Chàng rể của gia tộc danh giá muốn ly hôn.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Trái Tim Tôi Là Của Một Ông Chú

(Đang ra)

Trái Tim Tôi Là Của Một Ông Chú

Shimano Yuhi

Hãy cùng theo dõi câu chuyện về hành trình của ông chú ấy.

15 68

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

(Đang ra)

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

氷雨ユータ

Trái lại, tai họa bắt đầu giáng xuống đầu những kẻ dám coi rẻ sự dịu dàng thuần khiết của cậu...

9 36

Tôi muốn làm trai bao nên quyết định để Yandere bao nuôi

(Đang ra)

Tôi muốn làm trai bao nên quyết định để Yandere bao nuôi

Ryo Harakuza

Đây là câu chuyện về Akira và hành trình đầy sóng gió nơi học đường, nhằm mục tiêu trở thành một tên trai bao được Yandere bao nuôi…!

2 1

Web Novel - Chương 42: Tích lũy biến số

Bình thường t toàn dịch là Rào chắn Malidan thay vì thành hay thành lũy. Nên h dịch lại cho đúng nhá. Và ờ, t đăng tạm 3 chap này lên trước để kết thúc arc. Phần còn lại của quà sẽ đăng sau, giờ thì t đi ăn đêm đây.

---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

CLANG!

Vào sáng sớm.

Issac đang đấu tập với Rihanna.

Không, liệu việc này có thể gọi là "đấu tập" được không?

Rihanna cố tình tiết giảm lực ngay trước khi hai thanh kiếm va chạm, luôn điều chỉnh sao cho thế đứng của Issac không hề bị gián đoạn.

Sau khi hoàn thành buổi đấu tập.

Rihanna bước đến chỗ Issac đang lau mồ hôi và thẳng thắn nhận xét.

“Khi vung kiếm, anh thường có xu hướng sử dụng thế kiếm đặc trưng của Helmut.”

“…”

“Helmut luôn thích sử dụng sức mạnh thuần túy để áp đảo đôi phương, nhưng đó lại không phải là bản chất của anh, Issac.”

“Ừ, em nói không sai.”

“Kiếm pháp của anh giống như nghệ thuật điêu khắc thủy tinh vậy. Cẩn trọng và tinh tế. Anh không cần phải cố gắng ép buộc bản thân với đại kiếm của Helmut đâu.”

Cô suýt chút nữa là nói thêm "bởi vì—" nhưng rồi lại chọn thôi.

Cô không muốn nói rằng mình sắp sửa phải rời đi.

“Anh không cần phải cố chấp và bám víu vào nó như thế.”

Cô mong Issac sẽ không khao khát tìm kiếm sự công nhận từ nhà Helmut một cách tuyệt vọng nữa.

Dù sao thì, những điều đó rồi cũng sớm trở nên vô nghĩa thôi.

Nhưng Issac đã từ chối lời khuyên của cô.

“Anh có mục tiêu riêng của mình với kiếm thuật.”

“Mục tiêu riêng?”

“Ừ, dù anh lúc này chỉ trông như thể đang cố gắng bắt chước.”

“…”

Rihanna nhận ra anh đang theo đuổi một thứ gì đó khác biệt, nhưng cô không tài nào hiểu được.

Không, hơn cả thể, có một thứ khác mà cô muốn hỏi.

‘Làm thế nào mà anh ấy lại tích lũy được lượng kiến thức này?’

Kiến thức về kiếm thuật.

Mỗi lần trò chuyện, có những khoảnh khắc mà ngay cả Rihanna cũng phải kinh ngạc.

Mức độ sâu sắc là hoàn toàn khác biệt.

Nếu ví việc mượn kiến thức của anh ấy giống như dùng xô múc nước…

‘Thì anh ấy không phải chỉ là một cái giếng tầm thường.’

Cảm giác như cô đang múc nước từ chính đại dương vậy. Đó là cảm nhận của cô về sự sâu sắc và tinh khiết trong kiến thức của Issac.

“Issac, nhìn này.”

Silverna, người đang luyện tập ở gần đó đã ngắt lời họ.

“Có phải đây là cảm giác mà anh nói lần trước không? Kiểu như ‘cào lá’ ấy?”

Silverna vào thế và đâm giáo trong không khí.

Khi cô đâm xuống, không khí xung quanh phản ứng dữ dội, để lại những vết hằn sâu như vết cào trên sân tập.

