Đi hết con đường núi dài đằng đẵng dẫn đến Đền Hoshino này, suýt chút nữa đã lấy đi nửa cái mạng của Arisu Mieko.
Cũng may là sức khỏe cô ta rất tốt, cũng thường xuyên bị Nakamura Ryuko đôn đốc tập luyện. Trước khi xuống núi, ba bữa một ngày của cô ta đều phải hoàn thành dưới sự giám sát của Quyền Cung Tư (Phó Cung Tư).
Rất ít khi đụng đến đồ mặn đã đành, việc nhập định tụng kinh lại là một việc cực kỳ tiêu hao thể lực và tinh thần. Có đôi khi đói đến mức bụng dán vào lưng, cũng tuyệt đối không được phép ăn thêm, chỉ có thể nén cơn đói mà đi ngủ.
Chỉ vì cô ta là Vu nữ được Thần Minh lựa chọn, thì nên có dáng vẻ thanh tâm quả dục, siêu phàm thoát tục. Ngay cả ham muốn ăn uống dễ dàng thỏa mãn nhất chốn trần tục, đối với cô ta cũng là ảo tưởng xa vời.
"Còn ngẩn ra đó làm gì? Còn không mau đi tắm rửa thay đồ? Mới leo núi một chuyến... sao đã mồ hôi đầy người thế này? Nhìn là biết tâm không đủ tịnh!"
Nakamura Ryuko nhíu mày nhìn Arisu Mieko đang ôm ngực, khom lưng thở dốc, không hề có chút ý định thương hoa tiếc ngọc nào.
"Ngày thường ta dạy bảo cô thế nào? Cho dù có khó chịu cũng phải nhịn. Cái bộ dạng khó coi này của cô nếu để người ngoài nhìn thấy thì còn ra thể thống gì?"
"Vâng, con biết rồi, con đi ngay đây..."
Mieko đã sớm quen với sự gây khó dễ và mỉa mai của Nakamura Ryuko. Cô ta ngẩng khuôn mặt đỏ bừng vì khó thở lên, khóe miệng gượng gạo nở nụ cười, khiến vị thần quan trẻ tuổi đang đỡ cô ta bên cạnh nhìn chằm chằm vào vị Thánh nữ đại nhân này không chớp mắt, hồi lâu mới hoàn hồn, mặt cũng đỏ theo.
Cảnh tượng này vô tình bị Quyền Cung Tư Nakamura Ryuko nhìn thấy. Bà ta há miệng, nhận thấy trước mặt mọi người cũng không tiện nói gì, chỉ có thể hung hăng trừng mắt nhìn Arisu Mieko một cái.
Mãi cho đến khi Arisu Mieko đi ngang qua người bà ta, đôi môi mỏng manh, chua ngoa của Nakamura Ryuko mới mấp máy khẩu hình, không hề che giấu sự chán ghét và kiêng kỵ trong đáy mắt:
"Đúng là hồ ly tinh!"
Arisu Mieko liếc mắt một cái là đọc hiểu được ý nghĩa trong đó, chỉ là cô ta làm như không thấy, căn bản không phản kháng, cứ thế để nữ thần quan bên cạnh dìu đi về phía phòng tắm.
"Nước nóng đã chuẩn bị xong rồi. Quyền Cung Tư đại nhân nói, chỉ có thời gian một tiếng đồng hồ!"
"Được, tôi biết rồi." Mieko lúc này mới cười rạng rỡ với nữ thần quan, cô ta nheo đôi mắt hẹp dài nhìn khuôn mặt của nữ thần quan, "Tôi hình như chưa gặp cô bao giờ, cô là người mới đến sao?"
"Vâng vâng, em vào đền sau khi ngài xuống núi. Đây cũng là lần đầu tiên em được gặp Thánh nữ đại nhân, quả nhiên là danh bất hư truyền!"
Nữ thần quan mới đến rất kích động, nhìn chằm chằm vào nốt ruồi lệ màu đỏ sẫm dưới đuôi mắt trái của Mieko, nuốt nước bọt, không nhịn được mà tán thán:
"Ngài thật sự rất đẹp, rất xinh đẹp. Em... em chưa bao giờ gặp người con gái nào xinh đẹp động lòng người lại có khí chất đặc biệt như ngài!"
Arisu Mieko cúi đầu cười khẽ, chỉ coi như đối phương vì quá muốn tiến bộ mà nịnh nọt mình.
Cho dù là thật lòng, không bao lâu nữa, dưới sự dạy dỗ, đe dọa của Nakamura Ryuko, cũng sẽ trở nên giống như những thần quan khác, đối xử lạnh nhạt với cô ta.
