Buổi sáng của nhóm Sylvia bắt đầu từ rất sớm. Tất cả đã an tọa, nhâm nhi trà.
"Chào các vị... Được rồi, không chậm trễ nữa, ta nghĩ đã đến lúc chúng ta du hành sang dị giới. Trà hãy uống sau khi trở về."
Sylvia búng tay, toàn bộ tách trà trên bàn lập tức biến mất, một ma pháp trận liền hiện ra.
"Haizz... nếu Sylvia đã nói vậy thì đành chịu thôi."
Cùng lúc Tatsuhiko lầm bầm, ánh sáng của ma pháp trận càng thêm rực rỡ, toàn bộ nhóm người dịch chuyển đi mất, để lại phòng họp trống không.
***
Một lỗ hổng không gian mở ra, nhóm Sylvia từ bên trong đáp xuống mặt đất. Đập vào mắt họ là một thiếu nữ đang quỳ gối bên cột điện tại một góc khu dân cư mang đậm phong cách Nhật Bản hiện đại, cùng một thiếu niên mặc đồng phục blazer xộc xệch, vẻ mặt đầy bối rối nhìn thiếu nữ kia.
"Hả? Hả...? Chuyện gì thế này..."
Dường như vẫn chưa hiểu rõ tình hình, thiếu niên nhìn Sylvia và thiếu nữ đang quỳ gối kia luân phiên, vẻ mặt vô cùng hoang mang.
"Khoan đã... Băng Hoa... bọn họ cũng là đồng bọn của ngươi sao?"
Thiếu niên gọi thiếu nữ đang quỳ gối là Băng Hoa, rồi vỗ vai nàng để đánh thức. Thiếu nữ tên Băng Hoa chậm rãi đứng dậy, quay đầu nhìn về phía nhóm Sylvia. Băng Hoa khi quay lại, lộ ra hình dáng một thiếu nữ mảnh mai với mái tóc xanh lam nhạt và đôi mắt màu phỉ thúy. Nàng không biểu lộ cảm xúc, nhưng ánh mắt ấy quả thực đang xuyên thẳng vào nhóm Sylvia.
"...Không, không có trong thông tin từ trước. Ta xem bọn họ là địch..."
"Khoan đã, Băng Hoa. Ngươi chưa thể tấn công bọn họ được."
Một giọng nói từ trên cao vọng xuống, cắt ngang lời Băng Hoa. Nhóm Sylvia ngước nhìn theo hướng giọng nói, thấy một thiếu nữ đang đứng trên đỉnh cột điện. Vì mặc váy, mỗi khi gió thổi, nội y của nàng lại lộ ra hoàn toàn. Hình như là sọc đen hồng.
Hasegawa và Tatsuhiko có vẻ hơi phấn khích, thở dốc.
Thiếu nữ nhẹ nhàng nhảy xuống từ cột điện, tiếp đất. Nàng có mái tóc đen tết hai bím, trang phục có lẽ là đồ nhẹ để dễ dàng di chuyển. Nàng mặc váy và một chiếc áo cộc tay màu đỏ với phần giữa màu trắng. Đôi mắt màu nâu, thoạt nhìn là một thiếu nữ bình thường.
"Các ngươi... ta đã thấy rồi. Thấy các ngươi mở một lỗ hổng không gian rồi bước ra từ đó. Tên ta là Băng Vũ. Nữ nhân kia là Băng Hoa. Rất vui được gặp. Còn gã đàn ông ẻo lả kia là Tachibana Hikaru."
"Ẻo lả!?"
Thiếu niên tên Hikaru vừa kinh ngạc vừa có vẻ bị tổn thương bởi một lời của Băng Vũ.
"Vậy sao? Băng Vũ tiểu thư đây có việc gì với bọn ta?"
Sylvia nhíu mày đầy nghi hoặc, buông một lời với Băng Vũ. Băng Vũ đáp lại Sylvia bằng một nụ cười xảo quyệt.
"Không, ta chỉ bất ngờ khi các ngươi cũng sở hữu năng lực 'du hành dị giới' giống bọn ta thôi. Ta và Băng Hoa không phải là cư dân nơi đây. Dù Tachibana Hikaru là cư dân của thế giới này."
"Vậy sao... Cảm ơn ngươi đã tự tiện nói luyên thuyên. Tiện thể, ngươi có thể cho bọn ta biết mục đích của các ngươi không?"
Dường như đã nắm bắt được tình hình, Sylvia khẽ khiêu khích Băng Vũ. Băng Vũ nhếch mép, mở miệng.
"Mục đích...? E rằng cũng giống các ngươi thôi? Là điều tra dị giới này. À, ta cũng muốn biết mục đích của các ngươi, nhưng điều ta muốn biết nhất là... thực lực của các ngươi."
Băng Vũ hiện thực hóa một thanh kiếm trông chẳng có gì đặc biệt.
"Tachibana Hikaru, ngươi hãy mau đến hầm trú ẩn hạt nhân. Ta không thể để một người bình thường như ngươi bị cuốn vào trận chiến này. Nếu đã hiểu thì mau đi đi."
"À, à..."
Hikaru vẫn còn vẻ chưa hiểu rõ tình hình, nhưng hắn đã chạy đi thục mạng.
"Hầm trú ẩn hạt nhân? Nơi này còn có cả thứ đó sao?"
