“Chào buổii sáng, Minato-sannn, Aoi-channn.”
“Ồ, Shirayuki.”
Gần cổng trường, Shirayuki đã đuổi kịp họ từ phía sau.
Mái tóc hai bím màu hồng đung đưa, cô gái chạy đến bên cạnh nhóm Minato và mỉm cười rạng rỡ.
“Hôm nay cậu đi sớm hơn mọi khi nhỉ, Main. Trông có vẻ đã quen với việc dậy sớm rồi đấy.”
“Tớ đã cố gắng lắm đó. Dù sự cám dỗ của chiếc nệm ấm áp vẫn còn đáng sợ lắm, nhưng tớ không thể đi trễ được.”
“Giỏi lắm, giỏi lắm.”
Hazuki, đang đi bên cạnh Minato, lên tiếng rồi nắm lấy tay Shirayuki, cả hai vui vẻ cười đùa.
“Cứ đà này là cậu lên lớp được đấy. Cố lên!”
“Aoi-chan cũng cố gắng kiểm tra nhé!”
“Đừng nhắc đến chuyện đó mà!”
“Hazuki, đừng có trốn tránh bài kiểm tra nữa đấy...”
Vừa nói chuyện phiếm, nhóm Minato vừa tiến vào tòa nhà chính và dừng lại trước tủ giày.
Hội trưởng hội học sinh với mái tóc đen ngắn đang ở đó, đúng lúc đang thay giày đi trong nhà.
“Ồ, chào buổi sáng. Mai, hôm nay cũng sớm nhỉ. Giỏi lắm.”
“Chào buổi sáng, Tsubasa-chan.”
“...Mà thôi, bộ dạng đó cũng cho qua vậy.”
“Vâng ♡”
Hôm nay Shirayuki vẫn mặc chiếc áo hoodie đen rộng thùng thình.
Tuy nhiên, cô đã bỏ chiếc khẩu trang đen, và trên ngực là chiếc cà vạt đồng phục của trường.
Đây dường như là sự nhượng bộ tối đa của Shirayuki.
“Dù sao thì bên trong chiếc hoodie vẫn là đồng phục đúng quy định mà. Nội quy cũng chỉ ghi là không được mặc áo khoác lòe loẹt, nên chắc là OK thôi.”
“Đúng đúng, như lời Minato-san nói vậy đó.”
Khi Minato nói đỡ cho chắc, Shirayuki vui vẻ gật gù.
Chiếc hoodie rộng thùng thình với sọc tím có lòe loẹt hay không thì vẫn còn gây tranh cãi, nhưng có vẻ như Iori đã xoa dịu phía nhà trường.
Vị hội trưởng ưu tú này có lẽ sẽ cố gắng giúp đỡ, ít nhất là cho đến khi Shirayuki chắc chắn được lên lớp.
Còn từ năm học tới, không biết Iori sẽ xử lý thế nào...
✦✧
Cả nhóm chia tay Iori ở tầng một vì cô ấy có việc bận, rồi đi lên khu vực dành cho năm nhất.
“Chào buổi sáng, Minato-kun, Aoi-san, và Main-san nữa.”
Lần này, người xuất hiện là Serina.
Có vẻ cô đã đến trường từ sớm, trên tay đang cầm một bình hoa.
Hình như cô vừa đi thay nước cho bình hoa trang trí trong lớp học.
“Ch... chào buổi sáng, Ruka-sama...”
“Ruka-sama!?”
“Chúc tiểu thư một ngày tốt lành...”
“Ma-Main-san!? C-Cậu sao vậy?”
Serina hốt hoảng định tiến lại gần, nhưng Shirayuki nhanh chóng nấp sau lưng Minato.
“À, hình như hôm qua cậu bắt đầu học kèm với Serina nhỉ. Chẳng phải cậu ấy chỉ bảo tận tình lắm sao?”
“Chính sự dịu dàng đó mới đáng sợ. Cứ như thể đang che giấu thứ gì đó đen tối lắm...”
