Toàn Trí Độc Giả

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

(Đang ra)

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

Akagi Hirotaka

Và như thế, truyền thuyết bắt đầu. Câu chuyện về hai kẻ trừ tà tệ hại nhất trong lịch sử, những người rồi sẽ trở thành mạnh nhất trước khi ai kịp nhận ra.

34 124

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

(Đang ra)

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

氷雨ユータ

Trái lại, tai họa bắt đầu giáng xuống đầu những kẻ dám coi rẻ sự dịu dàng thuần khiết của cậu...

8 28

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

(Đang ra)

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

Sujeong Yojeong

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

37 132

Hồi 18 - Cuộc chiến của độc giả - Chương 88

Làn gió mát lạnh bọc lấy người tôi, kéo theo ký ức về những câu chữ trong ’Cách Sống Sót’.

Han Sooyoung đang bận gọi phân thân thì sững lại khi thấy kỹ năng tôi định dùng.

"Cái gì? Tôi tưởng anh không học được cái này?"

"Lùi lại đi."

Phong Chi Đạo.

「 ⁠Tay phải có cuồng phong, tay trái có bão tố. Khi đường thẳng và đường cong giao nhau, Phong Chi Đạo sẽ được khai mở.」

Câu văn mà tôi không thể hiểu đã được thực thể hóa ngay khi tôi cảm nhận được ngọn gió dưới đầu ngón chân.

Cú đấm của Myung Ilsang sượt ngang sống mũi tôi.

Đòn tấn công đáng lẽ phải trúng đích đã trở nên vô nghĩa. Sức mạnh áp đảo của kỹ năng này đã bù đắp cho mấy cái chỉ số lùn của tôi. Đúng là bí kỹ của tộc Imyuntar có khác.

Mắt Myung Ilsang sáng lên.

"...Ơ? Nhanh hơn rồi?"

Tôi không thèm đáp mà tập trung hết vào việc ‘giác ngộ’. Vì bây giờ, đối thủ lớn nhất không chỉ là hắn mà còn là thời gian. Hiệu lực của Thẻ Đánh Dấu chỉ còn 30 phút.

"À ha, hiểu rồi. Là kỹ năng của đám sói đó à?" 

Myung Ilsang cười nhạo tôi. 

“Ngươi khai sáng được chân lý gì mà xài cái kỹ năng rác rưởi đó vậy?”

"…"

"Ngươi có biết không? Ta đã giết vua của đám đó bằng chính tay mình đấy."

Dĩ nhiên là tôi biết. Tôi nhớ đến những sinh linh đã ngã xuống của Chronos.

Hoàng tử Lycaon của tộc Imyuntar, Nữ Hoàng Ký Sinh Trùng Antinus…

Số phận của những người sống sót sau khi thế giới của họ bị hủy diệt là bị lợi dụng trong các kịch bản diễn ra trên một hành tinh khác. Nếu Trái Đất bị hủy diệt, tôi cũng chẳng thoát khỏi số phận ấy.

Một quả Hắc Diễm Pháo bắn ra từ tay phải của Myung Ilsang.

「 Một ngọn gió sẽ gặp một ngọn gió khác làm nên Thái Cực. Và một ngọn gió lại sẽ gặp một ngọn gió khác tạo thành Âm Dương.」

Tô dồn toàn bộ trí tưởng tượng để biến những lời ấy thành hình ảnh. 

Gió nóng và gió lạnh xoáy lấy nhau trước mặt, dòng chảy của cuồng phong bắt đầu vặn xoắn.

Ngọn hắc hỏa bị gió chặn lại, tản ra thành vô số tia năng lượng.

Tất cả các đòn tấn công bằng ether đều được truyền qua một môi trường. Nếu gốc rễ của môi trường bị phân tán, đòn tấn công chẳng còn đường nào ngoài quay ngược lại.

Myung Ilsang có vẻ ngạc nhiên. 

“…Khá phết đấy nhỉ? Cũng có tí năng khiếu ha?”

Ngay sau đó, hắn lại bỏ chạy.

[Nhân vật 'Myung Ilsang' đã sử dụng ‘Dịch Chuyển Tức Thời Lv. 4’.]

