Trọng Sinh Thành Mỹ Thiếu Nữ, Ngày Nào Cũng Bị Dạy Dỗ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

145 3118

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

(Đang ra)

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

Tổng Tài Hạ Phóng | 总裁下放

Tôi chỉ muốn sống sót, không chỉ vì bản thân mình, mà còn vì người ấy – người đã cùng tôi nương tựa mà sống.

112 2417

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

(Đang ra)

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

KT

Một câu chuyện giả tưởng ấm áp mà dở khóc dở cười về năng lực tẩy não vô song và dàn harem tình cảm nồng nàn chính thức bắt đầu!

27 354

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

(Đang ra)

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Giai thất

PS: Truyện thiên về đấu trí, thuộc thể loại vô hạn lưu. Tác giả đảm bảo dàn nhân vật chính (cả nam và nữ) sẽ không "bay màu", còn các người chơi khác thì.

574 6988

Mesugaki Tank Enters The Academy

(Đang ra)

Mesugaki Tank Enters The Academy

Gyeokgemheojeop

Điều tệ hơn là những lời khiêu khích hoạt động quá tốt...

5 16

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

(Đang ra)

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

Dongle-kun

Tôi đã định rời đi giữa những tràng pháo tay, nhưng pháo tay vẫn không chịu ngừng lại.

193 503

Quyển 6: Ừm... - Chương 13: Quyết định là của Bạch Ninh Ninh

Bạch Ninh Ninh sững người: “Từng nghe qua? Chuyện gì ạ?”

Giáo viên hướng dẫn lườm cô một cái: “Chuyện này còn cần cô nói rõ sao, chính là em với mấy cô gái đó. Nào là năm ba, năm nhất, rồi còn ngoài trường, đi làm… Em tự mình biết rõ nhất.”

“Vậy thì sao ạ,” Bạch Ninh Ninh chớp mắt, “thì đã sao ạ.”

Đúng là có nhiều người như vậy, nhưng chẳng phải thế mới cho thấy cô trọng nghĩa khí sao, thế nên mới có bạn bè khắp trong và ngoài trường.

Giáo viên hướng dẫn thở dài: “Bạch Ninh Ninh, cô biết các em giới trẻ bây giờ khá là cởi mở. Nhưng em vẫn chưa bước vào xã hội, vẫn còn ở trường, hơn nữa cũng chỉ mới là sinh viên năm hai. Cô mong em có thể giữ lại một chút vẻ ngây thơ… và lòng xấu hổ của một học sinh.”

Bạch Ninh Ninh nghiêng đầu, vừa nghi hoặc vừa hoang mang.

Đâu có, bôn tẩu giang hồ kết giao nhiều bạn bè một chút thì có gì quá đáng, có gì mất mặt đâu chứ.

“Thôi bỏ đi, tóm lại cô đã khuyên đến thế rồi, người ta là học sinh cấp ba, em đừng đi quá giới hạn,” giáo viên hướng dẫn nhìn đồng hồ, “Được rồi, về nghỉ ngơi đi, lát nữa chúng ta lên xe buýt của trường xuất phát.”

Thời gian buổi chiều đã đến, đội diễn thuyết lại lên đường vào chiều thứ Sáu. Một nhóm sáu sinh viên, so với sự phấn khích và căng thẳng của ngày hôm qua, hôm nay ai cũng có vẻ uể oải.

Chủ yếu là vì chủ đề diễn thuyết cũng chỉ có một khuôn mẫu, tiết nào cũng là “ngước nhìn trời sao, chân đạp đất bằng”, tiết nào cũng nói một tràng như vậy, chẳng cần biết phản ứng của các bạn học sinh bên dưới.

Đúng là chiến dịch công phá Ozma rồi, các bạn học sinh cứ chơi phần các bạn, mình thì cứ giảng phần mình.

“Tớ thấy có gì đó không đúng lắm.” một nam sinh đột nhiên lên tiếng.

Chuyến xe buýt này là xe đưa đón của đội diễn thuyết, bình thường có thể chở hơn hai mươi người, hôm nay tính cả tài xế chỉ có tám người, nên rất rộng rãi trống trải. Có người vừa lên tiếng, những người khác đều nhìn sang.

