Đó là một buổi hoàng hôn nọ.
Tại một khoảng đất trống rộng lớn ở góc phố, Allen vác thanh kiếm giả trên vai, ngước nhìn bầu trời.
"Ồ, hoàng hôn rồi. Vậy thì kết thúc ở đây thôi."
Anh khoan thai lau đi vệt mồ hôi trên trán. Sau đó anh ném ánh nhìn lạnh lẽo về phía những người đàn ông nằm đang lăn lóc trên mặt đất.
"Này, các ngươi có nghe không hả. Buổi tập hôm nay đến đây là kết thúc. Sao không trả lời một tiếng đi."
"Đợi... đã... "
"Thật sự... không thể chịu nổi nữa rồi...!"
Họ chỉ còn biết rên rỉ trong hơi thở thoi thóp.
Dễ dàng nhận thấy họ đã hoàn toàn kiệt sức, nhưng không ai bị thương hay chảy máu. Hầu hết chỉ bị bầm tím hoặc sưng u, nhưng không một ai còn đủ sức lực để đứng dậy.
Magus và Glo cũng nằm lăn trên đất, nhìn Allen với ánh mắt đầy oán hận
"Đúng là bọn tôi đã bảo anh tập cho thật..."
"Nhưng cũng phải có giới hạn chứ..."
"Chỉ là do các ngươi rèn luyện chưa đủ thôi. Yếu đuối đến mức này thật đáng xấu hổ."
Allen không hề hối hận, lại ném ánh mắt lạnh lẽo tuyệt đối về phía họ. Anh đích thị là một huấn luyện viên quỷ dữ.
Allen đã hành hạ hơn ba mươi mạo hiểm giả, bao gồm cả nhóm của Glo và Magus, dưới danh nghĩa huấn luyện từ sáng đến giờ. Nhưng anh chẳng hề thở dốc, vẻ mặt vẫn thản nhiên.
Allen nhún vai như thể anh đã quá mệt mỏi với họ
"Thật là, tất cả hợp lực lại mà ngay cả một đòn cũng không đánh trúng ta thì quá thảm hại. So với các ngươi thì loài amip còn có khả năng học hỏi hơn—"
"A, anh Allen—!"
Bài thuyết giảng dai dẳng của anh bị cắt ngang bởi một giọng nói tươi tắn
"C-Charlotte!?!?"
Cùng lúc đó, khuôn mặt Allen sáng bừng lên.
Charlotte đang ở phía trước, vẫy tay mỉm cười với anh. Anh chạy thẳng đến chỗ cô. Bóng dáng của vị huấn luyện viên quỷ dữ hoàn toàn biến mất, thay vào đó là một con chó trung thành đang vẫy đuôi.
Glo và Magus nằm trên đất nhìn nhau
"Bọn mình bị người như thế đánh bại sao..."
"Đừng nhắc nữa..."
Khuôn mặt cả hai lộ rõ sự mệt mỏi.
Glo lồm cồm bò dậy, trừng mắt nhìn lưng Allen trong tiếng thở dài
"Khốn kiếp. Bị đánh bại mà không trả đũa thì không phải phong cách của tao. Phải làm sao cho hắn cứng họng mới được."
"Mơ đi. Bọn mình hợp sức lại cũng không phải đối thủ đâu. Mày phải biết điều đó chứ."
"Grừ... Thì là thế, nhưng dù mạnh đến mấy, bị một thằng nhóc kiêu ngạo hơn tuổi nói lung tung thì ai mà chẳng bực mình!"
Magus từng bị Allen hành hạ ở học viện ma thuật nên đã quen với điều đó, nhưng Glo mới biết Allen gần đây. Tinh thần phản kháng của hắn vẫn còn rất mạnh.
"Chết tiệt... Magus. Mày là bạn cũ của hắn mà, mày không biết điểm yếu nào của hắn sao?"
"À, ngày xưa tao cố gắng tránh xa hắn hết mức có thể..."
