Biến Thành Công chúa Sa Cơ, Tôi Bán Bom Hạt Nhân Ở Làng Tân Thủ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

146 3121

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

(Đang ra)

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

KT

Một câu chuyện giả tưởng ấm áp mà dở khóc dở cười về năng lực tẩy não vô song và dàn harem tình cảm nồng nàn chính thức bắt đầu!

28 354

Mesugaki Tank Enters The Academy

(Đang ra)

Mesugaki Tank Enters The Academy

Gyeokgemheojeop

Điều tệ hơn là những lời khiêu khích hoạt động quá tốt...

17 39

Hội nghị Thanh lọc Tình yêu

(Đang ra)

Hội nghị Thanh lọc Tình yêu

Y Nguy Giải

Tác phẩm còn có tên gọi khác: 《Cuộc chiến Chén Thánh tại Lân Môn, nhưng tôi lại là cái Chén》

268 202

Kho Báu Của Nanana

(Đang ra)

Kho Báu Của Nanana

Ootorino Kazuma

Juugo cùng các thành viên của Câu lạc bộ Mạo hiểm đã dấn thân vào cuộc chiến săn tìm kho báu trên đảo nhằm thu thập "Bộ sưu tập Nanana", những món bảo vật ẩn chứa sức mạnh bí ẩn.

84 161

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

398 16729

Chương 101 - 200 - Chương 187: Boss nó hack!

Lối vào hầm ngầm vừa được tìm thấy, người chơi đã lập tức ùa vào như ong vỡ tổ.

Giống như một bầy châu chấu càn quét qua, họ vơ vét sạch sành sanh mọi thứ trong tầm mắt.

Chỉ cần cầm lên được, tất cả đều phải cuốn gói theo!

Bản chất của đám người chơi là thế.

Ở ngoài đời, họ chẳng thèm lấy một cây kim sợi chỉ của dân, vì có lấy cũng chẳng để làm gì.

Nhưng trong cái phó bản sự kiện này, thì một cọng rơm cũng phải nhổ cho bằng được!

Biết đâu lại được thưởng điểm thì sao, có còn hơn không mà.

Còn về mấy cái thứ gọi là nguy hiểm với thử thách dưới hầm ngầm ư?

So với con boss sừng sỏ bên ngoài, mấy thứ đó tuổi gì! Chẳng có một mống nào tỏ ra sợ hãi cả!

Việc thám hiểm hầm ngầm được giao cho người khác, còn Phong Hỏa Liên Thiên và vài chỉ huy nữa vẫn dẫn một đội ở lại, theo dõi sát sao động tĩnh của con boss.

Con trùm dường như cảm nhận được hầm ngầm đã bị đột nhập, nó điên cuồng lao về phía khu Vương Thành như một con thú hoang mất trí.

Nhưng bức tường thành vô hình ngăn cản nó, trông thì thấp lè tè mà thực tế lại cao như vạn trượng, khiến nó có dốc hết sức bình sinh cũng không tài nào vượt qua.

Trong điều kiện ngang cơ, phe phòng thủ bao giờ cũng nhàn hơn phe tấn công. Trước đó Yulia còn hơi áp lực chuyện sát thương, ra đòn khó tránh khỏi có phần vội vã.

Nhưng bây giờ, cô đúng là đang đi dạo trong sân nhà, thong dong tự tại.

Thậm chí còn có thừa tâm trạng để thưởng thức cái vẻ tức đến hộc máu của Thần Ác Mộng.

Cứ như thế được khoảng nửa tiếng, từ rìa khu Vương Thành bỗng vang lên một tiếng choang như thể có thứ gì đó bằng thủy tinh vừa vỡ tan.

Âm thanh lan ra rất xa, trong trẻo và vang vọng.

Tất cả mọi người, kể cả Yulia, đều giật mình, bất giác lùi lại một chút để quan sát động tĩnh của Thần Ác Mộng.

Cùng lúc đó, con boss đột ngột khựng lại như một con rối đứt dây.

