn lan tỏa.

「Em đói rồi. Mau cho em ăn đi, Noct. Cơ thể em vẫn chưa cử động theo ý muốn được đâu──」

「Xin lỗi nhé. Anh không quen dùng nhà bếp ở đây lắm, nên hơi trễ một chút──」

Airi vừa nói vừa định làm nũng với Noct, thì một giọng nói của một chàng trai đáp lại.

Trước một thực tế không thể ngờ tới, Airi suy nghĩ trong vài giây trên giường bệnh, rồi cố bật dậy.

「...!?」

Nhưng──cơ thể cô vẫn còn nặng trĩu, không thể tự mình ngồi dậy ngay được.

Dù vậy, cô đã biết đó là ai qua giọng nói.

Bằng cách nào đó, cô gom hết sức lực toàn thân, chống tay xuống giường và ngồi nửa người dậy.

Thì ra, người đang chuẩn bị bữa ăn thay cho Noct là Lux, trong bộ đồng phục và khoác một chiếc tạp dề màu hồng nhạt.

「──Cái!?」

「Anh nghe nói em có thể ăn đồ ăn nhẹ, nên đã nấu súp rồi, em ăn được không?」

「Anh đang làm gì ở đây vậy hả anh trai!? Lẽ ra hôm nay anh vẫn còn ở kinh đô chứ!?」

Vừa nghi ngờ cảnh tượng trước mắt có phải là mơ không, Airi vừa vặn hỏi.

Theo lịch trình mà Airi nắm được, lẽ ra hôm nay anh vẫn còn lịch thị sát ở kinh đô.

Dù cho có xong việc sớm, cũng không thể nào anh lại quay về học viện vào đầu giờ chiều hôm nay được.

Theo trí nhớ của cô, sau đó là cả một ngày──một ngày nghỉ ngơi hiếm hoi.

「Airi... Em đang bệnh mà còn nắm cả lịch trình của anh nữa à. Đừng cố sức như vậy, bây giờ hãy quên hết đi và nghỉ ngơi đi nhé.」

「...Anh này.」

Airi, vẫn trong bộ đồ ngủ, đưa tay lên trán và thở dài.

「Bây giờ là lúc quan trọng nhất đấy, anh biết không? Nữ hoàng Rafy đã vắng mặt──và người tự ứng cử lên làm vua mới chính là anh, phải không? Nếu không làm cho nghiêm túc vào lúc này, anh sẽ tạo ra kẻ thù đấy. Người ta sẽ coi thường anh đấy.」

Khi Airi thở dài và liếc nhìn anh, Lux chỉ cười gượng.

「Anh đã làm nghiêm túc rồi mà. Chỉ là xong việc sớm hơn dự định nên anh về thôi. Anh đã dùng Trang Giáp Cơ Long bay một chút nên về sớm được đấy.」

「Vậy thì càng không có lý do gì để chăm sóc cho em cả, đúng không?」

「Ể, tại sao?」

「............」

Thấy Lux hỏi lại với vẻ mặt ngơ ngác, Airi cảm thấy choáng váng.

Dù việc ngồi nửa người dậy cũng đã rất vất vả, cô vẫn gắng gượng phản bác.

「Với tư cách là vị vua tương lai, việc nghỉ ngơi cũng là một phần công việc. Anh không có thời gian để lo cho em đâu! Cớ sao lại phải cố sức đến mức này chứ!」

「Nhưng mà, anh nghe nói Airi vẫn chưa khỏe lại.」

「Xin đừng lo lắng. Em vẫn khỏe re thế này đây──...ực.」

Airi vừa ngồi nửa người dậy đã loạng choạng vì cơn sốt.

Lux vội vàng đỡ lấy vai cô như thể ôm lấy.

「Này, đừng cố sức. Mai cũng là ngày nghỉ, nên hai ngày này anh sẽ chăm sóc cho em.」

Với một nụ cười rạng rỡ, Lux thì thầm.

「...Noct đi đâu rồi ạ?」

「Hôm nay và ngày mai hình như cô ấy có việc bận, nên không đến được nhiều. Cô ấy đã chăm sóc Airi suốt thời gian qua rồi, nên cũng đành chịu thôi.」

「Tại sao một người đang liều lĩnh như anh, haa, haa... lại phải dỗ dành em thế này chứ...!」

「A ha ha... Thôi, ăn cơm đi. Đồ ăn mới nấu xong mà nguội mất bây giờ.」

Lux cười gượng, rồi đặt một chiếc gối sau lưng Airi để cô có thể ngồi dậy ổn định.

Sau đó, anh múc một thìa súp, thổi phù phù cho nguội rồi đưa đến bên miệng Airi.

「............」

Airi mở miệng như chú chim non nhận mồi từ chim mẹ, nuốt từng giọt súp ấm vừa phải xuống cổ họng.

Món ăn là súp consome được hầm từ thịt đỏ và rau củ.

Vị mặn nhẹ nhàng, vị ngọt tan của rau củ đánh thức ý thức đang mơ màng của cô.

「Này, em không phải là trẻ con nữa. Anh có thể đừng thổi phù phù nữa được không?」

Airi đỏ mặt vì xấu hổ, không phải do cơn sốt, và liếc nhìn anh.

Nhưng, Lux dường như không để tâm và vẫn đưa thìa súp đến như cũ.

Dù sao đi nữa, nếu không ăn xong thì cũng không thể thoát khỏi tình cảnh này.

