Long Tộc

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

(Đang ra)

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

Akagi Hirotaka

Và như thế, truyền thuyết bắt đầu. Câu chuyện về hai kẻ trừ tà tệ hại nhất trong lịch sử, những người rồi sẽ trở thành mạnh nhất trước khi ai kịp nhận ra.

34 124

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

(Đang ra)

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

氷雨ユータ

Trái lại, tai họa bắt đầu giáng xuống đầu những kẻ dám coi rẻ sự dịu dàng thuần khiết của cậu...

8 31

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

(Đang ra)

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

Sujeong Yojeong

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

37 142

File nhân vật (từ game) - Sakatoku Mai: Ryujin

d034930b-1312-4ba8-8ee1-3ffc2572c0a8.jpg

Thông tin cơ bản:

Tên: Sakatoku Mai

Thân phận: Trợ lý thứ hai của Lộ Minh Trạch

Giới tính: Nữ

Nơi sinh: ■■■■■ <dữ liệu thất lạc> ■■■■■

Ngày sinh: ■■■■■ <dữ liệu thất lạc> ■■■■■ Tháng 12

Cấp độ huyết thống: Chưa rõ

Ngôn linh: Số hiệu 69-Ngôn Linh · Minh Chiếu

<cập nhật lưu trữ> Xác nhận thuộc dòng trực hệ của “Vua của Thiên Không và Gió”.

Qua quá trình quan sát, có thể nhận thấy Sakatoku Mai dường như đã thức tỉnh một ngôn linh hoàn toàn mới.

Tuy nhiên, chi tiết cụ thể về loại năng lực này hiện vẫn chưa được làm rõ, cần tiếp tục theo dõi trong thời gian tới.

Hoạt động:

Sau khi trở thành cô nhi, cô chỉ còn lại người em gái , Sakatoku Aki, hai chị em nương tựa vào nhau mà sống.

Thuở nhỏ, cô được đưa vào Thần xã Arayama, bắt đầu quá trình huấn luyện ninja khắc nghiệt giữa núi rừng hoang vắng.

Sau kỳ sát hạch thường niên của Thần xã, cô phóng hỏa thiêu rụi toàn bộ Arayama, rồi biến mất không dấu vết…

Sau này, cô cùng Tô Ân Hi lập mưu, ám sát và giết chết Nishimura Hiroshi, một tài phiệt khét tiếng của Nhật Bản.

Đánh giá:

【Đánh giá học vấn】

Từng giành học bổng Thành phố, thành tích xuất sắc.

【Đánh giá xã hội】

Không có hành vi bạo lực hay vi phạm pháp luật rõ ràng, nhưng hoạt động bí ẩn, cần theo dõi chặt chẽ.

【Đánh giá huyết thống】

Chưa từng tham gia bất kỳ bài kiểm tra huyết thống nào.

【Đánh giá tâm lý】

Tinh thần ổn định, không có biểu hiện bất thường, có thể đảm đương nhiệm vụ.

【Đánh giá tổng thể】

Sau khi Sakatoku Mai long hoá, sức mạnh bộc phát của cô ấy đã đạt đến một tầm cao hoàn toàn mới.

Trí tuệ, thể lực, năng lực ngôn linh và cả tốc độ, tất cả đều được nâng lên vượt bậc.

Tính cách của cô cũng thay đổi:

Trở nên sắc bén, quyết đoán và đầy khí thế hơn trước.

Có lẽ, Mai của hiện tại sẽ khiến bạn cảm thấy đôi chút xa lạ.

Nhưng xin hãy tiếp tục tin tưởng và đồng hành cùng cô ấy.

Bởi dù mang hình thái nào đi chăng nữa, cô vẫn là người đáng trân quý, và trong tương lai, chắc chắn cô sẽ mang đến cho bạn những điều kỳ diệu ngoài sức tưởng tượng.

Hồ sơ lý lịch:

Cô đến vào lúc tờ mờ sáng.

Như ngọn gió đêm lướt qua từng con phố, như bóng ma lặng lẽ trôi giữa lòng Tokyo náo động.

Lưỡi kiếm lóe sáng, một tia sáng bạc như vầng trăng rạch tan bóng tối.

Rồi cô biến mất vào màn đêm,

chỉ để lại sự tĩnh lặng chết chóc, vệt máu đỏ thẫm loang khắp mặt đất, và hương thơm mong manh vẫn vấn vít không tan.

