Thợ Rèn Trượng Phép Của Thế Giới Đổ Nát

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

(Đang ra)

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

Akagi Hirotaka

Và như thế, truyền thuyết bắt đầu. Câu chuyện về hai kẻ trừ tà tệ hại nhất trong lịch sử, những người rồi sẽ trở thành mạnh nhất trước khi ai kịp nhận ra.

34 124

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

(Đang ra)

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

氷雨ユータ

Trái lại, tai họa bắt đầu giáng xuống đầu những kẻ dám coi rẻ sự dịu dàng thuần khiết của cậu...

8 36

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

(Đang ra)

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

Sujeong Yojeong

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

37 165

Web novel - Chương 41: Ma Thuật Nghi Lễ Nhạc Khí và Bảy Món Tế Khí

Vào đầu mùa đông, khi tôi bắt đầu cần đến túi sưởi để đi ngủ, một tin vui đã đến.

Hiệp Hội Thợ Săn Tohoku đã dùng cây trượng do tôi làm... do TÔI! LÀM!, đánh cho Daidarabotchi một trận tơi bời, giành được chiến thắng vang dội.

Không có người chết. Không có người bị thương. Một chiến thắng hoàn hảo.

Daidarabotchi, con ma vật hạng Giáp 1 đã phong tỏa trung tâm Nhật Bản suốt một thời gian dài, là đối thủ mà ngay cả Hiệp Hội Thợ Săn Tohoku cũng không thể ra tay.

Vậy mà ngay khi sử dụng trượng và đạn phong ấn của tôi, họ đã có một chiến thắng hoàn hảo.

Mà, phải không? Nói sao nhỉ? Đây là tài năng chăng? Tôi thấy sợ hãi trước sự thiên tài của chính mình.

Hiệp Hội Thợ Săn Tohoku, đúng như lời hứa, đã gửi cho tôi toàn bộ Gremlin thu được từ Daidarabotchi thông qua Hội đồng Phù thủy -> Hiyori. Điều này làm tôi bất giác nhảy một điệu nhảy vui sướng.

Tuy nhiên, trong lá thư gửi kèm có hai nội dung khó hiểu.

Những lời cảm ơn chân thành được viết bằng một nét bút lông đầy kinh nghiệm, cái này thì tốt. Tôi rất hãnh diện.

Đề nghị nhận một tài năng trẻ ở Sendai làm đệ tử thì hoàn toàn không tốt, tôi sẽ lờ đi nên không sao.

Nhưng,

"Trong Súng Trượng 'Cự Thần Sát' có được tích hợp một hệ thống đánh chặn tự động kích hoạt trong trường hợp khẩn cấp không?"

Câu hỏi này thì tôi không hiểu lắm.

Cái gì thế, không biết. Sợ...

Theo như giải thích, vào lúc Daidarabotchi sắp chết và định vùng vẫy lần cuối, phần thân của nó đột nhiên nổ tung và đó chính là đòn kết liễu.

Hiệp Hội Thợ Săn Tohoku nghĩ rằng đó là sự trợ giúp của Hội đồng Phù thủy Tokyo, nhưng Hội đồng đã phủ nhận điều này.

Vậy thì có lẽ là một năng lực ẩn do Thợ Rèn Trượng Phép (Wand Maker) cài vào, họ đã nghĩ vậy và hỏi.

Không, tôi cũng không biết. Hoàn toàn không có manh mối nào.

Tôi không hề tích hợp một hệ thống đánh chặn khẩn cấp nào vào trượng cả, và việc có một sự kết hợp ngẫu nhiên nào đó gây ra hiện tượng như vậy về mặt nguyên lý là không thể.

Không có chuyện gì xấu xảy ra.

Nhưng không rõ nguyên nhân. Có chút kỳ lạ.

Trượng của tôi không liên quan, nên có lẽ là một phù thủy tốt bụng lang thang nào đó như Địa Ngục Phù Thủy đã tình cờ giúp đỡ chăng...? Dù tôi cũng không biết cô ta đang ở đâu.

Không hiểu lắm, nhưng có vẻ như họ đã không hoàn toàn chiến thắng chỉ bằng hiệu năng từ cây trượng của tôi. Việc tôi tự mãn rằng tất cả là nhờ vào trượng của mình có lẽ hơi sớm.

