Tái sinh thành mob trong anime ma pháp thiếu nữ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Trái Tim Tôi Là Của Một Ông Chú

(Đang ra)

Trái Tim Tôi Là Của Một Ông Chú

Shimano Yuhi

Hãy cùng theo dõi câu chuyện về hành trình của ông chú ấy.

15 68

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

(Đang ra)

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

氷雨ユータ

Trái lại, tai họa bắt đầu giáng xuống đầu những kẻ dám coi rẻ sự dịu dàng thuần khiết của cậu...

9 36

Tôi muốn làm trai bao nên quyết định để Yandere bao nuôi

(Đang ra)

Tôi muốn làm trai bao nên quyết định để Yandere bao nuôi

Ryo Harakuza

Đây là câu chuyện về Akira và hành trình đầy sóng gió nơi học đường, nhằm mục tiêu trở thành một tên trai bao được Yandere bao nuôi…!

2 0

Nuôi Cậu Chỉ Là Bất Đắc Dĩ, Đừng Có Bám Lấy Tôi

(Đang ra)

Webnovel - Chap 17

“Haizz, mệt quá……”

Cuối cùng tiết học thứ tư cũng kết thúc, giờ nghỉ trưa đã đến.

Trong giờ học, tôi ngủ quên lúc nào không hay nên chẳng nhớ được gì về nội dung bài giảng, nhưng may mắn là vị ma pháp thiếu nữ ngồi kế bên, Fiona-sama, đã cho tôi chép vở nên hôm nay tôi vẫn đón giờ nghỉ trưa mà không gặp vấn đề gì đặc biệt.

Vậy thì…… hôm nay cũng lên sân thượng ăn cơm thôi.

Nghĩ vậy, tôi rảo bước về phía sân thượng.

Mà, có lẽ hôm nay Luna cũng không đến đâu……

Dạo gần đây Luna không lên sân thượng.

Chắc là con bé bận rộn với công việc của Hội học sinh và ma pháp thiếu nữ rồi.

Vừa nghĩ vậy vừa bước đi, tôi cảm thấy có ai đó khẽ vỗ vào vai mình từ phía sau.

“Hayami-kun.”

Nghe tiếng gọi, tôi quay lại thì một ngón tay thon dài, trắng muốt chạm vào má tôi.

“Fufu, thành công rồi nhé.”

Cô ấy vừa cười khúc khích như một đứa trẻ vừa thực hiện thành công trò đùa tinh nghịch của mình, với một cử chỉ đầy duyên dáng.

“……Ờm…… cái này……”

“Fufu, xin lỗi cậu. Tớ đã gọi cậu mấy lần nhưng có vẻ cậu không để ý nên muốn đùa một chút thôi♪”

Khi tôi quay lại, đó là ma pháp thiếu nữ, Kurusu Yuuna, hay còn gọi là Noah『Từ Ái』.

……Đây là lần đầu tiên mình gặp cô ấy ở trường.

Ở trường, cô ấy là chủ tịch ủy ban thư viện, và nghe nói nhờ vẻ ngoài trời phú cùng tính cách hiền dịu với bất kỳ ai mà số lượng nam sinh đến thư viện đã tăng lên đột biến.

Nhưng mà, thực tế thì hình như cô ấy cũng có một mặt khá là siêu S, những nam sinh tỏ tình đều bị dội một gáo nước lạnh bằng những lời lẽ không thương tiếc và tan nát cõi lòng.

Việc một người như cô ấy chủ động bắt chuyện với một nam sinh cụ thể nào đó là chuyện cực kỳ hiếm.

“Đã lâu không gặp, Hayami-kun.”

“Lâu rồi không gặp, Kurusu-san. Cậu tìm tôi có việc gì à?”

“Không, tớ chỉ tình cờ thấy Hayami-kun nên gọi thử thôi. Hayami-kun bây giờ chuẩn bị ăn trưa à?”

“Ừm, đại loại thế…… Hôm nay tôi định ăn một mình trong cô đơn.”

