Tại sao người chồng hiền sau hôn nhân vẫn không quên quá khứ bị ác nữ bắt nạt

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

145 3116

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

(Đang ra)

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

Tổng Tài Hạ Phóng | 总裁下放

Tôi chỉ muốn sống sót, không chỉ vì bản thân mình, mà còn vì người ấy – người đã cùng tôi nương tựa mà sống.

112 2412

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

(Đang ra)

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

KT

Một câu chuyện giả tưởng ấm áp mà dở khóc dở cười về năng lực tẩy não vô song và dàn harem tình cảm nồng nàn chính thức bắt đầu!

27 353

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

(Đang ra)

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Giai thất

PS: Truyện thiên về đấu trí, thuộc thể loại vô hạn lưu. Tác giả đảm bảo dàn nhân vật chính (cả nam và nữ) sẽ không "bay màu", còn các người chơi khác thì.

574 6925

Mesugaki Tank Enters The Academy

(Đang ra)

Mesugaki Tank Enters The Academy

Gyeokgemheojeop

Điều tệ hơn là những lời khiêu khích hoạt động quá tốt...

5 16

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

(Đang ra)

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

Dongle-kun

Tôi đã định rời đi giữa những tràng pháo tay, nhưng pháo tay vẫn không chịu ngừng lại.

193 501

Chương 201-300 - Chương 218: Quá khứ không muốn nhìn lại & Đóng cửa tiễn khách, Shimizu Yuuki bị cảm hóa?

"Cô đến đây với tư cách là giáo viên phụ trách của trường Yekou, để thăm hỏi bạn học Shimizu, người bị nghi ngờ đã phải chịu sự đối xử bất công ở trường và đã nhiều ngày không đến lớp. Hy vọng bạn học Shimizu có thể phối hợp với công việc của cô."

Trước khi vào cửa, Arisu Mieko vẫn nhấn mạnh lại mục đích chuyến đi của mình. Giọng điệu cố gắng hết sức để không pha lẫn bất kỳ cảm xúc chủ quan nào, bao gồm cả lòng trắc ẩn đã âm thầm nảy sinh qua việc tìm hiểu ở trường và suốt chặng đường đi đến đây, đều bị cô ta chôn sâu.

"Em biết rồi. Mời cô Arisu vào, không cần thay giày đâu ạ."

Shimizu Yuuki mở cửa, lại không nhịn được mà quay đầu nhìn căn phòng bừa bộn sau lưng. Anh vừa nãy đã vội vàng dọn dẹp một chút, nhưng vẫn như muối bỏ bể.

Vừa nghĩ đến bộ dạng chật vật, sa sút này của mình bị một người phụ nữ xa lạ nhìn thấy, mỹ thiếu niên liền cảm thấy mặt nóng bừng, có chút hối hận vì đã cho người vào.

"Nhà của bạn học Shimizu... thật sự hơi khác so với tưởng tượng của cô."

Arisu Mieko vừa bước vào nhà liền nhíu mày. Đồ đạc vứt lung tung đầy đất thì không nói, cái mùi ẩm mốc, ngột ngạt tràn ngập trong không khí thật sự không dễ ngửi chút nào.

"Bạn học Shimizu mấy ngày nay đều không ra khỏi nhà sao?"

"Em... cơ thể em không được khỏe, cho nên mới không đến trường." Shimizu Yuuki nhất thời không tìm được lý do thích hợp, đành giải thích qua loa vài câu.

"Xem ra bạn học Shimizu vẫn chưa tin tưởng cô lắm. Nhưng không sao, cô đã tìm hiểu được rất nhiều tin đồn về bạn học Shimizu..."

Arisu Mieko quay đầu cười nhẹ. Tính tình dịu dàng, có vẻ rất dễ nói chuyện, nhưng thực chất lại không cho là đúng đối với lời nói dối của Shimizu Yuuki.

Thân là Vu nữ được Thần Minh lựa chọn, cô ta sở hữu tâm tư tinh tế bẩm sinh và giác quan thứ sáu vô cùng nhạy bén. Cộng thêm sự tu hành rèn luyện những năm qua, đã có thể dễ dàng nhận ra những cảm xúc vi diệu khó diễn tả trong bầu không khí.

Vừa rồi, ngay khoảnh khắc bước vào căn hầm này, Arisu Mieko đã gần như bị một luồng tử khí tuyệt vọng, đặc quánh bóp nghẹt hô hấp. Toàn thân trên dưới đều cảm thấy vô cùng bức bối, khó chịu trong cảm xúc tiêu cực nồng đậm này, phảng phất như rơi vào địa ngục vực sâu không thể thoát ra.

Ngay sau đó, sự chú ý của cô ta rất nhanh đã bị đống băng gạc đỏ lòm dưới đất và những vệt máu khô đóng cục thu hút. Cô ta lập tức bị lượng máu mất đi quá lớn đó dọa sợ, che miệng, giọng run run:

"Sao... sao lại nhiều máu thế này? Đây là máu của bạn học Shimizu sao? Mức độ này là phải đến bệnh viện băng bó rồi đó!"

