Biến Thành Công chúa Sa Cơ, Tôi Bán Bom Hạt Nhân Ở Làng Tân Thủ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Kho Báu Của Nanana

(Đang ra)

Kho Báu Của Nanana

Ootorino Kazuma

Juugo cùng các thành viên của Câu lạc bộ Mạo hiểm đã dấn thân vào cuộc chiến săn tìm kho báu trên đảo nhằm thu thập "Bộ sưu tập Nanana", những món bảo vật ẩn chứa sức mạnh bí ẩn.

84 160

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

398 16686

Xin hãy để linh hồn mỏi mệt này được nghỉ ngơi! Bi kịch của kẻ yếu phải dẫn dắt đội mạnh nhất

(Đang ra)

Xin hãy để linh hồn mỏi mệt này được nghỉ ngơi! Bi kịch của kẻ yếu phải dẫn dắt đội mạnh nhất

Tsukikage

Hãy chứng kiến những thăng trầm dở khóc dở cười của một gã chỉ muốn… nghỉ hưu cho yên thân.

93 930

Tôi đã được tái sinh vào một thế giới trò chơi mà tôi không biết gì về nó, nhưng tôi sẽ bảo vệ thế giới gốc bằng tất cả sức mạnh của mình

(Đang ra)

Tôi đã được tái sinh vào một thế giới trò chơi mà tôi không biết gì về nó, nhưng tôi sẽ bảo vệ thế giới gốc bằng tất cả sức mạnh của mình

ウスバー

Đây là câu chuyện về một nhân vật chính bị ném vào một thế giới mà anh không biết một chút nào, chiến đấu hết mình bằng nỗ lực và nghị lực để chạy ngược chiều với cốt truyện gốc!

17 54

Chương 1 - 100 - Chương 40: Cậu học đại học chuyên ngành gì? Tôi chuyên ngành chơi game

Phong dành nửa giờ để nghiền ngẫm "Thúy Ngọc Thập Kiếm" một lượt, sau đó bắt đầu thực hành.

Những chiêu kiếm cơ bản gần như học một lần là biết, hai lần là thông, ba lần đã tinh.

Còn năm kỹ năng đi kèm, chỉ cần luyện một lần là độ thông thạo kỹ năng tăng năm mươi điểm. Luyện hai mươi lần, kỹ năng đã đạt tiểu thành.

Cái này... có phải hơi dễ quá không?

Phong gãi đầu, cảm thấy việc luyện kỹ năng này có chút khác so với tưởng tượng của cậu.

Chẳng phải người ta hay nói trăm luyện thành thép sao? Sao đến lượt mình học kỹ năng lại dễ như ăn cháo uống nước vậy?

Nhớ lại lúc trước "Long Phụng Chi Lực" đâu có như thế này.

Phong nhìn lại kỹ năng "Long Phụng Chi Lực" đã lâu không dùng của mình.

Không dùng kỹ năng này không phải vì nó không mạnh, mà là một khi đã dùng, quái rừng chỉ cần dính một đòn là chạy, đầu cũng không ngoảnh lại, điều này ảnh hưởng quá nhiều đến hiệu suất farm quái.

Và bây giờ, độ thông thạo kỹ năng của nó đã đạt 800 điểm...

Thôi được rồi, xem ra là như nhau cả, đều dễ như nhau.

“Thống tỷ tỷ, chuyện này là sao vậy? Em thấy trên diễn đàn, kỹ năng của người khác không nhanh như vậy đâu.”

Thống tỷ tỷ không muốn trả lời cô, nên đã gửi một dãy số linh tinh.

“À thì... cũng phải, mình là một thằng hack mà.”

Phong đơn giản cày độ thông thạo kỹ năng lên tiểu thành rồi không cày nữa. Bởi vì giai đoạn tiếp theo, dung hội quán thông, yêu cầu độ thông thạo gấp mười lần.

Cô chuẩn bị tìm một con quái rừng để luyện tay.

Và loạt thao tác này, một lần nữa khiến Edward đang trốn trên ngọn cây phải ngây người.

Thế mà đã... tiểu thành rồi?

Con bé ấy mới luyện chưa đến mười phút mà!

Lẽ nào con bé thật sự là một thiên tài võ học?!

