Sau khi hoàn thành thử thách tại Di tích ở Trung tâm mua sắm SouthRed, nhóm Juugo chúng tôi cuối cùng cũng đón chào ngày nghỉ cuối tuần.
Tại phòng 202 của nhà trọ Hạnh Phúc Trang, những gương mặt quen thuộc đang vô tư tiêu tốn thời gian rảnh rỗi.
Trong đó có tôi, chủ nhân căn phòng này – Yama Juugo. Hiện giờ tôi đang nằm dài trên giường, chăm chú ngắm nghía chiếc túi vải trên tay.
Thứ nằm bên trong là một món thuộc Bộ sưu tập Nanana, có tên gọi Mảnh Thánh Thương, hay còn được biết đến là Bùa Trừ Tà.
Chủ sở hữu của nó là cô hàng xóm luôn tự xưng "Thám tử lừng danh" – Ikyuu Tensai.
Cô nàng đang ngồi trên tấm nệm cạnh giường, vẻ mặt chán chường xem chương trình phát lại của một bộ phim trinh thám dài tập – cái loại phim mà cô ta đã vạch trần cả hung thủ lẫn thủ đoạn gây án từ đời tám hoánh nào rồi.
Nghe đồn chỉ cần cầm món đồ này trên tay là có thể trừ tà.
Cơ mà nói đi cũng phải nói lại, rốt cuộc thì "tà" ở đây là cái quái gì mới được chứ?
Thú thật, công dụng của nó đúng là đánh đố người ta.
Nghĩ đến việc trong Bộ sưu tập Nanana lại có thứ đồ mơ hồ như vậy, thì cái Máy phát hiện nói dối lấp lánh đang giấu dưới gầm giường tôi nằm đây quả là hàng khủng.
Dù sao nó cũng có thể nhìn thấu hoàn toàn lời nói dối của đối phương, cực kỳ hữu dụng. Chỉ có điều phải cẩn thận không được dùng vào việc xấu, nếu không sẽ bị mù mắt như chơi.
Ngoài ra còn có chiếc đinh nhỏ bắn ra sợi xích tóm gọn bất cứ ai; Ủng Lặn Bóng Tối giúp người dùng bơi trong bóng râm; Kính Ma Sao Chép có thể copy hoàn toàn năng lực của người khác; và cả những món sở hữu quyền năng vượt trội như Quyền trượng của Pháp sư với khả năng hiện thực hóa mọi mong ước.
Tất nhiên, cũng không thể quên Ấm trà không cần lá trà có thể tạo ra loại nước thần giúp dưỡng nhan và tăng cường sức khỏe – vật dụng dự phòng thiết yếu của Câu lạc bộ Mạo hiểm bọn tôi.
Cứ nghe tên gọi là thấy toát lên một bầu không khí vi diệu thế nào ấy, nhưng mấy thứ đó đều có tên chính thức đàng hoàng, và tất cả đều là những báu vật thế kỷ tồn tại rải rác khắp nơi trên thế giới.
"Nhắc mới nhớ, sao ngày xưa Nanana lại bắt đầu đi gom nhặt Bộ sưu tập Nanana thế?"
Người mà tôi đang hỏi chuyện chính là kẻ đầu têu đặt ra mấy cái tên nghe rất chi là "ba chấm" đó, chủ sở hữu ban đầu, và cũng là cô gái đã bị sát hại ngay trong căn phòng này mười năm về trước.
"Hửm? Sao thế? Tự nhiên lại hỏi vậy?"
Thiếu nữ tên là Ryugajou Nanana. Trước khi qua đời ở tuổi mười tám, cô đã để lại vô số chiến tích lẫy lừng.
Hiện giờ, cô nàng vừa lách cách di chuột cày game online, vừa tận hưởng hương vị cuộc sống (dù đã chết ngắc) qua từng muỗng bánh pudding.
Quả là một Địa phược linh có một không hai.
"Không có gì, tôi chỉ tò mò tại sao cậu lại hứng thú với mấy loại bí bảo này thôi."
Bộ sưu tập Nanana là tập hợp vô số những báu vật mang sức mạnh đặc biệt được Nanana thu thập từ khắp năm châu bốn bể khi còn sống.
Hiện tại, tôi và các học sinh khác, mỗi người mang một toan tính riêng, vẫn đang lùng sục những món đồ thuộc Bộ sưu tập Nanana đang được chôn giấu ở mọi ngóc ngách của hòn đảo Nanae này.
Trước câu hỏi của tôi, Nanana nghiêng đầu khó hiểu.
"Vì ta thích thôi."
"Không, cái đó cậu nói rồi. Ý tôi không phải thế. Tôi muốn biết xem có cơ duyên nào bên trong không ấy, kiểu lý do hay cú hích nào khiến Nanana bắt đầu thấy hứng thú với mấy món báu vật này này."
"Hừ, chỉ là Juugo mà cũng hỏi được một câu ra trò đấy chứ."
Người vừa ngước mắt lên chen ngang là Tensai, cô nàng vừa tắt tivi với vẻ mặt chán ngắt.
Tensai ném cái điều khiển sang một bên rồi nhìn chằm chằm vào Nanana.
"Ta cũng hơi tò mò đấy, Nanana các hạ. Cậu kể cho bọn ta nghe được không? Dù sao thì Daruku cũng đang đi mua đồ, chắc còn lâu mới về."