"Cô Arisu? Cô đừng căng thẳng, chỉ là tai nạn thôi, em không sao rồi."

"Vết thương như thế này nếu không xử lý nghiêm túc thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng. Em bị thương ở đâu? Mau để cô băng bó cho em!"

Arisu Mieko nhất thời nóng vội, không màng nam nữ khác biệt, liền muốn đưa tay nắm lấy cổ tay Shimizu Yuuki.

Mỹ thiếu niên phản ứng nhanh chóng, có chút kháng cự mà né tránh. "Không cần đâu, cô Arisu, thật sự không đau nữa rồi."

"Cái đứa trẻ này thật là... Bạn học Shimizu, bất kể thế nào, bây giờ cô muốn nói chuyện nghiêm túc với em!"

Người phụ nữ nhìn có vẻ không hiểu sự đời, quả thực còn ngây thơ, dễ lừa hơn cả học sinh cấp ba là Shimizu Yuuki, nắm chặt hai tay. Khuôn mặt thanh đạm, không có tính công kích lúc này cũng trở nên khá nghiêm túc, nhìn chằm chằm vào Shimizu Yuuki, người từ đầu đến cuối đều tỏ ra không quan tâm.

Không tiện từ chối nữ giáo viên tận tâm này, Shimizu Yuuki chỉ vào chiếc ghế sofa nhỏ ba người ngồi vẫn còn khá sạch sẽ, hai người mỗi người ngồi một đầu.

Tự nhiên là Arisu Mieko, người phụ trách điều tra, lên tiếng hỏi trước: "Cô muốn biết mấy ngày nay rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì với bạn học Shimizu? Vết thương nghiêm trọng trên người em là do đám học sinh hư bắt nạt em ở trường làm sao?"

"Em bị bắt nạt?"

Shimizu Yuuki sững sờ một chút, rất nhanh liền nghĩ đến những bạn cùng lớp bị Sakai Mina uy hiếp, chèn ép sau lưng, buộc phải giả câm giả điếc, thực hiện bạo lực lạnh với anh.

Lúc đó anh tuy đã quen một mình, nhưng quả thực cũng chịu ảnh hưởng không nhỏ, cảm thấy rất thất vọng. Cũng chính vì vậy mà anh mới nhanh chóng ngã vào lòng sự dịu dàng to lớn mà Sakai Mina thể hiện với anh.

Anh sẽ không trách cứ những bạn học thân bất do kỷ đó. Kẻ đầu sỏ hủy hoại cuộc sống cấp ba vốn nên tươi đẹp của anh, phải hoàn toàn chỉ đích danh Sakai Mina, người phụ nữ ác độc và tàn nhẫn này!

"Em không biết cô Arisu nghe những tin tức này ở đâu, nhưng em ở trường với tư cách là Trưởng ban Kỷ luật giám sát vi phạm kỷ luật, làm sao lại bị học sinh khác bắt nạt chứ?"

"Cho dù là vậy, cũng không phải là không có khả năng. Những điều này đều là những gì cô tận tai nghe thấy, tận mắt nhìn thấy."

"Cô Arisu nhìn thấy cái gì rồi?" Shimizu Yuuki bất chợt hỏi.

"Cô đương nhiên là nhìn thấy buổi chiều tan học hôm đó..."

Arisu Mieko đột ngột im bặt, khí thế cũng theo đó mà ngưng trệ. Bộ ngực bị trói chặt của cô ta phập phồng lên xuống, ẩn ẩn có dấu hiệu sắp phá vỡ sự trói buộc.

Sự đã đến nước này, cô ta làm sao còn có thể đứng ngoài cuộc, làm như không thấy?

Mảnh đất này tắm mình trong ân trạch của Thần Minh, thân là sứ giả của Thần Minh, cô ta phải trông coi, yêu thương mỗi một con dân sống ở nơi đây!

Nếu buổi chiều hôm đó cô ta không lâm trận bỏ chạy, mà là đuổi theo điều tra đến cùng, có lẽ bạn học Shimizu hôm nay cô ta gặp được sẽ là một Shimizu Yuuki hoàn toàn khác.

"Tối hôm đó, cô tận mắt nhìn thấy bạn học Shimizu bước lên chiếc xe hơi màu đen ở cổng trường, sau đó em liền biến mất tăm tích suốt năm ngày trời. Theo cô được biết, đây không phải là hành động mà một Trưởng ban Kỷ luật Shimizu phẩm học kiêm ưu (giỏi cả tài lẫn đức), luôn hướng về phía trước có thể làm ra!"

"Cô... sao cô lại biết..."