Phải biết rằng, đây là 《Thúy Ngọc Thập Kiếm》, là võ kỹ cấp cao nhất trong các võ kỹ được truyền bá trong quân đội Đế quốc Thanh Ngọc, chứ không phải hàng rác ven đường nào đó.

Có thể nói, trong toàn bộ quân đội của Đế quốc Thanh Ngọc, từ sĩ quan tướng lĩnh trên cao đến binh lính quèn dưới thấp đều luyện tập và sử dụng các phiên bản khác nhau của bộ kiếm pháp này.

Ngay cả hoàng tộc cũng bắt đầu luyện từ bộ này.

Bây giờ, có một cô bé khoảng mười tuổi, trước sau chưa đầy một giờ đã luyện bộ kiếm thuật này đến mức tiểu thành.

Nếu không phải tận mắt chứng kiến, Edward sẽ không dám tin. Bây giờ dù đã tận mắt thấy, ông cũng nghi ngờ con bé này có phải đã luyện từ trước rồi không.

“Đúng là nhặt được báu vật rồi...”

Edward cảm thán một tiếng, rồi tiếp tục theo sau Phong.

Sau đó thì không có gì bất ngờ xảy ra nữa.

Phong sau khi học được cách dùng kiếm, farm quái rừng cứ như chém dưa thái rau, tuy kiếm thuật không thể nói là cao siêu, nhưng cũng ra dáng ra hình.

Edward xem suốt cả chặng đường, gật đầu lia lịa.

So với kiếm sĩ cay mắt lúc trước, quả thực là hai người hoàn toàn khác nhau.

Farm khoảng một tiếng, Phong quyết định quay về.

Về nhà, đi ngủ, rồi offline.

Lúc này ở thế giới thực đã là bốn giờ rưỡi sáng, mà ngày mai là ngày đầu tiên của học kỳ mới.

Tuy cậu cảm thấy mình không cần ngủ, nhưng với tư cách là một học sinh ngoan, cậu vẫn quyết định offline nằm một lúc.

Ừm, tuy cậu trốn học, không nộp bài tập, ngồi trong lớp lười biếng, để tóc dài, thỉnh thoảng còn trang điểm một chút (do Hứa Hiểu Nguyệt làm), nhưng cậu vẫn cảm thấy mình là một học sinh ngoan.

Ít nhất cậu chưa từng rớt môn nào.

Nằm được hai tiếng, Phong liền dậy chuẩn bị bữa sáng.

Tính cả hôm nay là được một tuần, đây là ngày cuối cùng chuẩn bị bữa sáng cho con em gái thối.

Cậu gọi em gái dậy, nhìn bộ dạng ngái ngủ của nó, thậm chí còn có chút quầng thâm mắt, không nhịn được cười nhạo:

“Sáng sớm đã uống Nguyệt Ba Khắc , nhìn cái bộ dạng này là biết đêm qua cày game rồi chứ gì!”

“Hửm? Anh không có à?”

“Anh đương nhiên là không, nhìn anh tràn đầy sức sống đây này.”

Phong thể hiện năng lượng dồi dào của mình.

Cậu đương nhiên không thức khuya, cũng chưa bao giờ thức khuya. Thức khuya hại sức khỏe, không tốt. Cho nên cứ thức trắng luôn đi.

“Em gái à, hôm nay là tròn một tuần rồi đấy, ngày mai muốn uống Nguyệt Ba Khắc thì tự nghĩ cách đi nhé.”

“Xì!”

Hai người đấu khẩu vài câu đơn giản, rồi cùng nhau đến trường.

“Anh, hôm qua anh có xem livestream của Em gái Hạt Nhân không?”

Kích hoạt từ khóa, trong lòng Phong cảnh giác hẳn lên, nhưng mặt vẫn không biến sắc: “Không, anh cần gì phải xem livestream.”

“Cũng đúng. Chỉ là em phát hiện Em gái Hạt Nhân không chỉ ngoan ngoãn đáng yêu, mà còn biết kiếm tiền, nếu ai lừa được về nhà, đúng là lời to.”

“Hừ hừ~”

Lông mày của Phong nhướng lên.

Bất kể là ai nghe được lời khen thật lòng cũng sẽ rất vui vẻ thôi. Ngay cả một Phong trưởng thành cũng không ngoại lệ.