Dù vậy, hình như đánh giá về Súng Trượng "Cự Thần Sát" trong Hiệp Hội Thợ Săn Tohoku đã tăng vọt, nên tôi sẽ khiêm tốn chấp nhận mình đã gánh vác một bên cánh của một chiến dịch lớn là tiêu diệt Daidarabotchi.

Nội dung khó hiểu thứ hai trong lá thư là về một viên Gremlin màu đen bí ẩn.

Daidarabotchi đã sử dụng hai loại ma thuật là khí độc và tự tái tạo. Nhưng, vào phút chót, nó đã sử dụng ma thuật thứ ba, gia tốc thời gian.

Và Gremlin thu được từ Daidarabotchi là ba viên.

Một viên Gremlin màu đồng đỏ đường kính 90mm.

Một viên Gremlin màu đồng đỏ đường kính 60mm.

Và cuối cùng là một viên Gremlin màu đen đường kính 15mm.

Có thể cho rằng hai viên 90mm và 60mm tương ứng với ma thuật tự tái tạo và khí độc. Cả hai đều là những ma thuật mà Daidarabotchi đã sử dụng nhiều lần từ trước. Sự suy đoán rằng những ma thuật mạnh mẽ cần có những viên Gremlin khổng lồ làm vật trung gian là hợp lý.

Nếu theo lý lẽ đó, ma thuật gia tốc thời gian chỉ được sử dụng một lần sẽ tương ứng với viên Gremlin màu đen nhỏ nhất.

Chỉ có viên Gremlin màu đen là khác biệt.

Hai viên kia có màu đồng đỏ, có lẽ là màu đặc trưng từ máu của Daidarabotchi, nhưng chỉ có viên 15mm là màu đen.

Hơn nữa, viên Gremlin màu đen bất thường đó, trước khi được gửi cho tôi, đã tự nhiên tan thành tro bụi.

Trong thư, họ muốn hỏi ý kiến của tôi với tư cách là một người thợ gia công Gremlin, nhưng tôi hoàn toàn không hiểu.

Tôi chỉ có thể nói rằng, có một chuyện gì đó kỳ lạ đã xảy ra.

Tôi nghĩ nó cũng thú vị.

Nhưng nếu mẫu vật quan trọng đã tan thành tro bụi thì cũng đành chịu.

Tạm thời, những chuyện như thế này cứ ném cho Đại học Ma thuật là được. Với những bộ não ưu tú tập trung ở đó, chắc chắn họ sẽ cùng nhau tìm ra lời giải. Dù cũng có những lúc không giải được hoặc mất nhiều thời gian.

Và rồi.

Tuy nội dung lá thư có làm tôi phải nhíu mày, nhưng món chính trong món quà từ Hiệp Hội Thợ Săn Tohoku không phải là tờ giấy này, mà là những tinh thể ma thuật tuyệt vời.

Tôi rửa tay thật kỹ, đeo găng tay bằng len Cừu Thép, và sau khi chắp tay cảm tạ trước cái hộp, tôi mở nó ra.

"Uô, to vãi...!"

Dù đã biết trước nhưng tôi vẫn không khỏi thốt lên.

Quả nhiên việc đọc thông số trên giấy và việc nhìn thấy vật thật hoàn toàn khác nhau. Những viên Gremlin màu đồng đỏ tỏa sáng một cách hoang dã và mạnh mẽ, với kích thước kinh ngạc 90mm và 60mm. Kỷ lục lớn nhất từ trước đến nay thuộc về viên Gremlin 80mm của con quái thú khổng lồ đã bị phá vỡ một cách ngoạn mục.

Con quái thú khổng lồ có hai viên 80mm, còn Daidarabotchi thì có một viên 90mm và một viên 60mm. Có vẻ như đây là kích thước của những viên Gremlin thu được từ những ma vật hạng Giáp 1 có sức mạnh vượt trội.

Cả hai viên Gremlin màu đồng đỏ đều có hình dạng trơn láng như một quả trứng gà, và như đặc điểm của những viên Gremlin từ ma vật, chúng gần như hình cầu.

A, đẹp quá.

Tuy không có sức hút ma mị của ma thạch, nhưng Gremlin cũng không tệ chút nào. Một viên đá quý có kích thước và chất lượng như thế này không phải lúc nào cũng thấy được.

