Circe Odyssey, kiếp trước là hiền giả Aerial. Kiếp trước cô là pháp sư cấp 7, hiện tại là cấp 4. Cô sở hữu ma đạo thư cấp thánh tích, Tàng Thư Avon.
Cô là thủ lĩnh và là thành viên lý trí của tổ đội anh hùng tái sinh, một hỗ trợ đắc lực nhất, và sở hữu ma thuật độc nhất áp đảo. Dù hiện tại cô khó có thể sử dụng ma thuật độc nhất đó.
Bình thường, không đời nào thắng được cô.
‘Nhưng bây giờ thì có thể.’
Ex kiểm tra các vật phẩm trong túi. Cậu không ngờ mình lại phải dùng đến chúng sớm như vậy.
Khi đang trong trận chiến tâm lý với Circe, Giáo sư Amanda đã can thiệp.
“Ex, tôi cảnh cáo cậu. Dừng lại. Ai nhìn vào cũng thấy rõ là cậu đang hành động theo cảm xúc.”
Cô cố gắng hòa giải tranh chấp với tư cách là một giáo sư. Tuy nhiên, cả Circe và Ex đều đang bốc hỏa. Đó không phải là ngọn lửa có thể dễ dàng dập tắt bằng sự hòa giải của Giáo sư.
“Dù có chuyện gì xảy ra cũng không quan trọng. Tôi chỉ cần xác nhận kỹ năng của cậu.”
Circe thản nhiên phớt lờ sự hòa giải của Amanda.
Cô càng lấn tới, Ex càng không lùi bước.
Cuối cùng, Amanda phải rút kiếm.
“Các cô cậu đang phớt lờ tôi và lớp học của tôi với thái độ hiện tại sao? Ex, cậu có biết rằng nếu cậu không nhận được thái độ học tập tốt trong lớp này, một ủy ban kỷ luật sẽ được triệu tập không?”
Giọng nói của Amanda mang nặng cảm xúc.
Việc cô ấy tỏ ra cứng rắn như vậy cũng làm Ex lung lay.
Chuyện này chắc chắn có thể giải quyết sau. Cậu hiểu rõ điều đó. Thế rồi, ngay khi mọi chuyện sắp lắng xuống.
“Sẽ thật đáng tiếc nếu mọi chuyện kết thúc như thế này.”
Bỗng có một người bước ra khỏi nhóm học viên một cách tao nhã. Vẻ duyên dáng và uy quyền toát ra từ dáng đi của cô. Mái tóc vàng óng ả và đôi mắt vàng cao quý, sáng ngời.
Mọi người đều biết người này là ai.
Người ta nói địa vị không có ý nghĩa gì ở học viện. Nhưng không phải trước mặt người này. Đương nhiên, mọi người đều quỳ xuống.
Đó là điều hết sức tự nhiên. Bởi vì cô xứng đáng với điều đó.
“Công chúa Beatrice.”
Beatrice de Dritania. Công chúa duy nhất của đế quốc, và là pháp sư cấp 5 duy nhất trong số các học viên năm nhất.
‘Ngay lúc này, phản diện này lại xuất hiện ư.’
Cậu nhìn lên ngón trỏ bên phải của công chúa. Quả nhiên, có một chiếc nhẫn vàng ở đó đã xác nhận cô là phản diện.
Beatrice nói với mọi người bằng giọng kiêu kỳ, uy quyền.
“Xin hãy đứng lên. Ta không muốn được thừa nhận qua những cách thức như vậy.”
Nghe lời cô, mọi người đứng dậy. Ngay cả Circe cũng im lặng tuân theo.
Beatrice nhìn Circe và Ex với một nụ cười kỳ lạ.
“Có vẻ khó để làm nguội cảm xúc của hai người chỉ bằng một trận đấu tập, phải không? Không khí đã như thế này rồi. Hay là làm một trận quyết đấu đi?”
