Chương 54: Ma pháp tìm lại ký ức
Chương 54: Ma pháp tìm lại ký ức
Tia nắng cuối cùng nơi chân trời vụt tắt.
Màn đêm như tơ lụa xâm chiếm lấy ráng chiều, lan tràn từng chút một từ phía chân trời. Dòng chảy vô tận của thời gian lại trôi qua một ban ngày, một ban ngày hỗn loạn và đầy mùi máu tanh.
Đây là lần đầu tiên Học viện Ma pháp yên tĩnh đến thế kể từ khi học kỳ đêm bắt đầu. Dưới bầu trời sao tĩnh mịch, tiếng tí tách của đá huỳnh quang hòa cùng tiếng gió đêm rít gào, xung quanh lặng ngắt như tờ, dường như vạn vật đều đã ngủ say.
Những kẻ dám phản kháng đã bị đánh gục từ ban ngày, những người còn lại thì thở mạnh cũng không dám. Cho dù những kẻ bị ấn ký đã dừng lại, đứng yên bất động tại chỗ, nhưng vẫn không có bất kỳ ai dám ló mặt ra.
Sợ hãi là cảm xúc thường thấy nhất của con người, rốt cuộc thì chẳng ai biết liệu khi mình phát ra tiếng động, những kẻ mất đi ý thức kia có tấn công hay không.
Hắn và Claire một trước một sau đi trên đường phố, khác với lúc trước, lần này không phải hắn dẫn đường.
Nói thật thì Lorre chưa từng đến phòng Viện trưởng bao giờ. Trong game không hề mở ra bản đồ khu vực này, Viện trưởng đại nhân chỉ sống trong hình minh họa nhân vật chứ rất hiếm khi xuất hiện.
Nhìn hướng đi này thì có vẻ là Viện Hiền Giả, nơi đó toàn là Hiền giả, Claire cũng to gan thật đấy.
Gió đêm thổi nhẹ, bầu không khí yên tĩnh luôn dễ khiến người ta lơ là, nhưng Lorre lại không dám buông lỏng chút nào. Hắn không biết liệu Claire có đột ngột trở mặt hay không.
Nếu cô ta kích hoạt lại những kẻ bị ấn ký kia, thì đi cùng người phụ nữ nguy hiểm này chẳng có hai chữ "an toàn" đâu.
Tuy nhiên dọc đường đi Claire không gây thêm rắc rối gì, cô ta chắp tay sau lưng nhảy chân sáo dẫn đường phía trước, ngoại trừ thỉnh thoảng quay đầu lại xem hắn có theo kịp không thì chẳng khác gì đang đi dạo bình thường.
Đến trước Viện Hiền Giả, cánh cửa gỗ tuyết tùng chạm trổ xa hoa bị phá thủng một lỗ lớn, dằm gỗ vương vãi trên mặt đất, trông như vừa trải qua một vụ án thảm khốc. Những bức tường xung quanh cũng đầy vết xước do ma lực để lại, những kẻ bị ấn ký đã tấn công nơi này.
Quả nhiên trong lòng tất cả học sinh đều có một nguyện vọng là "giáo dục vật lý" giáo viên, đặc biệt là những giáo viên bình thường rất nghiêm khắc, cay nghiệt.
Dị giới cũng không ngoại lệ.
Claire làm như không thấy, hơi nghiêng người nháy mắt với hắn: "Không giúp tôi mở cửa sao?"
"Đã nát thế này rồi mà còn cần người giúp mở à?" Lorre tặc lưỡi, nhưng vẫn nắm lấy cái tay nắm cửa duy nhất còn sót lại, đẩy cánh cửa gỗ chiến tổn đã nát đến mức không ra hình thù gì này ra.
Chỉ là mở cái cửa thôi, hắn lười tranh chấp với đối phương.
Trong khoảnh khắc hắn quay đầu lại, Claire đã cọ qua cánh tay hắn, cúi người đi vào.
Bên trong có rất nhiều Hiền giả mặt mũi bầm dập nằm trên mặt đất, Lorre có thể nhận ra không ít người, đây đều là những người tính tình khá tệ, thiếu kiên nhẫn.
Tuy nói tội không đáng bị như vậy, nhưng đám tân sinh viên mất đi lý trí sẽ chẳng quan tâm nhiều thế đâu.
"Chúng ta phải lên tầng cao nhất." Claire vươn tay chỉ lên trên, bước lên cầu thang, một bước hai bậc, nhanh chóng đi lên.
Cô ta không hề để ý đến những người nằm trên đất, hiển nhiên những người này không phải mục tiêu của cô ta.
"Phòng Viện trưởng có thứ gì sao? Mà còn nhất định phải dẫn mình theo..." Trong lòng Lorre thấp thỏm không yên.
Claire biểu hiện quá bình tĩnh, so với kiểu điên cuồng bệnh hoạn đến cực điểm thì thái độ này càng khiến người ta lo sợ hơn, giống như đang ấp ủ một chiêu thức lớn nào đó.
