Nhưng ngay khoảnh khắc tiếp theo, đầu Sogrider còn chưa kịp quay lại, toàn bộ thân hình hắn đã lao vun vút về phía Yulia.
Thân hình đồ sộ, tốc độ kinh hoàng, hệt như một đoàn tàu cao tốc mất phanh.
Thấy vậy, Yulia lập tức né sang một bên.
“Vãi, nhanh thế!”
Yulia không khỏi kinh ngạc.
Cô không ngờ cái thân hình to xác kềnh càng như vậy lại có thể bộc phát ra một tốc độ khủng khiếp đến thế.
Với tốc độ và kích thước này, chỉ cần bị quẹt trúng một cái thôi là bay màu ngay.
Một đòn trượt, Sogrider xoay một vòng lớn, đổi hướng rồi tiếp tục lao tới.
Cùng lúc đó, cái đầu của hắn đã mọc lại như cũ, và nửa thân trên lại bắt đầu thi triển phép thuật.
Thân trên với thân dưới hoạt động độc lập luôn à?
Thế này khác méo gì hai đánh một?
Chơi bẩn VKL!
Yulia thầm chửi trong lòng, nhưng tay chân vẫn không hề ngơi nghỉ.
Vừa né cú húc của hắn, cô vừa trả một viên đạn xuyên thấu vào nửa thân trên.
Trúng mục tiêu, sát thương cũng khá khẩm.
Nhưng cái khốn nạn là dù cô có bắn nát đầu Sogrider thì nửa thân dưới của hắn vẫn không hề bị ảnh hưởng, thậm chí cả việc cast phép của nửa thân trên cũng chẳng hề bị ngắt quãng.
Khoảnh khắc tiếp theo, hắc khí hội tụ lại như cái miệng khổng lồ của con giun ngoạm về phía Yulia.
Yulia dùng dịch chuyển để kéo giãn khoảng cách.
Nhưng chưa kịp phản công, thân hình khổng lồ của Sogrider đã xuyên qua màn sương đen do chính mình tạo ra, một lần nữa ủi tới.
Bất đắc dĩ, Yulia đành từ bỏ ý định tấn công, dồn toàn lực để né tránh.
Tốc độ của cô có lẽ cũng ngang ngửa với Sogrider hiện tại, nhưng cái thân hình dài ngoằng như sâu của hắn rõ ràng là phù hợp hơn cho việc tăng tốc lao thẳng.
Nếu đua đường thẳng, Sogrider chắc chắn có lợi thế hơn.
Ngược lại, cũng vì thân hình quá khổ mà Sogrider cực kỳ thiếu linh hoạt, mỗi lần bẻ lái đều phải vẽ ra một vòng cung lớn.
Yulia chính là đang lợi dụng sự nhanh nhẹn của mình để chơi trò mèo vờn chuột với hắn.
Nhưng cứ vờn nhau mãi thế này thì farm đến mùa quýt à? Chỉ mải né tránh thì làm sao mà thắng được.
Lúc đối mặt với Sogrider ở giai đoạn một cũng vậy, khi đó cô đã phải áp sát dí phép thuật vào mặt hắn mới giải quyết được.
Còn tình hình bây giờ, cô không thể nào cận chiến nổi.
Giờ tính sao đây?
Yulia vừa không ngừng di chuyển, vừa dán mắt vào Sogrider để quan sát.
Sogrider lúc này chẳng khác nào một con nhân mã phiên bản sâu bọ.
Phép thuật từ thân người tuy đã được cường hóa nên phạm vi và uy lực lớn hơn hẳn, nhưng vẫn như cũ, đánh không trúng thì cũng bằng thừa.
Còn cái thân sâu thì chỉ có hai động tác.
Lao tới, bẻ lái. Lao tới, bẻ lái.
Hình thức tấn công khá đơn điệu.
Hay là... nhắm vào cái thân sâu của nó nhỉ? Có vẻ có kèo đấy.
Thử xem sao.
Trong lúc lăn mình né đòn, Yulia tiện tay vơ lấy hai hòn đá.
Sau đó bắt đầu nặn bom.
Rồi quả bom biến mất.
Sau khi một lần nữa né được đòn tấn công phép thuật, Yulia liếc nhìn con quái vật đang bắt đầu tăng tốc lao tới từ phía sau. Căn đúng thời cơ, cô đột ngột rẽ ngoặt.
Cảm nhận tiếng động ầm ầm như đoàn tàu lướt qua sát sạt, Yulia nắm chặt tay phải: “Nổ!”
Ngay lập tức, một tiếng nổ trầm đục vang lên át cả tiếng rít của “đoàn tàu”.
Con quái vật rõ ràng rung lên một cái, phần thân trước khổng lồ hơi nảy lên, rồi cả cơ thể chúi về phía trước.
Nhưng đáng tiếc là nó không ngã vì đã bị phần thân sau to hơn kéo lại.
Dù vậy, nó cũng giống như vừa cán phải gờ giảm tốc, buộc phải chậm lại.
Yulia quan sát một loạt hành động đó, rồi liếc sang thanh máu của Sogrider.
Cú này bay hơn ba nghìn máu.
Đây không phải là dùng đạn xuyên thấu bắn nổ đầu như trước mà chỉ là một quả bom hẹn giờ bình thường.
Bắn nổ đầu còn phải ngắm cho chuẩn, mà con hàng này tốc độ nhanh như vậy, đầu lại nhỏ tí, dù có ngắm cũng dễ bắn trượt.
Ném bom thì khác, cái thân to như cái đình thế này có nhắm mắt ném bừa cũng dính.