Lại là Dịch Chuyển Tức Thời. Nhưng lần này hắn không dễ thoát đâu. Chỉ cần nhắm mắt và lắng nghe nhịp gió, tôi có thể đọc được mọi chuyển động quanh mình.

Tôi chạy dọc con phố với tốc độ sánh ngang với Chu Tước Thuấn Bộ của Yoo Junghyuk và tìm thấy Myung Ilsang. Hắn đang túm người loạn xạ mà tra hỏi.

Tôi đạp vào khung thép của một tòa nhà và bay đến tung một cú đủ để nghiền nát xương Myung Ilsang. Nhưng hắn vẫn đứng vững.

[Phong ấn thứ hai mươi bốn của Quy hoàn giả 'Myung Ilsang' đã được giải trừ.]

Phong ấn tiếp theo của hắn đã được giải trừ trong gang tấc.

"…Hơi nhột đấy?"

Myung Ilsang nói một cách tinh nghịch. Hắn tin rằng dù sao thì hắn cũng sẽ thắng. Vết thương của hắn đã được chữa lành nhờ phong ấn được giải trừ trong khi ma lực của tôi đang ngày càng cạn kiệt.

"Hahaha, thử ngăn ta xem nào!"

Thật ra, chỉ dựa vào Phong Chi Đạo thì không đời nào tôi giết được hắn. Nếu chỉ thế mà có thể đánh bại Tai Ương Truy Vấn, thì ngay từ đầu Chronos đã không bị diệt vong.

Tôi phải sử dụng 'cái đó'. Vấn đề là…ai sẽ câu giờ để tôi phát động kỹ năng đây.

…Hả? Có thứ gì đó đột nhiên rơi từ trên trời xuống. Tựa như chim ưng sà cánh, xuyên thẳng qua không trung về phía Myung Ilsang.

Một vụ nổ khủng khiếp vang lên, mặt đất lõm thành hố nhỏ.

Khi khói bụi tan đi, tôi thấy một người quen thuộc đứng nơi Myung Ilsang vừa ngã xuống. Tôi há hốc mồm lẩm bẩm,

"…Yoo Junghyuk?"

Chẳng phải hắn nói cần hai ngày để hồi phục sao? Tôi nhìn Yoo Junghyuk đang đến gần và theo phản xạ lùi lại. Hắn không định đánh tôi đâu đấy chứ?

Tuy nhiên, Yoo Junghyuk dừng lại cách tôi vài bước và quay lại.

"Bắt đầu đi." 

Yoo Junghyuk đứng trước mặt tôi như thể hắn biết tôi đang định làm gì. 

"Tôi sẽ chặn hắn."

Han Sooyoung, nằm bẹp gần đó, bật cười khàn giọng.

"Ha, chết tiệt. Đúng là nhân vật chính có khác…"

Nhưng khác với lời cô, Yoo Joonghyuk rõ ràng đang trong tình trạng nguy hiểm. Cơ thể hắn vẫn loạng choạng, gân máu sưng phồng trên da.

Myung Ilsang từ hố đất bò dậy, miệng ho ra máu nhưng vẫn cười.

"A, hơi phiền phức rồi…”

Dù chịu đòn nặng như thế, hắn vẫn chẳng tổn hại bao nhiêu. Không thể tin được đây lại là kẻ yếu nhất trong số các ‘Quy hoàn giả’ sắp xuất hiện.

Myung Ilsang lao lên, và Yoo Joonghyuk nghênh chiến.

Rồi tôi triệu hồi Phong Chi Đạo.

「 Bốn ngọn gió gặp nhau tạo thành Tứ Tượng. Sau đó thêm bốn ngọn gió nữa, tạo thành Bát Quái. Vậy nên gió vừa ở khắp nơi, vừa chẳng ở đâu cả 」

Giờ đến lượt tôi sử dụng câu kinh văn từng khiến Lycaon giác ngộ.

Không khí chuyển động, tạo thành lốc xoáy tám cạnh bao quanh.

Một mái vòm gió kín đặc được dựng lên, chặt chẽ đến nghẹt thở.

Từ giờ, đây là cuộc đua với thời gian. 