“Cho nên anh à, anh phải cố gắng lên chứ! Chẳng phải anh ra tay rất nhanh sao, sao bây giờ lại không có động tĩnh gì hết vậy?”

Phong nhíu mày. Câu nói này nghe qua thì rất hợp lý, nhưng với sự hiểu biết của cậu về con em gái nhà mình, cậu lập tức hiểu ra ý của nó.

Mẹ nó! Nếu thật sự lừa được về, mình có lời hay không thì chưa biết, nhưng con bé Hứa Hiểu Nguyệt này chắc chắn là thắng đậm rồi!

Hơn nữa, cái gọi là “Em gái Hạt Nhân” chính là mình mà!

Đến lúc đó vòng cổ dây xích... khụ khụ, không biến thái đến thế, nhưng bị giày vò một phen là không thể tránh khỏi.

“Hiểu Nguyệt, anh cảnh cáo em nhé, ba năm tù giam, cao nhất tử hình.”

“Xì! Có gan ăn cắp không có gan chịu đòn. Đợi đến thành chính, xem em có bỏ xa anh không.”

Phong nhếch mép: “He he, vậy em cố lên.”

Cậu thật muốn xem thử con em gái ngốc này của mình dựa vào cái gì để vượt qua mình, và sẽ làm những trò ngu ngốc gì để thu hút sự chú ý của “Em gái Hạt Nhân”.

Hai người rất nhanh đã đến cổng trường, vừa chuẩn bị bước vào thì phía sau có tiếng gọi.

“Tiểu Phong! Tiểu Nguyệt! Chào buổi sáng!”

Một thân hình vạm vỡ nhanh nhẹn sáp lại gần.

“Tiểu Phong, Tiểu Phong, Tiểu... người đẹp, cậu là ai?”

“Mẹ nhà mày!”

Nắm đấm của Phong cứng lại, một đấm nện vào bụng Vương Béo, gây ra... 1 điểm sát thương.

Không đau không ngứa.

“Ồ, là Tiểu Phong à, suýt nữa thì tớ nhận nhầm.”

Nói rồi, Vương Tinh Hạo nhìn Phong từ trên xuống dưới. Cuối cùng, cậu ta giơ lên một ngón tay cái.

“Tiểu Phong, tạo hình mới này của cậu, chất đấy! Cậu đột nhiên nghĩ thông rồi à?”

“Cút xéo! Lão tử nghĩ thông con em gái mày!”

Hứa Hiểu Nguyệt bên cạnh đúng lúc bổ sung một câu: “Hôm qua anh ấy nổi như cồn trên các group và diễn đàn của trường, làm anh ấy vui cả đêm.”

“Mày cũng cút cho lão tử! Không phải đều là tại mày sao!”

“Thôi thôi, Phong ca bớt giận.” Vương Tinh Hạo vỗ vai cậu, “Chúng ta nói chuyện chính.”

Phong khoanh tay trước ngực, vẻ mặt không kiên nhẫn: “Có rắm thì mau thả.”

“Là thế này, hôm qua trường mình không phải có tin đồn nói là thu thập thông tin nhân vật game sao?”

“Ừ, sao thế?”

“Sau đó tớ thấy có chút kỳ lạ nên đã đi hỏi thăm thêm tin tức. Cậu đoán xem tớ nghe được gì?”

“Mày bảo tao lấy đầu mà đoán à! Không nói thì thôi!”

“Được được được.” Vương Tinh Hạo ghé sát lại gần, bí ẩn nói nhỏ, “Tớ nghe ngóng được nhà nước đang trưng cầu ý kiến của các trường đại học lớn, nói là muốn xây dựng chuyên ngành liên quan!”

“Liên quan? Liên quan đến game 《Dị Vực》?”

“Đúng! Liên quan đến game!”

Nguyệt Ba Khắc (月巴克): Một cách chơi chữ. Tên gốc là Starbucks (星巴克 - Tinh Ba Khắc). Tác giả đã đổi chữ Tinh (星 - ngôi sao) thành chữ Nguyệt (月 - mặt trăng) trong tên của Hứa Hiểu Nguyệt. Ngoài ra, hai chữ Nguyệt (月) và Ba (巴) ghép lại sẽ thành chữ Béo (胖). Đây là một cách trêu chọc của nhân vật chính dành cho em gái mình.