Việc Lily có chịu hay không, Gyōko cũng không vội vàng ép buộc làm gì.
Thời gian còn nhiều, với tầm nhìn của Gyōko, nếu đã nhắm trúng Lily thì cô tự có cách khống chế. Đối phó với nữ nhân song tu, Gyōko đương nhiên biết rất rõ, lúc nào nên mạnh mẽ, lúc nào không cần vội vàng.
"Được rồi, nếu đã vậy, chúng ta cứ bắt đầu tu luyện thức thứ nhất nhé?" Gyōko hỏi.
Lily lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng không biết tại sao trong lòng lại có chút phức tạp, tựa như cảm thấy hơi tiếc nuối chuyện gì đó. Đương nhiên đó là vì bỏ lỡ một đại cơ duyên. Cô và Gyōko trước tiên thu lại bí pháp trước mắt, Lily cũng thu lại thanh Reizuku - Hana Tamashii.
Còn Gyōko lại tiếp tục khởi động bí pháp tỏa ra từ thanh cuồng đao của mình, khiến Hồn Lực từ chuôi kiếm tỏa ra hóa thành từng luồng Hồn Quang, đồng thời tiến sát lại gần Lily thêm nửa bước.
“Quỳ cho tốt đấy.” Gyōko nói.
Lily biết kiểu gì mình cũng phải tu luyện thức thứ nhất này với Gyōko, lại còn là Lăng Cơ, cũng không nói thêm gì nữa. Cô vô cùng cung kính quỳ dưới chân Gyōko, bản thân cũng vận chuyển bí pháp cần thiết cho Lăng Cơ, mà ảnh hưởng của Lạc Tinh Phách càng khiến cô có thêm vài phần rạng rỡ không mấy vẻ vang.
Gyōko cởi bỏ váy giáp, hạ xuống dưới sự giúp đỡ nhẹ nhàng từ đôi tay Lily.
Từng luồng Hồn Lực Quang của thanh cuồng đao hình thành một đồ trận Hồn Văn cổ xưa mà xinh đẹp bên dưới phía ngoài Linh Cung của Gyōko. Hồn Văn tỏa ra ánh tím u u khiến Lilt tựa như cảm thấy một sức hấp dẫn từ sâu thẳm nơi Linh Cung của mình, có lẽ mỗi một Nguyền kiếm cơ đều không thể chống lại sức hấp dẫn của Hồn Văn này, đặc biệt là đối với bên Lăng Cơ mà nói.
Uy lực của thanh cuồng đao tiếp tục ngưng tụ, phía trên Hồn Văn lại một lần nữa hình thành một con Ngọc Lung.
Ngọc Lung này đối diện với Lily, dường như chứa đựng tinh túy tu vi cả đời của vị Nguyền kiếm cơ tuyệt thế này và uy thế đủ để khiến Lily thần phục.
Đối mặt với dao động Ngọc Lung mạnh mẽ như vậy, Lily cũng chỉ biết tâm phục khẩu phục, mình lấy tư cách gì để làm Ngự Chủ trước mặt cô ấy chứ? Trong khoảnh khắc này, Lily cảm nhận sâu sắc được rằng, e là mình chỉ có thể làm Lăng Cơ của cô ấy mà thôi.
Cô không khỏi ngước nhìn Gyōko.
“Còn đứng ngây ra đó làm gì? Em nên biết phải làm thế nào chứ.” Gyōko nói với giọng điệu tùy ý nhưng lại như ra lệnh.
Cứ như thể với sức khống chế của cô, ra lệnh cho Lily chỉ cần tùy tâm sở dục thì chắc chắn Lily không thể không phục tùng.
Chưa nói đến việc Lily có dám chống lại cô hay không, dù sao cũng đã đồng ý với cô là sẽ tu luyện thức thứ nhất rồi.
Lily nhìn Ngọc Lung, mặt đỏ bừng, hơi thở hổn hển thanh u. Cô nhẹ nhàng vén mái tóc đẹp bên má ra sau tai, sau đó khẽ nuốt nước bọt một cái, nghiêng người về phía trước, hé mở đôi môi hồng nhuận ra.
Hình như có chút miễn cưỡng.
Nhưng dù khó khăn đến đâu, đây cũng là tu hành, thiên hạ làm gì có chuyện tu hành dễ dàng chứ?
