Imperfect Girl

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

(Đang ra)

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

Akagi Hirotaka

Và như thế, truyền thuyết bắt đầu. Câu chuyện về hai kẻ trừ tà tệ hại nhất trong lịch sử, những người rồi sẽ trở thành mạnh nhất trước khi ai kịp nhận ra.

34 124

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

(Đang ra)

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

氷雨ユータ

Trái lại, tai họa bắt đầu giáng xuống đầu những kẻ dám coi rẻ sự dịu dàng thuần khiết của cậu...

8 28

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

(Đang ra)

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

Sujeong Yojeong

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

37 132

Oneshot - 20

Có một câu chuyện cổ tích Nhật Bản tên là Quỷ Oni Đỏ Than Khóc.

Con quỷ oni trong tiêu đề bắt cóc một bé gái từ một ngôi làng nọ, nhưng vì cô bé kía quá ích kỷ và bướng bỉnh nên nó chẳng thèm đòi tiền chuộc mà chỉ mong dân làng đón cô bé về, thậm chí còn đề nghị trả tiền cho họ nữa… Khoan đã, có đúng là Quỷ Oni Đỏ Than Khóc không nhỉ, hay đấy là câu chuyện khác? Mà kệ đi, chỉ biết ngoài kia vẫn có câu chuyện như vậy là được rồi. Chắc đấy là chuyện kể trước lúc đi ngủ cho trẻ, nhưng chắc chắn không nên được áp dụng ra ngoài đời thật. Nếu như nạn nhân bị bắt cóc hành xử chỉ một chút thiếu kiểm soát thôi, thì như vậy đã đủ gây rắc rối cho kẻ bắt cóc rồi, nhưng kết cục thì sẽ chẳng hề tốt đẹp như trong chuyện. Ngoài đời làm gì có chuyện dễ ăn như vậy.

Tôi chống tay đứng dậy dù cho có đói rã ruột đến đâu (thực ra tôi không đói đến mức đấy), nhưng chưa bao giờ tôi dừng lại để nghĩ chuyện đó sẽ ảnh hưởng đến U như thế nào. Đáng ra tôi không nên nổi cáu chỉ vì em ấy muốn rời đi… Được rồi, để bao biện này, tôi chưa bao giờ cáu giận hay bối rối như lời kể.

Nhưng đằng sau tất cả, dựa vào phản ứng của U thì tôi biết được em ấy chưa bao giờ nghĩ đến việc tôi sẽ đói. Liệu em ấy có định để mặc tôi ở đây mà không cho ăn hay uống gì không nhỉ? Có lẽ là không, vì em ấy nói sẽ “chịu trách nhiệm” với tôi mà. Chắc việc đó cũng phải có ý nghĩa với em ấy chứ.

… Nhưng đồng thời, tôi cũng phải tự hỏi. Một học sinh lớp bốn thì sẽ mấy tuổi nhỉ? Chín hoặc mười à? Liệu em ấy có đủ trưởng thành để nhận thức được về giá trị của cuộc sống không? Liệu em ấy có đủ trưởng thành để có một vật nuôi trong lớp học không?

Từ những gì tôi biết, em ấy có lẽ vẫn ở độ tuổi nghĩ rằng những sinh vật sống sẽ mãi mãi sống dù cho có chuyện gì xảy ra. Có lẽ vì thế mà em ấy mới ngạc nhiên đến vậy. Có lẽ em ấy chưa bao giờ nghĩ đến việc tôi sẽ đói…

Nhưng nếu điều đó là thật, thì tôi sẽ không thể cứ thế chấp nhận được. Nhưng mà tôi phải làm gì bây giờ? Cứ cố chịu đựng cho tới lúc đến giới hạn sao? Hay tôi bỏ cuộc và gọi một cuộc điện thoại? Với việc em ấy đã đến trường hoặc đâu đó, ngôi nhà lúc này đã trống không, và tôi có một cơ hội hoàn hảo để gọi điện thoại nếu tôi muốn.

Thật ra, việc giải quyết mọi chuyện trong lúc U vắng nhà có lẽ là phương án hòa bình nhất rồi. Vẫn sẽ có hậu quả, nhưng ít nhất nơi này sẽ không trở thành hiện trường án mạng. Tôi chắc chắn sẽ không muốn nhìn thấy cảnh một sĩ quan cảnh sát ghì chặt U với con dao trên tay xuống đất.

… Tôi suy nghĩ một hồi, rồi quyết định sẽ chịu đựng tiếp cho đến khi nào không chịu nổi nữa. Tôi vẫn còn ít nhất nửa ngày trước khi U trở về nhà, nên vẫn còn rấtnhiều thời gian để tôi đổi ý. Tôi quyết định sẽ hoãn cuộc điện thoại đó lại, mặc dù quyết định đó đa phần là tính toán. Tôi cố tránh những xung đột tức thì, nhưng tôi lại không cố gắng quá nhiều trong việc tránh những xung đột mà hiện tại bản thân không thể thấy. Một thói xấu khó bỏ từ phía tôi.

Bỏ cái thói xấu đó qua một bên, tôi không hề biết lựa chọn tốt nhất mình có thể đưa ra là gì, và dù cho tôi có cố suy nghĩ đến đâu, thì có lẽ đến một lúc nào đó não bộ tôi đã ngừng suy nghĩ rồi.

Bạn đọc đúng rồi đấy, tôi đã thấm mệt từ việc suy nghĩ.

Tôi buộc phải chấp nhận rằng mình đã để một khoảng thời gian quý giá trôi tuột đi trong lúc bản thân chẳng làm gì ngoài nhìn chằm chằm một cách vô định vào khoảng không trước mặt.

Nhân vật chính đang nhớ nhầm về một câu chuyện khác. Quỷ Oni Đỏ Than Khóc kể về hai con quỷ oni, một con màu đỏ và một con màu xanh. Con màu đỏ thì muốn làm bạn với loài người nhưng vì vẻ ngoài dữ dằn nên đã bị loài người xua đuổi, thành ra khóc rất to. Con quỷ oni xanh thấy thế liền giả vờ tấn công con người và để con quỷ oni đỏ ra tay cứu giúp, từ đó quỷ oni đỏ trở thành người hùng trong mắt người dân. Cuối truyện thì quỷ oni xanh rời đi để không làm phiền người bạn của mình, quỷ oni đỏ khi phát hiện ra thì bật khóc trước sự hy sinh cao cả của quỷ oni xanh.