Tránh xa chòm sao yandere

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

145 3067

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

(Đang ra)

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

Tổng Tài Hạ Phóng | 总裁下放

Tôi chỉ muốn sống sót, không chỉ vì bản thân mình, mà còn vì người ấy – người đã cùng tôi nương tựa mà sống.

112 2397

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

(Đang ra)

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

KT

Một câu chuyện giả tưởng ấm áp mà dở khóc dở cười về năng lực tẩy não vô song và dàn harem tình cảm nồng nàn chính thức bắt đầu!

27 345

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

(Đang ra)

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Giai thất

PS: Truyện thiên về đấu trí, thuộc thể loại vô hạn lưu. Tác giả đảm bảo dàn nhân vật chính (cả nam và nữ) sẽ không "bay màu", còn các người chơi khác thì.

574 6634

Mesugaki Tank Enters The Academy

(Đang ra)

Mesugaki Tank Enters The Academy

Gyeokgemheojeop

Điều tệ hơn là những lời khiêu khích hoạt động quá tốt...

5 2

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

(Đang ra)

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

Dongle-kun

Tôi đã định rời đi giữa những tràng pháo tay, nhưng pháo tay vẫn không chịu ngừng lại.

193 494

Tránh xa chòm sao yandere - Chương 18: Thánh Nữ (2)

Chỗ mới lúc nãy còn là nơi để nhận vật phẩm ẩn, vậy mà giờ đã biến thành sân tập của gia tộc David.

"Hộc! Hộc! Hộc!"

"Gì vậy? Chủ nhân sao lại mệt thế?"

Casey nghiêng đầu trước việc tôi đột nhiên thở hổn hển. Không chỉ cô bé, Lise đang nghỉ ngơi gần đó cũng nhìn tôi với vẻ mặt lo lắng.

"Thiếu gia. Người có chỗ nào không khỏe sao ạ?"

"À, không phải. Chắc là do ta tập luyện lâu quá thôi."

"…Chủ nhân tập ít hơn mọi khi mà. Không phải giả bệnh đấy chứ?"

Câu cà khịa của Casey khiến tôi cạn lời, nhưng cũng nhờ vậy mà nhịp thở hỗn loạn của tôi đã dịu đi đôi chút.

Phù… Thế mà lại được Casey giúp đỡ theo cách này. Hơi bực mình thật.

Tất nhiên, chắc cô bé chỉ buột miệng phản bác mà không suy nghĩ gì, nhưng với một kẻ vừa phải chịu đựng áp lực chưa từng thấy như tôi, lời nói đó lại chẳng khác nào liều thuốc an thần.

Dù hơi bực nhưng tôi vẫn cảm thấy biết ơn và giơ tay lên. Cô bé tưởng mình sắp bị đánh nên nhắm tịt mắt lại.

Thế nhưng thay vì cốc đầu, tôi lại xoa đầu Casey. Cô bé chống cằm bằng bàn tay nhỏ xíu của mình rồi lẩm bẩm với vẻ mặt nghiêm trọng.

"Hmm… Chủ nhân ăn phải thứ gì lạ à? Bình thường là đã cho em một cú vào đầu rồi chứ."

"Ngươi mà im lặng thì đã được việc rồi. Sao cứ phải năn nỉ bị ăn đòn thế nhỉ?"

"Thiếu gia…?"

Gương mặt Lise tối sầm lại, cô ta nhìn tôi và Casey luân phiên bằng ánh mắt lạnh lẽo.

Vẻ mặt cô ta trông hệt như một nữ chính bi kịch vừa phát hiện bạn trai mình ngoại tình.

Liệu có phải tôi ảo giác không khi cảm thấy có gì đó déja vu?

Tuy không thấy được mặt kẻ đã giết mình lúc nãy, nhưng bầu không khí thì cũng không khác là bao.

Theo bản năng, tôi rụt tay đang xoa đầu Casey lại trước khi lý trí của Lise đứt phựt.

"Ơ, ờ. Lise. Sao thế, có chuyện gì à?"

"A…"

Thay vì trả lời, cô ta nhìn tôi với ánh mắt như muốn nói ‘hãy xoa đầu em nữa’.

Chẳng hiểu sao tôi có cảm giác nếu không làm theo thì hậu quả sẽ khó lường, thế là tôi đành xoa đầu cô ấy.

Lise nở một nụ cười mãn nguyện, gương mặt ửng hồng vì thích thú trước cái chạm của tôi. Hơi nóng bắt đầu bốc lên nghi ngút từ đỉnh đầu cô ta.

Nhưng mà… bao giờ mới được dừng đây?

Thật ra tôi cũng không thấy khó chịu gì khi xoa đầu Lise, nhưng canh thời điểm để rụt tay lại thật là khó xử.