Nghĩ vậy, Airi đành phải chấp nhận sự chăm sóc của Lux.

Lần này là một mẩu bánh mì nướng thảo mộc nhúng súp.

Cuối cùng, sau khi được cho uống sữa và trứng đánh nóng, bữa ăn kết thúc.

Vì việc cử động tay chân rất khó khăn, cô được anh đỡ vai và lau miệng, sự xấu hổ tột độ khiến Airi đỏ bừng mặt và quằn quại.

「Thật hoài niệm nhỉ. Cứ như trở về thời thơ ấu vậy.」

「...! Em không muốn phải nhờ anh chăm sóc ở tuổi này đâu!」

「A ha ha, xin lỗi nhé. Anh không có ý trêu em đâu.」

Dù cô đã cố gắng phản kháng hết sức, Lux vẫn mỉm cười và dọn khay đi.

Ngay lúc đó, Noct trong bộ đồng phục xuất hiện.

「Này, cô đã đi... đâu vậy hả, Noct!」

「Vâng. Xin lỗi người. Tôi có một chút việc của 『Kị Sĩ Đoàn』 cần giải quyết nên──」

Trước giọng điệu bình thản của Noct, Airi vặn hỏi.

「Chuyện đó thì không sao, nhưng tại sao cô lại để anh trai tôi đến đây? Anh ấy đang bận rộn với công vụ, đâu có thời gian để chăm sóc cho tôi chứ...」

「Không phải vậy đâu, Airi.」

Airi chỉ ra như vậy, nhưng Noct nhẹ nhàng đáp lại.

「Đối với Lux-san, Airi là gia đình quan trọng. Ngài ấy đã luôn phải kìm nén mong muốn được chăm sóc người đang lâm bệnh, chỉ vì bận rộn với công vụ.」

「────」

Nghe nói, ngay cả trong lúc được Tam Hòa Âm hộ vệ, anh vẫn luôn lo lắng cho Airi.

「Vì vậy, xin người hãy ngoan ngoãn để ngài ấy chăm sóc. Nếu người nhất định không muốn, thì xin hãy tự mình yêu cầu Lux-san rút lui.」

「Cô thật gian xảo... Nói như vậy.」

Airi quay mặt đi, lảng tránh ánh mắt của Noct và hờn dỗi.

「Dù sao thì nói cũng không nghe, em làm sao mà cản được anh ấy chứ...」

Dù luôn tuyên bố chiến thắng trong các cuộc tranh luận, Airi biết rằng mình không có cách nào lay chuyển được Lux.

Vào những lúc quan trọng, Lux sẽ không bao giờ thay đổi ý định của mình.

Dù có liều lĩnh đến đâu, anh cũng sẽ hoàn thành nó.

Lần này có lẽ cũng vậy.

「Hơn nữa──」

Việc Lux quan tâm đến mình nhiều như vậy, không thể nào cô lại không vui.

Cả việc anh đã cố tình dành chút thời gian ít ỏi để đích thân chăm sóc cho cô nữa.

Tình cảm dành cho Lux mà cô đã cố gắng cắt đứt, lại trỗi dậy.

「...Vậy, tôi xin phép. Thỉnh thoảng tôi sẽ ghé qua xem tình hình, nếu có chuyện gì xin hãy gọi tôi.」

「Này...! Chờ đã! Em có việc muốn nhờ Noct──」

Noct cúi đầu chào và định lui ra, Airi vội vàng giữ cô lại.

「Có chuyện gì ạ?」

「Cái đó... Nhà vệ sinh.」

「Vâng. Là do tôi thiếu sót, xin thất lễ.」

Chuyện này thì quả thực, không liên quan gì đến việc tỏ ra mạnh mẽ, cô không thể nào nhờ anh trai giúp được.

Tuy nhiên, cuối cùng cô đã quyết định chấp nhận sự chăm sóc của Lux trong hai ngày hôm nay và ngày mai.

***

Trong phòng y tế được dành riêng, cô lại chỉ còn một mình với Lux.

Tiếng kim đồng hồ tích tắc và tiếng củi nổ lách tách trong lò sưởi vang lên một cách tĩnh lặng.

「Anh ở đây, nên nếu cần gì cứ gọi nhé.」

Nhân lúc đi vệ sinh, với sự giúp đỡ của Noct, Airi đã thay đồ xong. Trong bộ đồ ngủ mới, cô chấp nhận sự chăm sóc của Lux.

Anh chủ yếu đảm nhận việc điều chỉnh nhiệt độ phòng, thay khăn ướt trên trán Airi.

Và cả việc định kỳ thay đổi tư thế để tránh lở loét.

「Không cần đâu ạ. Em chỉ cần ngủ thôi là được rồi, anh cũng nên nghỉ ngơi đi. Sau trận chiến, anh cũng có được nghỉ ngơi tử tế đâu.」

「A ha ha... Anh thì không sao đâu. Nhờ『Phép Rửa Tội』 mà cơ thể anh khỏe hơn rồi.」

Có lẽ nhận ra điều gì đó, Lux viện cớ trước lời chỉ trích của Airi.

Sau đó là một khoảng thời gian yên bình trôi qua.

「──Anh trai, anh định cứ như thế này đến bao giờ ạ?」

Bất chợt, từ miệng Airi đang nằm trên giường nhìn lên trần nhà, một câu nói như vậy tuột ra.

