Tái sinh thành mob trong anime ma pháp thiếu nữ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

(Đang ra)

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

Akagi Hirotaka

Và như thế, truyền thuyết bắt đầu. Câu chuyện về hai kẻ trừ tà tệ hại nhất trong lịch sử, những người rồi sẽ trở thành mạnh nhất trước khi ai kịp nhận ra.

34 124

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

(Đang ra)

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

氷雨ユータ

Trái lại, tai họa bắt đầu giáng xuống đầu những kẻ dám coi rẻ sự dịu dàng thuần khiết của cậu...

8 36

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

(Đang ra)

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

Sujeong Yojeong

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

37 164

Webnovel - Chap 2

“Thứ... như vầy...!”

“Không được đâu, đừng kháng cự chứ. Như thế thì ta không hút năng lượng hiệu quả được.”

“Kh... Lu, na... Chạy... đi...Ơ”

Người đồng đội cuối cùng trăn trối lại như vậy rồi mất đi ý thức.

Tôi chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn các đồng đội lần lượt gục ngã ngay trước mắt mà không thể làm gì.

Cử động đi... Cử động đi...! Mình phải cứu mọi người!

Dù tôi tự cổ vũ bản thân bao nhiêu lần, cơ thể tôi vẫn hoàn toàn không di chuyển, trái ngược với ý chí của mình.

“Ara... Sao thế? Khóc lóc thảm thương vậy... Fufufu, thật đáng thương làm sao.”

Ả Ma tộc nhìn tôi như thể chế giễu, và càng siết chặt sự trói buộc lên các đồng đội của tôi hơn.

Có lẽ ả Ma tộc này đã dịch chuyển đến đây bằng thuật thức dịch chuyển được tích hợp trong tên tép riu Lurerrayagus hay gì đó.

Nói cách khác... ả Ma tộc này mới là mục tiêu chính... là thích khách mà phe Ma tộc gửi đến để tiêu diệt chúng ta... Gần đây Ma tộc yếu đi là một cái bẫy... để tạo ra khoảnh khắc chúng tôi lơ là cảnh giác này...!

“Fufu, vẻ mặt đó... tuyệt lắm... biểu cảm rất tuyệt... Ta sẽ từ từ, chậm rãi biến ngươi thành năng lượng bên trong ta.”

“Tùy ngươi…”

Nếu phải sống cô độc một mình trong thế giới không có bọn họ... thì sao cũng được... mạng sống của tôi...

Tôi buông thanh kiếm trong vô lực và ngừng kháng cự.

“Ara, chẳng lẽ ngươi tuyệt vọng rồi sao? Tội nghiệp thật đấy, những người đồng đội đã bảo vệ ngươi sẽ không thể nhắm mắt đâu... Vậy thì, như ngươi mong muốn... ta sẽ cho ngươi được thanh thản ngay bây giờ!”

Khoảnh khắc tiếp theo, một chiếc xúc tu sắc như dao nhắm thẳng vào tôi mà lao tới.

Nếu trúng phải, chắc chắn sẽ chết ngay lập tức.

A... mình chẳng làm được gì cả nhỉ...

Tôi nhắm mắt chờ chết thì tiếng vỗ tay khô khốc vang lên tại đó.

“Giỏi lắm, giỏi lắm. Sử dụng xúc tu làm chiến thuật, quả là có sở thích thú vị đấy.”

Khi mở mắt ra, tôi thấy những xúc tu đang lao về phía mình đã bị cắt đứt, và một người đàn ông bí ẩn đang lơ lửng giữa tôi và ả ma tộc.

Người đàn ông đó khoác trên mình chiếc áo choàng đen, từ sâu trong mũ trùm đầu, một chiếc mặt nạ kỳ dị đang nhìn chằm chằm về phía này.

Và hơn hết, tôi cảm nhận được một áp lực khủng khiếp từ người đàn ông đó.

Người đàn ông này chắc chắn rất mạnh.

“Gyaaaaa!!! Xúc tu của taaaaa!! Ngươi là kẻ nào!!”

“Ta tên là Omega.”

Người đàn ông nói với giọng trầm thấp như vang vọng từ lòng đất.