Shimizu Yuuki tim đập thình thịch, vẻ mặt đờ đẫn, tê liệt trở nên vặn vẹo, giống như nhớ lại từng đoạn ký ức đau khổ, dơ bẩn bị anh chôn sâu trong đáy lòng.

"Chuyện này không quan trọng. Cô chỉ biết là một giáo viên, cô tuyệt đối không thể trơ mắt nhìn học sinh của mình chịu đựng những trải nghiệm tồi tệ ở trong hay ngoài trường học."

"Bạn học Shimizu có thể tin tưởng cô không? Bất kể em gặp phải khó khăn đáng sợ thế nào, cô đều sẽ nghĩ cách giúp em giải quyết..."

"Cô còn biết bên cạnh bạn học Shimizu đã không còn người thân, trước giờ vẫn luôn sống kiên cường một mình. Dù vậy, em vẫn thường xuyên giúp đỡ những học sinh bị bắt nạt, chịu đối xử bất công khác. Thật sự là một đứa trẻ rất dũng cảm, rất lương thiện."

Arisu Mieko không hổ là Vu nữ được Thần Minh lựa chọn, càng là người nổi bật trong số rất nhiều cô gái của Đền Hoshino, trở thành Thánh nữ lại một lần nữa tạo ra thần tích sau hàng trăm năm.

Cô ta trời sinh đã có năng lực yêu thương con người, giống như lúc này cô ta vô cùng đồng cảm, thương xót cho mỹ thiếu niên trước mắt, người mà lần đầu tiên cô ta đã nhìn nhầm là Thần Minh đại nhân lưu lạc nhân gian.

Lần này cô ta cuối cùng cũng nắm lấy cổ tay của Shimizu Yuuki đang chìm trong đau khổ không thể thoát ra. Một giọt nước mắt trong veo, sạch sẽ lăn dài trên gò má trắng ngần, thanh tú của cô ta, rơi xuống mu bàn tay nổi đầy gân xanh của mỹ thiếu niên.

"Cho nên... bây giờ hãy để cô, với tư cách là giáo viên, cứu vớt bạn học Shimizu đang rơi vào mê mang, hoảng loạn, được không?"

Nếu có người ngoài tận mắt chứng kiến cảnh tượng lúc này, nhất định sẽ lầm tưởng rằng đã nhìn thấy Thần Minh đại nhân lương thiện hiển linh, rơi lệ bi thương vì con dân đang chịu khổ nạn của Ngài!

Shimizu Yuuki cũng cảm nhận được giọt nước mắt tan ra trên bề mặt da, thấm vào cơ thể anh. Tứ chi lạnh lẽo, cứng đờ của anh cuối cùng cũng dần dần cảm nhận được hơi ấm. Ánh sáng rực rỡ phản chiếu trên giọt nước mắt, trong nháy mắt liền trở thành tia sáng duy nhất còn sót lại nơi đáy mắt anh.

Tuy nhiên, lý trí của anh không hề tiêu tan theo đó, mà là nghĩ đến sự khủng bố đến mức nào của hai con quái vật khổng lồ nhà Sakai và băng đảng Kurosawa. Đó là những thế lực đủ để sánh ngang với Thần Minh trong cái đảo quốc phân chia giai cấp này, làm sao có thể là thứ mà một giáo viên y tế nhỏ bé như Arisu Mieko có thể giải quyết, dàn xếp được?

Nếu anh buông xuôi, mới chính là uổng phí chôn vùi cô giáo Arisu, người duy nhất chịu đưa tay ra giúp đỡ anh trong lúc anh tuyệt vọng, đau khổ nhất.

Với sự keo kiệt, tàn độc của con ả Sakai Mina, cộng thêm sự lạnh lùng, tàn bạo của Kurosawa Yukie, cô giáo Arisu nhìn có vẻ không có đầu óc, chỉ có nhiệt huyết này, còn không bị bọn họ hủy hoại đến mức không còn một mảnh xương sao?

Shimizu Yuuki bản thân đã lún sâu vào vũng bùn, tuyệt đối không muốn liên lụy đến những người vô tội như cô giáo Arisu.

Mỹ thiếu niên rút cổ tay ra khỏi lòng bàn tay ấm áp của người phụ nữ có tấm lòng bác ái, thương xót chúng sinh này. Anh nhếch khóe miệng có chút cứng ngắc, nở một nụ cười phát ra từ nội tâm.

"Em rất cảm ơn cô đã nói chuyện với em nhiều như vậy. Tiền cô giúp em trả tiền nhà, sau này em nhất định sẽ trả lại cho cô. Hơn nữa, nếu em thật sự chịu sự đối xử bất công như bạo lực học đường, em đương nhiên cũng sẽ liên lạc với cô. Nhưng chỗ em thật sự không có chuyện gì xảy ra cả. Ngày mai em cũng sẽ đi học bình thường. Nếu không còn chuyện gì nữa, cô Arisu bây giờ có thể về được chưa ạ?"