Ex biết lý do Beatrice đặc biệt đề nghị một cuộc quyết đấu. Đơn giản chỉ là để giải trí.
‘Mình bị vướng vào chuyện phiền phức rồi.’
Nhìn xung quanh, các học viên đã tụ tập thành vòng tròn và theo dõi tình hình. Bất chấp sự kiềm chế của Amanda, họ muốn chứng kiến cuộc chiến ngay lập tức.
Trong tình huống này, Circe, có vẻ thờ ơ, chỉ lườm Ex và lên tiếng.
“Tôi không quan tâm đó là quyết đấu hay đấu tập. Dù là bây giờ hay sau này, hay cậu chạy trốn cũng không sao. Tôi không chiến đấu để giành chiến thắng. Tôi chỉ không muốn lãng phí thêm thời gian nữa.”
Điều đó có nghĩa là cô không quan tâm. Nhưng từ thời điểm Beatrice can thiệp, lựa chọn để tránh cuộc chiến này đã bị đóng lại. Từ chối cuộc quyết đấu ở đây có thể dẫn đến một tình huống còn nguy hiểm hơn.
Bên cạnh đó, cậu không có ý định né tránh.
“…Cảm ơn ân điển của Người, Công chúa Beatrice.”
Nghe vậy, Beatrice nở một nụ cười kỳ lạ. Cô tuyên bố với Amanda bằng một giọng rõ ràng.
“Với quyền hạn của mình, ta công nhận cuộc quyết đấu của họ. Ta sẽ là người làm chứng. Cô có phản đối không?”
“…Không, thưa Điện hạ. Theo ý Người.”
Amanda không có ý định thách thức quyền hạn của công chúa.
Cô chỉ bực bội vì không thể ngăn chặn tình huống này từ trước.
“Được rồi. Ngươi, thường dân? Ngươi có định gọi người đại diện không?”
“Không, tôi sẽ tự chiến đấu.”
“Vậy ngươi sẽ cần chữa lành vết thương của mình. Một cuộc quyết đấu nên được chiến đấu với sự chuẩn bị đầy đủ.”
Một thứ gì đó bay về phía Ex. Khi cậu bắt được nó, cậu thấy đó là một bình thuốc.
Một bình thuốc cao cấp, đại loại vậy. Một bình thuốc cao cấp trị giá khoảng sáu tháng lương của một thường dân trung bình.
‘Cho đi một thứ như thế này dễ dàng như vậy…’
“Uống nó trước mặt ta.”
“…Vâng, thưa Điện hạ.”
Không có chỗ cho sự do dự. Cậu nhanh chóng mở nó ra và uống. Một cảm giác sảng khoái trôi qua cổ họng, và vết thương trên lưng cậu ngứa ran. Cậu cảm thấy vết thương đang lành lại nhanh chóng.
“Bây giờ hai ngươi có thể quyết đấu. Phương thức là một cuộc quyết đấu không giới hạn, bên nào phá vỡ ý chí chiến đấu của đối thủ sẽ thắng. Tuy nhiên, cấm lấy mạng đối phương.”
Vì đây không phải là một cuộc quyết đấu chính thức nên lời của người làm chứng về cơ bản là luật lệ. Đó là một điều kiện hợp lý để chấp nhận.
“Ta xin tuyên bố rằng cuộc quyết đấu này sẽ công bằng và thiêng liêng dưới ánh sáng của nữ thần Deus Luce, và ta xin lấy danh dự của mình ra thề.”
Cuộc đấu này chẳng công bằng cũng chẳng thiêng liêng, nhưng dù sao thì cuộc quyết đấu đã được thiết lập. Không còn đường lui nữa.
Beatrice mỉm cười và tuyên bố.
“Bắt đầu quyết đấu.”
Lời vừa dứt, một mũi tên xanh bắn ra ngay lập tức.
Cậu đã lường trước được. Nó giống như một lời chào nhẹ nhàng vậy. Cậu vung kiếm và làm chệch hướng mũi tên.
