Phản Diện Tóc Vàng Trong Tiểu Thuyết Phượng Ngạo Thiên Cũng Muốn Hạnh Phúc

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

(Đang ra)

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

Akagi Hirotaka

Và như thế, truyền thuyết bắt đầu. Câu chuyện về hai kẻ trừ tà tệ hại nhất trong lịch sử, những người rồi sẽ trở thành mạnh nhất trước khi ai kịp nhận ra.

34 124

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

(Đang ra)

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

氷雨ユータ

Trái lại, tai họa bắt đầu giáng xuống đầu những kẻ dám coi rẻ sự dịu dàng thuần khiết của cậu...

8 33

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

(Đang ra)

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

Sujeong Yojeong

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

37 145

Thợ săn tự sát cấp SSS

(Đang ra)

Thợ săn tự sát cấp SSS

Sinnoa

"Hả!? VẬY CÓ CŨNG NHƯ KHÔNG CÒN GÌ!?"

20 409

Tập 08 - Chương 115

"Lên!"

Jerome gầm thấp, toàn thân rung lên vì ma lực. Lão giơ tay, một cây trượng ma pháp khác xuất hiện.

Trái ngược với cây trượng thô kệch, rẻ tiền của Muen, cây trượng của Jerome tinh xảo và tuyệt đẹp. Thân trượng được làm bằng vật liệu ma pháp đắt tiền, có khả năng tuần hoàn ma lực mạnh mẽ. Trên đỉnh trượng, năm viên ma thạch thượng hạng với màu sắc và hình dạng khác nhau được khảm theo một hướng đặc biệt, vô cùng huyền bí.

Khi ma lực tuôn vào, những viên ma thạch đó như được thổi bùng sức sống, tỏa ra ánh sáng rực rỡ không thể tả.

"Là cây trượng ma pháp kiêu hãnh của Bậc Thầy Jerome, 'Ngũ Thánh Ca'!"

Ban đầu, khi Muen rút trượng ra, đám đông vẫn chưa nhận ra.

Chỉ đến khi ma lực cường đại của Jerome hội tụ vào cây trượng, bùng nổ từ năm viên ma thạch rực rỡ, tạo nên một vầng hào quang áp đảo đất trời, họ mới đột nhiên nhận ra sự chênh lệch.

Bình thường, khi chiến đấu, trượng phép chỉ đóng một vai trò nhỏ. Nhưng trong một trận quyết đấu pháp sư "thuần túy" hôm nay, sự khác biệt về trượng phép là quá rõ ràng.

Dù sao, đây là thủ đô pháp thuật, ngay cả dân thường cũng biết phân biệt trượng xịn!

Trong sự so sánh này, Muen, người vừa mới chiếm ưu thế trong lòng mọi người bằng tư thế ngầu lòi, lập tức rơi xuống thế hạ phong.

Quả nhiên, gừng càng già càng cay!

"Nhận lấy sự trừng phạt đi, con bọ đáng thương của Học Phái Cường Hóa!"

Sau khi xác nhận mình nắm chắc phần thắng, Jerome không thèm nói nhảm nữa, trực tiếp giơ trượng lên. Không cần quá trình niệm chú, một pháp trận phức tạp đã được triển khai.

Với cấp độ của lão, thi triển hai, ba phép cùng lúc là chuyện thường. Nhưng Jerome, dường như muốn phô trương sức mạnh, vừa ra tay đã là... Ngũ Trùng Thi Chú!

Trong khoảnh khắc, sấm sét gào thét, gió rít, băng ngưng tụ, lửa bùng lên!

Giảng đường của Jerome thuộc Học Phái Nguyên Tố, thứ lão dùng dĩ nhiên là ma pháp nguyên tố thuần túy nhất.

Tuy nhiên, Jerome rõ ràng đã đạt đến trình độ cực cao trong lĩnh vực này. Lão lợi dụng sự tương tác giữa các nguyên tố khác nhau. Băng và gió chặn hết đường lui của Muen, trong khi sấm sét và lửa đan vào nhau, tìm cách nghiền nát Muen!

Và ẩn trong tứ trùng ma pháp nguyên tố đó, là một đòn tấn công vô hình: Độc Ma Pháp!

Một loại độc có thể biến hàng trăm ma thú thành xương trắng trong nháy mắt đã tràn ngập không gian, một đòn chí mạng tuyệt đối với bất kỳ pháp sư nào.

