Biến Thành Công chúa Sa Cơ, Tôi Bán Bom Hạt Nhân Ở Làng Tân Thủ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Kho Báu Của Nanana

(Đang ra)

Kho Báu Của Nanana

Ootorino Kazuma

Juugo cùng các thành viên của Câu lạc bộ Mạo hiểm đã dấn thân vào cuộc chiến săn tìm kho báu trên đảo nhằm thu thập "Bộ sưu tập Nanana", những món bảo vật ẩn chứa sức mạnh bí ẩn.

84 160

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

398 16686

Xin hãy để linh hồn mỏi mệt này được nghỉ ngơi! Bi kịch của kẻ yếu phải dẫn dắt đội mạnh nhất

(Đang ra)

Xin hãy để linh hồn mỏi mệt này được nghỉ ngơi! Bi kịch của kẻ yếu phải dẫn dắt đội mạnh nhất

Tsukikage

Hãy chứng kiến những thăng trầm dở khóc dở cười của một gã chỉ muốn… nghỉ hưu cho yên thân.

93 930

Tôi đã được tái sinh vào một thế giới trò chơi mà tôi không biết gì về nó, nhưng tôi sẽ bảo vệ thế giới gốc bằng tất cả sức mạnh của mình

(Đang ra)

Tôi đã được tái sinh vào một thế giới trò chơi mà tôi không biết gì về nó, nhưng tôi sẽ bảo vệ thế giới gốc bằng tất cả sức mạnh của mình

ウスバー

Đây là câu chuyện về một nhân vật chính bị ném vào một thế giới mà anh không biết một chút nào, chiến đấu hết mình bằng nỗ lực và nghị lực để chạy ngược chiều với cốt truyện gốc!

17 54

Chương 101 - 200 - Chương 154: Nghỉ ngơi một lát, làm một giấc mơ đẹp

Yulia tiếp tục càn quét các điểm khám phá cỡ trung khác, trên đường thỉnh thoảng cũng chạm mặt những người chơi khác.

Với tôn chỉ sống kín tiếng, Yulia luôn lẳng lặng né tránh người khác.

Thỉnh thoảng gặp chuyện vui, cô cũng chọn cách nấp ở xa hóng hớt. Nhờ có Hoàng Kim Đồng, thị lực của cô vượt xa người chơi bình thường, nên dù có đứng xem từ xa thì đối phương cũng chẳng tài nào phát hiện.

Hóa ra, cách những người chơi khác phá hủy pháp trận là tìm công tắc năng lượng, ngắt nó đi để vô hiệu hóa hoàn toàn. Sau đó, họ phải đợi sương mù tan gần hết rồi mới vào xóa trận văn, phá hủy khung.

Mấy cái trò tìm công tắc vừa tốn sức, ngắt xong lại phải chờ, đúng là lãng phí thời gian.

Cứ như cô, cho bay màu luôn cả cái nền đất khắc pháp trận chẳng phải đơn giản, tiện lợi hơn sao?

Kệ xác công tắc với trận văn, cứ trực tiếp rút củi đáy nồi, lật luôn cả cái sàn nó đang bám vào, xem pháp trận còn chạy bằng niềm tin à?

Xem được hai lần là cô đã thấy chán, bèn lặng lẽ rời đi.

Thời gian cứ thế trôi, khán giả và bình luận viên đã đổi không biết bao nhiêu lứa, còn Yulia thì vẫn miệt mài chinh phạt hết con BOSS này đến con BOSS khác tại các điểm khám phá cỡ trung.

Đây là Thành Hồng Phong, thành phố thứ ba mà Yulia khiêu chiến.

Môi trường của ba thành phố có sự khác biệt rất lớn.

Thành Hắc Nha có sương đen bào mòn, Thành Tử Đằng có dây leo hút máu mọc lên từ khắp chốn, còn Thành Hồng Phong thì tràn ngập những đám mây đỏ rực, trông như ráng chiều mà cũng hệt như lá phong.