Circe nhìn cậu với vẻ thất vọng và nói.
“Tôi không thể hiểu tại sao một pháp sư lại vung kiếm.”
“Mang cái gì thì có gì quan trọng chứ?”
“Đó là bằng chứng cho thấy cậu không nghiêm túc với ma thuật.”
Tiếp theo là ba mũi băng tiễn. Cậu làm chệch hướng những tinh thể lạnh lẽo bay trong không khí. Làm chệch hướng hai mũi và chặn một mũi bằng khiên.
Cho đến nay, đây chỉ là giai đoạn để dò la cấp độ của nhau.
“Vậy tại sao cô lại trút giận lên tôi?”
“Bởi vì cậu đang khoe khoang về kiến thức hời hợt như thể nó là của cậu. Tôi chỉ muốn xem cậu có kỹ năng đến đâu.”
Lần này, năm mũi băng tiễn ập tới. Chúng dường như mang theo cảm xúc, di chuyển nhanh hơn. Thấy không thể chặn hết, nên cậu đành né sang.
Cậu nhảy sang một bên, làm chệch hướng và chặn các mũi tên. Cậu gần như không thể chống đỡ được đòn tấn công.
Xem ra như cô đang nghiêm túc về cuộc chiến.
Ex cũng vậy.
“Cô nghĩ đó là lý do để làm một đứa trẻ chảy máu à?”
“…”
“Chắc hẳn tự hào lắm. Chỉ cần đục lỗ trên mặt những người cô không thích để khoe khoang kỹ năng của mình.”
“…Câm miệng!”
Circe, người không nói nên lời, hét lên và chuẩn bị ma thuật. Một lần nữa, cô định tạo ra băng tiễn. Cậu biết quá rõ cô đang lên kế hoạch gì.
Nhưng thời gian niệm phép của Ex nhanh hơn cô.
Một ma thuật cấp 1, Hoả Diễm, một ma thuật có khả năng phun lửa.
Khi Ex vung tay vẽ một đường, thứ gì đó bèn bay về phía Circe. Vạch kẻ màu xanh lam vẽ trên mặt đất nhanh chóng chuyển sang màu đỏ.
‘Trò con nít…’
Circe nhẹ nhàng lùi lại. Cô ngay lập tức nhìn thấu ý định của cậu.
Đồng thời, ngọn lửa bùng lên từ vạch kẻ trên mặt đất. Ngọn lửa làm bằng ma lực chỉ đơn thuần làm cháy không khí.
Và ngay lúc đó, thứ gì đó bắn ra từ ngọn lửa. Những mũi tên xanh được bắn về phía Circe.
“Quá rõ ràng.”
Các mũi tên bị chặn bởi khiên của Circe.
Che khuất tầm nhìn và bắn ma thuật là một chiến thuật phổ biến. Chiếc khiên đã được triển khai từ thời điểm Hỏa Diễm được sử dụng.
Khi ma lực duy trì Hỏa Diễm tan biến, ngọn lửa cũng biến mất theo.
“Nếu cô khoe khoang mình biết mọi thứ đến thế, vậy còn đến học viện làm gì? Để khoe khoang à?”
Ex, đứng đối diện, im lặng lườm Circe và nói.
Circe chuẩn bị ma thuật trong khi đáp lại bằng cảm xúc.
“Để có được kiến thức, nơi chốn không quan trọng. Những kẻ không biết gì như cậu sẽ không hiểu đâu…!”
Mười mũi băng tiễn, giống như khi cô tấn công Lola.
Ex cũng giơ kiếm lên để chuẩn bị cho đòn tấn công.
Trước khi băng tiễn được bắn đi, tay Ex vẽ thêm một đường khác. Lần này, cậu vẽ một đường ngang như thể che chắn cho mình.