Cứ như vậy, năm loại ma pháp, công thủ kết hợp, cả trong lẫn ngoài, vừa ra tay đã tạo thành một tấm lưới trời đất không thể tưởng tượng, hoàn toàn phong tỏa Muen.

Sức phá hoại ập đến như thủy triều. Đòn tấn công tàn nhẫn và không khoan nhượng này khiến khán giả phải nín thở.

"Quả nhiên là Bậc Thầy Jerome! Trình độ ma pháp của ngài ấy quá cao!"

"Bậc Thầy Enm... nguy rồi!"

...

'Hơi nguy hiểm đây.'

Vẻ mặt Muen dần trở nên nghiêm trọng. Dù sao, thói quen cẩn trọng đã ăn vào máu, huống hồ đối phương là Bậc Thầy lão làng, khí thế cũng rất đáng gờm.

'Đây có thể chỉ là một đòn thăm dò.'

Muen hít một hơi thật sâu, từ từ cảm nhận độc tố trong không khí.

Khá tốt. Chỉ là hiệu quả hơi kém.

"Dù sao, đến lượt ta rồi."

Đối phương đã ra tay, Muen dĩ nhiên không ngồi yên. Phớt lờ ánh mắt hoang mang của ai đó, hắn trực tiếp giơ trượng lên, toàn thân bùng nổ, hét lớn:

"Phép Thuật Cường Hóa!"

Ma lực đang tuôn trào bỗng nhiên thu lại. Muen không còn vẻ mạnh mẽ lúc nãy, mà trở nên giống một người bình thường.

Nhưng trong trạng thái đó, hắn đột nhiên bước một bước.

Trước ánh mắt không thể tin nổi của mọi người, hắn... cứ thế bước thẳng vào "nhà ngục nguyên tố" đang giam giữ mình.

Rắc.

Lớp băng ngưng tụ bị dễ dàng đập nát. Gió lốc thổi qua chỉ làm tung vạt áo của hắn. Sấm sét và lửa đất cùng lúc ập đến, nhưng chỉ đủ soi sáng khuôn mặt lạnh lùng của hắn.

Cứ như vậy, hắn dùng một bước chân, xuyên qua sự phong tỏa của nhà ngục nguyên tố, vượt qua nửa quảng trường, tiến thẳng đến chỗ Jerome.

"Cái gì?"

Đồng tử Jerome co rụt lại. Là một pháp sư, việc bị kẻ địch áp sát trong nháy mắt đã khiến bản năng của lão vang lên hồi chuông cảnh báo. Cử động của đối phương gần như không khác gì một chiến binh, trong một khoảnh khắc, lão có ảo giác mình đang đối mặt với một Đấng Đội Vương Miện.

'Không... Tuyệt đối không phải Đấng Đội Vương Miện. Không có khí tức đó.'

'Hắn đột phá bằng thể chất thuần túy!'

'Thứ hắn dùng, thật sự chỉ là Phép Thuật Cường Hóa sao?'

Kinh ngạc, chỉ trong một thoáng chốc.

Rồi, trong đôi mắt vẩn đục đó, sự bình tĩnh của một Bậc Thầy cao cấp lại hiện lên.

Khóe miệng Jerome nhếch lên, vẽ ra một nụ cười trào phúng, mọi thứ đều trong tầm kiểm soát.

"Ngươi quả thực có vài phần bản lĩnh. Nhưng đáng tiếc... đòn của ta, cũng chỉ là mồi nhử."

Một pháp sư ưu tú, không phải là người dùng sức mạnh thuần túy để áp đảo, mà là kẻ biết cách đùa giỡn đối thủ trong lòng bàn tay.

Ngay từ đầu, lão đã bố trí.

Lão biết, cái gọi là Phép Thuật Cường Hóa, chỉ là trò hề của pháp sư vứt bỏ gốc rễ, đi học đòi đám chiến binh ngu ngốc.

"Ta biết ngươi sẽ muốn áp sát. Vì vậy, tuyệt chiêu thật sự của ta đã chờ ngươi ở đây từ lâu rồi!"

Jerome giơ trượng lên, ma lực đã ngưng tụ từ trước lập tức được rót vào. Cây trượng khẽ rung lên, năm viên ma thạch lộng lẫy trên đỉnh rơi ra, trên bề mặt ma thạch hiện lên những hoa văn phức tạp—đó là pháp trận đã được khắc sẵn, đủ để khiến một chiến binh mạnh mẽ mất đi sức kháng cự ngay lập tức.