“Tớ không che giấu bất cứ điều gì cả!?”
Serina có vẻ vô cùng bất ngờ trước lời buộc tội này.
“T-Tóm lại, cậu đừng gọi tớ bằng -sama nữa. Tớ sẽ cố gắng tỏ ra nghiêm khắc hơn một chút.”
“Tớ không cần sự nghiêm khắc.”
“...Thật khó để điều chỉnh chừng mực nhỉ.”
Serina có vẻ đang thực sự bối rối.
Minato vốn đã hiểu rõ Shirayuki phiền phức đến mức nào, nên cậu cũng không ngạc nhiên lắm.
“Mà nói đi cũng phải nói lại, Shirayuki cũng đáng sợ lắm đấy chứ. Này, cái lúc đó—”
“Aa, cái đó là lịch sử đen tối rồi nên đừng đào bới lên nữa!”
“Đã thành lịch sử đen tối rồi cơ à. Mới là chuyện hôm trước thôi mà...”
Shirayuki của ngày hôm đó, người đã đe dọa Minato bằng một giọng điệu hoàn toàn khác, xem ra đã biến mất vào dĩ vãng xa xôi.
Về phần Minato, cậu cũng không muốn phải sợ hãi Shirayuki thêm nữa, nên việc cô gái đó biến mất cũng thật đáng mừng.
“Câu chuyện đó, tớ tò mò thật đấy...”
“Đ-Đừng bận tâm, Ruka-chan. Tóm lại, tớ là một sinh vật yếu đuối nên hãy đối xử nhẹ nhàng với tớ nhé.”
“Main, không sao đâu. Ruka thật sự chỉ tốt bụng thôi mà. Với lại, cứ làm theo lời Ruka là cậu qua được kỳ thi thôi.”
“V-Vậy à...? Unn, tớ sẽ cố gắng.”
Hazuki xen vào, và cuối cùng Shirayuki dường như đã quyết định tin tưởng vào "cô giáo" Serina.
Họ chia tay Serina, người nói rằng vẫn còn việc phải làm, rồi đi về phía lớp học.
“Tsubasa-kun bận rộn với hội học sinh, Ruka cũng không rảnh, nên dạo này chúng ta ít có dịp gặp đủ năm người nhỉ.”
“À... Vấn đề là ở đó đấy.”
Minato liếc nhìn Shirayuki.
“Nếu không đủ năm người, tớ sẽ không ‘cho’ đâu.”
“...”
Shirayuki thì thầm đủ nhỏ để những người xung quanh không nghe thấy.
Cuộc "vui chơi" hôm trước của Minato và năm người—Hazuki, Serina, Iori, và Shirayuki—đã kéo dài lê thê đến tận tối Chủ nhật.
Chỉ riêng Shirayuki, chắc chắn cậu đã chơi hơn năm hiệp.
Ba người còn lại, cậu cũng đã sếch ít nhất ba lần, còn nếu tính cả số lần dùng miệng và ngực thì thực sự không thể đếm xuể.
“Tớ thấy kiểu chơi đó vui quá rồi. Nên những cách khác... tớ không còn hứng thú lắm.”
“Phiền thật đấy... Đâu phải lúc nào cũng chơi lớn như vậy được.”
Kể từ ngày hôm đó, ngoài những hôm tụ tập đủ năm người, cậu không được làm tình với Shirayuki.
Tất nhiên, với Hazuki thì gần như sáng tối nào cậu cũng "làm", còn Serina và Iori thì cứ ba ngày lại "làm" hai lần.
Honami thì cứ mải chơi lông bông nên khó mà bắt gặp, tần suất thưa thớt chỉ năm ngày một lần.
Với Akane, mối quan hệ vẫn chỉ dừng ở mức được cô ấy cho xem quần lót vào giờ nghỉ trưa và vui vẻ bằng ngực.
Nhưng, chính Akane cũng đã nói: “Nếu là cùng với Seri... thì chắc tớ cũng 'cho' được rồi...”.