Ngay trước khi băng tiễn tiếp cận, ngọn lửa bốc lên như một bức tường. Sức nóng dữ dội chạm vào băng, nhưng cũng chỉ có vậy. Một ngọn lửa cấp 1 đơn thuần không thể làm tan chảy băng cấp 2.
Pabababak—!!
Mười mũi băng tiễn duy trì hình dạng và bắn xuyên qua bức tường lửa.
Do đây là chiêu phạm vi rộng, nên cậu né hay chặn gì cũng như nhau.
‘Dù cậu ta né hay chặn cũng không sao.’
Cô đánh giá chính xác cấp độ của Ex. Ma thuật của cậu chỉ ở mức cấp 1. Kiếm thuật của cậu không có gì đặc biệt, và khả năng thể chất của cậu ở mức trung bình.
Mọi chuyện đang trở nên nhàm chán. Cô chắc chắn rồi. Cậu ta không có ý định theo đuổi ma thuật. Cậu ta không đáng để đối phó. Hơn nữa, lời nói của cậu ta còn có phần khó chịu.
‘Kết thúc nhanh thôi. Chẳng còn ý nghĩa gì nữa.’
Circe sử dụng ma thuật cô chuẩn bị để kết thúc nó. Khi cô niệm chú, các mũi băng tiễn trên mặt đất phản ứng.
Ssss—
Hàng chục mũi băng tiễn tự di chuyển, trải rộng ra. Chúng tạo thành một hình dạng giống như một vòng tròn khổng lồ.
Thấy vậy, các học viên khác kêu lên.
“Kia hình như là một đại ma pháp trận?”
“Cô ấy đã sử dụng đại ma pháp trận ở tuổi đó sao?”
“Cậu ta sẽ chết nếu không cẩn thận…”
Beatrice cũng có phần ngạc nhiên trước tình huống bất ngờ.
Cô là pháp sư cấp 5 cao nhất trong số họ, nhưng cô chưa bao giờ thấy kỹ thuật nào như vậy để triển khai một đại ma pháp trận.
‘Cô ta đã lên kế hoạch cho đại ma pháp trận ngay từ đầu sao?’
Khi kiểm tra các mũi băng tiễn, bên trong không có gì ngoài ma lực. Sau khi bắn, cô sử dụng ma lực chứa đầy để sử dụng ma thuật bổ sung.
Tuy đây là một phương pháp được sử dụng bởi các pháp sư khá lành nghề, song việc chuẩn bị một đại ma pháp trận mạnh mẽ thế này lại hoàn toàn vượt xa họ.
Không được có bất kỳ sai sót nào trong tính toán.
Trong khi đó, việc chuẩn bị cho đại ma pháp trận đã hoàn tất. Đó là trước khi ngọn lửa của ma thuật Hỏa Diễm tắt. Tính toán của Circe quả là nhanh chóng và chính xác.
“Này, tên đó đang ăn gì thế…?”
“Cậu ta được làm thế sao?”
“Đó là một trận đấu không giới hạn, nên là…”
Khi cô chuẩn bị triển khai đại ma pháp trận, cuộc trò chuyện của các học viên khi thấy Ex đã lọt vào tai Circe.
‘Giờ mới thấy, cậu ta yên tĩnh hơn dự kiến…’
Cô cho rằng cậu đã ngu ngốc triển khai một bức tường lửa để chặn băng tiễn và bị trúng đòn.
Nhưng dù thế nào đi nữa, việc không có phản ứng cho đến bây giờ cũng có chút đáng ngờ.
‘…Chà, không quan trọng.’
Cô chuẩn bị đại ma pháp trận để kết thúc cho chắc. Cậu chỉ là một pháp sư cấp 1 vừa mới thức tỉnh ma lực. Dù cậu có chuẩn bị gì, cũng không thành vấn đề.
Và cô kích hoạt đại ma pháp trận.