「Ý em là sao?」

「Anh đâu có thời gian để mãi lo cho một người như em chứ. Anh sắp làm vua, còn cưới đến năm vị vương phi nữa cơ mà.」

『Đến bao giờ』──không phải là cô đang nói về việc chăm sóc này.

Mà là cô đang chỉ ra khoảng thời gian Lux đối xử đặc biệt với cô như thế này.

「Ừm thì, anh cũng chưa từng nghĩ đến thời hạn nào cả──」

「Em nghĩ thế là không được đâu. Lần này em bỏ qua, nhưng từ giờ anh cũng ở một vị thế phức tạp rồi, nên anh phải có ý thức của một vị vua chứ.」

「Cứ như Airi của mọi khi trở lại rồi nhỉ.」

Lux cười một cách bối rối.

Có lẽ anh không ngờ rằng mình lại bị chính người mình đang chăm sóc thuyết giáo.

Nhưng, đây cũng là một cách để Airi tự phân định rõ ràng.

Từ giờ trở đi──nỗi ghen tị với những người phụ nữ sẽ bước đi trên con đường vương phi.

Để có thể dứt khoát với cảm giác ghen tuông vì bị cướp mất Lux, cô cần phải làm vậy.

Vì thế, Airi đã cố tình đẩy Lux ra xa.

「Chỉ lần này thôi đấy. Anh đối xử đặc biệt với em chỉ đến đây thôi, vì em cũng sắp trở thành một quý cô trưởng thành rồi.」

「............」

Giọng điệu của Airi có chút khiển trách nhẹ nhàng.

Nghe vậy, Lux mỉm cười, có vẻ gì đó buồn bã.

Thật ra──Airi mới là người cần Lux, nhưng cô lại giả vờ như đang miễn cưỡng chiều theo sự ích kỷ của anh.

Nếu không làm vậy, cô không thể nào tự mình đặt ra một ranh giới cho trái tim.

Thế nhưng, nhìn thấy vẻ mặt buồn bã của Lux, lồng ngực cô lại thắt lại.

Vì vậy, sau đó Airi đã quay mặt vào tường và nói.

「Thay vào đó──chỉ hôm nay và ngày mai thôi, em dựa dẫm vào anh... có được không ạ?」

「Không cần phải nói chỉ hôm nay và ngày mai đâu?」

Giọng Lux đáp lại đã trở nên vui vẻ và dịu dàng hơn.

Lời nói đó khiến trái tim Airi nhói lên.

「Chỉ hôm nay và ngày mai thôi. Sau đó, chuyện của em, anh chỉ cần thỉnh thoảng nhớ đến là được rồi, hãy tập trung vào công vụ nhé.」

Sau khi dặn dò như vậy, thời gian của hai người lại trôi đi.

Dù vậy──cũng không có gì đặc biệt thay đổi.

Airi ngồi dậy đọc sách. Mệt thì lại ngủ.

Lux cũng ngồi trên chiếc ghế sofa gần đó, xem qua các tài liệu công vụ.

Thỉnh thoảng, anh lại xem tình hình của Airi, giúp cô đổi tư thế để không bị lở loét, hoặc thay chiếc khăn ướt trên trán.

Thông gió cho phòng, điều chỉnh lửa trong lò sưởi.

Về cơ bản, thời gian trôi qua một cách chậm rãi như vậy.

Vài giờ sau, sau khi cho Airi ăn bữa tối xong, Lux bắt chuyện với cô.

「Mà này──Airi, từ giờ em định làm gì?」

「Em sẽ tham dự đủ cả năm lễ cưới của anh. Dù phiền phức lắm.」

「...Không, ý anh không phải thế.」

「Nếu là về tương lai thì em cũng chưa nghĩ gì cả. Sau khi tốt nghiệp, có lẽ em sẽ trở thành một văn quan, đảm nhận công việc quản lý di sản công nghệ của Di Tích chăng?」

Thế giới từ nay sẽ đi theo hướng kìm hãm hoạt động của Di Tích, vì vậy nếu không quản lý triệt để các công nghệ cổ đại, các quốc gia sẽ lại tranh giành quyền lực một lần nữa.

Nhưng, việc từ bỏ những lợi ích đã có được là điều không thể.

Chức năng tạo ra Huyễn Thần Thú sẽ bị phong ấn triệt để, và việc mang ra khỏi Di Tích những công nghệ vượt trội hơn những gì hiện có sẽ bị cấm, vì vậy cần phải có một vai trò giám sát các tiêu chuẩn đó.

Nghĩ theo hướng đó, Airi, người có thể giải mã chữ cổ và đã nhận『Phép Rửa Tội』, có đủ tố chất cho vị trí đó.

Nếu là một tổ chức liên quan đến Di Tích, cô sẽ được trọng dụng ở bất cứ đâu.

「Vậy à. Vương quốc mới cũng có đến ba Di Tích, nếu em ở bên cạnh thì anh cũng vui lắm.」

「Em có nói là sẽ làm việc ở vương quốc mới, ngay trong tầm mắt của anh đâu?」

Lux nói với giọng điệu vui vẻ, nhưng Airi chỉ liếc nhìn anh và đáp lại.

「V-Vậy à.」

Đáp lại, Lux cúi đầu với vẻ mặt phức tạp.

「Lần này em chiến đấu để cứu anh, nhưng từ giờ em cũng không còn cần thiết nữa, anh cứ bị kẹt giữa năm vị vương phi và khổ sở với các mối quan hệ đi nhé.」

Nói những lời cay độc đó xong, Airi nở một nụ cười.