Ánh kiếm bừng lên từ nơi sâu thẳm của biển cả.

Máu rồng nhuộm đỏ mi mắt cô, rực rỡ, mê hoặc như cánh anh đào nở trong gió xuân.

Tiếng ồn ào và huyên náo kia,

chẳng qua cũng chỉ là một khúc dạo ngắn giữa trường ca của tịch lặng.

Chỉ có sự im lặng, mới là bạn đồng hành duy nhất của cô.

“Ta ban cho ngươi huyết, dùng huyết luyện hồn. Nơi tuyệt đối không thể bước tới, thì vĩnh viễn không thể bước tới. Nhưng mỗi bước chân ngươi đi qua, sẽ rực rỡ huy hoàng! Ta cũng ban kiếm cho ngươi, kẻ nào nghịch, đều phải tru diệt. Ame no Habakiri, Futsu no Mitama.”

Vì giúp người đàn ông ấy hoàn thành tâm nguyện, cô nguyện hiến trọn đời mình, hóa thân thành đao kiếm.

Ấy chính là đạo của ninja, và tấm lòng ấy, dù qua muôn đời, vẫn chẳng hề phai nhạt.

Thú dữ trong lồng

Đó là chuyện của rất lâu về trước, khi Mai và cô em gái Aki vẫn còn nương tựa vào nhau mà sống.

Hai chị em mồ côi được Thần xã Arayama cưu mang, trở thành những học đồ mang danh dự ninja.

Ngày ngày, họ phải trải qua vô vàn khóa huấn luyện tàn khốc, và khi thời điểm tốt nghiệp cận kề, theo sắp đặt của chủ nhân thần xã Nishimura Hiroshi, họ bị buộc phải tham dự một trận quyết đấu sinh tử.

Đó là một thử thách man rợ, nhưng cũng là màn trình diễn hoàn hảo nhất mà Arayama mong đợi, nơi những ninja phải chứng minh bản lĩnh bằng máu, không vướng bận tình thân hay cảm xúc.

Còn những đại nhân vật đến chọn lựa ninja thì chỉ xem đó như một trò tiêu khiển, họ đặt cược xem ai sẽ sống, ai sẽ chết, hả hê giữa tiếng hò reo và máu tươi.

Nhưng lần này, tất cả bọn họ đều đã lầm.

Trong trận đấu ấy, Mai không vung kiếm về phía em gái mình, mà ngược lại, cô rút kiếm, thẳng tay chỉ về phía Nishimura Hiroshi, người mà bất cứ ai trong Thần xã cũng không dám trái lệnh.

Khán giả bật cười, chế giễu cô là kẻ ngu ngốc không biết lượng sức.

Nishimura Hiroshi cũng thế, hắn cười lạnh, bước xuống đài với dáng vẻ của một chủ nhân đang dạy dỗ con chó phản chủ.

Mọi người đều thấy mất hứng:

Một kẻ yếu dám thách thức quyền uy, kết cục vốn đã rõ, chẳng còn gì đáng xem.

Nhưng định mệnh đã không chiều theo sự khinh miệt của họ.

Ở khoảnh khắc tưởng như sinh mệnh sắp vụt tắt, vận mệnh đã đảo chiều, đứng về phía cô gái vùng vẫy nơi ranh giới cái chết ấy.

Mai thắng.

Cô giết chết Nishimura Hiỉoshi, và trong biển lửa rực đỏ, cô để ngọn lửa đó thiêu rụi cả Thần xã Arayama, đoạn tuyệt với quá khứ, và biến mất giữa đêm tàn tro bụi.

Giới hạn sinh tử

“Sống trong cái chết”, đó không chỉ là một cụm từ do vài kẻ từng cận kề sinh tử đúc kết nên.

Với một số người, nó giống như một ngã rẽ được định sẵn trên đường đời, nơi họ buộc phải lựa chọn:

Sẽ sống tiếp với tư thế nào, sẽ tồn tại bằng cách ra sao.

Bởi thế, những kẻ dũng cảm luôn khát khao được chạm đến tuyệt cảnh, nơi họ có thể nhìn rõ bản thân nhất.

Điều ấy, ở Sakatoku Mai, đã trở nên sáng tỏ vào giây phút cô chạm đến ranh giới giữa sự sống và cái chết.