Hàng chục mũi băng tiễn vẽ những đường màu xanh lam hình học theo mọi hướng. Trong chưa đầy một hơi thở, các đường màu xanh lam tạo thành một ma pháp trận duy nhất trong vòng tròn lớn.
Khi Circe bắt đầu đại ma pháp trận.
“…Hả?”
Đại ma pháp trận không kích hoạt.
Và khi cô nhận ra điều đó.
Vút—!!
Khi bức tường lửa tan đi, thứ gì đó bay nhanh tới.
‘Lại trò cũ rích…’
Circe cảm nhận được mối đe dọa và lập tức tạo khiên. Cô luôn giữ khiên sẵn sàng, nên trước khi ma thuật chạm tới cô, rào chắn màu xanh lam đã bảo vệ cô. Trong khi đó, Circe đã xác định rõ mối đe dọa.
‘...Hoả cầu?’
Ba hoả cầu. Ma thuật cấp 3 và là một ma thuật tấn công tiêu biểu của hệ nguyên tố. Khi thấy nó, Circe đi đến một kết luận.
‘Hoang đường.’
Đầu tiên, lượng ma lực là hoàn toàn không đủ. Cô nghe nói Ex chỉ vừa mới thức tỉnh ma lực. Nếu là vậy, thì mười mũi ma tiễn là giới hạn của cậu ta.
Hơn nữa, không có ma cụ nào để hỗ trợ ma thuật. Trường hợp duy nhất mà một pháp sư cấp thấp sử dụng ma thuật cấp cao chỉ có một.
‘Cậu ta đã chuẩn bị chịu phản chấn sao?’
Khi cô đi đến kết luận, ba quả cầu phát nổ vào khiên của Circe.
Bùm—!!!
“Ực…”
Do ma thuật được sử dụng vội vàng nên chiếc khiên vỡ tan ở quả cầu lửa thứ ba.
Lực nổ đã bị chặn lại, nhưng sức nóng dữ dội và ngọn lửa đỏ làm mờ tầm nhìn của cô. Một pháp sư bình thường sẽ hoảng loạn vào lúc này, lùi lại trước mối đe dọa của lửa và nhiệt.
Nhưng Circe không phải là một pháp sư bình thường.
‘Ở đâu?’
Tâm trí của Circe vẫn tập trung.
Cô xuyên qua ngọn lửa và sức nóng đang che khuất tầm nhìn của mình. Cô lan tỏa cảm ứng ma thuật của mình ra mọi hướng, kiểm tra các điều bất thường.
Ma thuật phản công đã được chuẩn bị. Tia sét xanh kêu lách tách trong tay Circe. Trong khi đó, cô nâng cao đánh giá về khả năng của Ex.
‘Cậu ta đã chuẩn bị chịu phản chấn. Và cả ba lần liền. Hẳn không phải là một gã bình thường.’
Đây là một kiểu phương pháp chiến đấu cô đã thấy vài lần trong kiếp trước. Một phương pháp chiến đấu coi thường mạng sống và đảm bảo nhất kích tất sát.
Những người có phương pháp chiến đấu như vậy là nguy hiểm nhất trong các chiến trường hỗn loạn của ma giới.
Chỉ có một cách để đối phó với những cá nhân như vậy.
‘Lẽ ra mình nên áp đảo cậu ta ngay từ đầu.’
Không giống như tính cách của mình, cô đã đánh giá thấp cậu. Một sự hối tiếc ngắn ngủi lướt qua tâm trí Circe. Tách biệt với điều đó, sự thất vọng dâng lên.
‘Cậu ta tức giận đến mức liều mạng trong một trận chiến như vậy sao? Đúng mình đã hơi quá đáng, nhưng…!’
Cô tập trung vào khu vực bên ngoài bức tường lửa. Đó là nơi duy nhất cô chưa xác nhận do tầm nhìn bị che khuất.
Ở đó, cô tìm thấy nguyên nhân thất bại của đại ma pháp trận.
‘Các mũi băng tiễn bị vỡ?’