Đó là cách cô có thể tự mình dứt khoát lúc này.

Noct, người thỉnh thoảng ghé qua xem, dường như đã lờ mờ cảm nhận được bầu không khí đó nhưng không nói gì, chỉ giúp Airi tắm rửa.

Và như thế, ngày chăm sóc đầu tiên đã kết thúc.

***

Ngày hôm sau, Lux đã mượn một chiếc xe lăn và một cây gậy mang đến.

「Tùy vào tình trạng của Airi, nhưng chúng ta đi dạo trong khuôn viên học viện nhé? Cứ nằm mãi trên giường cũng chán mà.」

「Em tưởng em đã nói là không cần phải lo cho em rồi cơ mà...?」

Trước ánh mắt liếc xéo của Airi, Lux chỉ gãi đầu cười.

「Nhưng mà, anh lỡ mượn rồi. Nhân tiện, đi nhé?」

「Haizz... Thật hết cách với anh.」

Thực tế──cơ thể Airi đã hồi phục đến mức có thể tự mình ngồi dậy được.

Việc Lux chuẩn bị cho chuyến đi dạo không phải là một ý thích bất chợt, mà có lẽ là sau khi đã xác nhận tình trạng của Airi.

Hơn nữa──Airi cũng có một mục đích.

Nhân cơ hội này, cô đang cố gắng để không còn phụ thuộc vào anh trai nữa, vậy tại sao Lux lại cứ chủ động tìm đến cô.

Cô muốn xác nhận lại ý định đó của anh.

Lux chuẩn bị cho Airi một chiếc khăn choàng và một tấm chăn đắp chân sau khi cô đã mặc đủ ấm, rồi đưa cho cô một viên đá được làm nóng.

Về phần Airi, điều này khiến cô thực sự nhớ lại thời thơ ấu ốm yếu, cảm giác không phải là hoài niệm mà là xấu hổ.

「Em có lạnh không? Nếu mệt thì nói ngay nhé. Anh sẽ cõng em về.」

「Anh trai... Dù là ngày nghỉ nhưng đây là khuôn viên học viện, anh định làm em bẽ mặt sao?」

Trước lời đề nghị chân thành của Lux, Airi ngán ngẩm đáp lại.

「Không sao đâu. Anh sẽ đưa em đi để không ai thấy mà.」

Tuy nhiên, Lux trông rất vui vẻ và bắt đầu đẩy xe lăn.

「A...」

Sự di chuyển nhẹ nhàng của Lux, cẩn thận lo cho cơ thể Airi.

Cảm giác hoài niệm ấy khiến tôi ngỡ như mình đã quay về hơn bảy năm trước, bất giác chìm vào dòng suy tưởng.

Em cứ đi đi lại lại giữa trong và ngoài học viện, hít thở khí trời trong lành và ngắm nhìn cảnh vật.

Ghé qua thư viện mượn sách, dừng chân ở nhà ăn uống trà, rồi lại thảnh thơi tắm nắng ngoài sân, nô đùa cùng mấy chú mèo hoang.

Một ngày nghỉ chỉ có hai anh em, đó là điều Airi hằng ao ước.

「──Nii-san, em hỏi một câu được không ạ?」

Khi mặt trời quá trưa đã lên đến đỉnh đầu, Airi đột nhiên lên tiếng.

「…Chuyện gì?」

Đáp lại Lux đang ngơ ngác nghiêng đầu, Airi quay lại và nói với vẻ mặt nghiêm túc.

「Tại sao lần này, anh lại cố tình giành việc chăm sóc em thế ạ?」

「…………」

Trước câu hỏi đó, Lux thoáng lộ vẻ mặt bất ngờ.

Nhưng rồi cậu nhanh chóng trở lại với nụ cười thường ngày, bối rối trả lời.

「À thì, anh nghe nói Nocte bận việc khác. Anh cũng nghĩ lần này mình có thể về học viện sớm hơn một chút──」

「Anh nói dối.」

Airi vừa liếc mắt nhìn lên vừa thản nhiên chỉ ra.

「Em đã nghe Nocte nói về lịch trình của cậu ấy rồi, làm gì có việc nào bận đến mức phải bỏ bê chăm sóc em đâu.」

「Kh, không… chắc là có việc đột xuất thôi mà──. Vả lại, nữ bác sĩ hôm qua và hôm nay đều nghỉ, nhờ vả những học viên khác thì cũng ngại lắm.」

Trong lúc nói, ánh mắt của Lux cứ đảo đi nơi khác.

Chỉ cần vậy thôi, chẳng cần xác thực, Airi cũng đã nhìn thấu lời nói dối của anh trai.

「Thật ra, em đã vô tình nghe được cuộc nói chuyện giữa anh và Nocte. Rằng anh đã cố tình nhờ cậu ấy giao việc chăm sóc em lại cho mình──」

「Ể, làm gì có chuyện đó──!? Lúc ấy, chẳng phải Airi đang ngủ sao!?」

Ngay sau khi Lux kinh ngạc hỏi lại, Airi mỉm cười nhìn anh trai mình.

Anh ấy quả là một người giỏi chiến thuật và mưu lược, nhưng đối với người thân và đồng đội đáng tin cậy thì lúc nào cũng đầy sơ hở.