Khi ấy, cô đứng chắn trước ngưỡng cửa tử vong, chỉ cần cái ranh giới ấy tiến thêm một tấc, thân thể cô sẽ hóa thành tro bụi, tan vào không trung.

Nhưng may mắn thay, một người đàn ông đã bước ra từ bóng tối, mang theo vận mệnh của cô mà đến.

Cậu ta không cần cô bảo vệ, nhưng cũng không muốn cô run sợ, gục ngã hay bỏ mạng.

Cậu muốn trao cho cô sức mạnh để chống lại tất thảy, để khiến cái chết cũng phải lùi bước.

Người đàn ông ấy đưa tay, nhẹ đặt lên sau đầu cô, một động tác bình thản mà như thần linh hạ thế.

Từ lòng bàn tay cậu ta, một lãnh địa tĩnh lặng lan tỏa, như viên đá nhỏ rơi xuống mặt nước yên, rồi bỗng dậy sóng cuộn trào.

Mai khép mắt.

Khi mở ra, đôi đồng tử đã hóa sắc vàng rực cháy, lửa thánh bùng lên tựa ánh nhật thực.

Những ngón tay trắng mảnh bắt đầu mọc ra vảy xám xanh, từng mảnh nối liền nhau, lan dần tới tận cánh tay.

Bộ chiến phục bó sát trên người cô nứt toác,

những chiếc gai xương nhọn hoắt trồi ra như tre non sau mưa, rắn chắc, lạnh lẽo,

xếp thành hàng theo một trật tự tuyệt đối, dựng nên bộ giáp tựa xương long thần.

Chỉ trong khoảnh khắc, Sakatoku Mai đã thoát xác thành hình, từ con người yếu ớt hóa thành hiện thân của tử thần.

Từ thân thể cô, một lãnh địa chết chóc bùng nổ dữ dội, xé toang không gian, cuốn phăng ranh giới tử vong đã từng dồn cô đến tuyệt lộ.

Rồng ẩn dưới biển sâu

Sakatoku Mai rút từ hông ra một ống tiêm khí nén to bằng ngón tay, trong suốt chứa dung dịch đỏ như máu. 

Cô đâm kim vào tĩnh mạch nơi cổ tay, khí nén đẩy dung dịch ập thẳng vào mạch máu.

Chất thuốc lan tỏa khắp cơ thể, biến đổi sinh hóa bùng nổ trong im lặng. 

Năng lượng như dây leo hữu hình cuộn trào, lan tới tận đầu ngón tay, gót chân. 

Mai ngẩng đầu, hít sâu như muốn hút trọn cả trời lẫn đất vào lồng ngực. 

Uy lực vô song, ý chí vô song, khí thế vô song, hào quang vương giả vốn sẵn nay lại tăng gấp trăm lần. 

Trong không gian chật hẹp, mỗi ánh mắt lia qua đều như nữ hoàng nhìn đám thần tử run rẩy dưới ngai vàng.

“Chân dài, Chân dài, giờ cô đã hóa thân thành nữ vương thật rồi chứ?” 

Khoai tây hỏi nhỏ trên kênh mật.

Sau một thoáng lặng im, gương mặt uy nghi, mỹ lệ của Sakatoku Mai khẽ giãn ra, bất lực thở dài:

“Đó là cách cô nói chuyện với Nữ hoàng sao? Lui ra, đứng chờ một bên đi. Bổn nữ vương còn phải xuống tay làm… vài món thủ công gỡ bom đây.”

Tháo mạch kích nổ thực ra không hề khó. 

Sở Nghiên cứu Ganryu vốn có hàng loạt phương pháp để gắn cơ chế chống tháo gỡ lên mạch, nhưng họ chưa bao giờ nghĩ rằng lại có người chui được vào cái không gian chật hẹp đầy đường ống như thế này. 

Cũng như việc tàu đổ bộ Mặt Trăng chẳng cần khóa cửa vì nếu có ai gõ cửa, chắc phi hành gia bị dọa chết khiếp mất rồi.

Sakatoku Mai khéo léo tách sợi dây vàng và dây xanh trong mạch kích nổ ra, bóc lớp vỏ cách điện bên ngoài và lớp phủ nano bên trong, rồi nối hai đầu dây trần ấy bằng một điện trở nhiệt. 

Thứ này thực chất là bộ hẹn giờ nhỏ nhất thế giới: 

Khi dòng điện chạy qua, điện trở sẽ từ từ bị nung chảy, hai sợi dây kim loại chạm vào nhau, mạch điện bị chập và cháy hỏng. 