Chẳng lẽ trong phòng Viện trưởng giấu thứ gì sao?
Đang lúc phân tâm, Claire đột nhiên bắt chuyện với hắn: "Lorre, không phải cậu rất muốn biết số đo của Viện trưởng sao? Lần này tôi có thể giúp cậu đo thử."
"Đừng làm chuyện quá đáng như vậy."
Lần trước ở quảng trường hoàn toàn là tai nạn, do lời nguyền ác linh gây ra nên nhất thời hắn không nhịn được mà buột miệng nói ra.
Viện trưởng đại nhân là người tốt, chuyện đó mà bà ấy cũng không trừng phạt hắn, cũng không quá tức giận, chỉ xấu hổ bỏ đi.
Đổi lại là người khác bị trêu ghẹo như vậy, chắc chắn hắn đã bị đánh tơi bời giữa đám đông giống như Carlo rồi.
"Cậu quả nhiên vẫn giống như trước kia, miệng lưỡi chưa bao giờ tha cho ai, thích nói cái gì mà giết chết cô, tặng cô gói kết cục bi thảm, nhưng trong lòng lại rất mềm yếu."
"Đây chính là khẩu xà tâm phật (miệng dao găm tâm đậu hũ) nhỉ." Claire vậy mà lại nói ra một câu tục ngữ đến từ Lam Tinh (Trái Đất).
Điều này khiến Lorre vốn đang thấp thỏm, tâm trạng lại càng trở nên phức tạp hơn, không nhịn được hỏi một câu: "Sao cô biết cách nói này?"
"Cách nói gì?"
"Khẩu xà tâm phật." Lorre nhấn mạnh lại lần nữa. Chẳng lẽ còn có người xuyên không thứ hai?
Là người cực kỳ am hiểu ẩm thực thành Winterfell, hắn chưa bao giờ phát hiện thế giới này có đậu hũ.
"Đương nhiên là cậu nói cho tôi biết rồi." Tay Claire đang đặt trên tay vịn cầu thang dừng lại, giọng điệu tạm thời khựng lại, nhưng rất nhanh đã khôi phục như cũ.
"Thôi bỏ đi, lát nữa cậu sẽ biết hết thôi."
Mấy kẻ nói chuyện úp mở là đáng ghét nhất. Sắc mặt Lorre trở nên nghiêm trọng, hắn chưa từng nói câu này bao giờ, trừ khi là tiền thân, nhưng tiền thân làm sao biết được tục ngữ của Lam Tinh?
Tất cả mọi chuyện đều để lộ ra đủ loại điều phi lý.
Cuối cùng hai người cũng đi đến trước phòng Viện trưởng. Khác với lúc trước, lần này Claire không làm hành động thừa thãi nào, ngược lại còn lễ phép gõ cửa.
"Viện trưởng đại nhân, tôi lại đến rồi đây."
Trong phòng không có tiếng trả lời, không biết là không có người hay cố ý không để ý tới.
Đợi một lát, Claire cười khẽ một tiếng, đặt tay lên nắm cửa, dùng sức vặn mạnh. Tiếng kim loại gãy vang lên, khóa cửa bị bẻ gãy, cô ta mở cửa bước vào.
Đối với sức mạnh của nữ thần thì đây chẳng phải chuyện khó khăn gì.
Xác nhận cuộn giấy và cung tên ma pháp vẫn còn trên người, Lorre cũng đi theo vào. Lúc này Viện trưởng đang ngồi bên bàn làm việc, vẻ mặt nghiêm trọng nhìn vào một ma pháp trận kỳ lạ.
Kể từ sau khi ma lực biến mất, bà đã thử rất nhiều cách để triệt tiêu ảnh hưởng này nhưng đều thất bại.
Là người đứng đầu chịu trách nhiệm cho toàn bộ học viện, đây là sự thất trách của bà.
"Viện trưởng đại nhân, nói chính xác hơn là quý cô Delsa Carolinda, tôi lại đến đòi thứ đó đây."
Claire ngồi xuống chiếc ghế trong phòng, sau đó trực tiếp gác chéo chân, đặt chân lên mép bàn làm việc, tự nhiên như về nhà mình.
"Đến vào lúc này, xem ra sự hỗn loạn lần này là do cô làm rồi." Ánh mắt Delsa trở nên nghiêm nghị, kẻ đầu sỏ đã xuất hiện ngay trước mắt.
Học viện Ma pháp thành lập mấy trăm năm nay, lại xảy ra chuyện này trong thời gian bà nhậm chức Viện trưởng, thực sự là không còn mặt mũi nào.
Quả nhiên thế hệ nữ thần nào cũng chỉ có vẻ ngoài trẻ trung, thực tế tâm tư của ai cũng khó mà nắm bắt.
"Bà không đưa cho tôi thì tôi chỉ đành hủy hoại ngôi trường ma pháp này thôi. Bất kể thứ đó là ai giao cho bà, chắc cũng không quan trọng bằng Học viện Ma pháp đâu nhỉ."
