Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

145 3024

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

(Đang ra)

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

Tổng Tài Hạ Phóng | 总裁下放

Tôi chỉ muốn sống sót, không chỉ vì bản thân mình, mà còn vì người ấy – người đã cùng tôi nương tựa mà sống.

112 2362

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

(Đang ra)

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

KT

Một câu chuyện giả tưởng ấm áp mà dở khóc dở cười về năng lực tẩy não vô song và dàn harem tình cảm nồng nàn chính thức bắt đầu!

27 344

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

(Đang ra)

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Giai thất

PS: Truyện thiên về đấu trí, thuộc thể loại vô hạn lưu. Tác giả đảm bảo dàn nhân vật chính (cả nam và nữ) sẽ không "bay màu", còn các người chơi khác thì.

574 6620

Mesugaki Tank Enters The Academy

(Đang ra)

Mesugaki Tank Enters The Academy

Gyeokgemheojeop

Điều tệ hơn là những lời khiêu khích hoạt động quá tốt...

5 1

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

(Đang ra)

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

Dongle-kun

Tôi đã định rời đi giữa những tràng pháo tay, nhưng pháo tay vẫn không chịu ngừng lại.

193 492

Arc 11: Chuỗi Buồn [ĐANG TIẾN HÀNH] - Chương 298: Fukamori Mitsuki Muốn Được “Aan”

Sau khi trả lại khăn cho Takeru, tôi suýt bị đám con trai trong lớp dê nên được cậu bảo vệ, rồi thế là cả đám kéo nhau đến phòng sinh hoạt câu lạc bộ Văn học.

“Tớ với Yurika có việc bận nên mai gặp lại nhé,” Yoru và Yurika tách nhóm, thay vào đó Mishima và Mitsuki từ lớp khác đã nhập bọn.

“Từ lúc tham gia câu lạc bộ tới giờ đây là lần đầu tiên đông đủ thế này đó Onee-sama!”

“Ừm. Mà, nghe bảo hôm nay không hẳn là sinh hoạt câu lạc bộ mà giống một buổi họp hơn nhưng...”

Hình như hai chị em nhà Fukamori đã tham gia câu lạc bộ Văn học lúc tôi không hay biết.

Mới lúc nãy, tôi còn lên mặt cà khịa nhỏ xài Gift biến tôi thành con gái rằng ‘Ê, thông tin của cậu cũ rồi đấy’, nào ngờ thông tin của chính tôi cũng cũ rích.

Mà khoan đã, có nhiều chuyện lạ lắm...

Một câu lạc bộ quy tụ nhiều nhân vật trong nguyên tác thế này thật chẳng bình thường chút nào...

Vốn dĩ, người duy nhất có thiết lập nhân vật thuộc câu lạc bộ Văn học chỉ có mình Mishima Haruka thôi mà...

Tôi có cảm giác việc sửa lại quỹ đạo của nguyên tác đã trở nên bất khả thi rồi...

Ngay cả tôi cũng chẳng thể sửa được nữa...

“Vậy... cậu ấy là Akechi-san sao...?”

“Yaho, Mishima! Tớ biến thành thế này rồi đây.”

“Ư-ừm. Ngầu thật đấy... (Mình cũng muốn được cậu ấy gọi bằng tên ghê...)”

Mishima có vẻ mặt hơi e dè.

Nhưng chuyện này thì chính tôi cũng đành bó tay.

“Y-y-yoriko! Cậu uống trà nhé!?”

“Sao cậu lại bị sai vặt thế kia...?”

Trong lúc di chuyển từ lớp học đến phòng sinh hoạt, chẳng thấy Takeru đâu, thì ra là cậu đã đi mua nước cho cả bọn.

Cậu mua một nửa là trà, một nửa là nước ngọt.

Với lại, có phải tôi tự luyến không khi cảm thấy cậu đang cố gây ấn tượng với tôi một cách lạ thường...?

Tôi không nghĩ cậu sẽ ngu ngốc đến mức chọn lộ trình của Yoriko khi mà các nữ chính phần đầu trừ Yoru đều có mặt ở đây, nhưng mà... lo quá đi mất...

“Jumonji-kun... Nhiều người thế này thì tốn tiền lắm. Để tớ trả lại tiền cho cậu nhé?”

“K-không cần đâu! Nguyên nhân gián tiếp cũng có một phần là do tớ nên coi như đây là lời xin lỗi luôn!”

“V-vậy sao. Tớ cảm ơn nhé!”

Emi áy náy cúi đầu.

Tiếp sau đó, tất cả các bạn nữ đều cảm ơn Takeru và nhận lấy phần nước của mình.

Vừa uống trà và nước ngọt, mỗi người bắt đầu cuộc họp với chủ đề ‘Từ giờ chúng ta nên làm gì?’.

Thế nhưng, ngay từ đầu đã chẳng có ý kiến nào về việc phải làm gì, nên chẳng mấy chốc tất cả đều chìm vào im lặng.

Chán nản với tình hình này, Misuzu ngồi cạnh bắt đầu sờ tóc tôi để thân mật.

“Aaaa!” Misuzu reo lên sung sướng, khiến mọi người xung quanh cũng phải ngoái nhìn.

“Tóc của Yoriko-sama đẹp quá! Kyaa! Có ngực nữa nè!”

“D-dừng lại đi Misuzu...”

“Con gái với nhau cả mà, có sao đâu! Nhìn hay sờ cũng có mất gì đâu!”