Mà khi đó, điện trở đã tan biến hoàn toàn, dấu vết cũng chẳng còn.

“Điện trở nhiệt cần khoảng 5 phút để chảy. Trong lúc đó, sao không tranh thủ dạo một vòng dưới đáy biển sâu đi?” 

Giọng của cô nàng khoai tây vang lên.

“Được rồi, trò chuyện đến đây thôi. Còn cô, tiểu nô tỳ ngoan ngoãn ở nhà tắm rửa cho sạch sẽ, đợi bổn vương trở về.” 

Mai nửa đùa nửa thật đáp.

“Ừ, tôi sẽ tắm cho thơm phức luôn. Nhưng nhớ đấy, nhất định phải tiêm thuốc khóa gen! Hiệu quả bùng phát huyết thống chỉ kéo dài 4 tiếng thôi!” 

Giọng cô nàng khoai tây đột nhiên trở nên nghiêm túc khác thường. 

“Nếu không, cho dù tôi có tắm trắng đến đâu cũng chẳng ai đến ‘viếng thăm’ đâu.”

“Phì! Chị đây dù có thích phụ nữ cũng không đời nào thích loại mỡ thừa ở eo như cô đâu!” 

Mai tắt hẳn tai nghe.

Ở độ sâu này, sóng vô tuyến đã mất tác dụng. 

Cô chỉ còn trông cậy vào đường cáp thông tin. 

Thực ra, cô đang lén sử dụng dây cáp nối giữa tàu Trieste và Tu Di Tọa, song song với dây an toàn. 

Nhưng giờ, ngay cả phương tiện liên lạc duy nhất ấy cũng phải ngắt, vì cô sắp bước ra ngoài, đi bộ dưới đáy biển mà không mang bộ đồ lặn.

Cô mở van. 

Tiếng nước biển tràn vào ầm ầm như sấm dậy. 

Chưa đầy nửa phút, khoang ống đã ngập nước. 

Mai rướn người, lao ra từ khe thoát khí.

Ánh sáng từ GasRay chiếu xuống soi rõ thân hình cô, nhưng người trong khoang lái lại không thấy gì, cô đang ở đúng góc chết của mọi ống quan sát.

Dù không khoác áo choàng thêu vàng, bước chân cô trên đỉnh tàu lặn vẫn mang khí chất của một nữ vương đang tuần tra lãnh địa. 

Tim cô đập rất chậm, sức ép khủng khiếp như dãy núi đè lên toàn thân, khiến từng cử động nặng nề tựa như đang sống trên hành tinh có trọng lực gấp 10 lần Trái Đất. 

Nhưng dòng máu cường hóa trong cơ thể giúp cô chịu đựng được áp suất này. 

Một ngôn linh mới được giải phóng, lớp áo bó sát đen trên người cô ánh lên sắc vảy lân tinh, tạo nên một trường năng lượng vô hình, triệt tiêu bớt áp lực nước xung quanh.

Mái tóc dài, đen như tảo biển, lặng lẽ tung bay trong trường năng lượng, tựa như tảo biển trôi giữa bóng tối mịt mù nơi đáy đại dương.

Cô tháo xuống một mảnh giáp chống áp suất từ vỏ ngoài của tàu lặn, tìm thấy van khí ẩn bên dưới, rồi lấy từ balo ra một khối nhựa resin perfluorosulfonic bọc thạch anh, loại siêu axit rắn mạnh nhất mà nhân loại từng tạo ra, có tính axit gấp hàng triệu lần so với axit sulfuric. 

Mai ép khối resin ấy vào cổ van khí, rồi nhẹ nhàng đẩy người lên khỏi đỉnh tàu. 

Cơ thể cô trượt dọc theo cửa sổ quan sát, lướt xuống đáy, nơi đặt khoang chứa oxy.

Cô nối ống thép từ khoang oxy đến bình dưỡng khí của mình, dùng móc kim loại và dây an toàn cố định bản thân lên vỏ tàu, rồi nằm ngửa ra, nhìn quanh vùng biển đen đặc như mực. 

Chỉ còn lại luồng sáng từ GasRay quét qua quét lại, lặng lẽ mà cô độc.

“Càng xuống sâu, càng giống đang đi tới hoàng tuyền vậy…” 

Cô thì thầm trong lòng.