Điều khiến Mieko cảm thấy bất lực nhất là, những hành vi ngang nhiên này đều nằm trong sự ngầm đồng ý của chủ nhân Đền Hoshino hiện tại, Arisu Miya (Cung Tư đại nhân).
Năm xưa nghe thấy tiếng khóc lóc kể lể đầy uất ức của Arisu Mieko khi còn nhỏ, Arisu Miya chỉ lau nước mắt cho cô ta, giọng điệu lạnh lùng đến mức khiến tay chân cô bé lạnh cóng, mất đi cảm giác.
"Con và bọn họ không giống nhau. Thần Minh đại nhân chẳng phải chỉ chọn mỗi con sao? Những gì con chịu đựng bây giờ đều là thứ con nên chịu, đây đều là chuyện Ngài đã sớm an bài!"
Arisu Mieko khi đó vậy mà lại tin là thật, cứ thế nhẫn nhục chịu đựng cho đến tận hôm nay.
"Thánh nữ đại nhân đi đường chắc mệt lắm rồi? Em ở lại giúp ngài tắm rửa nhé?"
"Không... không cần đâu, tôi tự làm là được rồi. Mồ hôi trên người dính nhớp khó chịu lắm, cũng bẩn nữa."
"Đâu có? Thánh nữ đại nhân đâu phải người trần mắt thịt, dù vậy trên người cũng không có chút mùi lạ nào, hơn nữa còn rất thơm! Giống như dùng loại nước hoa cao cấp được đặt chế riêng vậy!"
"Cái gì? Cô cũng ngửi thấy sao..."
Arisu Mieko lập tức thất kinh, cô ta vòng tay ôm lấy ngực, có chút cảnh giác nhìn nữ thần quan.
"Đúng vậy, vừa rồi lúc dìu ngài, em đã ngửi thấy trên người ngài... Chẳng lẽ em đã phạm phải cấm kỵ gì sao?"
"Không sao rồi, cô đi đi, tôi muốn tắm rửa."
Nhìn nữ thần quan mới đến thực sự rời khỏi phòng tắm, Arisu Mieko mới như trút được gánh nặng, thả lỏng đôi vai đang căng cứng. Những dải lụa trắng quấn quanh người trên đường lên núi sớm đã trở nên lỏng lẻo, gần như không giữ nổi khối thịt mềm đang tràn ra, suýt chút nữa thì phá vỡ sự trói buộc, lộ ra ngoài không khí.
Có lẽ chính vì vậy, nhận ra tình cảnh khó khăn sắp đến, Mieko chỉ cảm thấy cơ thể càng lúc càng nặng nề, cuối cùng cả người chống tay xuống đất, quỳ ngồi kiểu vịt trên sàn.
Cô ta thật sự nhất thời không biết phải làm sao, nếu lát nữa gặp mặt Cung Tư đại nhân cũng bị ngửi ra, cô ta phải giải thích thế nào đây?
Không đúng, cô ta rõ ràng vẫn chưa làm gì cả, cho dù là Cung Tư đại nhân đã nuôi nấng cô ta cũng không thể nhận ra điều gì chứ?
Có lẽ là nghĩ đến chuyện hai ngày trước cô ta như bị tà ma nhập xác, nhốt mình trong phòng cầu nguyện, không kìm lòng được mà xảy ra những chuyện đó, Arisu Mieko rất nhanh lại cắn chặt môi im lặng.
Dường như chính là từ sau đó, mùi hương trên người cô ta càng lúc càng nồng đậm, thậm chí sắp thoát khỏi sự trói buộc, tỏa ra từ lỗ chân lông trên cơ thể!
Arisu Mieko nghĩ thôi thì cứ tùy cơ ứng biến, liền cởi bỏ quần áo ngâm mình vào bồn nước nóng có nhiệt độ vừa phải.
Từng vòng dải lụa trắng cũng được cởi bỏ, khoảnh khắc vật nặng trên cơ thể được thả lỏng hoàn toàn, mùi hương u uất nồng nàn, ập vào mặt kia liền không thể kìm hãm được mà thơm ngát cả gian phòng tắm.
Sắc mặt Mieko cũng càng thêm lo lắng, cứ thế này e là ngay cả cửa ải của Nakamura Ryuko cô ta cũng không qua nổi.
Thực sự không nghĩ ra cách nào hay, Vu nữ trẻ tuổi đành phải liều mạng chà xát cơ thể, nhưng lại không tìm thấy nguồn gốc của mùi hương, đành phải chà đỏ cả da thịt toàn thân.
Chỉ là Đền Hoshino thiếu thốn vật chất, không bằng ở dưới núi, căn bản không có sữa tắm có thể dùng mùi hương khác để che đậy mùi trên người cô ta, cho nên dù dùng hết cả một khay hương liệu tự nhiên làm từ nhụy hoa, hiệu quả cũng rất ít ỏi.