Đặc biệt là làm Lăng Cơ, lại càng phải chịu khổ, chịu nạn.
Đương nhiên, Ngự Chủ thì dễ dàng sao? Đương nhiên không phải rồi. Ngự Chủ cần phải có khí chất trời sinh khống chế tất cả, điều này đã cực kỳ khó rồi, rất nhiều nữ tử trời sinh không có khí chất này. Đương nhiên, còn phải có thực lực đủ để khiến người ta cam tâm thần phục, ngưỡng mộ, hầu hạ.
Gyōko có thể nói là một Ngự Chủ trời sinh.
…
……
…………
Khoảng nửa giờ sau.
Thiên thứ hai của 《Cơ và Kiếm》, thức thứ nhất, lần tu luyện đầu tiên của Gyōko và Lily đã kết thúc.
Đấy là khi Hồn Lực của Gyōko được kích phát mạnh mẽ, ngưng tụ đến cực điểm, rồi Gyōko sẽ truyền nó cho Lily để kết thúc. (tôi biết họ đang làm gì nhưng không thể chứng minh)
“Ưm…”
Dưới ánh đèn vàng mờ ảo, Lily quỳ gối ở đó, mái tóc đẹp buông xõa. Cô nghiêng mặt đi, lấy ra một chiếc khăn lụa sắc trăng, cúi đầu khẽ lau.
Lần tu luyện này, cô đã được truyền cho một lượng lớn Hồn Lực, điều này đối với tu vi của Lily tự nhiên là có lợi ích rất lớn, không chỉ là nhận được năng lượng Hồn Lực mà còn có thể học được chút ít lĩnh ngộ Hồn tu của Gyōko.
Còn Gyōko cũng từ sự ngưỡng mộ, kính ngưỡng và thuận theo của Lily mà nhận được sự hồi ứng dao động Hồn Lực. Đối với việc tu luyện Hồn Lực của Ngự Chủ mà nói, sự hồi ứng dao động Hồn Lực như ngưỡng mộ, kính sợ, thần phục của Lăng Cơ chính là nguồn cội để thu được sức mạnh, tôi luyện tu vi Hồn Lực.
Giữa hai bên có sự khác biệt rất lớn. Tổng thể mà nói, tự nhiên thực lực đều đã tăng mạnh, lại xinh đẹp quyến rũ, tình cảm tương hợp thì hiệu quả tu luyện của cả hai sẽ lớn hơn. Nhưng Ngự Chủ chú trọng vào thực lực, sức khống chế, những phương diện này càng mạnh thì càng có lợi cho Lăng Cơ.
Còn Lăng Cơ lại chú trọng vào dao động Mị Nguyên, càng xinh đẹp tuyệt trần lại càng thần phục với Ngự Chủ thì hiệu quả đối với tu vi của Ngự Chủ sẽ càng lớn. Đây chính là sự ảo diệu của Hồn Lực, không phải đơn giản lấy uy năng và tu vi cao thấp trong phạm trù vật lực để đo lường hiệu quả.
Đương nhiên, có thể chinh phục được Lăng Cơ vô cùng mạnh mẽ lại tuyệt thế phong hoa, đó lại là một loại tạo hóa hoàn mỹ khác. Hoặc có thể nói, tu vi Hồn Lực, kích phát dao động tâm hồn mãnh liệt mới là mấu chốt, có quy luật nhưng không có thành quy tuyệt đối.
“Thế nào, mệt rồi phải không? Với lần tu luyện đầu tiên mà nói, em làm không tệ đâu.” Gyōko lúc này lại có phần dịu dàng vuốt ve mái tóc Lily.
Tâm trạng Lily lúc này khá phức tạp, cô có chút rung động trước sự dịu dàng sau những lúc mạnh mẽ của Gyōko, muốn dựa vào chân cô ấy, nhưng trong lòng lại tự trách bảo mình không được như vậy.
Dù sao, bây giờ cô đã là người phụ nữ có gia đình rồi.
"Chỉ dựa vào thức thứ nhất không thể hoàn toàn bình ổn ảnh hưởng của Lạc Tinh Phách, cộng thêm việc tu luyện của ta và em, một lần thì còn lâu mới đủ. Tạm thời thì, Bất Dạ Hải này đang bị phong tỏa, em cũng không ra ngoài được, em cứ trốn ở chỗ ta ít lâu, chúng ta mỗi ngày đều có thể tu luyện một lần."
