Tôi bắt gặp một người con gái xinh đẹp vô cảm trước cửa nhà

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

145 3114

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

(Đang ra)

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

Tổng Tài Hạ Phóng | 总裁下放

Tôi chỉ muốn sống sót, không chỉ vì bản thân mình, mà còn vì người ấy – người đã cùng tôi nương tựa mà sống.

112 2401

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

(Đang ra)

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

KT

Một câu chuyện giả tưởng ấm áp mà dở khóc dở cười về năng lực tẩy não vô song và dàn harem tình cảm nồng nàn chính thức bắt đầu!

27 353

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

(Đang ra)

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Giai thất

PS: Truyện thiên về đấu trí, thuộc thể loại vô hạn lưu. Tác giả đảm bảo dàn nhân vật chính (cả nam và nữ) sẽ không "bay màu", còn các người chơi khác thì.

574 6690

Mesugaki Tank Enters The Academy

(Đang ra)

Mesugaki Tank Enters The Academy

Gyeokgemheojeop

Điều tệ hơn là những lời khiêu khích hoạt động quá tốt...

5 15

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

(Đang ra)

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

Dongle-kun

Tôi đã định rời đi giữa những tràng pháo tay, nhưng pháo tay vẫn không chịu ngừng lại.

193 499

Web novel - Chương 11.1

Dù đã biết trước là sẽ thế này, nhưng khi tận mắt chứng kiến thì vẫn khó chịu thật.

Mới sáng sớm đã cạn kiệt sức lực, tôi ngay lập tức bị một đám đông hiếu kỳ, chủ yếu là con gái, vây quanh.

“Thế nào, hai người chính thức rồi à!?”

“Hay là đi cùng nhau buổi sáng có nghĩa là… chuyện đó đó?”

“Thôi đi, thô bỉ quá.”

“Nhưng mà tò mò quá đi…”

“Tối qua vui vẻ lắm nhỉ?”

“Sao, sao? Hai người 'ấy ấy' rồi, xong sáng ra vừa uống cà phê vừa tâm sự chăn gối, rồi thay vì về nhà thì quyết định đi học cùng nhau luôn à?”

“Này, thôi đi, nói thẳng quá rồi đấy!”

“Phải gói ghém nó tinh tế hơn một chút chứ…”

“Vậy rốt cuộc đã có chuyện gì?”

“Hai người đã… ấy ấy, làm từ đằng sau rồi…?”

“Không phải là trần trụi quá rồi sao!?”

Tệ nhất là đây.

Đây thực sự là kiểu nói chuyện của nữ sinh cao trung bây giờ sao?

Bị tra tấn bằng những lời lẽ thô thiển như vậy vào buổi sáng đúng là không thể chịu nổi. Tôi xin lỗi những chàng trai muốn tin rằng con gái là những sinh vật xinh đẹp và trong sáng. Gã mọt sách ở phía sau đang khóc lóc, “Tôi biết ngay mà, 2D vẫn là tuyệt nhất.”

“Hai người làm thật rồi à?”

“Thế không phải hơi quá sao?”

Khó diễn tả thật, nhưng có một khoảng cách về sắc thái trong lời nói.

Cứ như thể bản chất của họ khác biệt vậy… một sự thô lỗ không thể tả nổi.

Một tràng câu hỏi tục tĩu ngay từ buổi sáng.

Tạm thời, tôi sẽ chỉ nói “chỉ là hàng xóm” cho an toàn. Điều đó cũng không hoàn toàn sai.

Nhưng dù vậy,

“Ái!?… Gì, hả?”

Tôi cảm thấy bị một cú chọc vào lưng.

Khi tôi quay lại, Sajou-san tỏ ra như không có chuyện gì và đi thẳng về chỗ ngồi của mình.

Hả… Vừa rồi là sao vậy?

Dù tôi cứ nhìn chằm chằm vào cô ấy mà không hiểu lý do, Sajou-san vẫn cứ thế ngồi xuống như thể tôi chẳng liên quan rồi chống khuỷu tay lên bàn và bắt đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.

…Hết rồi à? Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Tôi không thể nắm bắt được ý định của cô ấy. Chỉ còn lại những câu hỏi trong đầu, nó khiến tôi cảm thấy bất an.

Sau đó, tôi dứt khoát xua đuổi đám đông hiếu kỳ đang ngày càng ồn ào hơn.

Đám con gái trong lớp, những kẻ đã chuyển mục tiêu từ ngựa sang lợn, đang dần tản đi(?). Có lẽ họ không phải kiểu phiền nhiễu dai dẳng, mà cũng biết nhìn sắc mặt người khác. Chỉ là họ quá thô tục thôi.

Tôi rũ vai xuống. Mí mắt tôi sụp xuống một nửa.

Trong tình huống xa lạ này, cơ thể tôi đã biểu lộ sự mệt mỏi.

Nhấc chiếc cặp đi học nặng trĩu khỏi vai ,tôi dùng lòng bàn tay đỡ lấy quai cặp.

Tôi lết những bước nặng nề về chỗ ngồi của mình. Ngay cả khi di chuyển, ánh mắt tôi vẫn dán chặt vào Sajou-san, người đang nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ, không hề nhúc nhích.