Nếu là một thời đại khác, nó hoàn toàn có thể được dùng cho vương miện của một vị vua. Thậm chí tôi cũng sẽ không ngạc nhiên nếu bây giờ ở đâu đó trên thế giới, có một cộng đồng người sống sót đang dùng Gremlin của một ma vật hạng Giáp 1 làm vương miện hay quyền trượng.

Sau khi đã ngắm nghía thỏa thích, tôi đặt viên 60mm lên bàn làm việc.

Nếu có máy ảnh, tôi đã chụp lại phép màu tự nhiên này trước khi gia công, nhưng không có thì đành chịu.

Thực ra, từ lúc biết mình sẽ nhận được Gremlin của Daidarabotchi, tôi đã âm thầm quyết định sẽ dùng nó vào việc gì.

Nếu chỉ nhận được một viên Gremlin, tôi sẽ dùng nó làm trượng.

Nhưng nếu nhận được hai viên trở lên, một viên sẽ dùng làm trượng, và viên còn lại sẽ được dùng vào những chuyện cực kỳ lãng phí!

Hiện tại, xưởng của tôi có báu vật Oktameteorite được thờ cúng, có một cái lò nhỏ nơi mấy con kỳ dông lửa hay đến chơi, và một cái kệ xếp sáu lọ nhỏ chứa bột ma thạch. Cái tủ đựng bản thiết kế của tất cả các tác phẩm tôi đã làm từ trước đến nay, cũng là một món đồ tôi khá thích.

Nó khá giống xưởng của một thợ rèn trượng phép huyền thoại, nhưng vẫn còn nhiều chỗ để trang trí.

Tôi nghĩ cái xưởng này đang thiếu những món đồ trang trí hay ho. Như một bức tượng gấu bằng gỗ, hay một thanh kiếm nghệ thuật chẳng hạn.

Theo quan điểm của tôi, đồ đạc trong xưởng nên được thống nhất là những thứ liên quan đến ma thuật. Nếu một xưởng đầy những vật phẩm ma thuật lại có lẫn một con dao hợp kim titan, sẽ có cảm giác không hài hòa.

Vì vậy, tôi sẽ gia công viên Gremlin 60mm thành một món đồ trang trí.

Nó là một nguyên liệu hạng nhất để làm trượng, nhưng nếu được dùng để làm một món đồ trang trí xa xỉ, nó cũng sẽ trở thành một món đồ cao cấp có một không hai.

Một món đồ trang trí không có chút hiệu quả nào, được làm từ Gremlin của một ma vật hạng Giáp 1! 

Xa xỉ đến mức tôi thấy phấn khích.

Là của tôi, tôi nhận được, nên tôi dùng thế nào cũng là quyền của tôi. Nhưng nếu nói với mama Hiyori, có lẽ sẽ bị mắng là lãng phí quá, nên tôi sẽ giữ bí mật cho đến khi hoàn thành.

Về thiết kế của món đồ trang trí, tôi đã mất nhiều thời gian để ấp ủ rồi. Tôi sẽ làm theo hình dạng sinh vật.

Cũng có ý tưởng dùng Gremlin của Daidarabotchi để làm một phiên bản mini của nó, nhưng nhìn vào bản phác thảo mà Hiệp Hội Thợ Săn Tohoku gửi đến, mặt của nó kinh quá nên tôi từ bỏ.

Có gì buồn mà lại phải đi trưng bày một khuôn mặt khỉ xấu xí chứ.

Nếu là Gremlin màu xanh lá thì sẽ làm Hoa Phù Thủy (cô ta tuy đáng sợ nhưng quả thật rất đẹp), Gremlin màu xanh dương thì làm Hiyori, màu trắng thì làm Giáo sư Oohinata, tôi đã quyết định như vậy. Nhưng màu đồng đỏ thì là hệ màu đỏ.

Nếu là màu đỏ, thì phải là kỳ dông lửa.

Tôi vui vẻ cầm lấy dao khắc và bắt tay vào việc.

Với một người thợ thiên tài như tôi, không cần phải vẽ đường nét lên Gremlin. Tôi có thể đẽo gọt một cách dứt khoát như thể đang khai quật một con kỳ dông lửa bị chôn vùi bên trong.

"Mít? Mi mi mi!?"

Sekitan, con lười nhất, đang lững thững vào xưởng chơi, đã kinh ngạc khi nhìn thấy món đồ trang trí hình kỳ dông lửa đang dang dở. Nó há hốc miệng, đôi mắt nhỏ mở to.

Wa ha ha. Giống chứ, giống chứ.

