Trọng Sinh Thành Mỹ Thiếu Nữ, Ngày Nào Cũng Bị Dạy Dỗ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

145 3116

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

(Đang ra)

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

Tổng Tài Hạ Phóng | 总裁下放

Tôi chỉ muốn sống sót, không chỉ vì bản thân mình, mà còn vì người ấy – người đã cùng tôi nương tựa mà sống.

112 2412

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

(Đang ra)

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

KT

Một câu chuyện giả tưởng ấm áp mà dở khóc dở cười về năng lực tẩy não vô song và dàn harem tình cảm nồng nàn chính thức bắt đầu!

27 353

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

(Đang ra)

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Giai thất

PS: Truyện thiên về đấu trí, thuộc thể loại vô hạn lưu. Tác giả đảm bảo dàn nhân vật chính (cả nam và nữ) sẽ không "bay màu", còn các người chơi khác thì.

574 6925

Mesugaki Tank Enters The Academy

(Đang ra)

Mesugaki Tank Enters The Academy

Gyeokgemheojeop

Điều tệ hơn là những lời khiêu khích hoạt động quá tốt...

5 16

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

(Đang ra)

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

Dongle-kun

Tôi đã định rời đi giữa những tràng pháo tay, nhưng pháo tay vẫn không chịu ngừng lại.

193 502

Quyển 6: Ừm... - Chương 16: Tự mình lựa chọn

Ayane và Nana ngồi trong phòng khách, từng ngụm từng ngụm uống nước nóng.

Nói là căng thẳng à… chắc chắn là có chút căng thẳng rồi, trận combat tổng đầu tiên trong đời, ai mà không căng thẳng cho được.

Vậy mà có đấy, ví dụ như Tần Hân và Tư Ấu Tuyết.

Hai người này cảm thấy, dù cho họ có một mình đối đầu, cũng sẽ không có vấn đề gì — chẳng phải chỉ là một Bạch Ninh Ninh cỏn con, xử chị ta!

Một người là nhà vô địch cuộc thi Tự do đối kháng của Đại học Tịch Thành, thông thạo mười tám môn võ đối kháng cận chiến, đặc biệt là sử dụng Lục Mạch Thần Kiếm, đã đạt đến đỉnh cao Thiên Kiếm.

Vô Danh có đến cũng phải khen hay.

Người còn lại tuy trông mảnh mai yếu đuối, nhưng bên dưới bản chất bình thường lại ẩn giấu một cơn cuồng nộ khác. Ai cũng biết, trong cơn tức giận tột độ, con người có thể vượt qua giới hạn của bản thân, cái gọi là hắc hóa mạnh gấp ba, chỉ là mức tăng cơ bản mà thôi.

Yuno có đến cũng phải nể phục.

Tần Duyệt ngồi bên cạnh, nhìn thấu hết mấy suy nghĩ nhỏ nhặt của mấy người này, chị không nói gì, chỉ lặng lẽ thở dài.

Trong mắt chị, Tần Hân và Tư Ấu Tuyết chỉ là những con nghé mới sinh, chưa đối đầu với Bạch Ninh Ninh nhiều lần, nên chẳng hề biết kiêng dè.

“Mà nói mới nhớ, Bạch Ninh Ninh đâu rồi,” Tư Ấu Tuyết hỏi, “Không phải là không dám ra ngoài đấy chứ.”

“Chị ấy nói chị ấy vẫn chưa ngủ dậy,” Tần Hân bình thản nói, “Giãy giụa hấp hối thôi.”

Cho chị cả một tuần mà không biết tận dụng, bây giờ mọi người đã chặn hồ máu rồi, chị mới bắt đầu giằng co, liệu có giằng co nổi không?

Tần Duyệt nghĩ một lát, đứng dậy quay về phòng ngủ của mình, đóng cửa lại.

“Không dậy không dậy, em còn muốn ngủ một lát,” Bạch Ninh Ninh trốn dưới chăn, giọng rầu rĩ, “Mọi người không thể bắt em dậy khi em chưa ngủ đủ giấc được!”

Người ta ngồi tù trước khi hành hình còn được ăn một bữa ngon, cô có nghiêm trọng đến thế đâu, ít ra cũng phải được ngủ một giấc cho đã chứ.

