Elf nuôi dạy trẻ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

145 3113

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

(Đang ra)

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

Tổng Tài Hạ Phóng | 总裁下放

Tôi chỉ muốn sống sót, không chỉ vì bản thân mình, mà còn vì người ấy – người đã cùng tôi nương tựa mà sống.

112 2401

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

(Đang ra)

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

KT

Một câu chuyện giả tưởng ấm áp mà dở khóc dở cười về năng lực tẩy não vô song và dàn harem tình cảm nồng nàn chính thức bắt đầu!

27 353

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

(Đang ra)

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Giai thất

PS: Truyện thiên về đấu trí, thuộc thể loại vô hạn lưu. Tác giả đảm bảo dàn nhân vật chính (cả nam và nữ) sẽ không "bay màu", còn các người chơi khác thì.

574 6664

Mesugaki Tank Enters The Academy

(Đang ra)

Mesugaki Tank Enters The Academy

Gyeokgemheojeop

Điều tệ hơn là những lời khiêu khích hoạt động quá tốt...

5 15

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

(Đang ra)

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

Dongle-kun

Tôi đã định rời đi giữa những tràng pháo tay, nhưng pháo tay vẫn không chịu ngừng lại.

193 498

Wn - Chương 123 - Sư phụ Cora (11)

Một tháng sau, Siegwald mới quay trở lại căn nhà gỗ.

Cậu không muốn phải chờ lâu như vậy, nhưng đành chịu vì người sư phụ đang nổi giận đùng đùng sẽ không thể nào nguôi giận ngay được.

Tuy nhiên, không khí trong căn nhà gỗ mà Siegwald quay về lại lạnh lẽo đến lạ thường. Không hề có hơi ấm của con người, cũng chẳng còn dấu vết của sự sống.

Người đệ tử đã ở lại nơi này, tin rằng một ngày nào đó sư phụ sẽ quay về. Nhưng một năm trôi qua, khi mùa thu cô quạnh kéo đến, Siegwald mới nhận ra rằng mình đã bị thất tình.

Người đệ tử bị bỏ lại một mình ngồi trong phòng khách của căn nhà, gõ tay lên mặt bàn với vẻ mặt vô cảm. Cậu có vẻ đang suy nghĩ rất nhiều.

‘Đối với sư phụ là một loài trường thọ, liệu 12 năm ở bên mình có thực sự chẳng là gì không?’

Chắc chắn không phải vậy.

Siegwald cũng biết rằng sư phụ đã thật lòng yêu thương mình. Bởi vì tất cả quần áo và phụ kiện cậu đang mặc trên người đều do chính tay cô ấy làm.

Cậu có thể trạng tốt hơn người khác nên cũng lớn nhanh hơn. Vì vậy, cô ấy hẳn đã phải dệt vải nhiều lần để may cho vừa kích cỡ. Mà không phải lúc nào cũng là cùng một chất liệu, và cũng không phải là may qua loa.

Vải bông, da, lụa, nhung, v.v… màu sắc và chủng loại rất đa dạng. Thời gian trôi qua, việc này có thể trở nên phiền phức, nhưng nàng High Elf vẫn luôn ngồi trong phòng khách của căn nhà và tận tâm may quần áo cho đệ tử.

Lý do Siegwald nghĩ vậy chỉ là biểu hiện của sự hụt hẫng trước việc cô gái tóc trắng đã phũ phàng rời đi.

‘Người khiến sư phụ rời đi cuối cùng lại là mình.’

Người đệ tử ngu ngốc sau nửa năm trút giận lên sư phụ mới nhận ra lỗi lầm của mình. Tuy không phải là một loài trường thọ như High Elf, nhưng cậu cũng có quyền năng của Anh hùng nên có thể sống hàng trăm năm, vậy mà không hiểu sao lại vội vàng đến thế.

Đây không phải là loại tự kiểm điểm mà người bình thường vẫn nghĩ. Thật không may, Siegwald không cho rằng hành động của mình là sai trái, mà đang nghiêng về phía cho rằng thời điểm và phán đoán của mình không phù hợp.

Vì cậu vẫn giữ ý nghĩ rằng người đàn ông duy nhất trên thế giới có thể trở thành bạn đời của người phụ nữ tên Cora chỉ có mình cậu mà thôi.