「Bị lừa rồi nhé. Anh mà định lừa em thì còn sớm cả trăm năm nữa.」

「A, ư…」

Trước Lux đang lảng tránh ánh mắt đầy ngượng ngùng, Airi quay mặt về phía trước và hỏi.

「Vậy, em hỏi lại lần nữa. Tại sao anh phải nói dối để nhận việc chăm sóc em? Đã bận rộn mệt mỏi rồi, sao còn giành cả việc của Nocte làm gì──」

「Câu hỏi tăng lên thành hai rồi kìa…」

「Kệ đi, anh trả lời em đi. Lý do anh làm cái chuyện khó hiểu như vậy là gì──」

Airi lại quay lại, nheo mắt tra hỏi.

Đáp lại, Lux chần chừ một lúc, rồi như đã quyết tâm, cậu thì thầm.

「Tại vì… anh nghĩ Airi sẽ để tâm. Chuyện được anh chăm sóc ấy.」

「Em chẳng hiểu gì cả…, lý do đó là sao chứ? Em đang nói chuyện với tư cách một người lớn có suy nghĩ chín chắn. Tại sao Nii-san lại phải cố gắng đến mức đó, chỉ để làm một chuyện như vậy──」

「…À thì. Vì anh không muốn… bị Airi từ chối──」

「────」

Trước nụ cười và lời nói có phần khó xử của Lux, Airi sững người lại.

Con người mạnh mẽ, dũng cảm và dịu dàng ấy──.

Dù không nói ra miệng, nhưng anh là người anh trai yêu quý mà em tin tưởng hơn bất kỳ ai. Lời thổ lộ có phần phiền muộn của anh khiến dòng suy nghĩ của em ngưng đọng.

「Airi lúc nào cũng lo lắng cho anh. Chắc là nếu cứ bình thường mà đề nghị, em sẽ đuổi anh đi mất… Nhưng mà──」

Cậu thì thầm bằng một giọng mong manh.

「Đã lâu rồi, anh muốn được ở bên em. Ít nhất là khi Airi vì anh mà gắng sức đến ngã bệnh, anh muốn được ở ngay bên cạnh chăm sóc cho em. Từ khi trở thành Hoàng tử tạp dịch, rồi từ khi đến học viện, anh toàn được Airi chăm lo thôi mà.」

「…………」

Airi không thể nói lại được lời nào.

Bản thân Airi, với tư cách là một Drag-Knight, đã không thể trở thành sức mạnh cho Lux.

Em đã luôn ghen tị với những người như Lisha-tachi hay Tam Hòa Âm, những người có thể chiến đấu bên cạnh anh.

Dù đã có được một cơ thể khỏe mạnh, em vẫn cảm thấy bực bội vì không thể giúp ích gì cho anh trai mình.

Vì vậy── em đã liều lĩnh, khoác lên mình Thần trang Cơ long để tham gia vào trận chiến cuối cùng.

Sau đó, em chỉ muốn trả lại tự do cho chính Lux.

Em không muốn dùng việc chăm sóc mình để trói buộc anh.

Thế nhưng──.

「Anh đang nói gì vậy chứ. Nii-san.」

Nở một nụ cười như thể không thể tin nổi, Airi ngước nhìn khuôn mặt anh trai.

「Phải là em mới đúng. Người được anh giúp đỡ, từ trước đến giờ, vẫn luôn là em mà.」

Là vì có Lux.

Là vì có một gia đình yêu thương── trân trọng mình, em mới có thể cố gắng đến được ngày hôm nay.

Và vì người thân ruột thịt của mình, em có thể liều lĩnh bao nhiêu cũng được.

Rốt cuộc── hai anh em họ giống nhau đến mức đáng kinh ngạc.

「Nhưng, nếu Nii-san thực sự nghĩ như vậy thì── xem ra anh vẫn còn cần em giúp nhiều lắm nhỉ.」

Khoảnh khắc nhận ra rằng dù không nói ra nhưng cả hai vẫn luôn thấu hiểu nhau, những vướng bận trong lòng Airi liền tan biến.

Em mỉm cười khúc khích, vươn cánh tay phải vẫn còn chút mỏi mệt, chọc nhẹ vào má anh trai.

「A ha ha… Ừm, nếu em làm vậy thì── anh được cứu rồi.」

「Vậy thì, hôm nay em sẽ bắt anh chăm sóc đến nơi đến chốn. Ai bảo anh cứ liều lĩnh làm em phải ra nông nỗi này chứ.」

Airi tinh nghịch nói, Lux chỉ biết cười khổ.

Sau đó, hai anh em cùng nhau tận hưởng một ngày nghỉ trọn vẹn.

***

‘Xin lỗi. Về việc tắm rửa hôm nay, tôi có việc đột xuất nên không thể về được. Sẽ rất muộn nên việc chăm sóc Airi xin nhờ cả vào Lux-san.’

Sau bữa tối, khi trở về phòng y tế, hai anh em chết lặng khi đọc mẩu giấy nhắn để lại.

Không phải Nocte cố tình tạo cơ hội gì, mà có vẻ như cô ấy đã phải xuất động để giải quyết sự cố sạt lở xảy ra ở thành phố pháo đài.

「Th, thôi thì… cũng đành chịu vậy. Hay là mình đợi đến khi Nocte về nhé?」

Lux đề nghị với một chút bối rối, nhưng Airi lại khẽ lắc đầu.