“Được rồi, ai cũng biết em đang giả vờ ngủ, cũng không định gọi em dậy ngay bây giờ,” Tần Duyệt ngồi xuống bên cạnh, “Kéo chăn xuống đi, trùm kín đầu không thấy ngột ngạt à?”

Bạch Ninh Ninh lặng lẽ kéo chăn xuống, đáng thương nhìn Tần Duyệt.

Chỉ thiếu nước kêu meo một tiếng nữa thôi.

Tần Duyệt bỗng có chút không nỡ, do dự mãi mới nói: “Em không muốn bị đè… bị đánh đến thế, cũng không phải là không có cơ hội.”

Bạch Ninh Ninh sáng mắt lên: “Cơ hội gì ạ?”

“Chính là bọn họ, em bây giờ vẫn còn cơ hội cuối cùng,” Tần Duyệt nói một cách khéo léo, “Nói rõ ràng với họ, đưa mối quan hệ của các em trở về như trước… trở về mấy tháng trước, sống yên phận.”

Mặc dù làm vậy, ảnh hưởng đến Tần Duyệt chắc chắn sẽ rất lớn…

“Tại sao phải quay lại ạ?” Bạch Ninh Ninh chớp mắt, ngơ ngác hỏi.

Tần Duyệt hít một hơi thật sâu.

Thôi được rồi con bé ngốc này, ám chỉ rõ ràng như vậy rồi mà vẫn không hiểu.

“Ý của chị là, nếu các em quay lại mối quan hệ trước đây, em sẽ không cần bị phạt nữa. Hôm nay không cần, sau này cũng không cần,” Tần Duyệt dùng cách nói đơn giản nhất, “Hiểu chưa?”

Bạch Ninh Ninh nghiêm túc suy nghĩ một lát, đôi mày thanh tú nhíu lại: “Vậy không được đâu, thế chẳng phải khoảng thời gian dài như vậy trôi qua vô ích sao.”

Tần Duyệt hơi sững người: “Cái gì?”

Chị không hiểu ý của Bạch Ninh Ninh, cũng không hiểu nổi logic của cô.

“Ý em là, nếu quay lại mối quan hệ trước đây, thì nửa năm qua của chúng ta chẳng phải là công cốc sao, đạo lý đơn giản như vậy mà chị không hiểu à?” Bạch Ninh Ninh nhìn Tần Duyệt bằng ánh mắt như nhìn kẻ ngốc, “Đời người có được mấy cái nửa năm, thanh xuân của con người lại có mấy lần?”

Tần Duyệt hít một hơi thật sâu, từ từ thở ra, giữ cho nhịp tim và huyết áp ở trong phạm vi lành mạnh nhất có thể.

Bình tĩnh, bình tĩnh, tình huống này, trong cuộc sống gặp nhiều rồi.

“Chị nói với em không phải là vấn đề thời gian, mà là quan hệ, quay về quá khứ, sau này các em cũng sẽ mãi mãi dừng lại ở mối quan hệ trước đây,” Tần Duyệt cố gắng để cô hiểu, “Hiểu chưa.”

Bạch Ninh Ninh nhíu mày: “Vậy chẳng phải sẽ mãi mãi chỉ là bạn bè bình thường, bằng hữu gật đầu chào thôi sao?”

“Chính là ý đó, như vậy, họ sẽ không có lý do gì để quản em nữa,” Tần Duyệt nói, “Bạn bè bình thường cũng không có quyền phạt em, hiểu chưa?”

“Hiểu rồi ạ,” Bạch Ninh Ninh gật đầu, rồi lại lắc đầu, “Nhưng em không muốn.”

“Tại sao?”

“Em cảm thấy, mọi người có quan hệ tốt hơn một chút, như vậy rất tốt mà,” Bạch Ninh Ninh nói nhỏ, “Tại sao lại phải quay về quá khứ chứ.”

Tần Duyệt lạnh lùng nhếch mép: “Để họ phạt em, cũng rất tốt?”

“Em thấy… cũng được ạ,” Bạch Ninh Ninh ôm gối nói, “Lựa chọn thì phải trả giá, nhịn một chút… chắc là sẽ qua thôi.”