Giọng điệu của Claire trở nên lạnh lùng. Cô ta từng đến đòi rất nhiều lần, nhưng đều bị từ chối với lý do thành quả nghiên cứu cần bảo mật. Bất kể tìm lý do gì, trả bao nhiêu tiền Viện trưởng cũng không chịu nhả ra.
Thật khiến người ta bực bội. Ngay cả khi gây ra vụ nổ ma năng ở khu Tây để đe dọa cũng không chịu giao ra, lúc này mới ép cô ta đến bước đường cùng.
Còn về việc chơi trò chơi với Lorre, chẳng qua chỉ là một cuộc vui đùa do cô ta nhất thời nảy ra ý định mà thôi.
"Đây là người giúp việc cô tìm đến sao? Nếu tôi không thỏa hiệp thì có phải cô cũng sẽ ra tay với tôi không? Tôi nhớ đây là cậu học sinh dám mạo phạm tôi giữa chốn đông người."
Ánh mắt Viện trưởng liếc về phía Lorre, trong giọng nói tràn đầy vẻ chán ghét.
"Đúng vậy, đây chính là người giúp việc của tôi. Cậu ta là một tên háo sắc, tôi có khi cũng không cản được đâu, Viện trưởng đại nhân phải cẩn thận nhé."
Chưa đợi hắn giải thích, Claire đã dùng giọng điệu khoa trương đổ thêm dầu vào lửa, đưa tay làm động tác bóp bóp ngực mình. Hành động này khiến Delsa vốn đã có chút căng thẳng không nhịn được phải đưa tay che ngực.
Cái tên này...
Lửa giận của Lorre lại bị châm ngòi, hắn buộc phải giải thích: "Viện trưởng đại nhân yên tâm, tôi đến để bảo vệ ngài, tôi sẽ không để cô ta làm gì ngài đâu."
Nhưng Delsa không hề nghe lọt tai. Đối mặt với cục diện này, bí mật gì cũng không còn là bí mật nữa. Bà xoay người đi tới tủ sách, mở một ngăn kéo, lấy ra một cuộn giấy ma pháp đưa cho Claire.
"Đây là thứ cô muốn, hài lòng chưa? Mau giải trừ kết giới đi!"
"Đừng vội thế chứ, tôi còn phải thử đã." Claire nhận lấy cuộn giấy, xem xét đơn giản một chút rồi đưa đến trước mặt Lorre.
"Cái gì đây?"
"Dùng để khôi phục ký ức cho cậu đấy." Claire nói.
Từ rất lâu trước đây, cô ta đã biết một nghiên cứu viên của học viện đã phát triển ra một cuộn giấy ma pháp có thể giúp con người khôi phục ký ức, và đã nộp lên cao tầng học viện như một thành quả nghiên cứu.
Nhưng cô ta không biết liệu nó có thực sự hữu dụng hay không.
"Khôi phục ký ức?"
Lorre có chút kinh ngạc, Claire làm nhiều chuyện như vậy chỉ đơn thuần là để mình khôi phục ký ức?
Không phải là đang lừa mình đấy chứ? Thực ra đây là một cuộn giấy tẩy não, chỉ cần dùng xong sẽ hoàn toàn biến thành loại 'liếm cẩu' thích liếm chân ngọc, thích bị giẫm đầu?
Lorre nghĩ đến thôi đã thấy tê da đầu, chuyện này thật sự khiến người ta không chấp nhận nổi, rủi ro quá lớn.
"Thật sự chỉ là khôi phục ký ức thôi, không tin cậu hỏi Viện trưởng xem. Nếu cậu không đồng ý, vậy tôi chỉ đành kích nổ cầu ma lực." Giọng điệu Claire vừa mang theo đe dọa, lại vừa mang theo vẻ cầu xin.
Lorre ngẩng đầu nhìn về phía Viện trưởng, cẩn thận hỏi: "Viện trưởng đại nhân, chuyện này là thật sao?"
"Đúng vậy, đây là do một nghiên cứu viên của học viện chúng tôi làm ra."
Nhận được câu trả lời khẳng định, tảng đá treo trong lòng Lorre cũng nhẹ đi một chút. Viện trưởng chắc sẽ không liên thủ với Claire để lừa mình.
Vậy thì dùng thôi, hắn cũng muốn biết lúc đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Lorre mở cuộn giấy ma pháp ra, truyền ma lực vào bên trong. Cuộn giấy được chế tác rất tinh xảo, tuy là ma pháp cao cấp nhưng chỉ cần truyền vào một chút ma lực là đã kích hoạt được.
Không biết được làm ra bằng cách nào.
Một luồng ánh sáng trắng chói mắt hiện ra trước mặt hắn, cảnh vật xung quanh bắt đầu trở nên hư ảo. Trong đầu đột nhiên xuất hiện vô số hình ảnh, ký ức ùa về như nước thủy triều, dường như hắn đã quay trở lại một bữa tiệc náo nhiệt.
Hãy bình luận để ủng hộ người đăng nhé!