Những đám mây này không có nhiệt độ nhưng chỉ cần chạm nhẹ là có thể gây sát thương bỏng.

Nơi này ngược lại khá hợp với Yulia.

Vụ nổ không có lửa và sự thiêu đốt không có nhiệt độ.

Nhưng rõ ràng, vụ nổ vẫn nghệ thuật hơn, mạnh mẽ và trực diện thổi bay hết đám mây mù.

Hơn nữa, BOSS của Thành Tử Đằng và Thành Hồng Phong đều nhạt như nước ốc.

Chúng đã sớm bị quái vật hóa, hoàn toàn mất trí, cũng chẳng có giai đoạn ba.

Xem ra, Sogrider ngay cả trong số các thành chủ cũng là một trường hợp đặc biệt.

Trận chiến của Yulia với Sogrider kéo dài hơn một tiếng, nhưng xử lý cả hai con này gộp lại còn chưa mất một tiếng.

Thời gian chủ yếu đều dồn vào việc khám phá địa hình và tìm điểm mấu chốt.

Haiz, không có người dẫn đường đúng là phiền phức.

Mỗi thành phố ban đầu đều có cơ chế tương tự nhau, đều bị một loại sức mạnh nào đó biến thành bộ dạng như ngày nay.

Thành Hắc Nha là sự liên kết của các pháp trận lớn nhỏ, Thành Tử Đằng là một thực vật mẹ bị chôn sâu dưới lòng đất.

Còn Thành Hồng Phong, sau khi Yulia mò mẫm gần ba tiếng mới phát hiện ra, mẹ nó lại là một thứ trông như quả bóng bay lơ lửng trên trời.

Yulia nghiêm túc tuân thủ quy trình kinh điển là dọn dẹp địa hình trước rồi mới xử lý BOSS.

Đợi đến khi Thành Hồng Phong cũng được thắp sáng, thời gian sự kiện đã trôi qua mười hai tiếng.

Khoảng cách giữa các thành phố rất xa, lại phải vòng qua điểm khám phá lớn ở trung tâm, nên dù với tốc độ của Yulia, di chuyển từ thành này đến thành lân cận cũng mất toi một tiếng.

Cô lại liếc nhìn bảng xếp hạng.

Bản thân: 83621 điểm, vững vàng ngôi đầu.

Người thứ hai là một người chơi server nước ngoài, 5329 điểm.

Người thứ ba lại là người quen cũ Phong Hỏa Liên Thiên, 4726 điểm.

Xa hơn nữa, điểm số của top mười đều ở mức hơn ba nghìn, top hai mươi đều ở mức hơn hai nghìn.

Khi người chơi càn quét hết điểm khám phá nhỏ này đến điểm khác, trang bị và kỹ năng của họ cũng dần được nâng cấp, việc chinh phạt sau này sẽ thuận lợi hơn, điểm số cũng tăng nhanh hơn.

Và nhóm người chơi top đầu đều đã nhắm đến các điểm khám phá cỡ trung.

Yulia từng bắt gặp một đội người chơi nước ngoài đã thành công tiến sâu vào khu vực trung tâm của Thành Hồng Phong.

Và rồi... chẳng có rồi nữa.

Khi cô xử lý xong đám sương mù lá phong và tiến vào, tất cả những gì còn lại chỉ là vài dấu vết giao chiến và những thi thể cháy đen.

Sau khi nắm được tình hình chung của người chơi, Yulia tìm một nơi kín đáo trong khu vực BOSS của Thành Hồng Phong.

Cô chuẩn bị nghỉ ngơi một lát.

Sau mười hai tiếng chiến đấu với cường độ cao liên tục, tinh thần của cô cũng cần được nghỉ ngơi.

Sau khi dựng một kết giới không gian đơn giản để cảnh báo, cô ôm gối, cuộn người trong góc, dựa vào tường thiếp đi.

Không biết những người chơi khác thế nào, nhưng Yulia có thể ngủ trong game.

Trong phó bản này cũng vậy.