“Cậu xem nhé, nếu muốn ngước nhìn trời sao, mà chân vẫn đạp đất bằng như thế, thì cần phải ngửa cổ lên một góc rất lớn,” nam sinh đó vừa nhìn ra ngoài cửa sổ vừa nói, “Cứ nhìn như vậy, có ngày gãy cả cột sống.”

Da mặt giáo viên hướng dẫn giật giật, cô có một dự cảm chẳng lành.

“Vậy tư thế đúng phải là gì?”

“Đương nhiên là ngước nhìn trời sao, thì phải nằm thẳng cẳng ra,” nam sinh làm một tư thế, “Cứ nằm thẳng ra đất như vậy, chỉ cần mở mắt ra là trời sao ở ngay trước mắt.”

Mấy bạn học sinh gật gù.

“Có lý ghê, đúng là vậy.”

“Về mặt logic thì không có vấn đề gì.”

“Tớ cũng thấy vậy, thế này mới hợp với thực tế hơn.”

Cho đến khi họ nhìn thấy ánh mắt đằng đằng sát khí của giáo viên hướng dẫn.

“Có lý cái gì mà có lý? Diễn thuyết cho đàng hoàng, không được tự ý sửa kịch bản!”

Hay thật, trường cấp ba người ta mời các em đến để cổ vũ tinh thần cho học sinh chạy nước rút thi đại học, các em lại lên đó prô-pa-gan-đa cho việc nằm thẳng.

Nói thì nói vậy, nhưng tâm lý của mấy bạn sinh viên đã bị ảnh hưởng, tiết diễn thuyết đầu tiên đã xảy ra đủ loại lỗi, suýt chút nữa là mở miệng ra kêu gọi nằm thẳng.

Chỉ có Bạch Ninh Ninh là không hề bị ảnh hưởng.

Cô bước lên bục giảng, hóa thành một cỗ máy đọc kịch bản không chút cảm xúc. Cộng thêm việc có giáo viên hướng dẫn đứng bên cạnh giám sát, hai tiết học trôi qua không xảy ra vấn đề gì.

Sau khi tan học, giáo viên hướng dẫn không khỏi nói với cô: “Không tệ đâu, ngoài dự đoán của cô, hôm nay em lại là người khiến cô bớt lo nhất.”

Vừa nãy WeChat của giáo viên hướng dẫn cứ rung liên hồi, cầm lên xem, hay thật, toàn là tuyển tập những pha nói hớ của mấy sinh viên kia.

Mấy giáo viên chủ nhiệm của trường Đệ Nhất đều tê cả đầu.

Giáo viên hướng dẫn nhìn Bạch Ninh Ninh, nói: “Em đã là một sinh viên trưởng thành rồi, tiếp theo em tự đi đi nhé, cô phải đi trông chừng những người khác. Lớp học còn lại, em biết đường đi chứ?”

Bạch Ninh Ninh gật đầu thật mạnh.

Vâng vâng, em biết ạ.

Giáo viên hướng dẫn dặn dò thêm vài câu rồi rời đi. Không còn thời gian để khóc lóc nữa, cô phải đi canh chừng mấy cô cậu sinh viên đang tự phá phòng bị kia.

Còn Bạch Ninh Ninh, cô biết rõ như lòng bàn tay đường đến lớp học cuối cùng.

Nhưng có câu nói thế nào nhỉ——biết là một chuyện, có đi hay không lại là chuyện khác.

Không sao cả, các em học sinh cấp ba tự biết khích lệ bản thân rồi, cần gì cô phải đến lải nhải nữa.

Lúc này, nên làm chút chuyện có ý nghĩa hơn.

Bạch Ninh Ninh vừa đi xuống lầu, đã thấy cô em JK ngực bự gặp hôm qua, tức là Tô Dao, đang mừng rỡ đứng ở đó.

“Học tỷ Bạch Ninh Ninh, chị thật sự đến rồi,” cô bé xúc động nói, “Một học tỷ khác bảo em đứng đây đợi chị, nói là chị sẽ đến ngay.”