"Khốn kiếp, vô dụng thật! Dù sao thì tao hoàn toàn hiểu cảm giác của mày!"
Magus chỉ đáp lại qua loa khi Glo tiếp tục than thở không ngừng về Allen
"Này, hai ngươi."
" "Dạ!???" "
Bị gọi bất ngờ, cả hai đều giật mình.
Khi quay lại, thấy Allen đang đứng đó với vẻ mặt khó chịu, cả hai sợ toát mồ hôi hột vì nghĩ đã bị nghe thấy nói xấu, nhưng Allen bình thản mở lời
"Ta muốn hỏi một chút, ở gần đây có quán ăn nào ngon không?"
"Hả. Quán ăn, ạ?"
"Ơ, Nữ thần không đi cùng anh sao?"
"Cô ấy đi ăn ngoài với Miaha và Eluca rồi. Hình như là 'hội chị em' gì đó."
Charlotte đã biến mất từ lúc nào. Có vẻ cô ấy chỉ ghé qua chào trước khi đi.
Magus gãi đầu, định đưa ra một vài lựa chọn
"À vâng. Nếu vậy thì ở phố chính…"
"Khoan đã!"
Glo đột ngột cắt lời.
Hắn bật dậy, vội vã tiến sát lại Allen
"Nếu vậy thì tôi có đề xuất một chỗ! Đi cùng tôi đi!"
"Vậy à? Thế thì lát nữa ngươi dẫn đường cho ta. Nào! Những người khác thì mau về đi!"
Allen nói một cách tự nhiên, bắt đầu lay mạnh những người đang lăn lóc trên đất dậy. Mặc dù có vài tiếng kêu la nhưng Magus không có thời gian để lo cho đồng đội.
"Này, Glo... mày đang âm mưu gì đúng không?"
"Đương nhiên rồi! Tao đang nghĩ một kế hoạch để làm cho hắn phải cứng họng đây...!"
“…”
"Đúng rồi! Nhìn thấy Nữ thần là tao nảy ra ý tưởng. Tên Đại Ma Vương khốn kiếp đó, cách đối xử của hắn với bọn mình và Nữ thần khác nhau một trời một vực đúng không!?!?"
"Ừm... thì sao?"
"Nói thẳng ra, điểm yếu của hắn chính là... phụ nữ!"
"Hả?"
Trước lời khẳng định đầy tự tin của Glo, Magus chỉ biết nghiêng đầu.
Sau đó một lúc, cả nhóm đã đến một quán ăn.
Đó là quán rượu lớn nằm ở một góc phố. Ánh sáng mạnh mẽ hắt ra bên ngoài, xua tan màn đêm. Bên trong cũng rất náo nhiệt. Điều đó khá dễ hiểu, vì đây là quán ăn nổi tiếng nhất trong thị trấn.
"Chào mừng quý khách ~♡"
"Ôi trời ~, anh đẹp trai đúng gu em luôn ~♡"
"Ê ~, anh về ngay bây giờ sao? Ở lại nói chuyện với em chút nữa đi mà ~♡"
Bên trong quán được trang hoàng lộng lẫy có đầy những chiếc sofa rộng rãi. Trên mỗi ghế đều có những cô gái ăn mặc hở hang đang tiếp đãi khách hàng.
Đây là một hộp đêm.
Bị dẫn đến một góc, Allen chỉ biết nhăn nhó.
"Ta chỉ muốn ăn thôi mà...?"
"Không không, quán này có đầu bếp từng làm việc ở nhà hàng hạng nhất đó. Tôi đảm bảo về hương vị!"
"Hừm... Nếu vậy thì được."
Vừa lật xem thực đơn, Allen vừa nhìn quanh. Anh vốn đã hay cau có, nhưng bây giờ nếp nhăn giữa hai lông mày lại càng sâu hơn.
"Ta không thích mấy loại quán thế này lắm..."
"...Vậy ạ."
Glo chỉ đáp lại bằng một nụ cười ẩn ý. Ngay sau đó, hắn nhanh chóng đứng dậy.