Một lời của Sylvia khiến màng nhĩ Băng Vũ rung động.
"Phải... Mỗi gia đình đều có một cái để chuẩn bị cho 'mối đe dọa'... Thôi được rồi, những chuyện như vậy chúng ta có thể nói sau mà, phải không?"
Sát khí từ Băng Vũ tràn ra. Điều đó đủ để khơi dậy ý chí chiến đấu của nhóm Sylvia.
"Chỉ một mình ta và Băng Hoa thì quả thực hơi khó khăn. Saradiusu..."
"Ta đây, Băng Vũ."
Bên cạnh Băng Vũ là một thiếu nữ tóc bạc, mắt đỏ. Nàng có hai chiếc sừng vô cơ mọc trên đầu, và răng nanh lộ ra. Nét mặt nàng thanh tú, toát lên một khí chất yêu mị, đủ sức mê hoặc biết bao nam nhân.
"Lại nữa rồi... Ngươi tự tiện xuất hiện trước khi ta gọi."
"Thôi nào... tạm gác những chuyện nhỏ nhặt đó sang một bên, các ngươi đang làm chuyện thú vị đấy chứ. Ta có nên giết hết tất cả không?"
Băng Vũ nói với Saradiusu như vậy rồi nhún vai. Saradiusu dường như đã hiểu, sát khí liền lan tỏa.
"Là để đo lường thực lực sao... Ta đã có mục tiêu rồi."
Saradiusu nhếch môi, nhưng vẫn chưa tấn công. Chắc hẳn nàng đang chờ hiệu lệnh của Băng Vũ. Băng Vũ tiến về phía nhóm Sylvia, liếc nhìn Sylvia rồi mở miệng.
"Dù các ngươi thắng hay thua bọn ta... các ngươi đều phải hành động cùng bọn ta. Ngược lại cũng thế... Thôi được rồi, bây giờ chúng ta hãy tận hưởng đã."
Theo lời Băng Vũ, Băng Hoa đối mặt với Tatsuhiko và Hasegawa, Saradiusu đối mặt với Sylvia. Còn lại Băng Vũ sẽ chiến đấu với Aira.
Tại khu dân cư với những ngôi nhà mang phong cách Nhật Bản hiện đại này, một trận chiến sắp sửa bắt đầu, và chắc chắn sẽ là một cuộc giao tranh khốc liệt.
"Được rồi, là ngươi sao... Ta sẽ tận hưởng đây..."
"Ta không chắc có thể khiến ngươi vui vẻ không... nhưng ta sẽ dốc toàn lực để đánh bại ngươi."
Aira đối mặt với Băng Vũ, toàn thân nàng bao phủ một luồng khí tức đỏ rực.
***
Băng Hoa đối mặt với nhóm Hasegawa, lặng lẽ quan sát Hasegawa và Tatsuhiko. Hai người Hasegawa và Tatsuhiko mang khí thế như sắp sửa tấn công bất cứ lúc nào. Băng Hoa khẽ lầm bầm.
"Đã xác định mục tiêu... số lượng hai. Ta sẽ tiêu diệt theo 'Thích Ứng Nhân Tử'."
"Khốn kiếp... 'Thích Ứng Nhân Tử' sao!?"
Hasegawa hoảng loạn. 'Thích Ứng Nhân Tử' là thứ mà Shion đã từng sử dụng. Tại sao Băng Hoa, một người đến từ dị giới, lại có thể dùng được nó? Tư duy của Hasegawa bị khống chế hoàn toàn.
"Hasegawa-san!? Phía trước... ực!?"
Giọng nói nghèn nghẹn của Tatsuhiko khiến Hasegawa bừng tỉnh, nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, hắn lại một lần nữa rơi vào trạng thái ngừng suy nghĩ.
"Theo 'Thích Ứng Nhân Tử', điểm yếu lớn nhất của các ngươi là đây."
Y phục của Băng Hoa biến mất, để lộ ra thân thể thần thánh không một vết sẹo. Trong trạng thái đó, nàng di chuyển đến trước mặt Hasegawa, rồi nâng ngực mình lên.
"Khụ...!?"
Hasegawa phụt máu mũi. Băng Hoa tung ra một đòn không chút nhân từ. Nàng giáng một cú đá mạnh mẽ vào hạ bộ hắn.
"Gào... ô ô ô ô ô!?!?"
Tiếng gào thét của Hasegawa vang vọng, hắn quỳ hai gối xuống đất mà rên rỉ đau đớn. Băng Hoa không chút do dự, dùng chân giáng mạnh vào đầu Hasegawa, kẻ đang cúi gằm xuống. Mặt đất bê tông lõm xuống một khoảng hai mét.
Sau khi xác nhận Hasegawa đã bất động, nàng chuyển ánh mắt sang Tatsuhiko.
"Hasegawa... khụ!?"
Không kịp nói thêm lời nào, một cú đánh cùi chỏ của Băng Hoa giáng xuống, Tatsuhiko ngất lịm vì va chạm mạnh với mặt đất.
"Ta xác nhận cả hai đã mất khả năng chiến đấu... Giải trừ 'Thích Ứng Nhân Tử'."
Băng Hoa lầm bầm với giọng nói đều đều, máy móc, rồi liếc nhìn nhóm Tatsuhiko trong khi lắng nghe tiếng nổ vang vọng của trận chiến đã bắt đầu.