Cậu chỉ nghĩ đơn giản như này. Mình vẫn chưa trở thành một người đàn ông đủ để sư phụ công nhận, thế mà đã khờ dại bày tỏ tình cảm trước đó.

Anh hùng không có ý định từ bỏ khát vọng với sư phụ chỉ vì bị từ chối một lần. Cậu đang phân tích lý do mình không thể trở thành bạn đời của cô ấy từ nhiều góc độ và tìm kiếm phương án cải thiện.

‘Mình quá trẻ con chăng? Sư phụ là người đã nuôi nấng mình từ nhỏ nên có lẽ rất khó để nhìn nhận mình như một người đàn ông…’

Nghĩ vậy, cậu cảm thấy xa nhau thêm một chút nữa chứ không chỉ một năm cũng không sao. Khi thời gian trôi qua và cậu trở thành một người đàn ông chững chạc, mạnh mẽ, rồi nếu sư phụ tình cờ gặp lại cậu sau một thời gian dài, có lẽ xác suất cô ấy xem cậu như một người đàn ông sẽ tăng lên.

‘Phải chăng mình không có kinh nghiệm với phụ nữ nên bị xem là thằng ngốc. Mình đã nghĩ rằng giữ lòng chung thủy sẽ khiến sư phụ thích mình, nhưng ngược lại, có vẻ một người có kinh nghiệm phong phú với phụ nữ mới có thể dẫn dắt được sư phụ, người không có kinh nghiệm yêu đương.’

Siegwald nhớ lại câu nói của sư phụ, rằng đã sinh ra là anh hùng và là đàn ông thì chẳng phải nên có một dàn hậu cung sao. Đó có phải là hình mẫu một người đàn ông ưu tú mà sư phụ cho là ổn không?

‘Cũng có thể lắm.’

Một con đực ưu tú thường sở hữu nhiều con cái. Vậy thì để chứng minh giá trị của mình với sư phụ, cậu nên chọn ai làm người đàn bà đầu tiên đây? Clara, người được sư phụ bảo trợ, có vẻ là một lựa chọn không tồi.

‘Nhưng cũng không thể chọn bừa bãi bất kỳ ai làm phụ nữ của mình được. Giá trị của người phụ nữ có thể nâng giá trị của người đàn ông, nên mình phải làm cho sư phụ ít nhiều phải ngưỡng mộ mình.’

Ứng cử viên đầu tiên, Clara là người cậu vẫn luôn quen biết, mặt mũi cũng xinh xắn nên không có gì thiếu sót. Nếu cô ta kháng cự vô ích thì đành phải ép buộc quan hệ, nhưng để trở thành người yêu của sư phụ thì không cần phải để ý đến cảm xúc của những người phụ nữ khác.

‘Nghĩ lại thì sự chênh lệch giai cấp cũng quá lớn. Sư phụ là công chúa High Elf, nên để trở thành một người đàn ông xứng đôi, ít nhất mình cũng phải ở cấp Đại Công tước…’

Siegwald vắt óc suy nghĩ nhiều khía cạnh và nhận ra sự ngu xuẩn của mình.

Cậu chỉ tập trung rèn luyện vũ lực và kiếm thuật của một anh hùng để trở thành người đàn ông xứng đôi với sư phụ, nhưng giờ nhìn lại, những thứ khác cậu lại chẳng hề nỗ lực.

‘…Sư phụ không xem mình là một người đàn ông là điều đương nhiên. Nếu mình ở vị trí của sư phụ, bị một gã đàn ông tầm thường ve vãn, chắc chắn sẽ không có cảm tình mà chỉ thấy khó chịu.’

Huyết Nữ Đế, sư phụ của cậu là người chiếm vị trí thứ ba trong cuộc chơi thứ hạng của các siêu việt giả. Thôi thì đằng nào cũng phải mất một thời gian khá lâu để có được vũ lực ngang bằng, nên trước đó, cậu phải đạt đến đỉnh cao của tất cả những gì một người đàn ông có thể đáp ứng.

‘Ngay cả khi sư phụ không hài lòng với điều đó cũng không thành vấn đề.’