Cậu dự định ngày mai sẽ nhờ Serina và Akane để làm vài nháy.
“Ồ, Mugi và Sara kìa. Hú—”
Hazuki phát hiện Honami Mugi và Izumi Sara đang ở hành lang liền chạy tới.
Minato, vẫn giữ thói quen đưa Shirayuki về tận lớp, nên tạm thời cả hai tiếp tục bước đi.
“Aa, phải rồi. Minato-san.”
“Unn?”
Shirayuki thì thầm như vừa sực nhớ ra điều gì, cô ghé sát miệng vào tai Minato.
“Nếu được dùng còng tay thì một chọi một cũng được đó ♡ Tớ bị trói hay Minato-san bị trói, kiểu nào cũng OK hết ♡”
“Cậu thức tỉnh cái kiểu khuynh hướng kỳ quặc gì vậy!?”
Minato không hề có hứng thú với trò trói tay bằng còng—
Nhưng về phía Shirayuki, có vẻ như cuộc sống bị giam cầm chưa đầy ba ngày đó đã mở ra một cánh cửa mới cho sở thích tình dục của cô nàng.
Chẳng lẽ mình phải nghiêm túc nghiên cứu cả trò chơi giam cầm hay sao, Minato cảm thấy ý thức như sắp bay đi mất.
“Mà, tớ cũng muốn được chjt Shirayuki nhiều hơn. Phải nghĩ cách chơi thôi.”
“Unn, tớ muốn được chơi nhiều hơn nữa ♡”
Shirayuki cười toe toét.
Dù cảm xúc vẫn còn bất ổn, nhưng nụ cười của cô vô cùng dễ thương.
“Tớ và Hazuki hay mọi người đương nhiên sẽ chơi với cậu, nhưng cả bên đó nữa.”
“... Unn, tớ sẽ cố gắng.”
Họ đã đến trước cửa lớp học của Shirayuki.
Ở hành lang bên ngoài lớp, một cô gái nhỏ nhắn đang đứng bên cửa sổ nghịch điện thoại.
“Đến đi, Shirayuki. Tớ đi cùng cậu nhé?”
“Ưm... Tớ đi một mình được rồi.”
Shirayuki gật đầu, chậm rãi bước tới—
“A, Akane—Sayuka-chan, chào buổi sáng.”
“Chào buổi sáng, Shiro.”
Akane Sayuka quay lại—cô ấy đáp lời chào, kèm theo một nụ cười thoáng qua.
Shirayuki đã có thể chào hỏi Akane, người bạn cùng lớp, và họ đã xây dựng được mối quan hệ mà Akane lạnh lùng cũng phải mỉm cười và gọi cô gái bằng biệt danh.
Từ đây, Shirayuki sẽ cố gắng để trở thành bạn bè với Akane.
Và Minato chỉ định lặng lẽ dõi theo điều đó.
“L-Làm được rồi, làm được rồi. Tớ đã chào hỏi đàng hoàng rồi.”
“Ừm, cậu làm tốt lắm.”
Minato mỉm cười, bước đến và xoa đầu Shirayuki.
Quả nhiên, so với một Shirayuki đáng sợ, dáng vẻ trẻ con này của cô dễ thương hơn nhiều.
“Nếu tớ thân thiết được với Sayuka-chan, lần tới nhóm mình sẽ từ năm người tăng lên sáu người... Tớ sẽ cố gắng.”
“Cậu cố gắng vì cái động lực đó đấy à!?”
Nhưng đối với Minato, việc được chơi cùng cả Akane là điều cậu hằng mong ước.
Nếu Shirayuki kết bạn được, và cậu lại có thể ứ ừ với một cô bạn nữ mới, thì còn gì vui bằng.
“Tớ sẽ cố gắng, tớ sẽ kết thật nhiều bạn, tớ sẽ cố gắng.”
“Ừm, bạn bè là thứ tuyệt vời mà.”
Shirayuki mỉm cười, Minato cũng cười đáp lại cô nàng.