Yoo Junghyuk bị đánh bật ra sau một đòn đánh, còn sắc mặt của Myung Ilsang chợt cứng lại. Cuối cùng hắn cũng nhận ra đây không còn là một trò chơi.

"Gì thế…?!"

Ngay sau đó, toàn bộ không khí trong mái vòm đã bị loại bỏ. Tai tôi ù đi, mọi âm thanh đều biến mất. Gió gào rít bên ngoài, nhưng bên trong lại tĩnh như tâm bão.

Myung Ilsang mở miệng.

"…!"

"…?"

Hắn mấp máy môi nhiều lần nhưng không nói được lời nào. Âm thanh không có môi trường để truyền đi.

Hắn đang ở trong chân không. Áp suất thay đổi ép hết không khí khỏi phổi tôi, tôi phải hít lại thật sâu. 

Bên ngoài, Han Sooyoung đang la hét gì đó mà tôi không nghe được.

[Kỹ năng độc quyền, ‘Góc Nhìn Của Độc Giả Toàn Tri’ giai đoạn 2 được kích hoạt!]

「 Cái gì thế này? 」

Tôi nghe thấy suy nghĩ của Myung Ilsang.

「 Sao lại mất giọng rồi? Ma thuật à? 」

Myung Ilsang đang la hét trong hoang mang. Cũng phải thôi. Tất cả những Quy hoàn giả đều có một hình phạt. Đặc biệt là những kẻ có khả năng nhanh chóng khôi phục sức mạnh nguyên bản của mình trong điều kiện nhất định.

[Hình phạt của Tai Ương Truy Vấn được kích hoạt.]

[Sức mạnh của Quy hoàn giả 'Myung Ilsang' đã bị suy yếu.]

[Phong ấn thứ hai mươi bốn của Quy hoàn giả 'Myung Ilsang' đã bị khóa.]

「Aaa, không! 」

Khi được ‘cường hóa’ dễ dàng, chúng cũng ‘suy yếu’ dễ dàng không kém.

[Phong ấn thứ hai mươi ba của Quy hoàn giả 'Myung Ilsang' đã bị khóa.]

Tại sao Tai Ương Truy Vấn lại liên tục đặt câu hỏi? Rất đơn giản. Hắn sẽ yếu đi nếu ngừng hỏi.

「 Chết tiệt! Thả ra! Nhanh thả ra! 」

Nắm đấm của hắn đập vào bức tường gió nhiều lần nhưng nó chẳng hề lung lay. Trong một không gian không có môi trường truyền dẫn, Hắc Diễm không thể cháy.

[Phong ấn thứ hai mươi hai của Quy hoàn giả 'Myung Ilsang' đã bị khóa.]

Một nhà tù chân không được tạo ra bằng cách sử dụng Phong Chi Đạo. Đây là chiến lược tối ưu chống lại Tai Ương Truy Vấn mà tôi biết.

「Aaaaaaaaa! 」

Myung Ilsang muộn màng lao về phía tôi. Hắn tưởng nhà tù chân không sẽ bị phá vỡ nếu tôi chết nhưng không phải vậy. Đây là không gian do tôi tạo ra.

Tôi sử dụng Phong Chi Đạo để tránh đòn tấn công của hắn và nhanh chóng thu hẹp phạm vi nhà tù.

Khi bức tường co lại, tôi tạo ra một lối thoát nhỏ và cùng với Yoo Junghyuk ra khỏi mái vòm. Bây giờ Myung Ilsang là người duy nhất còn lại bên trong.

「 …Tên khốn nhà ngươi! 」

Cái danh Quy hoàn giả đúng là không phải nói suông. Mái vòm nứt ra một chút dưới sức mạnh của hắn. Tôi nhanh tay điều khiển ngọn gió lấp đầy điểm yếu. Sau đó, kích thước của mái vòm bắt đầu nhanh chóng thu hẹp.

Máu chảy ra từ mũi tôi do tập trung quá mức. Mục tiêu cuối cùng là thu hẹp nhà tù cho đến khi nó ôm trọn lấy thân hắn.