Vừa bị Misuzu sờ ngực, tôi vừa nghe cô hào hứng nói “Hàng thật nè!”.

Mishima ngồi cạnh cũng tỏ vẻ hứng thú hỏi Misuzu.

“Có mặc áo lót không!?”

“Có có. Là một chiếc áo lót dễ thương đó!”

“D-dừng lại đi...”

Tôi bị Misuzu cởi cúc áo đồng phục và tấn công.

Những cô gái khác cũng bị cuốn hút bởi màn tường thuật trực tiếp của Misuzu.

“Biết hãng áo lót không?”

“Tớ tò mò không biết áo ngực màu gì!”

“Màu da và khung xương cũng thay đổi luôn à!?”

“Yoriko dễ thương quá!”

“Bực mình thật... không ngờ ngực cũng có đấy chứ...”

Emi, Risa, Sakuya, Eien-chan, và Mitsuki, vài người trong số họ đã sáp lại sờ soạng tôi, miệng thì nói đủ thứ tùy thích.

“Kyaaaa! Vị trí nốt ruồi này giống hệt của Hideyori-kun!”

“Chất tóc cũng có vẻ giống Hideyori-san!”

Với sự tinh ý đặc trưng của con gái, những điểm chung dần bị phơi bày và thông tin về Yoriko cứ thế được cập nhật liên tục.

“Yoriko-sama! Misuzu thích chị! Thích chị! Thích chị lắm luôn ááá! Hẹn hò với Misuzu đi!”

“Mình vừa được tỏ tình à...?”

“Mất nết quá, thôi đi Misuzu.”

“Ư... Onee-sama đừng có phá đám chứ...”

Misuzu, người sờ soạng tôi nhiều nhất, đã bị chị gái Mitsuki kéo ra.

Là mùi dầu gội, kem dưỡng, nước hoa, hay là tất cả nhỉ? Dù sao thì cái mùi đặc trưng của con gái này khiến ngay cả tôi, một đứa đã biến thành con gái, cũng phải tim đập thình thịch, nên làm ơn dừng lại đi.

“Nếu Misuzu đi ra thì đến lượt tớ!”

“Aa! Emi gian lận quá! Tớ nữa!”

Tiếp theo, Emi và Eien-chan vừa vui đùa vừa chạy đến chỗ mà Misuzu vừa sờ lúc nãy.

Yoriko đào hoa ghê.

Có lẽ thời của Hideyori đã qua, và thời của Yoriko đã đến rồi cũng nên.

“C-cứu tớ với Takeru! Takeruu!”

Đám con gái đang vừa cười nhạo vừa quấy rối tớ đây này!

Cứu tớ với Takeru!

Trong lúc bị đám con gái sờ soạng, tôi cầu cứu Takeru, người con trai duy nhất ở đây.

“À, Nii-san thì... chết rồi đó.”

“Ể?”

“Nè, chết rồi đó.”

“Teo, tèo, teo... chết thật rồi...”

“Takeru!? Sao vậy!? Cậu bị ai giết!?”

Takeru gục mặt xuống bàn, người bê bết máu, chết một cách đột ngột y như lần ở hồ bơi.

“Tớ... tớ đã thấy... áo lót của Yoriko...”

“Nii-san đã phấn khích khi thấy rốn của Yoriko-chan thấp thoáng, rồi chảy máu mũi mà chết khi thấy áo lót của cậu ấy. Anh ấy ngây thơ bất ngờ luôn đó. Nếu hỏi ai đã giết anh ấy thì chỉ có thể là Yoriko-chan thôi.”

“Thủ phạm là tớ á!?”

Takeru, người thường ngày hay đọc sách ảnh của Sawamura Yama, vậy mà lại chết vì Yoriko...

Có vẻ như với Takeru, người luôn cho rằng mấy chuyện người lớn chỉ có trong sách, thì việc thấy áo lót của Yoriko đã khiến đầu óc cậu quá tải.

Sự thật là cậu đã chảy máu mũi rồi ngất đi.

Tôi lo lắng, vội vàng đổ chai soda vào miệng Takeru.

“Nè, Takeru. Uống nước đi.”

“Đừng... nước có ga...”

“Là cậu mua mà.”

Trong lúc tôi đang cố nhét chai PET vào miệng Takeru để chăm sóc cậu, Mitsuki tiến lại gần tôi.

Trên tay cô cũng cầm một chai PET.

“T-tớ cũng muốn được cậu đút cho uống có được không? Tớ muốn được Yoriko đút cho uống trong tư thế giống hệt Takeru.”

“Mitsuki-san...?”

“Hả!? À không, chỉ là... ánh mắt có vẻ S của Yoriko làm tớ... rùng mình trong khoái cảm...”

Mitsuki là một M chính hiệu đáng tiếc...

Mà một đứa M nặng như tôi thì cũng chẳng có tư cách gì để mà e dè cô cả...

Tuy nhiên, tiếp nối việc Hideyori bị biến thành con gái là cái chết của Takeru.

Hết cách rồi...

Tôi cũng muốn được cứu rỗi...

Nghĩ đến đó, một ý tưởng lóe lên trong đầu tôi.

——Tatsuyuki-san!

Là Tatsuyuki-san!

Người đã thắng áp đảo khi vật tay với gorilla đó thì mấy vấn đề này chỉ là chuyện nhỏ!

Tôi quyết định phải nhanh chóng liên lạc với Tatsuyuki-san...

<Tác Note>

Kỳ sau, lời khuyên của Tatsuyuki là...?