Tần Duyệt suy nghĩ kỹ càng rồi hỏi cô: “Vậy thật ra em rất thích họ đối xử với em như bây giờ?”

“Thích chứ ạ,” Bạch Ninh Ninh ngây thơ chớp mắt, không chút do dự, “Còn nữa, chị Duyệt Duyệt em cũng thích!”

“Thôi được,” Tần Duyệt vừa tức vừa buồn cười, “Tự em chọn đấy, đừng có hối hận… hối hận cũng không có cơ hội đâu, vừa rồi là lần cuối cùng.”

Nói rồi liền đi ra ngoài, chỉ để lại một câu: “Cho em nửa tiếng để rời giường, nửa tiếng sau mà không dậy, bọn chị sẽ vào thẳng đây xốc chăn!”

Chị coi như đã hiểu, tuy Bạch Ninh Ninh không hiểu về quan hệ yêu đương, đối với tình cảm cũng rất chậm chạp, nhưng trong tiềm thức cô chính là thích những cô gái này.

Thích tất cả bọn họ.

Tiểu ma nữ tham lam, không thỏa mãn với việc chỉ có một chị gái.

Tần Duyệt bước ra khỏi phòng ngủ, có một chút hụt hẫng, nhưng ngay sau đó lại thở phào nhẹ nhõm. Rốt cuộc chị muốn nhận được câu trả lời nào, chính chị cũng không rõ.

Có lẽ giống như Bạch Ninh Ninh đã nói, như vậy là tốt rồi.

“Chị, sao thế ạ,” Tần Hân tò mò hỏi, “Chị vừa mới đi tìm học tỷ Ninh Ninh à?”

“Không có gì, chị bảo nó mau dậy đi, nó cứ lề mề, nhất định đòi trốn thêm nửa tiếng nữa, cứ để nó trốn đi,” Tần Duyệt nhướng mày nói, “Nửa tiếng sau, mấy đứa vào khiêng nó ra đây.”

Hết thời gian khóc lóc rồi, chị đảm bảo sẽ dẫn đội xử lý tiểu ma nữ.

Đừng hỏi, hỏi là biết. Vào việc, rồi xào.

Nhịn một chút là qua thôi? Hừ, coi thường ai thế!

Thời gian sống tạm bợ, luôn trôi qua rất nhanh. Nửa tiếng của tương lai, đôi khi rất gần, đôi khi rất xa.

Bạch Ninh Ninh không dám đợi đến hết giờ, để người ta lôi mình ra ngoài. Vào phút thứ hai mươi tám, cô đã mặc đồ ngủ vào và cẩn thận bước ra khỏi phòng ngủ.

Cô còn cố tình mặc bộ đồ ngủ kín đáo nhất… đáng tiếc là, vào cái ngày nửa năm trước, sau khi Tần Duyệt đưa ra “góp ý cải tiến đồ ngủ của Bạch Ninh Ninh”, thì dù là bộ kín đáo nhất, cổ áo cũng rộng thênh thang.

Chỉ số giáp hơi thấp, nhưng cũng đành chịu.

Ra đến phòng khách, tính cả chị gái, năm cô gái đều đã có mặt đông đủ, nghiêm chỉnh chờ đợi.

“Hi, mọi người đến rồi à, đông đủ cả rồi,” Bạch Ninh Ninh cố gắng cười một cái để làm nóng không khí, “Cuối tuần nghỉ ngơi, sao không ngủ thêm chút nữa đi ạ.”

—————— Gạch ngang phân cách ——————

PS: Thống nhất trả lời các câu hỏi gần đây, thật ra về vấn đề ý định cá nhân của Bạch Ninh Ninh, trong đoạn tình tiết lật bài ngửa với Tần Duyệt đã có viết rồi, đó chính là quyết định của Bạch Ninh Ninh lúc đó — cô ấy thích tất cả mọi người, nhưng không biết đó là loại thích nào, tính cách và cách nói chuyện của cô ấy, cộng thêm thân phận bề ngoài hiện tại, cũng không thể yêu đương một cách bình thường được.

Lúc đó viết hơi khéo léo, có thể nhiều người không để ý, bây giờ viết lại một cách rõ ràng triệt để.

Cuối cùng cuối tháng rồi, xin chút vé tháng ạ.