Các mũi băng tiễn, nơi chứa ma lực, đã bị vỡ.
Chúng bị vỡ một cách chính xác đủ để ngăn chặn việc chuẩn bị đại ma pháp trận.
‘Nhưng chắc chắn đã có phản ứng ma thuật…!’
Khi cô di chuyển các mũi băng tiễn để chuẩn bị đại ma pháp trận, nếu chúng đã bị vỡ, Circe sẽ nhận ra. Cô chắc chắn sẽ cảm nhận được sự thất bại của việc kích hoạt ma thuật.
Chỉ có một khả năng mà cô không thể nhận ra.
‘Cậu ta đã phá vỡ chúng sau khi ma thuật kích hoạt sao…?’
Đó là một giả định vô lý. Chuyện này là không thể trừ khi cậu biết trước quá trình kích hoạt và chuẩn bị của đại ma pháp trận.
Hơn nữa, đối thủ là một người bình thường vừa mới thức tỉnh ma thuật hôm nay.
‘Khoan, tên đó đâu rồi…?’
Do cú sốc ngắn ngủi, cô mới chợt nhận ra muộn màng. Không có gì bị bắt trong cảm ứng ma thuật mà cô đã triển khai trước đó.
Ngay cả sau khi ngọn lửa che khuất tầm nhìn của cô tan đi, cũng không có gì trong tầm mắt. Chỉ còn lại những mảnh vỡ của băng tiễn.
‘Nếu không ở phía trước, thì là phía sau…!’
Ngay khi cô chuẩn bị tung ra tia sét về phía sau.
“Trận thua này không phải là một trận thua bình thường.”
Một tia sáng bạc sắc bén nhắm chính xác vào mặt cô. Nhanh hơn cả ma thuật sét có thể bung ra.
Nếu cứ tiếp tục thế này, thất bại là điều chắc chắn.
Nhưng Circe không quan tâm.
‘Vẫn còn một kế cuối cùng.’
Cô đã sử dụng một ma thuật ngay sau khi cuộc quyết đấu bắt đầu. Kế cuối cùng của Circe là ‘Ma Thuật Phản Đòn Vật Lý’. Một ma thuật luôn được sử dụng khi đối mặt với chiến binh.
‘Mình không ngờ lại bị trúng một đòn quyết định.’
Vì đối thủ cầm kiếm, nên cô đương nhiên đã sử dụng nó.
Tuy cô hối tiếc khi sử dụng Tàng Thư Avon cho ma thuật cấp 5, nhưng hóa ra đó lại là quyết định đúng đắn.
Bây giờ, chỉ còn một việc.
Khoảnh khắc thanh kiếm bị Ma Thuật Phản Đòn Vật Lý đẩy lùi, cô sẽ dùng lôi ma thuật để nướng chín đối thủ.
Và thế là cuộc chiến phiền phức này sẽ kết thúc.
Ngay khi cô nghĩ vậy.
Bốp—!
‘Hả?’
Khoảnh khắc thanh kiếm chạm vào Ma Thuật Phản Đòn Vật Lý, ma thuật đã vỡ tan. Nó chỉ đơn giản là vỡ tan mà không có lý do gì.
‘Tại sao…?’
Cô không thể tìm ra câu trả lời. Chỉ có một điều cô biết.
Xoẹt—
Lưỡi kiếm của Ex đã kề sát má Circe.
Kết quả của cuộc quyết đấu đã được quyết định.
“Cô không nghĩ rằng thật quá đáng khi sử dụng hết vật phẩm quý giá chỉ trong một ngày sao?”
Trước mặt cô chỉ còn Ex, đang nở một nụ cười méo mó.
“…”
“…”
“…”
Trong sự im lặng chứa đầy sự kinh ngạc không nói nên lời.
“…Người chiến thắng cuộc quyết đấu là Ex.”
Beatrice tuyên bố một kết quả hoang đường của cuộc quyết đấu.