“Vậy ạ, ra là thế…… Nếu vậy thì……”

Hả? Khoan đã, diễn biến này là……

“Tớ cũng đang chuẩn bị ăn trưa đây. Nếu không phiền, chúng ta ăn cùng nhau nhé?”

…………………………Toi rồi……

『Hửm? Tốt chứ sao. Đây hẳn là cái mà người đời gọi là sự kiện rom-com nhỉ』

(Khônggg! Không tốt tí nào! Mình đến thế giới này đâu phải để diễn rom-com chứ!)

Dù sao thì cũng phải từ chối thôi, dính dáng đến ma pháp thiếu nữ nhiều hơn nữa là nguy to cho cuộc đời nhân vật quần chúng của mình!

“Không, tôi———”

“Nhất định, là không được sao?”

Trái tim tôi rung động dữ dội khi cô ấy khẩn khoản hỏi tôi với đôi mắt ngấn lệ.

“……Tôi hiểu rồi.”

“Fufu, biết ngay là Hayami-kun sẽ nói vậy mà. Vậy chúng ta đi thôi.”

Mà, hôm nay chắc Luna cũng không đến…… Chắc cũng không sao đâu……

Thế là chúng tôi cùng nhau đến nhà ăn.

Trong nhà ăn ồn ào náo nhiệt, có nhóm thì ăn cùng bạn bè, có nhóm là các cặp đôi nam nữ.

Chúng tôi tìm được một bàn hai chỗ ngồi và đi lấy phần ăn của mình.

“Giá cả ở đây hợp lý thật đấy.”

“Đúng vậy đó, với mong muốn của nhà trường là muốn học sinh được ăn những món ngon để trưởng thành nên giá đã rẻ hơn bình thường rất nhiều.”

Nhân tiện, tôi gọi cơm trứng cuộn, còn Noah gọi món súp kem.

“Hôm nay cậu ăn ít nhỉ.”

Tôi cứ ngỡ là bữa trưa cô ấy cũng sẽ ăn nhiều như lần ăn ramen hôm trước nên mới hỏi thử, ai ngờ cô ấy lại ra vẻ hốt hoảng và làm động tác ra hiệu im lặng.

“Ở-ở trường tớ muốn xây dựng hình tượng là người ăn ít ấy mà……”

“Ra là vậy, tôi hiểu rồi.”

Chắc là cô ấy thấy xấu hổ nếu ăn khẩu phần đó ở trường. Xem ra cô ấy cũng có những nét nữ tính đáng ngạc nhiên đấy chứ.

“À, ừm, Hayami-kun, chuyện tớ ăn nhiều……”

“Tất nhiên rồi, tôi sẽ giữ bí mật.”

“Cậu làm vậy thì giúp tớ quá.”

Dù là tôi thì cũng không đến mức đi làm những chuyện người khác không thích.

Còn về việc gieo rắc u uất…… thì, đó là chuyện của Ma tộc mà. Tôi chỉ đứng nhìn thôi.

“Vậy, chúng ta ăn thôi.”

Cả hai cùng chắp tay, nói “Itadakimasu“ rồi tôi dùng thìa múc một miếng cơm trứng cuộn cho vào miệng.

Quả nhiên là nhà ăn của Học viện Ryuusei, thuê cả đầu bếp siêu hạng. Trứng mềm tan, cơm gà cũng được nêm nếm tinh tế, ngon tuyệt vời.

『Chà, ngon thật! Souta! Ta thích món này rồi đấy!』

Món cơm trứng cuộn này ngon đến mức tôi hiểu vì sao Voldia lại thích nó.

Mải mê ăn một lúc, tôi nhận ra Noah đang nhìn mình chằm chằm.

Không, không phải nhìn tôi.

Cô ấy đang nhìn món cơm trứng cuộn.

“……”

“Ừm…… Kurusu-san?”

“Ah!? Xin lỗi cậu ! Tớ chỉ nghĩ là trông cậu ăn ngon miệng quá……”

Cô ấy đỏ mặt bối rối, quay đi và bảo tôi đừng bận tâm.