Cô từng không có bạn bè, không thể đến trường, giờ đây lại đang đứng ở trường cười nói vui vẻ cùng bạn bè.
Qua chuyện lần này với Shirayuki, Minato đã thắt chặt thêm tình bạn với các cô bạn nữ của mình, Shirayuki cũng gia nhập vào vòng bạn bè đó, và cậu đã được làm tình với tất cả bọn họ—
Và từ nay về sau, cậu sẽ tiếp tục yêu cầu các nhỏ bạn thân để được chìn chjt, và chắc chắn sẽ ngày càng thân thiết hơn nữa với Shirayuki, cũng như với tất cả mọi người.
~ • ~ END VOL 4 ~ • ~
Lời Bạt
Xin chào mọi người, tôi là Kagami Yuu.
Tiếp nối tập trước, vol 4 này là một bản thảo được viết mới hoàn toàn.
Tất nhiên, nội dung đã được quyết định sau buổi thảo luận sôi nổi với biên tập viên, nhưng không hiểu sao khi tôi nộp một bản thảo cốt truyện không dính dáng một li nào đến những gì đã thống nhất, nó vẫn được duyệt OK.
Đây là một tác phẩm được thực hiện với tiến độ rất thoải mái, hiếm thấy thời nay.
Và trong vol 4 này, thật bất ngờ, một nữ chính hệ Jirai đã xuất hiện.
Shirayuki Main cũng là một nhân vật không hề có mặt trong phiên bản Kakuyomu. Nếu như các nữ chính cho đến vol 3 đều mang cảm giác "trên cơ" Minato, thì Shirayuki lại là kiểu nhân vật phụ thuộc, và tôi nghĩ rằng mình đã xây dựng được một mối quan hệ mới.
Chúng ta thường thấy kiểu nhân vật "Jirai" trong light novel hay manga, nhưng định nghĩa cụ thể về nó thì khá là khó.
Sự "nguy hiểm" là cần thiết, nhưng nếu không dễ thương thì chẳng còn ý nghĩa gì. Đặc biệt là trong "Bạn nữ". "Đứa con" của tôi đã ra đời với tư cách là một nữ chính có tính phụ thuộc cao và hay làm nũng như một chú cún con.
Ngoài ra, trang phục của cô cũng theo mô-típ "Jirai" điển hình. Quả nhiên là tôi muốn thử lột bộ đồ đó một lầ... à không phải, tôi muốn miêu tả nó một cách thật dễ thương. Và nhờ có minh họa của Komori-sensei, tôi tin rằng cô ấy đã trở thành một nữ chính khiến người ta muốn "yêu cầu", cả về ngoại hình lẫn nội tâm, với tư cách là một cô bạn nữ mới.
Mong rằng các độc giả cũng sẽ tận hưởng cuộc vui với cô bạn gái hệ "Jirai" này!
Bản manga chuyển thể của Rokuro-sensei cũng đang được đăng nhiều kỳ và nhận được phản hồi tốt, bản in cũng đã phát hành đến tập 2 rồi đó!
Nội dung khá là táo bạo, khiến tôi hồi hộp theo nhiều nghĩa! Tôi sẽ rất vui nếu mọi người đọc cả phiên bản này!
Komori Kuduyu-sensei, lần này cũng xin cảm ơn nhé!
Tôi gần như đã phó mặc hoàn toàn việc thiết kế đồng phục của Shirayuki cho sensei, nhưng bộ đồ lại dễ thương ngoài sức tưởng tượng khiến tôi rất vui, đến mức tôi đã nhẹ nhàng thêm vào vài cảnh mặc đồng phục.
Cảm ơn biên tập viên và mọi người trong ban biên tập vì tập này.
Tôi xin cảm ơn tất cả những người đã tham gia vào việc bán và phân phối cuốn sách này.
Và xin gửi lời cảm ơn sâu sắc nhất đến các độc giả của cả phiên bản sách giấy và phiên bản Kakuyomu!
Vậy thì, hẹn gặp lại mọi người nhé.
Mùa xuân 2024, Kagami Yuu.