Thấy vậy, Issac chống cằm và sửa lại tư thế cho cô.

“Hơi yếu. Trọng lượng của cô chưa dồn hết. Cô cần dồn lực thêm vào chân trước khi ra đòn. Cô có hay giãn cơ không?”

“Có.”

“Cô cần sự dẻo dai để toàn bộ cơ thể hoạt động đồng bộ. Nhất là vì thể hình của cô có phần bất lợi hơn so với người khác.”

Rihanna, người đang lắng nghe, khẽ cúi đầu.

Cô lại là người có lợi thế hơn trong vấn đề này.

“Dù sao đi nữa, nếu cô quá chú trọng vào một tư thế duy nhất thì khả năng ứng dụng sẽ bị giới hạn. Cô nên tập luyện với nhiều thế đứng khác nhau thì tốt hơn.”

Nghe lời khuyên của Issac, Silverna tiếp tục tập luyện.

‘Đáng kinh ngạc.’

Issac toát ra khí chất của một người có thể đã làm gia sư trong nhiều năm.

Cá nhân Rihanna cũng rất muốn nghe Issac cho lời khuyên về kiếm thuật của chính mình.

Nhưng cô cảm thấy mình chưa đủ xứng đáng.

“Chúng ta đấu thêm một lần nữa nhé.”

Khi Issac đề nghị đấu tập thêm, Rihanna gật đầu và nắm chặt thanh đại kiếm của mình.

Nghĩ đến cuộc hội họp Ngũ Kiếm Đế sắp tới.

Thực tế, những buổi đấu tập như thế này sẽ trở nên vô nghĩa một khi các thành viên trực hệ của Helmut bắt đầu sử dụng Red Aura của họ.

‘Đó là gì?’

Ánh mắt Issac ánh lên vẻ thông tuệ. Ánh sáng điềm tĩnh đó dường như không thể bị lay chuyển, như thể nó sẽ không bao giờ tắt ngay cả trong những cơn bão khắc nghiệt nhất.

***

Vài ngày sau.

Các kỵ sĩ Helmut và lính gác Thành lũy Mallidan đứng thành hàng.

Họ xếp hàng riêng biệt như thể đang ngầm ganh đua xem quân đội nào ưu việt hơn.

Ở phía trước mỗi đơn vị là những người phụ nữ đại diện cho họ:

Rihanna Helmut và Silverna Caldias.

Tư thế uy nghiêm của họ rất khác so với bầu không khí mà Issac thường thấy ở hai người, nghiêm túc và trang trọng hơn nhiều.

Và trước mặt tất cả, chỉ huy toàn bộ đội hình, Uldiran với tay cầm giáo đang ngồi trên một con chiến mã khổng lồ.

Cổng chính của thành lũy mở ra.

Tiếng vỗ tay và những lời cổ vũ.

Cầu mong chiến thắng trong cuộc chiến chống lại ma thú, những người ở lại thành lũy chào tiễn họ khi đoàn quân khởi hành.

Sau khi chủ lực của Uldiran rời đi, bên trong thành lũy trở nên yên tĩnh một cách lạ thường.

“Yên tĩnh thật đấy.”

Jonathan, người ở lại thành lũy cùng Issac, lẩm bẩm.

Việc ở lại không có nghĩa là họ sẽ được phép thảnh thơi.

“Đây mới chỉ là sự khởi đầu thôi.”

Khi quân chủ lực tiến lên, họ sẽ bắt đầu tiêu diệt ma thú.

Tuy nhiên, vì họ không thể tiêu diệt hết tất cả mà chỉ đi tìm con thủ lĩnh…

Họ sẽ không truy đuổi tất cả, và một số ma thú sẽ không khỏi lọt ra bên ngoài.

Những sinh vật đó tự nhiên sẽ tìm đến thành lũy như mục tiêu tiếp theo.

Trước khi quân chủ lực quay về, việc phòng thủ thành lũy sẽ phải được siết chặt, với hầu hết binh lính còn lại đều phải tự sinh hoạt trên thành lũy và gần như không có thời gian để nghỉ ngơi.

“Ngài có mang theo chăn không? Thần nghe nói là phải mang ít nhất ba cái. Vì có người có thể lấy trộm đấy.”

“Sao lại trộm? Chúng ta chỉ cần về phòng lấy là được mà.”