"Mi? Mi mi?"

Sekitan trèo lên quần tôi, rồi lên bàn làm việc, vừa kêu vừa dùng mũi chọc chọc, dùng lưỡi liếm liếm món đồ trang trí.

Nhưng, có vẻ nó đã nhanh chóng nhận ra thứ trước mắt không phải là đồng loại hay một sinh vật sống. Nó thở ra một làn khói, nhảy xuống sàn, lững thững chui vào trong đống tro của cái lò. Dễ thương.

Ma vật dùng Gremlin dính trên cơ thể để nhận diện đồng loại mà. Dù có giống đến đâu, sự nhầm lẫn cũng sẽ nhanh chóng được giải quyết.

Tôi đã mất nửa ngày để đẽo gọt ra một con kỳ dông lửa tinh xảo tỷ lệ 1/3 từ viên Gremlin 60mm.

Phần đuôi và thân được làm rỗng, có thể đổ cồn vào và đốt lửa ở đuôi để làm đèn. Dung tích nhỏ nên chỉ là một chức năng cho vui, nhưng chỉ cần có một cơ cấu nhỏ như vậy cũng đã rất thú vị rồi.

Sau khi hoàn thành món đồ nội thất siêu cao cấp, để tránh bị mấy con thú cưng nghịch ngợm làm hỏng, tôi đã mang đến cho Mokutan với Tsubaki xem, dạy chúng không được làm hỏng nó, rồi đặt nó ở đầu giường và ngủ một giấc thật say.

Chà, một công việc tốt.

Hai ngày sau.

Hiyori, với con chồn ermine trong túi áo, ghé nhà tôi chơi. Khi tôi mang món đồ trang trí ra phòng khách, và không ngoài dự đoán, cô ấy đã gầm gừ một tiếng cạn lời.

"Tưởng anh làm gì. Ê khoan, không lẽ nó cử động được à?"

"Không. Chỉ là đồ trang trí thôi."

"...Haiz. Mà thôi, đồ của Oori. Anh muốn làm gì thì làm."

Tuy Hiyori tỏ ra rất tiếc rẻ, nhưng con chồn ermine nhảy ra khỏi túi áo, đáp xuống trước món đồ trang trí, sáng mắt và thán phục một cách chân thành.

"Kỳ Dông Lửa! Hay quá, hay quá! Vừa dễ thương vừa đẹp!"

"Ồ, giáo sư hiểu được giá trị của nó à. Thật ra nó có một chức năng ẩn đấy. Nhìn đây... Tada! Đuôi của nó có thể đốt lửa được đấy!"

"Oa?! T-tuyệt vời! Cứ như là đang sống thật vậy!"

Một phản ứng tuyệt vời.

Ga ha ha, làm tôi nhớ lại thời còn bán hàng trên mạng. Những con búp bê hay figure tỷ lệ 1/1 của các nhân vật anime bán rất đắt hàng. Thậm chí có lúc phải đặt trước hai tuần. Tất cả đều thật hoài niệm.

"Đó là đồ để bán ạ?"

"Không, để trang trí trong xưởng."

"Vậy thì tốt. Nếu mang ra ngoài, có lẽ sẽ gây ra một cuộc tranh giành theo một hướng khác với trượng phép."

Hiyori chỉ vào món đồ trang trí, lo lắng nói với giọng điệu của một người quản lý.

Sao vậy nhỉ. Tôi nghĩ bây giờ, những người có thể chi tiền cho những món đồ trang trí như thế này chắc chỉ có phù thủy hay pháp sư thôi.

Một tháng nữa tiền xu mới sẽ được phát hành. Một ngày nào đó, khi nền kinh tế tiền tệ ổn định, tôi muốn thử mang một tác phẩm của mình ra đấu giá. Tôi tò mò không biết nó sẽ có giá bao nhiêu.

Chúng tôi đã xúm lại quanh món đồ trang trí và trò chuyện một lúc, rồi chủ đề tự nhiên chuyển sang việc sử dụng viên Gremlin 90mm còn lại.

Viên Gremlin to tổ bố đã phá vỡ kỷ lục, nên dùng thế nào đây?

"Mà, tôi nghĩ chắc là làm trượng."

Tôi nói, hai người họ gật đầu.

Dùng để làm trượng là chắc chắn rồi. Dù sao thì nghề chính của tôi là Thợ Rèn Trượng Phép (Wand Maker). Không đời nào tôi lại dùng cả hai để làm đồ trang trí.