Ngay lúc Arisu Mieko làm thế nào cũng không thấy hài lòng, thì một nữ thần quan đến giục cô ta, người mới đến lúc nãy dường như đã vì tiếp cận cô ta quá gần mà bị đuổi đi rồi.
Không còn cách nào khác, Mieko đành phải đáp một tiếng rồi từ từ đứng dậy, mặc bộ yukata màu hồng phấn đã được xếp gọn gàng. Vì lát nữa còn phải kiểm tra thân thể, trên bàn không chuẩn bị những dải lụa trắng dùng để bó buộc đường cong cơ thể nữa.
Nhưng đây rõ ràng không phải là tin tốt. Bộ yukata trên người này kết cấu rất đơn giản, kiểu dáng lại vô cùng rộng rãi, ống tay áo và vạt áo rộng thùng thình mặc vào không còn nóng bức... không đến mức động một chút là nóng toát mồ hôi, nhưng cũng không còn che giấu được mùi cơ thể mà e là ai cũng có thể ngửi thấy nữa.
Và khi nhóm người Nakamura Ryuko đợi bên ngoài phòng tắm đến mức mất kiên nhẫn, cuối cùng nhìn thấy Mieko lề mề bước ra, cả đám người đều sững sờ trong giây lát. Nhìn nhau vài cái, vài nữ thần quan thích xem náo nhiệt suýt chút nữa không nhịn được nụ cười hả hê trên mặt.
Nakamura Ryuko đứng chính giữa sắc mặt càng khó coi đến cực điểm, lập tức xụ mặt xông lên, định lớn tiếng mắng chửi.
Nhưng một mùi hương lạ cực kỳ dễ ngửi trên người Vu nữ trẻ tuổi lập tức ập vào mặt. Dù bà ta có nín thở thế nào, mùi hương đó vẫn như những con kiến nhỏ li ti chui vào lỗ chân lông của bà ta. Trong lúc đầu óc choáng váng, cơ thể đã mãn kinh nhiều năm dường như cũng bừng lên sức sống bồng bột năm xưa, một vệt hồng hào khó phát hiện lặng lẽ hiện lên trên khuôn mặt thô ráp, vàng vọt của người phụ nữ.
Quả thực giống như thuốc kích dục tự nhiên vậy!
Chỉ trong chốc lát phân tâm, Nakamura Ryuko bắt gặp đôi mắt hồ ly đầy nghi hoặc của Arisu Mieko, lời trách mắng trong miệng nhất thời nghẹn lại.
Bà ta cười lạnh một tiếng, chỉ vào cái cân đã đặt sẵn ở đại sảnh: "Lên cân trước đi, ta muốn xem xem thời gian qua cô có kiềm chế bản thân hay không, hay là buông thả phóng túng!"
Thật ra đối với kết quả cuối cùng, Nakamura Ryuko đã sớm biết rõ trong lòng, bà ta chỉ muốn tìm một cái cớ để dạy dỗ, trừng phạt Arisu Mieko một trận ra trò mà thôi.
Ngay cả bộ yukata này cũng là do bọn họ đặc biệt chuẩn bị. Cả bộ yukata nhìn thì rộng rãi, nhưng chỉ ở phần eo là được thắt rất chặt, chỉ cần nhìn lướt qua, bất kỳ sự thay đổi nào trên cơ thể người mặc đều sẽ lộ rõ mồn một.
Đám người vây xem bên cạnh nhìn thấy vòng eo của Arisu Mieko so với trước khi xuống núi càng trở nên thon thả như cành liễu, còn có bộ ngực và mông đầy đặn, khoa trương hơn, gần như là lộ rõ mồn một, đi đường cũng không kìm được mà rung rinh, nảy nở, bảo sao những kẻ vô cùng "nghèo nàn" như bọn họ không cảm thấy ghen tị, hận thù?
Gần như tất cả mọi người đều đang chờ xem kịch hay, muốn xem vị Thánh nữ đại nhân thân hình lại mập lên nhiều thế này, nhìn qua càng thêm dâm đãng, hạ lưu, lát nữa sẽ bị mắng cho té tát như thế nào!
Những ánh mắt xung quanh cũng thực sự đè nặng khiến Arisu Mieko sắp không thở nổi. Lúc này cô ta mới kinh hoàng nhận ra, hóa ra cơ thể mình không chỉ đơn thuần là có thêm mùi cơ thể nồng nàn không tan, mà đường nét cơ thể dường như cũng phát triển theo hướng cực đoan, đáng sợ hơn.
Cởi bỏ đôi guốc gỗ dưới chân, chỉ mang đôi tất trắng bao bọc bắp chân thon thả bước lên chiếc cân cũ kỹ, Arisu Mieko nhắm mắt lại không dám nhìn kết quả cuối cùng.