“Đúng là như vậy. Thần nghe nói là họ còn lấy cả đồ lót hoặc tất của ngài nếu ngài không giữ đồ cẩn thận.”

“Cậu có chắc là các hiệp sĩ của Helmut lại không đi đồn linh tinh không?”

“Thần nghe nói đó là chuyện khá phổ biến ở tiền tuyến mà.”

Issac và Jonathan đã chuyển đồ đạc để ở lại thành lũy.

Vì sẽ sống ở đó một thời gian nên họ có khá nhiều thứ cần phải cân nhắc.

“Ugh, lạnh quá.”

Sharen Helmut lặng lẽ nép vào bên cạnh họ.

Cô bé cũng bị loại khỏi danh sách quân chủ lực, phản ánh ý kiến của Rihanna.

Cả ba đi đến khu quân sự được chuẩn bị cho binh lính bên trong thành lũy.

Chăn màn và hành lý đã được bày ra.

Nơi họ sẽ phải ở chen chúc nhau trong vài ngày khá là “lạ lẫm” đối với Sharen.

Mặc dù có mùi ẩm mốc và phải hòa mình với lính tráng, Sharen đã phần nào quen với cuộc sống ở tiền tuyến.

“Em lấy chỗ này!”

Sharen trải chăn của mình cạnh Issac và ổn định chỗ nằm.

Ở phía đối diện, Jonathan đã nằm xuống và đang đặt một túi nước nóng vào trong chăn.

“Cái này sẽ giúp giữ ấm. Thần cũng đã chuẩn bị cho hai người rồi.”

“Cảm ơn.”

“Jonathan, cậu chu đáo quá!”

“Hehe.”

Jonathan cười, hài lòng với lời khen. Có vẻ như cậu ta đã chuẩn bị sẵn nhờ lời khuyên từ những người lính khác trong khu của mình.

“Nhưng bên trong thành lũy thật sự rất lạnh.”

Khi Sharen thở ra thì hơi thở của cô có thể hoàn toàn nhìn thấy bằng mắt thường. Xét đến việc là họ đang trú ở trong thì trời khá lạnh ngay cả đối với phương Bắc.

“Đó là do đặc điểm riêng của Thành lũy Mallidan.”

Nhìn Sharen xoa hai bàn tay vào nhau, Issac giải thích đơn giản.

“Em có biết cái lạnh ở phương Bắc thực ra là nhân tạo không?”

“Hả?”

“Cái gì?”

Sharen và Jonathan nhìn Issac với ánh mắt tò mò.

“Phương Bắc vốn đã lạnh, nhưng không đến mức này. Trời không phải lúc nào cũng tuyết rơi quanh năm như bây giờ.”

Tuy nhiên, vị thủ lĩnh đầu tiên của gia tộc Caldias đồng thời cũng là người xây dựng lên Malidan, Wolfdrune Caldias, đã đưa ra một kế hoạch tài tình.

“Ông ấy đã thi triển một ma thuật lên thành lũy để làm cho khí hậu lạnh hơn nữa. Ma thú ngủ đông sẽ không đến, và tuyết sẽ giúp phòng thủ dễ dàng hơn, việc nhận diện ma thú cũng đơn giản hơn.”

“Nhưng như vậy thì họ cũng lạnh.”

Sharen giơ tay hỏi.

Cảm thấy như một ông nội đang kể chuyện cổ tích, Issac trả lời.

“Đối với Wolfdrune thì đó không phải là vấn đề. Ông ấy đặt nặng việc ngăn chặn kẻ thù hơn là lo lắng về sự bất tiện của bản thân.”

Đó là một dự án quy mô lớn.

Hợp tác với Tháp Ma Thuật không hề khó khăn.

Họ sẵn lòng đồng ý vì hiếm khi có cơ hội xử lý ma thuật trên quy mô lớn như vậy.

Một sự kết hợp giữa lạnh giá và sự điên rồ.

Niềm tin của Caldias rằng họ sẽ tự thân chịu đựng đau khổ nếu điều đó đồng nghĩa với việc ngăn chặn được kẻ thù.

Có một lý do khiến cư dân các làng lân cận tôn kính Thành lũy Malidan.

“Vậy cái lạnh mà chúng ta đang cảm nhận bây giờ là một loại ám ảnh từ các nhân vật lịch sử để bảo vệ vương quốc-”

“Ngáp, Jonathan. Ngươi có gì để ăn không?”