Tuy nhiên, nó không dễ kiểm soát chút nào. Chết tiệt, Yoo Junghyuk đã xử lý rất dễ dàng cơ mà. Tại sao cái này khó quá vậy?

"Đừng cố kiểm soát. Anh phải dẫn dắt ngọn gió." 

Giọng của Yoo Junghyuk vang lên.

Ngay lúc đó, tôi đã được khai sáng. 

Có lẽ sai lầm của tôi là cố tạo ra một 'bức tường'. Điều quan trọng là loại bỏ không khí xung quanh hắn.

「 Ư-ư, aaaaa! Không thở được! 」

Myung Ilsang điên cuồng cào cổ, máu trào ra.

"…Khá đấy. Mặc dù anh vẫn không tài năng lắm." 

Giọng của Yoo Junghyuk lại vang lên.

Rồi Myung Ilsang thực hiện nỗ lực cuối cùng của mình.

[Nhân vật 'Myung Ilsang' đã sử dụng Đại Hắc Diễm Pháo Lv. 3.]

Cánh tay phải của Myung Ilsang được bao bọc bởi ngọn lửa đen đặc. Trước sự ngạc nhiên của tôi, những ngọn lửa lớn bắn xuyên thủng bức tường gió.

Tôi lao lên, chắn trước Yoo Joonghyuk. Cú va đập làm đầu tôi ong lên. Myung Ilsang dường như đang vắt kiệt số ma lực còn lại của mình để khẩu hắc diễm pháo tiếp tục tấn công.

Ngay khi ngọn lửa đen xuyên qua mái vòm, gió ùa tới, lấp đầy mọi khoảng trống.

Đòn cuối cùng của hắn chẳng thay đổi được gì. Vấn đề là mọi người đang chết vì những ngọn lửa đó.

Yoo Junghyuk nhìn tôi và nói, 

“Kim Dokja, đừng nghĩ về đám người đó nữa. Dù anh chết, bọn chúng cũng không bận tâm đâu.”

“Có những kẻ như thế thật.”

Nhưng không phải ai cũng vậy. 

Tôi đứng dậy và đối mặt với những ngọn lửa đen.

Nó đã bị phân tán và xoắn lại bởi sức mạnh của mái vòm gió đang xoay mạnh. Một cơn đau khủng khiếp theo sau, bởi phần lớn ngọn lửa ấy đã bị tôi chặn lại.

Da tôi cháy rát, xương như tan ra từng chút một.

Tôi có thể làm được. Hắn không còn mạnh như trước. Vào lúc ấy, tôi vượt qua giới hạn của chính mình. Khi các giác quan dần phai nhạt, cơ thể tôi hòa làm một với gió.

[Một chòm sao yêu thích sự nỗ lực đang tận hưởng nỗi đau của bạn.]

[Một tia tài năng ngủ yên trong tâm hồn bạn đã nở rộ.]

Tôi kiểm soát nhà tù chân không bằng tay trái, còn tay phải xoay chuyển ngọn gió để triệt tiêu năng lượng của hắc diễm.Trong trạng thái hoàn toàn nhập định, tôi chạm đến cảnh giới mới của Phong Chi Đạo. Ngọn gió luồn qua đầu ngón tay tôi đang dệt nên một khung cảnh mà tôi chưa từng biết tới.

[Độ dày của kỹ năng độc quyền ‘Bức Tường Thứ Tư’ đã tạm thời giảm xuống.]

Cảm giác lạ thật. Giống như tôi đang nhìn thế giới bằng đôi mắt của ‘nhân vật’ vậy.

Dù có đọc bao nhiêu lần, tôi vẫn không thể cảm nhận được điều này. Giờ đây, thứ từng chỉ là ‘văn bản’ qua đầu ngón tay tôi, thứ mà tôi chưa từng có thể thực sự chạm tới, đã trở thành hiện thực mà tôi hiểu rõ.

Đọc là một chuyện, hiểu lại là chuyện khác. Có lẽ tôi vẫn chưa nắm được dù chỉ một phần trăm thế giới này.

Ngay sau đó, sức mạnh hắc diễm của Myung Ilsang bắt đầu yếu dần.