「Nii-san ngây thơ quá. Nếu có khả năng về kịp, Nocte chắc chắn sẽ ghi rõ trong giấy nhắn rồi. Anh định để em cứ thế này mà đi ngủ sao?」

Hai má thoáng ửng hồng vì ngượng ngùng, em nheo mắt nhìn lên, như một lời trách móc.

Cơ thể Airi tuy đã hồi phục hơn hôm qua, nhưng vẫn chưa đến mức có thể tự mình thay đồ một cách dễ dàng.

Nếu tự thay đồ đã khó, thì việc dùng khăn thấm nước ấm để lau người chắc chắn sẽ còn vất vả hơn.

「Anh thì… sao cũng được… nhưng Airi có ổn không?」

Suy cho cùng, việc này sẽ khiến em phải phơi bày cơ thể gần như trần trụi, nên Lux rụt rè hỏi.

「L, làm sao mà ổn được chứ? Anh muốn nhìn cơ thể trần của đứa em gái đang tuổi lớn này lắm à? Bịt mắt lại đi. Còn lại── để em chỉ đạo.」

「À, ừ. Anh hiểu rồi.」

Thở phào nhẹ nhõm trước lời đề nghị của Airi, Lux bắt đầu chuẩn bị.

Quần áo đã được nhờ mẹ nuôi ở ký túc xá giặt giũ, nên Nocte đã chuẩn bị sẵn một bộ đồ thay ngay bên cạnh gối.

(Mà khoan, cũng có cả đồ lót nữa này…)

Điều đó tuy hiển nhiên, nhưng nếu chỉ ra thì có vẻ sẽ bị nhìn bằng ánh mắt kỳ quặc hơn, nên Lux quyết định im lặng và bắt đầu.

Cậu dùng một chiếc khăn dày bịt mắt lại, và tầm nhìn của Lux chìm vào bóng tối.

「Ừm, anh phải làm gì bây giờ──」

「Trước tiên, cởi bộ đồ ngủ của em ra. Tháo mấy cái cúc áo ở phía trước ấy──」

Ngày xưa, Lux cũng từng giúp Airi yếu ớt thay đồ, nhưng bây giờ, việc này lại khiến cậu căng thẳng theo nhiều nghĩa.

Cậu vươn tay về phía Airi đang ngồi trên giường, lần lượt cởi từng chiếc cúc áo ngủ.

(Sao cảm giác bịt mắt lại khiến không khí trở nên kỳ quặc hơn thế này──…)

Giữa bầu không khí ngượng ngùng và căng thẳng đến lạ, Lux từ từ cởi bộ đồ ngủ của Airi.

「Tiếp theo, là phía sau ạ. Anh gỡ cái móc ở đó ra đi──」

「Khoan, cả đồ lót anh cũng phải cởi sao!?」

「Em đã cố nói giảm nói tránh rồi mà anh còn nói toạc ra làm gì chứ! Em có thích để anh làm vậy đâu…!」

「X, xin lỗi…」

Vừa xin lỗi Airi đang hét lên, Lux vừa đưa tay chạm vào đồ lót của em.

Đương nhiên, việc này sẽ chạm cả vào làn da trần của em, một cảm giác hồi hộp lạ lùng ập đến với Lux.

「Ưm…」

Tiếng rên khẽ của Airi như một hơi thở nhẹ.

Nó vang vọng trong phòng y tế yên tĩnh về đêm, mang theo một sắc thái đầy ma mị.

Nhưng, Lux hít một hơi thật sâu, cố gắng giữ cho lòng mình bình tĩnh.

(Bình tĩnh nào, mình đang nghĩ cái quái gì vậy…! Chỉ là chăm sóc em ấy như ngày xưa thôi, không có gì kỳ lạ cả──)

Cậu gạt bỏ những tạp niệm ra khỏi tâm trí, dùng khăn thấm nước ấm lau đi lớp mồ hôi trên làn da của em.

Trong lúc đó, có một cảm giác gì đó khiêm tốn nhưng mềm mại, truyền qua lớp khăn, chạm vào tay Lux.

「Kya…!?」

「C, có chuyện gì vậy Airi!?」

Tiếng kêu thất thanh đột ngột vang lên khiến Lux giật mình, lo lắng có chuyện gì đó không hay đã xảy ra.

「Kh, không có gì đâu ạ. Chỉ là… tay anh chạm phải──」

Nửa sau câu nói quá nhỏ nên cậu không nghe rõ, nhưng có vẻ như không có chuyện gì nghiêm trọng.

(Nhưng, cứ tiếp tục thế này có ổn thật không!? Cảm giác như mình đang làm một việc gì đó không đúng đắn với tư cách con người──)

Ít nhất là việc thay đồ này, không thể nhờ một cô gái nào đó còn ở lại học viện được sao?

Nhưng mọi chuyện đã đến nước này rồi, bây giờ dừng lại thì cũng kỳ.

「…T, tiếp tục đi ạ. Nii-san.」

Airi cũng đang phải cố nén sự xấu hổ của mình.

Ngay khoảnh khắc Lux hạ quyết tâm, cánh cửa phòng y tế đột ngột mở ra.

「──A.」

Dù Lux đang bịt mắt không thể nhìn thấy, nhưng cậu vẫn nghe được giọng nói đều đều của Nocte.