Học tỷ khác, là ai nhỉ, Tần Hân sao.

Bạch Ninh Ninh nghĩ đến cuộc nói chuyện tối qua, trong lòng vô cùng an ủi, học muội Tần Hân quả nhiên đứng về phía mình.

Liếc nhìn tòa nhà giảng đường, Bạch Ninh Ninh nói: “Không có thời gian giải thích đâu, đưa số QQ của em cho chị.”

Tô Dao hơi sững người, rồi dường như đã hiểu ra điều gì đó: “Học tỷ Bạch Ninh Ninh, lẽ nào chị đã quyết định…”

“Ừm, nhận em rồi, đến đây, công việc làm thêm này có phần của em,” Bạch Ninh Ninh đưa mã QR trên điện thoại qua, “Xong xuôi rồi sẽ gọi em đến, nếu chưa xong, mà em bằng lòng đến, thì bọn chị cũng có thể gọi em qua đào tạo trước. Đương nhiên, phải là cuối tuần hoặc ngày nghỉ.”

“Tốt, tốt quá rồi, học tỷ Bạch Ninh Ninh, em,” Tô Dao mừng mà sợ, nhất thời có chút luống cuống, “Em thế này… sẽ không làm phiền chị chứ ạ?”

Bạch Ninh Ninh vừa định hào sảng nói không phiền, giọng của Tần Hân đã vang lên từ phía sau: “Vốn dĩ chuyện này cần phải thảo luận, và còn phải được một người khác xét duyệt nữa, nhưng học tỷ Ninh Ninh đã gạt đi mọi ý kiến, tự mình quyết định cho em vào.”

Ayane cũng nói chen vào từ phía sau: “Bạch Ninh Ninh, cậu can đảm thật đấy, rõ ràng còn không biết thái độ của Tư Ấu Tuyết thế nào.”

Tô Dao nghe xong vành mắt liền đỏ hoe, trong cơn xúc động liền ôm chầm lấy cô. Bạch Ninh Ninh chưa kịp phản ứng, đã cảm thấy một chiếc hàng không mẫu hạm nhỏ đâm vào lòng mình.

“Huhuhu, học tỷ Bạch Ninh Ninh, huhu, cảm ơn chị, thật sự rất cảm ơn chị, em… huhuhu.”

Hai cặp gối lớn, trong cái ôm siết, bị ép đến biến dạng.

Bạch Ninh Ninh do dự một lát, rồi cũng vòng tay ôm lại Tô Dao.

“Không sao rồi, không sao rồi, chị hiểu, chị hiểu hết mà.”

Tối qua đã nói rồi, cô quá hiểu cảm giác này, cảm xúc hoàn toàn hô ứng. Bạch Ninh Ninh nhìn Tô Dao đang ôm mình mừng đến phát khóc, trong mắt tràn đầy hình bóng của chính mình thời cấp ba.

Ừm… nếu mình biến thành thiếu nữ xinh đẹp sớm hơn vài năm, chắc cũng sẽ thế này nhỉ.

Tần Hân và Ayane cũng không làm phiền, chỉ lặng lẽ đứng bên cạnh quan sát. Bỏ qua kế hoạch, khung cảnh này cũng thật thơ mộng——hai chiếc hàng không mẫu hạm một lớn một nhỏ, ôm chặt lấy nhau, hai cặp gối như hai người tình thân mật ép vào nhau, tạo thành đủ loại hình dáng mềm mại.

Ừm, không chỉ thơ mộng, mà còn rất sẹc.

Tần Hân ra hiệu bằng mắt với Ayane, Ayane mỉm cười gật đầu.

Đúng vậy, vi phạm thân thể mức độ nặng, cứ ba giây tính một lần, bây giờ đã là ba lần rồi.

Bạch Ninh Ninh hoàn toàn không biết gì về chuyện này, căn bản không hề nhớ ra, cô vẫn đang đắm chìm trong sự hô ứng của cảm xúc.

“Không sao rồi, không sao rồi,” cô ôm eo cô em JK ngực bự, dịu dàng nói, “Chị gái dắt em đi kiếm tiền.”