"Nếu có mảnh vỡ lớn, làm thành một món đồ trang trí hình động vật nhỏ cũng thú vị ạ."

"Đúng nhỉ?"

Tôi gật đầu trước đề nghị của giáo sư, người có vẻ rất thích món đồ trang trí hình kỳ dông lửa. Dù mảnh vỡ có lẽ sẽ quá nhỏ để làm đồ trang trí, nhưng cũng đáng để xem xét.

"Với tư cách là người phụ trách đàm phán, tôi phải nói rằng nhu cầu về trượng phép đa tầng rất cao. Với kích thước 90mm, chắc có thể làm được 5, 6 tầng, đúng không? ...À không, một cây trượng ở cấp độ đó có thể sẽ làm mất cân bằng sức mạnh. Nếu rơi vào tay một phù thủy có ý đồ xấu thì không biết sẽ thế nào. Thôi, bỏ đi."

"Ể? 15 viên Đạn Phong Ấn cũng đã làm rồi, giờ còn nói gì nữa."

"Vụ đó tôi vẫn chưa chấp nhận đâu nhé. Xin Oori hãy hạn chế việc phổ biến những vũ khí công nghệ vượt trội, có thể làm cho việc bảo vệ anh trở nên bất khả thi."

"Thôi nào, dù sao cô cũng sẽ bảo vệ tôi mà, đúng không? Không sao đâu, Lam Phù Thủy cầm Kyanos là mạnh nhất thế giới rồi. Tôi tin ở cô đấy."

"..."

Có vẻ nhận được sự tin cậy khiến Hiyori rất vui, cô ấy im lặng và tỏa ra một khí chất dịu dàng.

"Giáo sư thì sao? Có nghiên cứu nào nóng hổi, hay muốn có một cây trượng như thế nào không? Vẫn là liên quan đến Vô Danh Tự Sự Thi à?"

"Dạ. Giả thuyết Vô Danh Tự Sự Thi không có nhiều tiến triển ạ. Phải có thêm thật nhiều mẫu câu thần chú nữa.

Nghiên cứu đang được chú ý gần đây mà có lẽ anh Oori sẽ thích là... Ma Thuật Nghi Lễ Nhạc Khí chăng?"

"Hả? Đại học Ma thuật bị gì vậy? Sao cứ liên tục làm những nghiên cứu thú vị thế. Kể chi tiết nghe chơi."

Tôi thúc giục, và nữ giáo sư chồn ermine đã giải thích một cách cẩn thận.

Ma Thuật Nghi Lễ Nhạc Khí là một thử nghiệm ứng dụng nguyên lý của Mười Ba Món Tế Khí Ma Thuật Nghi Lễ do tôi tạo ra, nhằm mục đích niệm những âm không thể phát âm được.

Âm không thể phát âm là những âm thanh lẫn trong câu thần chú mà con người không thể phát ra được. Theo Dự đoán Yoshida, có tổng cộng 12 âm, và hiện tại đã xác nhận được sự tồn tại của 9 âm.

Âm không thể phát âm là một rào cản rất lớn đối với việc con người bắt chước ma thuật của phù thủy và pháp sư. Những nỗ lực để vượt qua rào cản đó đã được tiếp tục từ thời cha của Giáo sư Oohinata còn lãnh đạo nghiên cứu.

Trong số đó, nghiên cứu sử dụng nhạc cụ để phát ra những âm không thể phát âm có một lịch sử lâu đời.

Đây là một thử nghiệm nhằm dùng nhạc cụ để tạo ra những âm thanh mà con người không thể tạo ra được. Những nghiên cứu ban đầu đã thử cả với nhạc cụ dây và nhạc cụ gõ, nhưng đều không có kết quả khả quan và về mặt lý thuyết cũng không có nhiều hy vọng, nên hiện tại chỉ còn nghiên cứu về các nhạc cụ khí, những nhạc cụ tạo ra âm thanh bằng cách thổi hơi vào.

Một số loại nhạc cụ khí nhất định có thể tạo ra được một loại âm không thể phát âm.

Nhờ một trợ giảng ma pháp ngôn ngữ học có khả năng cảm âm tuyệt đối, người ta đã phát hiện ra rằng trong số các nhạc cụ khí, kèn harmonica có thể bắt chước hoàn hảo một trong những âm không thể phát âm của phù thủy và pháp sư.