"Chủ nhân. Cứ thế này thì đỉnh đầu Lise sẽ hói mất đấy."

"À. Ừ nhỉ. Xin lỗi nhé, Lise."

Nhờ Casey vô duyên như mọi khi, tôi có thể nhanh chóng rụt tay lại mà không chút do dự.

"A…"

Cô ấy thốt lên một tiếng đầy tiếc nuối, y như ở vòng lặp trước. Tôi quay sang nhìn Casey.

"Hậu bối. Xem ra, giờ nghỉ ngơi kết thúc rồi nhỉ."

"Ứ, ừm? Em tưởng vẫn chưa hết giờ nghỉ mà?"

"Không đâu. Thấy em trả treo thế kia là biết em còn khỏe chán. Thiếu gia, chúng tôi xin phép đi tập luyện tiếp đây."

Nhìn thấy nụ cười đầy áp bức của Lise, sắc mặt Casey tái mét, cô bé nhìn tôi với ánh mắt cầu cứu.

Tôi cũng làm như mọi khi, nhìn ra ngọn núi xa xăm.

Và thế là, một kết cục y hệt vòng lặp trước lại diễn ra.

***

Để không làm thay đổi tương lai, trước mắt tôi vẫn hành động y hệt như vòng lặp trước.

Mà không biết Chòm sao có đang theo dõi không nhỉ?

Nghĩ lại phản ứng của Chòm sao ở vòng lặp trước, có vẻ như cô ta không phải đã theo dõi tôi suốt từ đầu đến giờ.

Thế nhưng phản ứng của cổ lại giống như gặp lại một người bạn lâu năm.

Nhưng cứ phòng hờ cho chắc.

"Chòm sao. Con đĩ chó chết này. Cái con đàn bà còn không bằng con Casey nhà tao. Nếu nghe thấy thì trả lời đi. Đồ Chòm sao vô dụng."

"…"

Bình thường thì sau khi nghe những lời này, cô ta sẽ nổi điên hoặc ít nhất cũng phải có phản ứng gì đó, nhưng giờ lại hoàn toàn im bặt.

Điều đó có nghĩa là, lúc đó đúng là lần đầu tiên Chòm sao nhìn thấy tôi.

Nhưng vấn đề không phải là Chòm sao. Chuyện cô ta quay lại tuy có hơi phiền phức, nhưng cũng không phải là vấn đề cấp bách ngay lúc này.

Vấn đề thực sự chính là kẻ đã giết tôi.

Tôi không thấy được mặt hắn. Nhưng dù vậy, tôi cũng đoán được sơ sơ đó là ai.

Đó chính là ‘Anje’, Thần quan của Nữ thần nhìn thấu vận mệnh, người được mệnh danh là Thánh nữ. Chắc chắn là cô ta rồi.

Cô là một người phụ nữ có tính cách hiền lành đến mức được thế gian gọi là Thánh nữ. Không chỉ vậy, ngoại hình và thân hình của ả cũng đủ khiến bất kỳ gã đàn ông nào cũng phải xiêu lòng.

Phải, nếu chỉ nghe đến đây thì chẳng có vấn đề gì.

Nhưng một người như thế lại mang trong mình dòng máu Yandere, đúng là ‘Chòm sao nào, Thần quan nấy’. Mà còn là loại cực kỳ nặng.

Nặng đến mức nào ư? Khi còn chơi game, Anje đã truy đuổi tôi đến tận cùng lục địa.

Đến đây chắc sẽ có người thắc mắc.

Nếu vậy thì giết quách ả đi là được chứ gì?

Nếu làm được thì tôi đã chẳng phải khổ sở thế này. Sức mạnh của cô xứng với danh xưng Thánh nữ, mạnh đến mức khiến người ta phải câm nín.

Trước đây, tôi đã từng làm đủ mọi trò con bò để tấn công Anje. Từ lén lút tập kích cho đến dụ quái vật đến đánh hội đồng, tôi đã thử đủ mọi cách.

Nhưng mỗi khi tập kích, cổ lại dùng Thần tính để hồi phục, còn khi bị đánh hội đồng, cũng chẳng hề kiệt sức nhờ đến khả năng hồi phục thần thánh đó.

Ít nhất nếu lượng Thần tính của cổ có hạn thì tôi còn có chút hy vọng, nhưng không như mong đợi, Anje lại có nhiều đến phát tởm.

Thậm chí, hình tượng Thánh nữ thường gắn liền với việc hồi phục hoặc buff cho người khác bằng Thần tính. Nhưng cô không chỉ làm được điều đó, mà còn dùng Thần tính để cường hóa cơ thể làm kỹ năng cơ bản, rồi dùng nắm đấm để nghiền nát quái vật và ác quỷ.