"Vậy thì bọn tôi đi chào hỏi các cô gái trong quán một chút nhé! Nếu anh thích thì cứ tận hưởng trước đi."
"Hả? Này, đợi đã—"
"Đi thôi Magus—"
"Ơ, ừ."
Cắt lời Allen, Glo kéo Magus đi thẳng vào trong.
Sau khi lẩn vào một góc khuất, hắn giơ nắm đấm lên vẻ đắc thắng
"Thấy chưa, đúng như tao dự đoán! Những kẻ kiêu ngạo như thế mềm nhũn ra trước phụ nữ là chuyện thường tình mà!"
Magus cũng xoa cằm, nhếch mép cười
"Có vẻ là vậy thật..."
"Mà hình như hắn nổi tiếng là ghét người khác thì phải. Xưa giờ cũng không có tin đồn gì về chuyện tình cảm... Nhưng giờ mày định làm gì?"
"Dĩ nhiên là đã quyết rồi. Tao đã dặn quán cử hai em gái đến phục vụ hắn ta."
"Ồ! Vậy là chúng ta sẽ lén xem hắn luống cuống sao!"
Đúng là kế hoạch có phần ác ý. Nhưng đối với hai người vừa bị đánh cho tơi bời cả ngày, điều này khiến họ hả dạ vô cùng.
Glo khúc khích cười
"Hơn nữa, hầu hết gái ở đây đều lai succubus và có thể sử dụng thuật Quyến rũ! Bất kể là kẻ gỗ đá nào cũng sẽ bị hạ gục ngay lập tức—"
"Khà khà... Hóng cái bộ mặt lạnh lùng đó bị méo mó quá đi."
Trong lúc hai người trao đổi ánh mắt xấu xa với nhau, từ trong quán vọng ra nhiều tiếng reo hò. Có vẻ kế hoạch trả thù đã bắt đầu. Cả hai nhìn nhau, rồi lén lút rình rập từ trong bóng tối.
Quả nhiên, ở đó, không hề có cảnh Allen bị các mỹ nữ quyến rũ vây quanh và trở nên lúng túng.
"Kìa! Anh đẹp trai vui tính quá đi thôi ♡"
"Này này, còn em thì sao? Anh thấy em thế nào ạ?"
"Khoan đã! Em là người đến trước mà!"
"Hừm... Được rồi, từng người một đến ngồi cạnh ta đi."
Hơn mười cô gái xinh đẹp, lấp ló đôi cánh dơi hay chiếc đuôi đen từ bộ trang phục hở hang. Allen vừa nhâm nhi li rượu, vừa đối phó với họ một cách qua loa.
Một khung cảnh y như trong mộng cảnh hậu cung.
"Cái quái gì thế!?!? ‘Tửu trì nhục lâm' đó xuất hiện từ lúc nào vậy!?!?"
"Mày hỏi thế làm sao tao biết được...?"
Trước cảnh tượng hoàn toàn nằm ngoài dự đoán, cả hai chỉ biết câm nín.
Trong lúc đó, một cô gái ngồi xuống cạnh Allen, đưa ánh mắt lả lơi như tan chảy nhìn anh
"A ~♡ Em có vẻ hơi say rồi thì phải ~♡"
Nói rồi, cô tựa đầu vào vai anh. Chiếc váy bị xô lệch, để lộ vòng ngực gợi cảm. Đây là chiêu tấn công chí mạng, đảm bảo hạ gục bất kì người đàn ông nào.
"...Này, cô kia."
"Dạ?"
Tuy nhiên, Allen nheo mắt, lườm cô. Anh giơ ngón trỏ chỉ thẳng vào cô và nói
"Cô trượt rồi! Tiếp xúc da thịt để tăng hiệu quả của phép Quyến rũ thật không thể chấp nhận được! Nếu là succubus thì chỉ cần dùng ánh mắt thôi cũng đủ để thi triển phép rồi!"
"Ối... Quý khách nói y hệt như sư phụ em vậy!?!?"