“Thần có một mẩu bánh mì, nhưng nó đông cứng rồi.”

“Này, thần vẫn đang giải thích mà.”

“Nhà Helmut vốn có một bộ hàm chắc khỏe mà. Nên là đưa cho ta xem nào.”

“Đây.”

Sharen cắn một miếng lớn vào mẩu bánh mì của Jonathan, thứ trông cứng đến mức có thể dùng làm vũ khí cùn.

“Aaaah! Răăănggg của mìnhhhhhh!”

Với khuôn mặt đẫm nước mắt, cô bé ném mẩu bánh mì đi và nó đập vào tường rồi phát ra âm thanh như thể đấy một hòn đá.

***

“Ngài Issac, đã đến ca trực rồi.”

“Mmm.”

Issac mở mắt trước tiếng gọi của Jonathan. Anh đã trực đến tối hôm qua, và một giấc ngủ ngắn đáng lẽ chỉ là chợp mắt đã biến thành ngủ đến ca trực tiếp theo.

“Sharen, dậy đi.”

Issac đánh thức Sharen, người đang ngủ trong vòng tay anh.

Vì bên trong thành lũy quá lạnh nên hai người đã bắt đầu ôm nhau ngủ từ lúc nào không hay.

“Mmm.”

Sharen vùi mặt vào ngực anh và lắc đầu qua lại. Sau khi lặp lại vài lần để tỉnh ngủ, cô bé từ từ tách ra.

“Em thấy mình mới ngủ được có tí, vậy mà đã đến giờ trực rồi á?”

Cả ba cùng nhau chuẩn bị cho ca trực.

Đã ba ngày kể từ khi quân chủ lực xuất phát.

Đánh giá qua những tia sét thỉnh thoảng xuất hiện, họ có thể xác định được vị trí của đoàn quân.

Liệu họ có đang gặp khó khăn không?

Issac không chắc, nhưng anh không đặc biệt lo lắng.

Trong kiếp trước, anh nghe Silverna kể rằng có một ma thú với sức mạnh tương đương Uldiran.

Nhưng bây giờ, không chỉ có Uldiran mà còn có cả Rihanna và Silverna.

Bản thân bầy ma thú sẽ được giải quyết mà không gặp quá nhiều khó khăn.

Cả ba đứng trên thành lũy.

Mỗi người ở vị trí của mình, họ lặng lẽ quan sát bên ngoài thành lũy. Mặt trời bị che khuất sau mây và tuyết đang rơi trên nền phong cảnh trắng xóa.

ĐÙNG! ĐOÀNG!

Sau đó là tiếng sấm từ xa.

Việc này đã xảy ra khá thường xuyên trong khoảng thời gian gần đây, và nói thật là chúng có hơi khó chịu.

“Ồ, bây giờ thì em hiểu ý chị em rồi.”

Sharen nhảy lên và nói với một nụ cười toe toét.

“Em cảm nhận được mana rồi này. Và chúng đúng là không đến từ tự nhiên.”

“Thật sao?”

Issac hoàn toàn vô vọng trong lĩnh vực này, nên anh không thể tự mình phân biệt được.

Nhưng Sharen vui mừng vì cô bé đã nhận ra thứ mà Rihanna đã trải nghiệm.

“Thần cũng cảm nhận được này! Hahahahaha!”

Ngay cả Jonathan cũng tham gia với một nụ cười rạng rỡ.

“Gì chứ, thật à? Ngươi đang nói dối đấy à?”

“Sao thần lại phải nói dối về chuyện này chứ?”

“Chậc, cái gì đây? Ta tưởng mình giỏi lắm vì đã nhận ra, nhưng hóa ra là nó lại chẳng có gì đặc biệt.”

“Sao người lại có thể nói thế?!”

Lắng nghe cuộc cãi vã của Sharen và Jonathan, Issac ngáp một cách thờ ơ.

“Haaaaa-?”

Jonathan cũng cảm nhận được sao?

Có cái gì đó sai sai.

Ngay cả khi là con lai của các Transcendent, thì Jonathan vẫn giống con người hơn.

Helmut vốn đã là những sinh vật phi thường, chuyện đấy thì có thể chấp nhận được.

Nhưng tại sao họ lại đột nhiên cảm thấy được thứ mà trước đây lại không thể?

‘Cả hai người họ đều cảm nhận được mana từ tia sét.’