Chỉ cần tiêu diệt Ma Vương, bồi dưỡng sức mạnh và trở thành kẻ quyền lực nhất Nam Đại Lục là được, phải không? Siegwald nhớ lại khoảnh khắc nàng High Elf khen ngợi cậu có tài năng vượt trội hơn cả cô ấy.

‘Nếu tiềm năng của mình thực sự vượt trội như lời sư phụ nói.’

Có khả năng nàng High Elf không thích đàn ông sẽ không chấp nhận cậu dù cho đệ tử đã trưởng thành đến mức này. Nếu đến lúc đó mà cô ấy vẫn đẩy cậu ra, thì sẽ không còn sự khoan dung nào nữa.

Cô sẽ phải đối mặt với số phận bị vũ lực của người đệ tử đã vượt qua mình cưỡng ép gieo giống. Chuyện sau đó thì không biết được. Người ta nói thân thể đi liền với tâm trí, nên nếu cứ đâm vào giữa hai chân, có lẽ cô ấy sẽ yêu đệ tử của mình cũng nên.

Làm cao cũng phải có chừng mực thôi, bởi nếu đi quá giới hạn thì lòng nhẫn nại sẽ đến hồi cạn kiệt. Vả lại, chẳng phải đáng thương lắm sao, một vị sư phụ mang trong mình những quan niệm kỳ quái về nam nữ, nên đến giờ vẫn chưa tìm được bạn đời?

Suy cho cùng đã sinh ra là phụ nữ thì phải sử dụng phần dưới, chứ để nó mục rữa thế kia thật lãng phí, đáng lẽ cô ấy phải biết ơn đứa nghĩa tử hiếu thuận này mang tấm lòng son sắt đến cầu hôn mình.

‘Sư phụ, người xinh đẹp như vậy. Để mạng nhện giăng đầy háng chẳng phải là quá lãng phí sao? Đệ tử này sẽ đích thân phá đi màng trinh của người.’

Siegwald nhớ lại khuôn mặt của sư phụ khi chứng kiến cảnh đệ tử đang thủ dâm. Mặc dù sau đó cô ấy đã nhăn mặt và nổi giận, nhưng lúc đầu, cô đã mở to mắt tròn xoe như một chú thỏ con dễ thương.

Liệu cô ấy có làm vẻ mặt đó khi dương vật của cậu vào bên trong không? Hay cô ấy sẽ đỏ mặt và ôm lấy cậu? Siegwald thực sự tò mò về phản ứng của cô.

‘Sư phụ với đệ tử cái gì chứ?’

Người đệ tử đến bây giờ mới lại ngộ ra. Rằng người phụ nữ đó và cậu tuyệt đối không thể chỉ là quan hệ thầy trò.

Bề ngoài, cậu có thể đối xử với cô như sư phụ. Nhưng khi một người phụ nữ xinh đẹp và một người đàn ông khỏe mạnh ở bên nhau, một ngày nào đó tình cảm ắt sẽ nảy sinh.

Người đàn ông nuốt lấy nỗi đau thất tình đã dần trở thành một kẻ điên. Không, có lẽ đây mới chính là bản chất thật của Siegwald. Bởi ở trước mặt sư phụ Cora, cậu đã phải đóng giả làm một thanh niên thuần phác chính trực.

Không có ai đứng ra hòa giải, cũng không có nàng High Elf nào để phải dè chừng. Con dã thú được tháo xích bắt đầu thỏa sức tung bay trong những ảo tưởng của mình.

Siegwald quyết tâm đầu tư thời gian dài để chinh phục sư phụ của mình. Hơn hết, sư phụ là một ‘trinh nữ’ mà, chẳng phải sao? Vì chưa từng giao hợp với bất kỳ ai, dù là đàn ông hay đàn bà, nên khi nhìn thấy cơ thể trần trụi của đệ tử, cô ấy không hề có chút tò mò nào mà chỉ cảm thấy khó chịu.

Cô gái tóc trắng chỉ giỏi về lý thuyết tình dục thôi. Thực ra cô ấy là một cô bé ngây thơ đến mức không thể chịu đựng được những cảnh tượng như vậy. Nghĩ đến đây, người đệ tử cảm thấy sư phụ của mình thật đáng yêu.

‘Từ từ làm ô uế một người phụ nữ thuần khiết và cao quý như một trang giấy trắng cũng không tệ.’