「Tôi đã gõ cửa rồi, nhưng vừa nhớ ra có việc gấp nên xin phép đi trước.」

Lux không thể thấy, nhưng Airi thì thấy rất rõ, người bạn thân của mình đang giữ vẻ mặt vô cảm, định đóng cánh cửa vừa mở lại.

「──Này!? Chờ đã! Đừng đi!」

「Đ, đúng vậy đó Nocte! Cậu đã về rồi thì thay cho tớ đi!」

Lux và Airi vội vàng giữ Nocte lại.

Cuối cùng, việc lau người và thay đồ được giao lại cho cô ấy.

***

Trong lúc Lux tạm thời rời đi, Airi và Nocte nói chuyện riêng trong phòng y tế.

「Thế nào rồi, Airi? Lúc tôi vắng mặt, cậu và Lux-san có ổn không?」

「Chẳng có gì cả. Chỉ là được anh ấy chăm sóc như bình thường thôi.」

「Yes. Vậy thì tốt quá. Nếu cậu đã có thể thành thật với lòng mình, thì việc tôi rời đi cũng đáng giá. À, nhưng vụ thay đồ lúc cuối đúng là ngoài dự tính.」

Nocte vừa đắp chăn cho Airi đang nằm trên giường vừa mỉm cười nói.

「…Haizz, có một người bạn thân chu đáo thế này, tớ thật là hạnh phúc đấy.」

Có lẽ Nocte đã nhận ra những cảm xúc và giằng xé tinh vi trong lòng Airi.

Lux đã được giải thoát khỏi gông xiềng tội đồ, trở thành quốc vương của tân vương quốc và bắt đầu bước đi trên con đường mới.

Anh sẽ còn cưới năm vị Vương phi, và Airi cảm thấy mục tiêu cũng như vị trí của mình đã không còn nữa.

Em không cần phải trở thành sức mạnh cho Lux nữa.

Thậm chí, em đã định lùi lại một bước, vì sợ sẽ cản trở con đường của anh trai.

Nhưng── điều đó đã sai.

「Cậu rất tuyệt vời. Dù không quen sử dụng Cơ long, cậu đã điều khiển được Jormungandr đó và hỗ trợ Lux-san đến cùng. Không, từ trước đến nay, cậu vẫn luôn là sức mạnh âm thầm của Lux-san. Từ một nơi gần gũi hơn bất kỳ ai──.」

Nocte, người thường ngày ít nói, hôm nay lại nói nhiều một cách lạ thường.

Và Lux, cũng có cùng cảm xúc như vậy.

Chính vì thế, để cả hai nhận ra tình cảm của nhau, cô đã dựng lên một vở kịch nhỏ, giao phó việc chăm sóc Airi cho Lux.

「Từ giờ trở đi, có lẽ Airi sẽ cảm thấy đau khổ vì phải san sẻ Lux-san, nhưng chắc chắn rằng cậu vẫn luôn được yêu thương. Ít nhất hãy ghi nhớ điều đó trong lòng.」

「…Tớ chưa bao giờ có ý định gì với Nii-san về mặt tình cảm yêu đương cả.」

Trước lời nhận xét của Nocte, Airi hơi ngoảnh mặt đi, bĩu môi.

Đáp lại, người bạn thân chỉ khẽ nhếch môi cười và gật đầu.

「Cứ cho là vậy đi.」

「Ừ, cứ nghĩ vậy đi. Và còn nữa──」

Airi nhìn thẳng vào mặt Nocte, đầu vẫn gối trên gối và nói.

「Cho tớ xem lịch trình sắp tới của Nii-san. Tớ đã biết việc tiếp theo mình muốn làm là gì rồi.」

「Yes. Chậm nhất là đến ngày mai. Việc chăm sóc cho đến lúc đó, tôi sẽ tiếp tục giao cho Lux-san.」

Sau khi Nocte rời đi, Lux lại quay trở lại.

Trước khi đi ngủ, cậu điều chỉnh lại lửa trong lò sưởi, thông gió cho căn phòng và sửa sang lại giường chiếu.

「Vậy nhé, anh sẽ ở đây. Em cứ yên tâm ngủ đi.」

「──Vâng. Chúc anh ngủ ngon, Nii-san.」

Lux kéo chiếc ghế sô pha đến ngay cạnh giường Airi, ngồi xuống và đắp chăn.

Dưới ánh lửa bập bùng của lò sưởi, khi Airi bắt đầu thở đều trong giấc ngủ── Lux cũng bất giác nhắm mắt lại.

「Mình biết ngay mà.」

Để không đánh thức anh trai đang say ngủ, Airi khẽ thì thầm và từ từ ngồi dậy.

Rồi, em ngắm nhìn khuôn mặt say ngủ bình yên của anh trai bên cạnh.

「Bản thân mới là người mệt nhất, vậy mà cứ thể hiện tinh thần trách nhiệm ở những chỗ không đâu.」

Vì lo cho Airi đã gắng sức đến ngã bệnh vì mình, Lux muốn tự tay chăm sóc cho em.

Tình cảm đó chắc chắn không phải là giả.

Nhưng, có lẽ cậu đã vô thức gắng sức quá nhiều.

「Thật là── khiến người khác phải lo lắng mà.」

Airi thì thầm như vậy, nhưng trên môi lại nở một nụ cười.

Giống hệt như lúc cậu tìm đến em ở tu viện ngày xưa, chẳng có gì thay đổi cả.

Dù là tội đồ hay quốc vương, có những thứ vẫn vẹn nguyên ở đó.