“【Băng Cơ】 Luna, đừng chết. Ngươi là nhân tài không thể thiếu trong thế giới lý tưởng của ta.”

Khi người đàn ông giơ tay về phía tôi, những vết thương trên cơ thể tôi liền lại, ma lực cũng dần hồi phục.

T, tuyệt quá... vết thương đã lành lặn như cũ...

“Đừng có nhìn đi chỗ khác!!”

“Đừng cử động, chết đấy.”

Khoảnh khắc tôi nghĩ ngón tay người đàn ông khẽ cử động, một luồng áp lực gió khủng khiếp xuất hiện và cắt đôi cơ thể ả ma tộc.

“Cái, hả? Ơ...?”

“Ta đã bảo đừng cử động mà... lần sau ta sẽ lấy đầu ngươi đấy.”

Vừa rồi, anh ta đã làm gì vậy? Tôi chẳng nhìn thấy gì cả...

Năng lực của hắn là trảm kích? Hay là thứ ánh sáng đã chữa trị cho tôi? Không biết nữa...!

“Ta là ma tộc! C, cỡ này...!”

“Vô ích thôi. Ngươi không thể tái sinh cơ thể được nữa đâu.”

“T, tại sao... tại sao lại không thể tái sinh...!”

“Đủ rồi đấy, kết thúc thôi.”

“Đừng có coi thường taaaaaaaa!!!”

Cùng với tiếng gầm rú đầy oán hận, vô số xúc tu sắc bén lao về phía người đàn ông. Ả ta đã ném đi những Ma pháp Thiếu nữ vốn là mục tiêu ban đầu và dồn toàn bộ xúc tu để tấn công y.

Ngay khoảnh khắc các đồng đội được giải phóng, tôi lao ra và thu hồi tất cả mọi người an toàn.

“Tốt quá... mọi người vẫn còn thở... người đàn ông đó cũng đã hồi phục cho các cậu ấy nhỉ...”

Tất cả chỉ đang bất tỉnh nên lát nữa sẽ tỉnh lại thôi.

Giờ chỉ còn việc rút lui, nhưng mà...

Tôi liếc nhìn về phía người đàn ông.

Vô số xúc tu định tấn công người đàn ông đang bắt đầu phân hủy từ đầu mút, thắng bại coi như đã rõ.

“Đã thỏa mãn chưa? Giờ ta có thể tha cho ngươi đấy. Dùng ma pháp dịch chuyển chuồn lẹ đi. Nào, nhanh lên.”

“Uugh... Ai mà thèm chạy chứ... Ta là ma tộc... Sao có thể thua... một kẻ giả danh ma tộc... như ngươi được chứ—”

“Vậy sao, đáng tiếc thật.”

Người đàn ông vừa lẩm bẩm, đồng thời những vết nứt bắt đầu lan ra khắp cơ thể ả ma tộc.

“Cơ thể ta bị nứt—”

Khoảnh khắc đó, cơ thể ả ma tộc sụp đổ hoàn toàn.

『...Haa... ôi trời, uổng công là một nhân tài quý giá... lãng phí quá đi...』

Anh ta lẩm bẩm điều gì đó với vẻ tiếc nuối.

“Này... anh là ai? Mục đích của anh là gì?”

Tôi rụt rè bắt chuyện với anh ta.

Thực sự thì tôi hơi sợ.

Dù anh ta đã cứu chúng tôi, nhưng sức mạnh đó quá nguy hiểm. Có khi anh ta còn nguy hiểm hơn cả bọn ma tộc.

Nhưng hơn thế nữa, tôi muốn biết về anh ta.

Anh ta nhìn chằm chằm tôi qua chiếc mặt nạ lạnh lẽo đó.

“Không cần biết... Đừng dính dáng đến ta.”

Nói xong, anh ta bay đi đâu đó với tốc độ khủng khiếp.

“Omega...”

Tôi biết với tư cách là một Ma pháp Thiếu nữ bảo vệ hòa bình cho người dân, tôi không nên tin tưởng một kẻ không rõ là địch hay bạn như anh ta... nhưng tôi... anh ta...

Tôi rời khỏi đó cùng các đồng đội với một cảm giác vướng bận trong lòng.