Ngay sau đó, nó bắt đầu gào thét, tru lên ai oán, rồi lăn lộn quằn quại trên mặt đất.

Tiếng kêu khóc không dứt vang vọng khắp bốn bề hoang vắng, xoáy vào tai người chơi.

Nghe như nỗi thống khổ của người sống bị tra tấn đến cùng cực, lại như lời nguyền rủa độc địa nhất của kẻ đã khuất.

Cơn gió lạnh lẽo mà nó tạo ra khiến người ta toàn thân run rẩy, buốt tận xương tủy.

Ngay khi bầu không khí ma quái, rùng rợn ấy lên đến đỉnh điểm, tất cả lại đột ngột tan biến, như thể chưa từng tồn tại.

Con boss từ từ đứng dậy, cảm xúc đã bình ổn, động tác vững vàng, trở lại dáng vẻ lạnh lùng như lúc mới xuất hiện.

Chỉ có điều, đôi mắt nó không còn đỏ rực nữa, mà đã chuyển thành màu hoàng kim.

Yulia nhíu mày, bị đôi mắt ấy nhìn chằm chằm khiến cô cực kỳ khó chịu.

Cô trừng mắt nhìn lại, cố tìm ra nguyên nhân của cảm giác gai người đó.

Bất chợt, có người hét lên: “Coi chừng! Boss còn nửa cây máu! Chuẩn bị chuyển phase đấy!”

Lúc này Yulia mới dời sự chú ý khỏi đôi mắt của Thần Ác Mộng, nhìn vào tình hình tổng thể của nó.

Thanh máu đúng là còn 50%, nhưng các chỉ số khác đều biến thành “???”

Cái quái gì thế này?

Không đợi Yulia kịp nghĩ thông, con boss lại một lần nữa thay đổi.

Cơ thể nó bắt đầu co lại, từ hơn một mét bảy teo tóp xuống chỉ còn khoảng một mét tư.

Nếu không phải các đặc điểm cơ thể, ngoài đôi mắt ra, vẫn còn na ná Thần Ác Mộng ban đầu, e rằng chẳng ai nhận ra chúng là một.

Kế đó, Thần Ác Mộng cầm kiếm bằng tay phải, bày ra một thế tấn mà Yulia thấy quen quen, miệng cũng lẩm bẩm điều gì đó.

Giây tiếp theo, bóng dáng nó biến mất.

Yulia kinh hãi, vội vung kiếm ra sau lưng đỡ đòn.

Keng!

Tuy đỡ được, nhưng cô vẫn bị chấn động đến mức phải lùi lại.

Ngay lúc xoay người, cô đã cảm nhận được một đòn khác đang nhắm thẳng vào đầu mình.

Yulia lập tức dịch chuyển, vừa né đòn vừa trả đũa bằng một chiêu y hệt.

Đòn tấn công trúng đích, Thần Ác Mộng bị đánh văng ra xa.

Nhưng cơn chấn động trong lòng Yulia không những không giảm bớt, mà ngược lại còn dâng lên đến cực điểm.

Cô nghe rất rõ, Thần Ác Mộng vừa rồi đã lần lượt hét lên: “Hoàng Kim Thất Thức — Ảnh Tập”, “Hoàng Kim Cửu Thức — Trảm Thủ”.

Mà lý do cuối cùng nó ăn trọn một đòn mà không hề phòng bị là vì, trong khoảnh khắc đó nó cũng định né tránh y như Yulia, nhưng lại thất bại.

Mẹ nó! Con boss này ăn cắp skill của mình?!!

Không cho Yulia kịp định thần, Thần Ác Mộng bên kia đã có động tác mới, nó giơ cao kiếm bằng cả hai tay, mũi kiếm hướng về phía trước.

Vừa thấy thế khởi chiêu này, Yulia đã chấn động mạnh.

Cô gân cổ hét lớn: “Tất cả mau né đi!”

Cùng lúc đó, cô cũng giơ cao trường kiếm.