Cũng không cần phải lo lắng rằng trong lúc cậu trưởng thành sẽ có gã đàn ông khác cướp mất cô. Xét đến tính cách ghét đàn ông và vũ lực của một siêu việt giả, khả năng cô ấy bị đe dọa hay xao lòng là hoàn toàn không có.

Sau khi sắp xếp lại suy nghĩ, người đàn ông chậm rãi nhìn quanh căn nhà gỗ. Cậu sắp rời khỏi vòng tay của sư phụ để trở thành một người đàn ông thực thụ, nên không cần phải giữ lại nơi chứa đầy kỷ niệm này.

< Sieg >

Tiếng gọi quen thuộc mà da diết như đang mơn man bên tai. Dù có chìm đắm trong hoài niệm quá khứ thì cô ấy cũng sẽ không quay trở lại, nhưng thật khó để xóa bỏ hoàn toàn những mảnh vụn cảm xúc đang trỗi dậy.

‘Giờ không phải lúc…’

Nếu cứ mãi bị giam cầm trong căn nhà gỗ này và chờ đợi sư phụ như một đứa trẻ, thì khoảnh khắc được ở bên cô gái xinh đẹp ấy sẽ không bao giờ đến.

Dù sao cũng là lần cuối được nhìn thấy khung cảnh này. Đắm mình trong những ký ức ngắn ngủi cũng không hoàn toàn tệ.

< Này, thằng khốn kia! Đã bảo đừng để bị thương làm sư phụ lo rồi mà! >

Người đàn ông nhớ lại những lời nói tuy cộc cằn nhưng bàn tay lại dịu dàng chăm sóc mình. Trong suốt 12 năm ở bên sư phụ, không có một khoảnh khắc nào không quý giá.

‘Sư phụ đã nghĩ gì khi rời khỏi căn nhà gỗ này?’

Không biết. Nhưng chắc hẳn cô còn đau lòng hơn cả đệ tử. Vì cậu không có ý định cắt đứt mối quan hệ này, cô ấy đã quyết tâm chia ly.

Khi vị Anh hùng cúi đầu xuống, những vết khắc trên tường lọt vào tầm mắt. Từ độ cao khoảng một nửa chiều cao của cậu, cho đến điểm tương đương với hiện tại.

< Woa, lại lớn nữa rồi này? >

Nàng High Elf vui mừng khôn xiết, đôi mắt đỏ lấp lánh khi thấy người con nuôi lớn phổng. Cô còn nói rằng thật may mắn vì cậu có chiều cao vượt trội khác cô.

“Hahaha…”

Tiếng cười sảng khoái bật ra từ kẽ răng của người đệ tử giờ đã trở thành một người đàn ông. Người khiến cậu thực sự mỉm cười là cô, và thứ khiến cậu bắt chước nụ cười là những ký ức về cô.

“…Sư phụ.”

Càng hồi tưởng lại kỷ niệm, càng khó từ bỏ cô hơn. Đúng vậy, đã sinh ra là đàn ông thì phải có tham vọng lấy được người phụ nữ cao quý nhất thế gian làm bạn đời chứ.

“Xin lỗi.”

Một giọng trầm nặng nề vang vọng trong không gian trống rỗng. Đó là lời tạ tội cuối cùng mà người đệ tử gửi đến sư phụ.

Bởi vì từ nay về sau, cậu sẽ không còn là đứa trẻ của người, mà là một con đực, một con dã thú.

–Cạch.

Người đàn ông đẩy cánh cửa gỗ và bước ra ngoài.

So sánh vóc dáng to lớn của Anh hùng với căn nhà nhỏ, nơi đó càng trông tầm thường và tồi tàn hơn.

Ngay sau đó, một luồng sáng rực rỡ phát ra từ tay vị Anh hùng.

Tổ ấm nơi sư phụ và đệ tử đã cùng nhau vun đắp kỷ niệm bị ngọn lửa nuốt chửng và bất lực tan thành tro bụi.

Siegwald không ngoảnh đầu lại nhìn căn nhà gỗ đang bốc cháy. Cậu chỉ rời khỏi nơi này và tiến về phía trước.

Để trở thành bạn đời của một người phụ nữ hoàn hảo.

Thì phải trở thành một người đàn ông hoàn hảo.