Với thực lực của Gyōko, đối thủ là Lily thì một ngày tu luyện mấy chục lần cũng không thành vấn đề. Chủ yếu là cô vẫn cảm thấy thương Lily, không chỉ là thân thể, sức chịu đựng của thân thể Lily cũng rất mạnh, chỉ là để có được sự chấp thuận trong lòng Lily dù sao vẫn có chút khó khăn.
"Vâng... vậy làm phiền Gyōko đại nhân rồi." Ngón tay Lily đặt lên chiếc khăn lụa, khẽ lau qua môi, cô cũng không biết tại sao lại nói với Gyōko hai chữ làm phiền... chẳng lẽ người chịu xấu hổ không phải là mình sao?
“Không phiền, Lynne của ta. Nếu em cảm thấy ấm ức, cứ nói với chị bất cứ lúc nào, chị sẽ chịu trách nhiệm với em mà, cho dù là…”
Gyōko quỳ một gối xuống, kề sát tai Lynne nói: “Cưới em.”
Toàn thân Lily khẽ run lên, tuy không phải lần đầu tiên bị người ta nói muốn cưới, nhưng đây dù sao cũng là lời cầu hôn đến từ một tồn tại đỉnh cao của Bất Dạ Hải.
Chỉ là, bất kể là ai, bây giờ cũng không thể nào đồng ý được nhỉ, mình là người phụ nữ đã có chủ rồi.
Nhưng Lily không dám nói mình đã kết hôn. Dù sao, với tính tình của Gyōko, cô cũng không đoán được hoàn toàn, lỡ như cô ấy vì vậy mà truy hỏi đối phương là ai, không chỉ các chị em ở đây mà ngay cả Tam Giới cũng sẽ bị liên lụy.
Lily có linh cảm, tạm thời vẫn không nên nói thì hơn.
“Gyōko đại nhân, xin đừng đùa như vậy.” Lily dùng khăn lụa che mặt, vì không muốn để cô ấy nhìn thấy môi mình, mặt đỏ bừng nói.
Gyōko nhìn bộ dạng của Lily lại càng hài lòng hơn, mỉm cười. Nữ nhân dám từ chối cô ở Bất Dạ Hải quả thực cực kỳ hiếm thấy, nhưng cô cũng chỉ cảm thấy càng thêm thú vị mà thôi.
Lily sớm muộn gì cũng là người của cô, đối với điều này, Gyōko vô cùng tự tin.
...
Trong lúc ánh đèn ấm áp ái muội nơi ngôi chùa trong khe suối Bất Dạ Hải, Anh Danh Thành lại đang bị gió tuyết tàn phá.
Ngoài thành, một đám hùng quỷ to lớn đen kịt, đủ màu sắc kỳ dị, hung tợn vô cùng và mấy nữ võ sĩ Tu La đã đến nơi. Họ tự nhiên là Đạo tiêu Phi Thiên, đến đưa vật tư cho Anh Danh Thành.
Sau khi xác nhận thân phận, Uesugi Rei mở cổng lớn, Nanako ra đón họ vào.
"Để đồ ở đằng kia đi, đúng, đúng rồi." Uesugi Rei chỉ đạo họ dỡ hết vật tư xuống, kiểm tra một lượt.
Đại sảnh trong thành.
"Cái gì?" Tên hùng quỷ Tu La ác quỷ dẫn đầu, toàn thân như đồng cổ, sáu cánh tay, bất kỳ cánh tay nào cũng có thể dễ dàng khống chế mấy chị em Ayaka. Nhưng hắn là thủ lĩnh áp tiêu, không phải là cường đạo.
"Nữ nhân, tình báo mà các ngươi nói liên quan đến việc trọng đại! Sao có thể chỉ dựa vào vài lời của ngươi mà ta đã tin được? Hay là ngươi theo chúng ta về, có lời gì thì tự đi mà bẩm báo với các trưởng lão." Ác quỷ Tu La, cái miệng máu khổng lồ lộ ra những chiếc nanh sắc nhọn, giọng điệu trầm thấp nói.