“Hoàng Kim Tứ Thức — Khai Thiên!”

Giây tiếp theo, hai luồng kiếm khí trắng xóa vút thẳng lên trời, rồi đồng loạt bổ xuống phía đối diện.

Cả hai va chạm dữ dội, triệt tiêu lẫn nhau.

Nhưng kiếm khí sau va chạm sẽ tỏa ra theo hình nón, càng xa phạm vi càng rộng.

Yulia tuy đã dùng chính chiêu thức đó để cưỡng ép triệt tiêu phần lớn uy lực, nhưng hoàn toàn bất lực trước phần dư chấn lan ra ngoài.

Mà chính cô cũng vì ra tay chậm hơn một nhịp, nên đã bị thương nhẹ trong cú va chạm.

Còn những người chơi phía sau... chỉ có thể tự cầu đa phúc.

Nhìn thấy cảnh này, phòng livestream lập tức bùng nổ.

“Vãi! Con boss biến hình y hệt Phong Thần rồi! Từ vóc dáng, kỹ năng, cho đến tốc độ ra đòn, có khi cũng như nhau luôn!”

“Phong Thần bị thương rồi! Đây là lần đầu tiên cậu ấy dính đòn kể từ khi dụ con boss ra ngoài đấy!”

“Căng vãi! Hai chiêu đầu còn đỡ, dù sao Phong Thần cũng đã dùng qua, có thể nói là nó học lỏm. Nhưng chiêu Khai Thiên vừa rồi Phong Thần chưa hề dùng lần nào!”

“Toang rồi! Toang thật rồi! Nếu boss copy y hệt Phong Thần, mà máu thì vẫn là máu boss, vậy thì khác đéo gì hack game!”

“Kể cả là Phong Thần cũng không thể nào thắng nổi một bản sao của chính mình với lượng máu trâu gấp mấy chục lần, mana thì vô tận được!”

Người chơi tại hiện trường sau cơn hỗn loạn thì càng thêm kinh hoàng.

Họ cảm nhận được uy lực của đòn đánh vừa rồi một cách trực diện nhất.

Chỉ một chiêu, dù Phong Thần đã gồng mình triệt tiêu chín phần mười uy lực, dư chấn còn lại vẫn khiến hàng chục người bay màu tại chỗ, hàng trăm người khác trọng thương.

Vãi cả biến thái!

Phong Hỏa Liên Thiên may mắn không đứng trên đường kiếm khí quét qua.

Anh ta trơ mắt nhìn tình hình đột ngột vượt khỏi tầm kiểm soát, lập tức hạ lệnh: “Lui mau!”

Nhưng điều anh ta không ngờ là, con boss lại đột ngột đổi hướng, lao thẳng về phía họ.

Cái tình huống gì đây? Chẳng phải nó chỉ nhắm vào Phong Thần sao? Chuyển phase là reset luôn cả aggro à!

Yulia lập tức lao lên chặn đường.

Cả hai lại lao vào nhau.

Từng chiêu từng thức, từng đường kiếm điệu múa, giống nhau như tạc.

Tiếng kim loại va chạm vang lên không dứt, kiếm phong và kiếm khí sắc lẻm tứ tán, chém nát mọi thứ trên đường đi.

Tốc độ cả hai nhanh đến cực hạn, bóng dáng đan xen vào nhau, như hai luồng sáng liên tục va đập trên bình nguyên.

Mỗi một lần va chạm đều làm tung lên vô số đá vụn và bụi đất.

Tầm mắt của người chơi và khán giả chỉ có thể đuổi theo những đám bụi mù mịt, nhưng mỗi lần nhìn thấy gần như đều chỉ là tàn ảnh, chân thân của họ đã sớm giao tranh ở một nơi khác.

Trong đó, Thần Ác Mộng không hiểu vì sao cứ cố tình áp sát vị trí của những người chơi khác.

Còn Yulia, bất kể nó muốn làm gì, cô cũng quyết không để nó được như ý, một mực ép nó ra xa.