Cùng lúc đó, cổ tay Jerome rung lên, chiếc vòng tay phát nổ, mấy lớp pháp trận chồng chéo hiện ra trước mặt lão.

Đây cũng là pháp trận phòng ngự đã được khắc sẵn!

"Dù là chiến binh hay pháp sư cường hóa, đấu với một pháp sư đã chuẩn bị kỹ lưỡng, đều là hành động ngu xuẩn. Và ta, Jerome, luôn luôn chuẩn bị trước!"

Trong một khoảnh khắc cực ngắn, Jerome đã hoàn thành bố trí, giơ trượng lên, nhìn Muen vẫn không dừng bước lao về phía mình.

Lão không hề hoảng sợ, thậm chí còn có chút muốn cười.

"Bỏ cuộc đi."

Pháp trận "Ngũ Thánh Ca" của lão, chuyên dùng để khắc chế những kẻ liều lĩnh, chỉ cần 2 giây là có thể triển khai hoàn toàn, dù thể chất có mạnh đến đâu cũng chỉ có thể quỳ xuống trước mặt lão.

Trừ khi là Đấng Đội Vương Miện thực thụ, không ai trên đời này có thể phá vỡ mười lớp pháp trận phòng ngự của lão trong vòng 2 giây.

Tên ngốc này, đã từ bỏ ma đạo để đi theo con đường của đám chiến binh, thực sự... ngu xuẩn...

Rắc.

"Hả?"

Jerome, đang chờ đợi chiến thắng, đang cười nhạo kẻ tự đại trước mặt.

Thì đột nhiên, lão nghe thấy một âm thanh kỳ quái.

Như thể có thứ gì đó... bị đập vỡ.

"Hả?"

Jerome trợn tròn mắt, nhìn cảnh tượng trước mặt, sự bình tĩnh của lão tan vỡ ngay lập tức.

Bởi vì, trước sự kinh hoàng tột độ của lão, cây trượng có hình thù kỳ dị kia, vẫn đang theo quỹ đạo vừa rồi... đập thẳng vào mặt lão.

Mọi thứ đều đúng như dự đoán.

Nhưng, điều lão không dự đoán được là... mười lớp pháp trận phòng ngự, thứ mà lão tự tin rằng "dưới Đấng Đội Vương Miện không thể nào phá vỡ trong thời gian ngắn", không phải là 2 giây, hay 1 giây...

Không, nó thậm chí còn không trụ được 0.01 giây!

Bậc Thầy Enm, trong tư thế như đang vung gậy bóng chày, với viên ma thạch khổng lồ ở phía trước, đập nát nó như một cây búa tạ phi lý, không, như đập vào một tờ giấy!

Dưới động năng mạnh mẽ không thể tưởng tượng nổi, hàng phòng ngự của lão đã bị xuyên thủng trong tích tắc!

Không có một chút cảm giác khựng lại hay trì trệ.

Và cây trượng rẻ tiền, thô kệch vừa bị lão cười nhạo, vẫn không hề suy giảm tốc độ, đang phóng đại cực nhanh về phía lão.

"A... Đó... hoàn toàn không phải là ma pháp!"

Giây phút này, trong cơn hoảng loạn không kịp phản ứng, Jerome cuối cùng cũng hiểu ra lý do thực sự mà đối phương chọn cây trượng đó.

Không phải vì nghèo.

Không phải vì điên.

Mà là vì một chân lý tối cao, bất di bất dịch, nhưng lại bị hầu hết mọi người phớt lờ:

To, là Tốt!

Và cây trượng ma pháp mà hắn chọn, ở một ý nghĩa nào đó, thực sự rất to, và rất tốt!

—— ẦM!

Jerome bị cây trượng đập thẳng, bay vút ra sau.

Lão tạo ra một cái hố khổng lồ trên mặt đất, văng xa đến tận rìa quảng trường, chôn vùi trong đống đất đá.

Quảng trường, một lần nữa, tĩnh lặng.

Tất cả mọi người đều nhìn theo vệt cày sâu trên mặt đất, rồi nhìn về phía đống khói bụi, câm nín.

Muen giữ tư thế vung gậy trong 3 giây, sau đó thu trượng lại, nhẹ nhàng vung vẩy, cảm nhận cảm giác vừa tay mà hắn tìm kiếm bấy lâu.

"Cái này, có thể không 'pháp thuật' cho lắm."

Muen như nghe thấy tiếng gầm gừ không cam tâm còn vương lại trong không khí, hắn nhún vai, mỉm cười:

"Nhưng... nó rất 'khoa học', phải không?"