‘Họ không thể cảm nhận được chúng vào mấy hôm trước?’

‘Điều đó có nghĩa là có sự thay đổi trong tia sét?’

Suy nghĩ của anh đang dần tiến gần đến sự thật như đang băng qua một cây cầu đá.

‘Nó đã đến gần hơn sao?’

Đủ gần để ngay cả Jonathan cũng cảm nhận được, chứ đừng nói đến Sharen?

“A, có nhiều con đang chạy đến kìa!”

“Chúng đang rối loạn hoàn toàn.”

Sharen và Jonathan chỉ vào một nhóm ma thú đang chạy về phía thành lũy.

Kể từ khi quân chủ lực bắt đầu hoạt động bên ngoài, ma thú thường xuyên bỏ chạy trong sợ hãi hoặc bị dụ đến như thế này.

Mắt Issac từ từ mở to.

‘Trong kiếp trước… Uldiran đã đối mặt với nó một mình.’

Sau một trận chiến khốc liệt, ông ấy đã giành được một chiến thắng khó khăn.

Bây giờ thì khác.

Không chỉ có Rihanna ở đó, mà kỹ năng của Silverna cũng đã cải thiện đáng kể.

Vậy thì.

Liệu sinh vật đó có muốn tham gia vào một cuộc đối đầu trực tiếp chống lại một lực lượng rõ ràng là không cân sức?

Giữa đám ma thú đang bỏ chạy.

Một ma thú hình người, cao khoảng 3 mét, toàn thân dính máu lọt vào mắt Issac.

Một con Yeti chèn lòng bàn tay xuống dưới chân con ma thú.

Sau đó, nó hất con ma thú lên như lật bàn.

Tia điện phun trào từ toàn bộ cơ thể con ma thú như thể nó đang bốc cháy và lao đến thành lũy với tốc độ khó theo kịp bằng mắt thường rồi bám chặt vào đấy.

Còn con Yeti giờ đây đã cháy thành một tảng than đen kịt.

“Một con ma thú đang bám vào thành lũy!”

“Nó đang bám vào thành! Mau đánh nó rơi xuống!”

ĐÙNG!!!

Sét lại đánh xuống.

Lần này.

Ngay cả Issac cũng có thể cảm nhận được nguồn mana đậm đặc đang lan tỏa từ thành lũy ra mọi hướng.

Chỉ đứng trên thành lũy cũng khiến chân anh tê dại như bị bỏng.

Những người lính gần sinh vật đó đều hoặc bị điện giật mà gục ngã, hoặc bị cháy đen.

Sinh vật đó trèo lên thành lũy và đứng trên tháp canh.

Nó cao khoảng 3 mét.

Làn da trắng và cứng gợi nhớ đến băng.

Hàm răng lởm chởm một cách quái dị và bốn cánh tay.

Vũ khí găm trên lưng và những vết thương khắp cơ thể là bằng chứng cho thấy nó đã bỏ chạy.

‘Mình đã quá bất cẩn.’

Đã có vài biến số.

Do sự tăng cường lực lượng của loài người, kẻ thống trị của bầy ma thú đã chọn cách bỏ chạy.

Luồng mana mà ban đầu không ai nhận ra.

Đã bị phát hiện nhờ sự hiện diện của Rihanna.

Silverna, lo lắng cho sự an toàn của Issac, muốn kết thúc bầy ma thú lớn càng nhanh càng tốt và đã đồng ý ra ngoài.

Nếu xem xét từng chi tiết.

Thì thật ra là chả có gì là sai cả.

Rihanna chỉ đơn giản là báo cáo những gì cô cảm nhận được.

Silverna và những ngưởi khác đã đưa ra những ý kiến hợp lý.

Và Uldiran, cân nhắc cả hai đề xuất, đã đánh giá rằng việc tiến công là đúng đắn về mặt chiến thuật.

Nhưng kết quả là.

“KRAAAAK!”

Kịch bản tồi tệ nhất đã xảy ra: kẻ thống trị của bầy ma thú đã chọn cách bỏ chạy thay vì chiến đấu do quân chủ lực quá mạnh và hiện đã leo đến tận đỉnh của thành lũy.

ĐOÀNG! ĐOÀNG! ĐOÀNG!

Sét đánh xuống như mưa xung quanh sinh vật đó giữa bầu trời quang đãng.

Thảm họa sống đó đấm vào ngực bằng hai tay và gầm lên.