Hiện tại, chúng tôi đang trong trạng thái chờ Hoshino Daruku – người luôn dính như sam để hầu hạ Tensai – đi mua đồ cho bữa tối nay trở về.
Bị ánh mắt của cả Tensai và tôi dồn vào, Nanana bắt đầu tỏ ra ngượng ngùng.
"Cũng chẳng phải chuyện gì không thể nói, nhưng cũng không có gì to tát đâu đấy nhé."
Nói đoạn, Ryugajou Nanana cười khúc khích, hồi tưởng lại câu chuyện về cơ duyên đó, cũng là những ngày tháng phiêu lưu cùng người bạn "oan gia" của mình.
Ở một diễn biến khác, tại nơi tập trung những kẻ không còn đường lui ở đảo Nanae – Phố Nguyệt Độc.
Trong tòa nhà trụ sở chính của tổ chức thực sự cai quản nơi này – Three Skull, một thành viên của GREAT7 kiêm thủ lĩnh tổ chức – Kurosu Sansa, đang gặp gỡ thuộc hạ của mình là Tsujifuka Tetsunoshin.
"...Chuyện là như vậy đấy."
"Bộ sưu tập Nanana... thứ đó thực sự..."
"Maa, cậu đừng bận tâm tiểu tiết."
Sansa đã tiết lộ sự tồn tại của Bộ sưu tập Nanana cho Tetsu, và cả việc bản thân cô đang thu thập chúng.
Vốn dĩ Sansa không định nói chuyện này, nhưng do một vài sự cố, cô phán đoán rằng nên cho cậu ta biết sự thật.
"Chuyện này có liên quan đến việc Yui mất tích không?"
Tetsu dán chặt đôi mắt vằn đỏ tia máu vào Sansa, vẻ mặt lộ rõ sự mệt mỏi tột độ.
Yui, hay nói cách khác là Yoshino Saki, đã đột ngột bốc hơi.
Người chịu cú sốc lớn nhất trong chuyện này chính là Tetsu, người đảm nhận vai trò hộ vệ và cùng cô bé đi học lại tại trường Cao trung số 3. Trước đó đã từng xảy ra vụ việc kẻ bám đuôi, nên Tetsu đã lập tức lùng sục khắp hang cùng ngõ hẻm, nhưng vẫn không tìm thấy dấu vết của Yui.
Kể từ khi mất liên lạc vào hôm qua, Tetsu đã tìm kiếm Yui không ngủ không nghỉ, trong mắt người ngoài thì cậu ta đã sắp chạm đến giới hạn rồi.
"E là có. Dù sao thì bên này cũng đang thu thập thông tin. Cậu cứ tạm thời nghỉ ngơi đi đã."
"Không, tôi..."
"Tôi bảo nghỉ là phải nghỉ, nghe chưa."
Bị Sansa lườm, Tetsu đành gật đầu lia lịa.
"Với lại, chị này. Tôi hỏi một câu được không?"
"Hả? Gì?"
"Ryugajou Nanana là người như thế nào?"
"? Sao thế, tự nhiên lại hỏi vậy?"
"Không, truyền thuyết đô thị về Bộ sưu tập Nanana thì ít nhiều tôi cũng biết, nhưng về Ryugajou Nanana – người đã thu thập chúng – thì tôi gần như mù tịt."
"Sao cũng được mà, chuyện đó."
"Nhưng mà, tôi nghĩ biết đâu nó lại có ích cho việc tìm ra Yui nên..."
"Không có đâu, không có đâu. Thôi, chuyện này dừng ở đây."
Sansa rất không muốn nhắc đến những hồi ức về Nanana, nên đã quả quyết chấm dứt chủ đề.
Thế nhưng, Tetsu vốn không nhạy bén trong việc nắm bắt tâm lý phụ nữ lại còn cứng nhắc, vẫn cứ gặng hỏi về quá khứ.
"Đã từng xảy ra chuyện gì sao?"
Nhìn Tetsu cứ lội ngược dòng bất chấp thái độ lạnh nhạt của mình, Sansa cạn lời.
Trong lòng thầm rủa "Thế nên ngươi mới không được gái thích đấy", nhưng miệng thì bảo "Tôi không định kể đâu".
Nhưng nghĩ lại thì...
Cứ thế bắt Tetsu đi nghỉ thì cũng đáng ngờ là cậu ta có chịu nghe lời hay không.
Vậy thì mình có nên nói chuyện gì đó để phân tán sự chú ý của cậu ta không nhỉ?
Suy nghĩ vài giây, Sansa thở dài rồi mở miệng.
"Đó là chuyện xưa lắc xưa lơ rồi."
Và thế là, Kurosu Sansa bắt đầu kể.
Về những ngày tháng trải qua cùng với một con ngốc phiền phức vô tận.
Ryugajou Nanana và Kurosu Sansa, vô tình cùng nhớ lại những sự việc của thời điểm đó.
Đó là những ngày tháng hai người họ quậy tưng bừng khắp thế giới trước khi Nanana chết, và trước khi đảo Nanae được thành lập.
Lần theo những trải nghiệm của chính mình, họ dệt nên những lời kể của riêng họ.
Đây là câu chuyện đầu tiên của hai người—