Thánh nữ cái quái gì thế này, vãi lìn.

Nói cho sang mồm là Thánh nữ thôi, chứ thực chất chẳng khác gì một con côn đồ dùng Thần tính để đồ sát khắp nơi.

Đến mức ngay cả Nữ thần nhìn thấu vận mệnh cũng có xu hướng né tránh Thần quan của mình.

Mà nếu là tôi thì tôi cũng sẽ làm vậy thôi.

Chỉ riêng việc là Yandere đã đủ phiền phức rồi, đằng này lại còn mạnh đến kinh tởm. Thực tế, một khi bị tóm thì coi như cầm chắc cái chết.

Tất nhiên, Chòm sao dù có bị Anje tóm được cũng sẽ không chết, nhưng tôi thì yếu xìu nên không thể làm được điều đó.

Thực lòng mà nói, tôi nghĩ chắc mấy thằng dev game sau khi tạo ra Anje cũng phải giật mình tự hỏi ‘ôi thôi bỏ mẹ rồi’ ấy chứ.

Tức là, con Thánh nữ côn đồ điên loạn đó đang định giết tôi.

Nhưng có gì đó là lạ.

Qua lời nói của ả, có vẻ như ả lầm tưởng rằng tôi đã cướp mất Nữ thần nhìn thấu vận mệnh.

… Vãi cả lìn. Sao mà oan ức thế này.

Tôi cũng muốn ném cái Chòm sao đó cho Kim Soo-yong lắm chứ. Mà không, không phải hắn cũng được. Tôi sẵn sàng quỳ gối lạy lục để trao cổ cho Anje ngay lập tức.

Nhưng. Liệu tôi muốn là được sao?

Cô ta cứ tự ý bám theo tôi cơ mà.

…Khoan đã. Nhưng làm thế nào Anje biết Nữ thần nhìn thấu vận mệnh đang bám theo mình?

Anje dù mạnh đến đâu cũng không phải là toàn năng. Không thể phủ nhận cô ở một đẳng cấp khác, nhưng nói cho cùng cũng chỉ là một người phàm.

Cô ấy không thể nào xác định được vị trí của một Chòm sao, một kẻ phi phàm. Trong nguyên tác, Anje biết được Chòm sao đang bám theo Kim Soo-yong cũng là nhờ có thiên khải giáng xuống giáo đường mà thôi.

Vì vậy, nếu không có ai mách bảo thì không đời nào cổ biết được Chòm sao đang bám theo tôi.

Ai đã nói cho cô ta biết?

Rõ ràng tôi chưa từng nói với ai về việc bị Chòm sao bám theo.

Ngoài Chòm sao và tôi ra, đáng lẽ không ai được biết mới phải.

…Đệt? Khoan đã.

Một tuần trước, Chòm sao đột nhiên biến mất. Lúc đó tôi chỉ vui mừng vì cô ta đã đi, nhưng giờ nghĩ lại thì có gì đó rất kỳ lạ.

Chòm sao rõ ràng đã gửi cho tôi tin nhắn [Làm sao để tránh được cái chết]. Thời điểm quá trùng khớp.

Con khốn này, không lẽ nào…

Nếu giả sử trong một tuần đó, Chòm sao đã đi tẩy não Anje, thì mọi chuyện sẽ trở nên hợp lý.

Từ việc Chòm sao gửi tin nhắn cho tôi và không lâu sau đó Anje xuất hiện, cho đến việc cô ta định giết tôi.

Vãi lìn. Đúng rồi. Chắc chắn là vậy.

Tôi không biết cô ta làm cái trò khốn này vì lý do gì, nhưng có một điều chắc chắn: chính Chòm sao đã dàn dựng nên tình huống này.

Con đĩ Chòm sao chết tiệt này. Thật là…

Bị ả bám theo đã đủ bực mình rồi, giờ lại còn không biết tôi có thù oán gì mà cổ lại muốn giết tôi cho bằng được.

Chết tiệt, dù thế nào đi nữa, không có ai để sai khiến nên lại đi gửi một quả bom hạt nhân đến à?

Nếu cô ta gửi đến một Kim Soo-yong đang mạnh lên vừa phải, hay thậm chí là một thành viên bình thường yếu hơn nhiều của Giáo phái, thì tôi còn có thể tặc lưỡi cho qua.

Nhưng.

Cô ta lại gửi đến một kẻ không thể giết nổi ngay cả khi còn chơi game.

Việc này chẳng khác nào dùng bom hạt nhân để giết một con sâu.

Thế này chẳng phải là bảo tôi đi chết đi cho rồi sao?

Ngay cả khi chơi bằng Kim Soo-yong mà còn không thể giết được Anje, thì việc bắt tôi phải sống sót trước ả trong cái thân xác của Kane này chẳng khác nào bắt một đứa trẻ 5 tuổi phải sống sót 10 năm trên đảo hoang.