Nhưng, cho đến nay, việc dùng harmonica để tạo ra âm đó là vô nghĩa. Dù có tạo ra được âm thanh, ma lực cũng không chuyển động, và ma thuật không được kích hoạt.

Việc vừa niệm chú bình thường, đến lúc cần thì lại đưa harmonica lên miệng cũng không được.

Việc niệm chú ma thuật đòi hỏi một sự phát âm cực kỳ chính xác. Nếu có một khoảng lặng bất thường giữa các âm thanh, chỉ riêng điều đó cũng đủ làm cho việc niệm chú thất bại.

Mười Ba Món Tế Khí Ma Thuật Nghi Lễ của tôi đã mở ra một lối thoát cho vấn đề này.

Áp dụng Mười Ba Món Tế Khí, sáu người niệm nửa đầu, sáu người còn lại niệm nửa sau, để hoàn thành một câu thần chú.

Dĩ nhiên, nếu chỉ cần lệch một chút trong việc chuyển giao, nó sẽ thất bại, nên đây là một kỹ thuật cao cấp đòi hỏi sự phối hợp cực kỳ cao, nhưng một nửa vấn đề của harmonica đã được giải quyết.

Thay vì một người phải vừa bận rộn niệm chú bằng miệng, vừa phải đưa harmonica lên thổi, cứ vận hành nó như một ma thuật nghi lễ là được. Một người sẽ niệm chú, và đến phần âm không thể phát âm thì sẽ chuyển giao cho người phụ trách thổi harmonica đã chuẩn bị sẵn.

Vấn đề dùng harmonica nhưng ma lực không chuyển động cũng đã có một tia hy vọng nhờ sự hợp tác của khoa Gremlin Công Học và Mục Ngọc Phù Thủy.

Khi làm một cái miệng thổi của harmonica bằng Gremlin, Mục Ngọc Phù Thủy đã quan sát được một sự chuyển động ma lực rõ ràng. Tuy chưa đủ để trở thành một ma thuật, nhưng ma lực chắc chắn đã chuyển động.

Số lượng và sự trôi chảy của ma lực chuyển động đã tăng lên khi các bộ phận của harmonica (những bộ phận liên quan đến việc tạo ra âm thanh) được thay thế bằng Gremlin nhiều hơn.

Tức là, tóm lại.

Nếu tạo ra những cây kèn harmonica song sinh hoàn toàn bằng Gremlin, giống như Mười Ba Món Tế Khí Ma Thuật Nghi Lễ, thì nhân loại sẽ có thể (với nhiều người) khắc phục được một trong những âm không thể phát âm.

Sau khi nghe xong câu chuyện mà đầu óc suýt nữa thì rối tung lên, tôi xác nhận lại.

"Tóm lại, tôi chỉ cần dùng viên Gremlin 90mm này để làm ra vài cây harmonica giống hệt nhau là được, đúng không? Như vậy thì nhân loại sẽ có thể niệm được vài ma thuật cao cấp mà trước đây không thể."

"Đúng vậy ạ. Mà, nói ra chuyện này có hơi kỳ, nhưng đề xuất của chị Lam về việc gia công đa tầng cũng rất khó bỏ qua.

So với Ma Thuật Nghi Lễ Nhạc Khí cần nhiều người vận hành, sự thành thạo trong phối hợp và luyện tập phát âm, thì một cây trượng phép đa tầng có thể sử dụng một mình chắc chắn sẽ dễ sử dụng hơn và có ích ngay lập tức. Một cây trượng phép năm hay sáu tầng có thể sẽ giúp con người chống lại được cả ma vật hạng Giáp."

"Nhưng?"

"Dạ?"

"Nói thật đi. Bỏ qua chuyện hữu ích hay không. Giáo sư muốn xem một cây trượng đa tầng, một sự lặp lại của công nghệ cũ, hay Ma Thuật Nghi Lễ Nhạc Khí, một lĩnh vực hoàn toàn mới? Nếu muốn cả hai thì tôi không làm được đâu."

Con chồn ermine mím chặt miệng trước câu hỏi của tôi, và sau một hồi suy nghĩ, đã thú nhận.

"Em muốn xem Ma Thuật Nghi Lễ Nhạc Khí ạ... Ưư, dòng máu của một nhà ma pháp ngôn ngữ học trong em, muốn được nhìn thấy tiềm năng của ma pháp ngôn ngữ học."