「 Chết tiệt! Lũ cặn bã! Chết đi! Chết hết đi!!! 」

Sức mạnh hắn suy giảm thấy rõ, còn ma lực của tôi vẫn dư dả.

Kỳ lạ thật. Tôi gần kiệt sức mà năng lượng vẫn tuôn trào không dứt.

Phía sau tôi, Yoo Junghyuk nói, 

"…Tôi sẽ giết anh."

…Bằng cách nào đó tôi đã hấp thụ ma lực của Yoo Junghyuk.

Một lúc sau, đợt công kích của Myung Ilsang hoàn toàn chấm dứt.

[Tất cả các phong ấn của Quy hoàn giả 'Myung Ilsang' đã bị khóa.]

Tôi và Yoo Joonghyuk nhìn nhau.

[Kỹ năng độc quyền 'Con Đường của Gió Lv. 8' đã được gỡ bỏ.]

Myung Ilsang đang khiếp sợ nhìn chằm chằm vào chúng tôi.

"Kh-Khụ, khụ…!"

Tôi vung Vẹn Tín về phía thằng nhóc đang thở hổn hển và cố gắng bỏ chạy.

"Hự!"

Thanh kiếm cắm sâu vào lưng thằng nhóc. Nó không thể trốn thoát bằng Dịch Chuyển Tức Thời được nữa. Tôi chạy đến và tóm lấy cổ nó.

"…Ha, không nói được khó chịu lắm phải không. Chắc cũng chả còn câu nào để hỏi nữa đâu nhỉ?”

"Khụ…"

"Còn hỏi nữa thì ta giết ngươi liền đấy. Đừng hỏi bất cứ cái gì nữa."

Quy hoàn giả. Những tồn tại ngạo mạn và tàn bạo nhất trong 'Cách Sống Sót'. Trong số đó, Myung Ilsang là kẻ tồi tệ nhất.

"Bây giờ ta không muốn nghe một âm thanh nào từ ngươi nữa."

Bốp! Bốppp-!

"Hự!"

Myung Ilsang trợn mắt nhìn tôi với vẻ sợ hãi. Tôi đánh nó hết lần này đến lần khác cho đến khi nỗi sợ hãi đó hoàn toàn bị nghiền nát. Myung Ilsang mặt mày bầm dập, thều thào nói, 

"K-Không thể như thế này được…"

Tôi nhìn thằng nhóc và nhớ lại khi nó còn là một chiến binh.

「 "M-Mình là một chiến binh? Mình thật sự là một chiến binh à? Thật sao?" 」

Cậu học sinh trung học 17 tuổi, Myung Ilsang. Cậu bé ngây thơ được chọn làm vị chiến binh cứu thế và rơi xuống Chronos.

Rõ ràng là nó không muốn trở nên như thế này. Nó không muốn trở thành một kẻ sát nhân quét sạch mọi sinh linh trên một lục địa. Nhưng nó đã làm vậy.

"Chính ngươi đã chọn trở thành một tai ương."

Giờ nó không thể thay đổi sự thật đó được nữa.

[Sự hiểu biết của bạn về nhân vật 'Myung Ilsang' đã tăng lên.]

Gương mặt của Myung Ilsang méo mó. 

"Ta, rõ ràng, l-là nhân vật chính, của, thế giới, này…"

Kẻ mơ mộng trở thành nhân vật chính nhưng lại chẳng thể nói hết những lời cuối cùng. Nhân vật chính thực sự đến gần và đâm thẳng lưỡi kiếm vào đầu nó.

Tôi nhìn vào mắt của đứa nhóc đã bị Yoo Junghyuk giết chết. Thật là một cái chết vô vị cho một tai ương đã hủy diệt cả một thế giới.

[Bạn đã chiến thắng một 'Quy hoàn giả' lần đầu tiên trong kịch bản!]

[Người đóng góp: Kim Dokja, Yoo Junghyuk]

[Bạn nhận được 40,000 xu phần thưởng.]

[Một vật phẩm mới sẽ được thêm vào câu chuyện của bạn.]

[Câu chuyện 'Kẻ Chống Lại Dị Tích' đã được thêm vào.]

[Bạn có xác suất nhận được một tinh ấn mới.]