"Đương nhiên rồi! Đừng nghĩ có thể hành nghề với thứ ma thuật thô thiển như vậy!"
Allen thẳng thắn giáo huấn cô gái.
"Cái gì thế..."
"...Ai mà biết được?"
Hai người rình xem chỉ biết bối rối. Trong khi đó, các cô gái khác cũng cười khúc khích, nghiêng đầu bàn tán với nhau.
"Ê ~, nhưng mà nếu chỉ cần chạm nhẹ là có thể dùng phép Quyến rũ thì chẳng phải quá dễ dàng sao? Còn giúp tăng doanh thu cho quán nữa."
"Nói vớ vẩn. Nếu chỉ cần ánh mắt là hoàn thành phép thì số lượng khách hàng xử lí được sẽ tăng lên đáng kể. Muốn kiếm thêm khách thì phải nâng cao hiệu suất chứ."
"Ồ! Bọn em học được nhiều điều quá!"
Những "con bướm đêm" sáng mắt lên ghi chép. Nhìn họ, Allen thở dài nặng nề.
"Thật là... vì thế nên ta mới ghét mấy quán kiểu này. Ai nấy đều dùng phép Quyến rũ nửa vời khiến ta không thể không lên tiếng."
" "Anh ghét là ghét theo cái nghĩa đó hả!?!?" "
"Hửm?"
Cả hai không kìm được, nhảy ra khỏi chỗ nấp và hét lớn. Allen nghiêng đầu khó hiểu... nhưng rồi nhe răng cười như thể đã nhìn ra vấn đề
"Thì ra là thế. Các ngươi định biến ta thành trò cười phải không?"
"Ối... c-chuyện gì vậy ạ..."
"Hừ, không cần lấp liếm. Ta đã nhìn thấu ý đồ của các ngươi rồi."
Allen cười khùng khục trong cổ họng. Có vẻ anh không hề bực bội, nên Magus và Glo rụt rè quay lại bàn, thẫn thờ rũ vai
"Vâng, thì... bọn tôi không bào chữa nữa. Chỉ là cứ nghĩ Đại Ma Vương đây sợ phụ nữ."
"Bọn tôi cứ nghĩ anh là kiểu người sẽ luống cuống khi bị phụ nữ vây quanh."
"Các ngươi thẳng thắn quá rồi đấy."
Vừa lườm hai người, Allen vừa uống một ngụm rượu lớn.
"Ta không thay đổi thái độ chỉ vì đối phương là phụ nữ đâu. Các ngươi thất vọng rồi nhỉ."
"Nhưng mà, anh cực kì yếu đuối trước Nữ thần mà."
"Không phải. Bình thường thôi, bình thường."
"Cái đó mà là bình thường sao...?"
Trước lời khẳng định tỉnh bơ của Allen, đám Glo chỉ biết nhăn mặt. Trong lúc đó, các cô gái vây quanh Allen lên tiếng bất mãn
"Này này anh khách đẹp trai, anh còn tiếp tục chỉ dạy thuật Quyến rũ nữa không?"
"À, cứ tự nhiên. Tiện thể ta điều chế tình dược không có tác dụng phụ rồi bán cho quán được không?"
"Thật ạ?? Để em đi hỏi quản lí nhé!"
"Chi bằng anh làm cố vấn cho bọn em đi? Lương không tệ đâu."
"Ta không thiếu tiền... nhưng mà, có vẻ hợp để giết thời gian. Cứ tấn công vào những kẽ hở của pháp luật, bòn rút tiền từ những kẻ ngốc đi nào!"
"Kyah—! Anh đáng tin quá đi thôi ~"
Bề ngoài rực rỡ và lộng lẫy, nhưng ánh mắt của ai cũng như loài thú săn mồi. Nhờ vậy mà các cô gái càng thêm phấn khích. Đám Glo chỉ còn biết nhìn nhau với vẻ mặt tối sầm
"Mình lỡ dẫn một vị khách nguy hiểm đến đây rồi..."