"Cô nhìn cái dạng này của cô đi, vậy mà lại béo thành thế này..."
Nakamura Ryuko lập tức bước nhanh lên xem trọng lượng hiển thị, vẻ đắc ý trên mặt nhìn qua như đã nắm chắc phần thắng. Tuy nhiên khi bà ta tận mắt nhìn thấy con số gần như không khác biệt lắm so với trước khi xuống núi, nụ cười trên mặt liền cứng đờ.
Lại kiểm tra đi kiểm tra lại mấy lần, Nakamura Ryuko làm thế nào cũng không tin vào mắt mình, hận không thể tự tay kiểm tra.
Cũng may bà ta bỗng phát hiện ra cơ thể của Arisu Mieko tuy đúng là so với trước đây càng thêm khoa trương, hoang đường, nhưng rất nhiều chi tiết không hoàn hảo lại đều đã được sửa chữa. Ví dụ như chút mỡ thừa trên mặt, bụng dưới nếu không cố ý hóp vào sẽ lộ ra, còn có mỡ thừa rải rác khắp nơi trên cơ thể... không một ngoại lệ đều đã đi đến nơi chúng nên đến.
Điều không thể tin nổi nhất là, làn da vốn đã khiến người ta ghen tị đến phát điên của Arisu Mieko vậy mà còn có thể phát triển thêm một bước, mắt thường có thể thấy được trở nên trắng nõn, mịn màng hơn, giống như được linh khí đất trời tẩm bổ, quét sạch chút cặn bã không nhiều trong cơ thể đi vậy!
Nakamura Ryuko bừng tỉnh nhận ra bọn họ đều đã quá chủ quan, mới gây ra trò cười lớn thế này.
Nhưng bà ta dù sao cũng không thể bị vả mặt trước mặt bao nhiêu người, liền chỉ có thể gật đầu mơ hồ, không báo ra con số cụ thể.
"Miễn cưỡng coi như duy trì được, sau này phải tiếp tục khắc khổ kiềm chế bản thân. Thân là Tinh Kiến Vu nữ vạn người chú ý... bất kể là thể xác hay linh hồn đều phải đạt chuẩn, hiểu chưa?"
Đám đông vây xem lập tức ồ lên, nhưng nếu Quyền Cung Tư đã nói vậy, bọn họ cũng chỉ có thể không cam lòng mà thì thầm to nhỏ, lôi bè kết phái tự an ủi nhau.
"Không phải cái cân hỏng rồi chứ? Mang một cơ thể trở nên gợi tình thế này, mà lại không khác gì trước đây?"
"Đúng đó đúng đó, trên người cô ta còn có một mùi hương nữa, sao lại thơm thế nhỉ? Tiếc là đền thờ chúng ta không có đàn ông, thật là lãng phí nguyên liệu tốt sinh ra để quyến rũ đàn ông này."
"Không được, không được, chịu không nổi mùi của con hồ ly tinh này nữa. Tôi về trước đây. À... đúng rồi, buổi sáng trong bếp còn thừa dưa chuột, cà rốt không? Bụng đói rồi..."
...
Tiếng bàn tán bên tai vang lên không ngớt, Arisu Mieko, người vốn đã quen với việc này, làm như không nghe thấy, cắn môi nghe hết từng câu từng chữ, lại càng thêm chột dạ, sợ hãi.
Chính cô ta cũng không hiểu nổi, tại sao chỉ trong vòng một tháng ngắn ngủi, cô ta lại... lại đầy đặn, hay là béo lên thành thế này?
Hơn nữa ngay cả bản thân cô ta cũng không hề hay biết. Bất tri bất giác, tuy có thể là do thói quen bảo thủ, phong kiến quá mức nên chưa bao giờ khỏa thân soi gương, nhưng cũng không đến mức thay đổi khoa trương, đáng sợ như vậy!
Trên đường một mình đi đến tòa lầu cao ở hậu viện để diện kiến Cung Tư đại nhân, sắc mặt Arisu Mieko càng lúc càng tái nhợt, đôi môi hồng nhuận sau khi rửa mặt vô lực run rẩy.
Trong đầu cô ta đột nhiên hiện lên hình ảnh mỹ thiếu niên thanh lãnh, cao quý, tuấn tú như thiên thần dưới núi kia, ngay sau đó cô ta liền không kiểm soát được mà liên hệ khuôn mặt đó với tà ma dâm loạn, phóng đãng.
Không... cậu ấy không sai, phải nói là tà ma đã xâm nhiễm, ký sinh trong cơ thể mỹ thiếu niên, đó là đối tượng mà cô ta, với tư cách là Tinh Kiến Vu nữ, sứ giả của Thần Minh, nhất định phải diệt trừ, tiêu diệt!