Không lẽ…… cô ấy muốn ăn thử?

“Nếu cậu không ngại, ăn thử một miếng nhé?”

Khi tôi đề nghị, gương mặt cô ấy bừng sáng rạng rỡ.

Xem ra mình đoán trúng rồi.

“Đ, được chứ?”

“Tất nhiên rồi.”

“V, vậy thì…… tớ không khách sáo nhé……”

Nói rồi, Noah mở miệng ra, chờ đợi điều gì đó.

“Ơ, ờm, Kurusu-san? Cái này là……”

“Chẳng phải khi chia sẻ đồ ăn thì chúng ta phải đút cho nhau ăn như thế này sao?”

Bị cô ấy nói vậy với đôi mắt ngây thơ trong sáng, tôi không thể nào nói rằng “Cậu nhầm rồi“ được.

Tôi dùng thìa múc một miếng cơm trứng cuộn rồi rụt rè đưa đến trước mặt Noah.

“Ừm……”

Noah vén tóc ra sau tai, với vẻ mặt đầy quyến rũ, cô ấy ngậm lấy chiếc thìa tôi đưa tới.

“Ừm…… Ngon quá đi.”

“V, vậy thì…… tốt quá……”

Tôi cảm thấy những ánh mắt dữ dội từ xung quanh đang đổ dồn về phía mình…… Uooo! Cái không gian gì thế này!

“Vậy thì, tớ cũng mời cậu……”

Lần này, Noah đưa chiếc thìa của cô ấy về phía tôi.

“Nè, ngon lắm đó?”

“……V, vậy thì…… tôi xin phép.”

Khi tôi ngậm chiếc thìa được đưa tới.

Vị súp kem ngọt ngào lan tỏa trong khoang miệng. Nhưng, tôi rối bời đến mức chẳng cảm nhận được hương vị gì cả.

Tại sao mình, một nhân vật quần chúng…… lại đang ahn~ với một ma pháp thiếu nữ thế này……

“Cậu thấy sao?”

“Rất…… ngon……”

“Vậy thì tốt quá, mời cậu thêm một miếng nữa……”

“Không, thế này đủ rồi!”

Tôi từ chối dứt khoát.

Sau giờ học, các ma pháp thiếu nữ tập trung tại căn cứ như thường lệ, ngồi quây quần bên chiếc bàn tròn.

“Vẫn còn hai người chưa đến nhỉ.”

“Luna nói hôm nay có việc ở Hội học sinh rồi.”

“Christina cũng vẫn chưa đến trường……”

“Tớ cũng đã thử đến nhà cậu ấy nhưng không có ai trả lời……”

Fiona đã thử liên lạc nhiều lần và đến tận nhà, nhưng không nhận được phản hồi nào từ Christina, khiến mọi người không rõ tình hình của cô ấy ra sao.

Trong trận chiến trước, Christina là người bị thương nặng nhất, nên cả đội đều lo lắng cho cô.

Christina…… mong là cậu ấy không sao……

Đúng lúc đó, âm thanh báo hiệu thang máy đã đến vang lên trong phòng. Cùng lúc đó, cửa thang máy mở ra, và hình bóng của Christina xuất hiện với vẻ mặt có phần vô hồn.

“Christina!”

Tất cả mọi người chạy đến và rối rít hỏi han, nhưng suốt thời gian đó, Christina vẫn như người mất hồn, tâm trí để đâu đâu.

“Mọi người…… xin lỗi, vì đã không gặp mọi người một thời gian……”

Một lúc sau, cô ấy bắt đầu lên tiếng với vẻ mặt mệt mỏi, không chút sinh khí.

Fiona cảm thấy có gì đó kỳ lạ trong dáng vẻ của cô, nhưng quyết định không hỏi thêm vào lúc đó.

“Tớ, tớ đã suy nghĩ một vài chuyện…… và tớ muốn…… mọi người…… lắng nghe.”

Và khoảnh khắc tiếp theo, Christina đã nói ra một điều không thể tin nổi.