"Được rồi. Chúng ta sẽ làm Ma Thuật Nghi Lễ Nhạc Khí. Này, ở thời điểm hiện tại thì một cây trượng đa tầng có vẻ tốt hơn, nhưng đây là một sự đầu tư. Thay vì cứ lặp lại những gì đã cũ để tìm kiếm lợi ích trước mắt, việc mở ra một tiềm năng mới, dù có chút thiệt hại hay không hiệu quả, quan trọng hơn nhiều."

"Vậy ạ? Nếu nhìn xa hơn, thì điều này rất đúng. Ma Thuật Nghi Lễ Nhạc Khí cũng là một cây trượng tuyệt vời mà."

Giáo sư nói như thể đang tự thuyết phục mình.

Không, tôi nghĩ đúng là vậy.

Vì mối đe dọa của Daidarabotchi, một ma vật hạng Giáp, vừa mới xảy ra, nên mọi người mới nghiêng về một cây trượng đa tầng có thể giúp con người chống lại nó.

Một cây trượng mới, hãy cùng làm nào.

Có vẻ như đây cũng là một kết luận làm hài lòng Hiyori, người phản đối việc làm trượng đa tầng, nên tôi đã ngay lập tức yêu cầu tài liệu nghiên cứu về Ma Thuật Nghi Lễ Nhạc Khí, rồi bắt tay vào việc chế tạo ngay ngày hôm sau.

Việc đẽo gọt ra những vật có hình dạng và kích thước giống hệt nhau từ một viên Gremlin, tôi đã có kinh nghiệm với Mười Ba Món Tế Khí rồi. Chỉ là hình dạng thay đổi từ dải Mobius sang harmonica thôi.

Tôi đã xác định những cấu trúc tối thiểu cần thiết để tạo ra âm thanh từ hình dạng của cây harmonica được vẽ trong tài liệu, rồi đẽo gọt ra sáu nguyên mẫu harmonica cực kỳ mỏng và giòn, cùng với một nguyên mẫu lớn hơn một chút để làm tiêu điểm. Tổng cộng bảy cái. Nếu không làm nguyên mẫu mỏng và giòn thì không thể nào đẽo ra được bảy cái.

90mm nghe có vẻ rất lớn, nhưng khi cố gắng đẽo gọt ra nhiều sản phẩm từ cùng một khối, lại ước gì nó lớn hơn nữa. Con người thật tham lam.

Sau khi đã đẽo gọt ra những nguyên mẫu harmonica mỏng và giòn, tôi lắp chúng vào một vỏ ngoài làm bằng kim loại và gỗ.

Lõi là nguyên mẫu bằng Gremlin, đảm nhiệm chức năng phát âm, còn vỏ ngoài bao bọc, bảo vệ và đảm bảo độ bền. Bảy Món Tế Khí Ma Thuật Nghi Lễ Nhạc Khí sau khi kết hợp cả hai, trông như một món đồ thủ công mỹ nghệ của một vùng nào đó, được trang trí bằng những viên đá quý màu đồng đỏ.

Sau khi hoàn thành, tôi đã gửi ngay cho giáo sư. Tôi đã định cùng Hiyori thử nghiệm hiệu năng, nhưng cô ấy vẫn còn ám ảnh vụ tai nạn bạo phát của Mười Ba Món Tế Khí, nên không chịu hợp tác. Đành phải nhờ trường đại học thử nghiệm thôi.

Tôi lo ngại việc tạo ra Mười Ba Món Tế Khí Ma Thuật Nghi Lễ với hình dạng khác dải Mobius có thể dẫn đến tự hủy do rung động bất thường. Tuy nhiên, tôi cho rằng dù có hỏng hóc, miễn là thu thập được những dữ liệu quý giá thì vẫn chấp nhận được.

Chỉ cần một lần thôi. Chỉ cần có tiền lệ, rằng nhân loại đã có thể kích hoạt một ma thuật có chứa âm không thể phát âm, thì đây sẽ là một bước tiến vĩ đại, mở đường cho những nghiên cứu sau này.

...Nhưng mà, dù sao cũng là một món tế khí được làm ra bằng một viên Gremlin siêu quý hiếm. Nếu chỉ dùng một lần đã hỏng thì tiếc lắm.

Ít nhất cũng phải dùng được năm nghìn tỷ lần rồi mới hỏng. Làm ơn.