Tất nhiên, điểm may mắn duy nhất là ả sẽ cho tôi một cái chết không đau đớn, không giống như Kim Soo-yong hay Bilg, những kẻ đã giết tôi từ trước đến nay.

Chết tiệt. Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?

Không có lối thoát. Dù có dùng hết 1.100 điểm hiện có, tôi cũng chẳng thể nào đánh bại được Anje, thậm chí việc bỏ trốn cũng là không thể.

Trước hết cứ di chuyển đã.

Vừa vắt óc suy nghĩ, tôi vừa bước về phía khu chợ dành riêng cho Thần quan, y như vòng lặp trước.

"Xin chào anh. Khí chất của anh thật trong sáng…"

Một người phụ nữ tiếp cận để truyền đạo, giống hệt như vòng lặp trước.

Khi tôi quay đầu nhìn cô ta.

"Xin lỗi. Tôi mới vào nghề nên có lẽ đã nhìn nhầm."

Và cũng y như vòng lặp trước, cô ta giấu vội chai Nước Thánh đang cầm trên tay ngay khi nhìn thấy mặt tôi. Sau đó, cô ta cúi đầu xin lỗi rồi vội vã chạy trốn vào đám người xung quanh.

Không biết là tình cờ hay do bản năng, nhưng ánh mắt tôi đã thoáng dừng lại trên chai Nước Thánh.

…À. Sao mình lại cứ bị đóng khung trong những định kiến thế nhỉ?

Đây vừa là thế giới trong game, vừa là hiện thực. Mình đã suy nghĩ quá giống như khi chơi game rồi.

Không nhất thiết phải tấn công theo kiểu trong game.

Nghĩ vậy, tôi lại bước về phía nơi có vật phẩm ẩn để canh đúng thời gian như lúc trước.

***

Trong khi đó, tại cùng thời điểm.

Anje đang bí mật bám theo sau Kane. Mọi người đều ý tứ tránh đường cho hắn.

Không chỉ vậy, ngay cả một nữ tu đoan trang như cô cũng phải né tránh hắn. Phản ứng của những người xung quanh đã cho thấy hắn ta ăn ở như thế nào.

Quả nhiên phải giết hắn. Một kẻ như vậy quá phí phạm đối với Nữ thần. Giá như người chọn ta thì đã tốt. Tại sao lại phải chọn một tên như thế chứ? Nếu người chọn ta, ta có thể đối xử tốt với người mà? Ở bên ta chắc chắn sẽ vui hơn nhiều.

Chỉ nghĩ đến việc Nữ thần ở cùng một kẻ hạ đẳng như vậy thôi cũng đủ khiến lý trí của cô như muốn đứt phựt.

Ta thua kém tên đó ở điểm nào chứ? Trông hắn yếu xìu. Mà hắn cũng chẳng có chút Thần tính nào. Nếu không phải là kẻ phi phàm, không cảm nhận được Thần tính thì coi như là không có. Ở bên ta chắc chắn sẽ hạnh phúc hơn một tên như vậy. Rốt cuộc. Tại sao…

Tại sao Nữ thần lại bỏ rơi ta để chọn tên đó?

Chỉ mới một năm trước, Nữ thần vẫn luôn dõi theo cô mỗi ngày. Nhưng rồi một ngày, nữ thần bỗng dưng biến mất. Cứ như thể người đã bỏ rơi cô để chọn một người khác.

Không. Ta không chấp nhận. Nữ thần không hề bỏ rơi ta.

Là do tên đó đã cưỡng ép cướp người đi.

Và vốn dĩ, ta mới là người gặp ngài trước. Ta mới là người được chọn trước. Ta mới là người được trò chuyện với Nữ thần trước!!

Ta và Nữ thần vốn là định mệnh của nhau. Việc ta được chọn là điều hiển nhiên.

Cho nên.

Bây giờ ta không phải đang cướp đoạt.

Mà chỉ đang lấy lại thứ vốn thuộc về mình mà thôi.

Và một tuần trước, Nữ thần cũng đã nói rõ.

‘Rất vui vì đã lâu mới được gặp ta.’

Và suốt mấy ngày sau đó, người đã thường xuyên trò chuyện với ta.

Điều đó chứng tỏ Nữ thần cũng đã rất nhớ ta.

"Nữ thần. Em sẽ giải thoát cho người. Và chúng ta sẽ lại ở bên nhau như một năm về trước nhé♡."

Anje nhớ lại những cuộc trò chuyện vui vẻ với Chòm sao một năm trước. Cùng lúc đó, hai má cô ửng hồng, một nụ cười méo mó hiện lên trên môi.