"Không dám đến quán này nữa quá..."
Trong lúc họ đang trò chuyện như vậy
"Anh Allen..?"
Một giọng nói ngập ngừng vang lên, khiến Allen lập tức đông cứng
"Hả...?"
Anh từ từ quay lại. Ở đó là Charlotte, Eluca và Miaha đang đứng.
Charlotte nhìn quanh quán với vẻ tò mò, nhưng hai người còn lại nhìn Allen bằng ánh mắt như thể nhìn một con bọ bị nghiền nát.
"Chết tiệt!?!?! Mấy, mấy đứa sao lại ở đây...!?"
"Sao mà sao ư. Bọn em cũng đang ăn ở gần đây. Tự nhiên nghe thấy giọng nói quen quen nên nhìn vào thì thấy... thế đấy"
"Này ~ Đại Ma Vương trông vui vẻ quá nhỉ."
Eruca và Miaha liếc nhìn nhau, thì thầm. Trong khi đó, Charlotte nghiêng đầu hỏi Allen
"À, anh Allen. Quán này là quán gì vậy ạ?"
"Ờ, c-cái đó... cái đó thì... nói đơn giản là, đây là nơi giao lưu của đàn ông, nơi mà họ có thể vui vẻ uống rượu với các cô gái của quán... kiểu thế đó ~"
"Ế, ừm... v-vậy ạ..."
Charlotte mặt đỏ bừng, vội vàng quay nhìn đi chỗ khác. Vừa liếc nhìn những mĩ nữ vây quanh Allen, cô vừa nói bằng giọng nhỏ xíu
"À, có vẻ tôi đã làm phiền rồi, tôi xin phép về dinh thự trước—"
"Không phải! Không phải đâu Charlotte?? Ta chỉ bị lũ kia lôi đến đây thôi!"
Allen đứng phắt dậy. Anh nắm chặt tay Charlotte và nói liến thoắng
"Được rồi về thôi, về ngay bây giờ! Hay là mua bánh kem về ăn nhỉ? Ta sẽ đi mua loại bánh kem dâu tây mà cô thích. Quyết định vậy đi, nhé? Nào!?!?"
"Ừm, tôi... no rồi ạ..."
"Vậy thì mua cho bữa ăn nhẹ ngày mai! Ta cũng đang thèm bánh kem hơn là rượu rồi! Này!"
"...Vâng."
Charlotte khẽ mỉm cười, gật đầu. Nhờ vậy, Allen thở phào nhẹ nhõm, nhưng những cô gái xung quanh lại la ó phản đối
"Ê! Không chịu đâu, anh khách đẹp trai về rồi sao!?!? Em còn chưa học được câu chú Quyến rũ 'một đòn chí mạng' nữa mà!"
"Thôi, lần khác ta lại đến! Trong thời gian đó thì tiếp tục rèn luyện đi!"
"Chậc—... Có người yêu rồi sao ~"
"Không nói chuyện công việc cũng được mà ~"
Mặc cho các mĩ nữ nhao nhao bày tỏ sự tiếc nuối, Allen không hề bận tâm. Anh dẫn Charlotte đi thẳng ra khỏi quán. Eluca và Miaha nhìn với vẻ mặt ngao ngán rồi cũng đi theo.
Các cô gái giải tán, chỉ còn lại Magus và Glo bên bàn.
"Hắn không yếu đuối vì phụ nữ, mà là..."
"...Chỉ yếu đuối trước người mình thương thôi, có vẻ vậy."
Họ chia nhau số rượu còn lại ra li và buông một hơi thở dài.
Thành ngữ chỉ chốn ăn chơi trụy lạc, lấy từ điển tích về Trụ Vương, vị vua cuối cùng của nhà Thương (Trung Quốc) nổi tiếng hoang dâm, đã tạo ra chốn ăn chơi ngay trong cung điện với hồ chứa đầy rượu, cây treo đầy thịt cùng những cuộc trụy hoan thâu đêm.