Và có lẽ, tình cảm của chính Airi dành cho Lux cũng vẫn giống như ngày xưa.

「Cứ để lộ sơ hở như vậy, có ngày sẽ bị ai đó qua mặt đấy? Ví dụ như một cô em gái xấu tính chẳng hạn──」

Với đôi má ửng đỏ, Airi tinh nghịch thì thầm vào tai Lux.

Thấy anh trai đã quá mệt mỏi và không có dấu hiệu tỉnh giấc, em từ từ dựa người vào anh.

Sáng nay, dù chưa thể hoạt động bình thường, nhưng em đã có thể cử động được đến mức này.

Nhưng vì cơ hội hiếm có, em đã làm nũng một chút.

Bởi vì chính Airi cũng muốn được Lux đối xử như vậy.

「Em yêu anh rất nhiều. ──Người anh trai tuyệt vời nhất thế gian của em.」

Dưới ánh lửa lò sưởi, bóng hình và khuôn mặt của Lux và Airi, ngay sau đó, đã hòa vào làm một.

Không một ai hay biết về hành động bí mật ấy, màn đêm tĩnh lặng cứ thế trôi đi.

***

「──Nii-san. Dậy nhanh đi ạ. Sáng rồi đấy.」

「Ư, ưm… Oa... Khoan, Airi!?」

Ngày hôm sau, khi Lux tỉnh dậy, Airi đã thay xong đồng phục và đang ngồi trên xe lăn.

Xem ra, trong hai ngày qua, em đã hồi phục một cách nhanh chóng.

「Yes. Chào buổi sáng.」

Trong lúc Lux ngủ, Nocte đã đến và giúp em, nhưng xem ra việc chuẩn bị cá nhân thì em đã có thể tự làm được.

「Hôm nay, anh có cuộc hội đàm với thị trưởng thành phố pháo đài, và buổi thảo luận về tình hình an ninh với đội vệ binh di tích. Tất nhiên là có cả Dist-kyou và Celis-senpai tham dự nữa.」

「…………」

Ngồi thẳng lưng trên xe lăn, Airi liệt kê lịch trình một cách rành rọt.

Thái độ thay đổi một trời một vực so với ngày hôm qua khiến Lux không giấu nổi vẻ bối rối.

「À, cơ thể em ổn cả chứ?」

「Như anh thấy đấy, sinh hoạt hàng ngày có xen kẽ nghỉ ngơi thì không thành vấn đề. Quan trọng hơn là, anh hãy nghiêm túc đi. Lịch trình của anh, từ giờ em sẽ quản lý.」

「Ểểểể…!?」

Trước sự kinh ngạc của Lux, Airi tiếp tục.

「Sao thế ạ? Anh không muốn à? Một người anh trai dù mệt mỏi rã rời vẫn cứ cố sức, lại dám phản đối ý kiến của em sao?」

Airi liếc nhìn Lux với ánh mắt sắc lẹm đầy ẩn ý.

Chừng đó thôi cũng đủ khiến Lux không thể phản bác được nữa.

「Vậy thì, trước tiên anh hãy đi rửa mặt và chuẩn bị đi. Lúc xuất phát, em sẽ báo cho Tam Hòa Âm. Anh cứ nghe theo chỉ dẫn của Nocte là được.」

「À, ừm… Anh sẽ làm vậy.」

Dù còn bối rối, Lux vẫn gật đầu với vẻ mặt đã chấp nhận.

***

Khi Lux rời khỏi phòng, Airi thở phào nhẹ nhõm.

Airi, người từng tỏ ra muốn giữ khoảng cách với Lux, giờ đây lại trở nên tích cực hơn bao giờ hết.

Nhận thấy điều đó, Nocte hỏi người bạn thân của mình.

「Hết làm tội đồ rồi, cậu đã tìm thấy việc mình muốn làm tiếp theo chưa?」

「──Ừm. Suy cho cùng thì tớ vẫn lo lắng cho Nii-san, không thể bỏ mặc anh ấy được.」

Airi đắc ý trả lời rồi mỉm cười khúc khích.

Nét mặt ấy như đang tuyên bố rằng, em sẽ tiếp tục hỗ trợ Lux như từ trước đến nay, không, thậm chí còn hơn thế nữa.

Hiểu được ý chí của Airi, Nocte khẽ nhếch môi.

「Tốt lắm. Tôi cũng có động lực để phục vụ hơn. Nhân tiện, Airi── tối qua chỉ có hai người, không có sai lầm nào xảy ra chứ?」

「…Cậu đang nói gì vậy? Tớ chỉ sinh hoạt bình thường thôi mà.」

Airi vừa nói vừa lảng tránh ánh mắt của Nocte.

「Đụng chạm thân mật giữa anh em ruột thịt thỉnh thoảng cũng có mà. Cậu đừng có hiểu lầm lung tung.」

「Yes. Chuyện này, có dự cảm cần phải chú ý đặc biệt đây.」

「Đã bảo là đừng có hiểu lầm ngay khi tớ vừa nói xong mà!」

Trước Airi đang gắt gỏng, Nocte chỉ thản nhiên lờ đi với vẻ mặt vô cảm.

Không còn là tội đồ, Airi đã có được tự do và tìm thấy mục tiêu tiếp theo để bước tới.

Dưới bầu trời xanh giá lạnh, những tia nắng báo hiệu mùa xuân đang về đã bắt đầu chiếu rọi.