Nụ cười trên mặt cô cuối cùng cũng không giấu được nữa.
Đúng bài rồi! Cứ to xác là phải ăn bom!
Mày càng to xác, sát thương vụ nổ phải chịu càng cao.
Tuy rằng nổ bên ngoài không có hiệu quả một đòn kết liễu như nổ từ bên trong, nhưng hiệu quả thật sự không tệ chút nào.
Đồng thời, việc này còn buộc đối phương phải giảm tốc, giúp cô dù là né đòn hay bổ sung sát thương từ xa cũng đều dễ dàng hơn.
Hóa ra là thích chơi trò tàu hỏa à? Được thôi, để bà đây tháo bánh xe, cho nổ tung đường ray của mày!
Yulia đã nghĩ thông suốt, bắt đầu dụ Sogrider đi vòng vòng.
Đầu tiên, cô lùa hắn vào những khu vực có công trình dày đặc.
Mấy tòa nhà này vừa là vật cản hoàn hảo để né tránh, vừa là chỗ giấu bom lý tưởng.
Sogrider cứ thế lao tới, và việc đầu tiên hắn làm là đâm sầm vào đủ loại công trình.
Đợi đến khi ủi sập hết chướng ngại vật, nhắm vào mục tiêu chuẩn bị tăng tốc, một tiếng ầm vang lên, hắn lại bị ép giảm tốc.
Và rồi Yulia lại chạy mất dạng.
Trong tình huống này, Sogrider lao tới cũng không xong, mà các đòn tấn công phép thuật cũng khó phát huy tác dụng giữa khu nhà cửa san sát, thường là tay đang vận Vụ Nổ Hỗn Độn mà chẳng biết ném vào đâu.
Đến khi nhìn thấy Yulia lần nữa, cô đã ở tít đằng xa, hoặc là vẫy tay chào, hoặc là giơ ngón giữa khiêu khích.
Sogrider lại điên cuồng lao qua, và trên đường đi chắc chắn không thể thiếu vài vụ nổ “chào mừng”.
Nếu Sogrider lúc này vẫn còn tỉnh táo, hắn nhất định sẽ chửi đổng một câu: “Cái thứ kỹ năng lái xe rác rưởi gì thế này, chạy trên đường bằng mà cũng lái thành tàu lượn siêu tốc được à?”
Đáng tiếc là hắn chẳng còn bao nhiêu não, con sâu lại càng không có não. Trong đầu chúng giờ chỉ còn một suy nghĩ duy nhất: giết chết kẻ đã phá hoại con đường thành thần của chúng.
Sự khác thường ở đây nhanh chóng thu hút sự chú ý của tất cả người chơi trong Thành Hắc Nha.
Tiếng nổ ầm ầm lúc trước còn có thể tưởng là tiếng sấm, nhưng sau khi hắc khí cuồn cuộn hội tụ lại một chỗ thì ai cũng biết đã có chuyện lớn xảy ra.
Vốn dĩ họ đều đang thăm dò hết sức dè dặt, dù sao trong thành cũng có vô số quái vật, tầm nhìn bị hạn chế, lại còn liên tục bị cộng dồn debuff ăn mòn, sơ sẩy một chút là toi mạng.
Chỉ có một mạng, chết là không thể quay lại.
Thế nhưng từ khi sương đen đều tụ về trung tâm thành, tầm nhìn bỗng trở nên quang đãng hơn, quái vật cũng ít đi, ngay cả debuff cũng lên chậm hơn rất nhiều.
Người chơi ai nấy đều trở nên dạn dĩ, bắt đầu tiến sâu vào trong.
Càng vào sâu, họ càng nhận ra động tĩnh từ trung tâm thành ngày một lớn.
Đây đâu phải là sấm rền, mẹ nó, rõ ràng là có người đang phá dỡ công trình mà!
Yulia không biết rằng vì mình mà các người chơi khác đã nhanh chóng tiến về phía trung tâm thành, mà dù có biết thì cô cũng chẳng bận tâm.
Con BOSS ở giai đoạn này, ngay cả cô dùng các phương thức tấn công thông thường cũng khó đối phó, huống chi là những người khác.
Cách mà cô nghĩ ra bây giờ chỉ có một, đó là từ từ bào mòn.
Chỉ cần nắm vững nhịp điệu, hễ hắn chuẩn bị lao tới là ngắt quãng hắn một cái.
Bản thân cô gần như chẳng tiêu hao gì, mấy trò né đòn này cơ bản nhắm mắt cũng làm được, nói chung là một chữ nhàn.
Cứ như đang đi chơi vậy!
Yulia cứ thế thong dong như dắt chó đi dạo mà dẫn con đại BOSS của Thành Hắc Nha đi vòng quanh.
Tuy Yulia cảm thấy rất nhẹ nhàng, nhưng cảnh tượng này trong mắt bất kỳ ai cũng đều phải kinh hồn bạt vía.
Sogrider điên cuồng càn lướt, húc đổ từng tòa nhà, san bằng từng tấc đất, mang theo oán niệm nồng nặc và hắc khí cuồn cuộn ập đến.
Mỗi lần bị nổ, oán niệm của hắn lại càng sâu thêm vài phần, hắc khí tỏa ra từ cơ thể cũng sẽ hội tụ thành mây đen cuồn cuộn bám theo phía sau.
Cái cơ thể nửa người nửa sâu khổng lồ của hắn như ác quỷ bò ra từ địa ngục, miệng không ngừng lẩm bẩm, gào thét.
Ngay sau đó, Yulia đang chạy phía trước quay đầu lại, làm một mặt quỷ trêu ngươi.
Lè lè.