Cô vốn chỉ định nhắm mắt nghỉ ngơi một chút, ai ngờ không lâu sau lại mơ màng ngủ thiếp đi thật.

Hành động này cũng khiến lứa bình luận viên và khán giả hiện tại đứng hình.

“Phong Thần ngủ rồi à?”

“Nhìn tư thế này thì hình như ngủ thật rồi!”

“Không, tôi thấy chưa chắc đâu, cậu ta có thể đang giả vờ ngủ để câu cá!”

“Không phải chứ ông bạn, BOSS đã bị cậu ta thịt rồi, còn câu cá gì nữa?”

“Với cả một rổ tiền án câu cá của Phong Thần, thật khó nói là đang câu cái gì, có lẽ chỉ là chúng ta chưa phát hiện ra thôi.”

“Tôi muốn hỏi là trong game có ngủ được không vậy? Lần trước tôi thử rồi, sau đó bị hệ thống kick thẳng cẳng.”

“Thật sự có người ngủ trong game à? Chắc chắn bị cho out game mà.”

Sau một hồi tranh cãi, thấy Phong Thần vẫn không có động tĩnh gì, mà cũng không bị hệ thống bắt thoát game, cuối cùng tất cả đều đi đến một kết luận.

Phong Thần lại đang bày một ván cờ lớn lắm.

Các bạn đừng thắc mắc đó là ván cờ gì, chuyện này không giải thích được đâu.

Người hiểu sẽ tự khắc hiểu, người không hiểu thì đừng hỏi, vì hỏi cũng chẳng hiểu nổi.

Thực tế là, Yulia ngủ thật.

Cô không chỉ ngủ thiếp đi, mà còn mơ một giấc mơ.

Trong mơ, cô thấy một trận đại chiến kinh thiên động địa.

Đây không phải là cuộc chiến giữa người với người, hay nói đúng hơn, cả hai phe giao chiến hoàn toàn không có một bóng người.

Một bên là vô số chim bay thú chạy, côn trùng khổng lồ và cá lặn, số lượng đông đảo, tràn ngập khắp núi non đồng bằng.

Bên còn lại là những con rồng khổng lồ, những tinh linh, thiên thần và ác quỷ, đủ mọi sinh vật thần thoại. Số lượng của chúng không nhiều, nhưng mỗi cá thể đều vô cùng mạnh mẽ.

Và trên đỉnh của chiến trường, hai bóng hình vĩ đại, mơ hồ đang giận dữ trừng mắt nhìn nhau.

Trận chiến dường như kéo dài hàng vạn năm nhưng cũng tựa như chỉ diễn ra trong chớp mắt.

Đất trời vỡ nát, những bóng hình vĩ đại biến mất, các chủng tộc tham chiến cũng toàn bộ diệt vong.

Không ai biết ai là người chiến thắng, hoặc có lẽ là không có người chiến thắng.

Không biết bao lâu sau, thế giới vỡ nát tự mình tái sinh, một lần nữa thể hiện sức sống mới.

Giữa các mảnh vỡ, vô số bóng hình mơ hồ khác qua lại.

Họ không vĩ đại như hai thực thể ban đầu, nhưng vẫn tràn ngập vẻ uy nghiêm và bí ẩn.

Yulia quan sát tất cả những điều này từ góc nhìn của người thứ ba.

Cô là một khán giả vô hình, vô chất.

Nhưng khoảnh khắc tiếp theo, một bóng hình mơ hồ mở mắt, một đôi đồng tử dọc ánh lên sắc vàng kim từ một nơi xa xăm không xác định, khóa chặt lấy ánh nhìn của cô.

Yulia chắc chắn rằng mình đã bị phát hiện.

Ánh mắt của cả hai hút chặt lấy nhau, nhưng đồng thời cũng kịch liệt đẩy nhau ra.

Tựa như mặt trời và mặt trăng, tựa như nước với lửa.

Giây tiếp theo, giấc mộng vỡ tan như gương, Yulia đột ngột mở mắt.