Ở đâu đó tại Thủ đô Valon, trong một ngôi nhà hoang vắng.
“Ááá-!!”
Elia tỉnh dậy cùng một tiếng hét.
Giấc mơ nơi người bạn duy nhất của cô, Lola, và tất cả mọi người đều chỉ trích cô. Chúng quả là một cơn ác mộng khó có thể chịu đựng với một trái tim yếu đuối.
“…Không phải mơ.”
Sau khi tỉnh dậy và nhận ra đó là hiện thực chứ không phải ác mộng, cô ôm lấy hai cánh tay và run rẩy trong cảm giác cô đơn lạnh lẽo.
Mặc dù cô có một cơ thể không cảm thấy lạnh hay nóng, nhưng cái lạnh như muốn đóng băng toàn thân ấy khiến cô nghẹt thở.
Cô đã phạm phải một điều không thể cứu vãn.
Cảm giác đâm vào tim Ex vẫn còn trên tay cô.
Cảm giác buồn nôn trào lên ngay khi cô nhận ra sự thật đó.
“Ọe, ọe…”
Cô quay đầu sang một bên và nôn thốc nôn tháo trong một lúc lâu.
Kỳ lạ thay, thứ cô nôn ra không phải là nỗi ghê tởm bản thân mà là một dòng máu đỏ sẫm. Thứ đó chính là máu chết đã ứ đọng và còn bốc mùi hôi thối.
“Thứ này…”
Đôi mắt Elia dao động.
Cô không thể hiểu ngay vì sao thứ này lại trào ra từ cơ thể mình.
Cơ thể của một võ sĩ 6 sao được Nữ thần ban phước không dễ dàng bị bệnh tật hay chất độc đánh bại.
“Tuổi thọ của ngươi không còn nhiều. Còn khoảng nửa tháng.”
Thế rồi, bỗng đã có ai giải thích cho cô.
Quay đầu về phía giọng nói, Elia cứng người khi trông thấy danh tính của người đó.
Một người không thể có ở đó đang thản nhiên ngồi đọc sách.
“Anh Ex?”
Một người đàn ông cùng mái tóc đen và chiếc áo khoác tối màu. Đó là Ex cùng đôi mắt trũng sâu, bẩn thỉu.
“Anh còn sống sao?! Bằng cách nào…!”
“Ta không phải Ex.”
Elia bèn vội vàng định đứng dậy, song đã dừng lại khi nghe những lời đó.
Trực giác của cô khẳng định rằng người đàn ông trước mặt cô không phải là Ex.
Elia trừng mắt nhìn hắn và cảnh giác cao độ.
“Ngươi, ngươi là ai? Sao ngươi lại trông giống hệt anh Ex…”
“Giống hệt nhỉ. Chẳng phải rất thú vị sao?”
Trước lời của người đàn ông trông giống hệt Ex đang đọc sách, Elia lập tức tìm kiếm thanh kiếm của mình.
Bất kể hắn là có là ai, ưu tiên hàng đầu của cô cũng là khống chế hắn.
May mắn thay, có một thanh kiếm trong tầm tay cô.
Chỉ là khi cô vội vàng rút thanh kiếm đó ra và định nhắm vào kẻ khả nghi, cô đã nhìn thấy hình dạng của thanh kiếm.
“Ngươi định dùng thanh kiếm đó để đâm ta lần nữa sao?”
Thanh kiếm mà người đàn ông nói đến chính là Thanh Gươm Diệt Hồn.
Trong giây phút ấy, hình ảnh cô đâm Ex hiện lên trong tâm trí cô, và một áp lực không thể chịu đựng được đè nặng lên toàn thân cô.
Từng cử chỉ, từ cử động tứ chi đến từng hơi thở, đều bị hạn chế.
Đây là lần đầu tiên cô cảm thấy cảm giác tội lỗi này.
“Ư, a…”
“Chắc hẳn lần đầu khó lắm. Cơ mà, lần thứ hai sẽ dễ dàng hơn đấy. Và nếu ngươi tiếp tục làm vậy, nó sẽ trở nên bình thường. Ngươi có biết tại sao không?”
Người đàn ông khả nghi đóng cuốn sách lại và lần đầu tiên nhìn thẳng vào đôi mắt run rẩy của Elia.
“Con người là sinh vật tự lừa dối bản thân. Chúng biết điều đó sai trái, chỉ là chúng luôn tin rằng mình đúng. Mọi người đều như vậy. Chẳng có ngoại lệ, từ đứa trẻ mới sinh đến người già sắp chết. Chỉ có một lý do cho điều đó.”
Người đàn ông khả nghi bước như không bước về phía Elia.
Elia cảm thấy một nỗi sợ hãi không thể diễn tả từ người đàn ông, thế nhưng cô không thể di chuyển.
Chẳng mấy chốc, người đàn ông đã đến trước mặt Elia. Hắn nắm lấy lưỡi kiếm Thanh Gươm Diệt Hồn và kéo nó về phía ngực mình. Đây cũng chính là vị trí trái tim của Ex mà Elia đã đâm.
“Bởi vì nếu không làm vậy, chúng không thể sống.”
Cùng lúc ấy, Thanh Gươm Diệt Hồn đâm vào tim người đàn ông.
Elia vẫn đứng yên.
Chính người đàn ông đã kéo thanh kiếm.
“Ngươi lại giết thêm một người nữa rồi. Cảm giác thế nào? Có tốt hơn lần đầu tiên không?”
Cô đã làm điều đó một lần nữa.
Cô đã làm hại người khác bất kể mình có muốn hay không.
Biết được sự thật ấy, Elia buông thanh kiếm ra.
“K-Không, ta không có ý…”
“Ngươi đang nói gì vậy? Ngươi đã định giết ta ngay từ đầu mà? Ngay từ lúc bước vào cổng học viện, cho đến giây phút cuối cùng trong di tích, có lúc nào ngươi không định làm vậy không?”
“T-Ta đã bị lừa…”
“Phải, ngươi đã bị lừa. Bởi Nữ thần, bởi Ex, bởi tất cả mọi người xung quanh ngươi, và.”
Người đàn ông rút thanh kiếm cắm vào ngực mình ra và khẽ nói.
“Bởi chính bản thân ngươi.”
Hắn ném Thanh Gươm Diệt Hồn xuống trước mặt Elia.
Elia mất hết sức lực và gục xuống. Cô trông giống như một tội nhân đang cúi đầu để chuộc lỗi.
Người đàn ông nhìn xuống cô một cách thờ ơ, tự giới thiệu bản thân trong khi vuốt ve vết thương thủng.
“Ta là Berith. Ta là con quỷ mà ngươi rất muốn giết. Ta cũng là con quỷ mà Ex đã mạo danh để lừa dối ngươi.”
“T-Tại sao? V-Vậy anh Ex đã chết sao? Sao một con quỷ lại có hình dạng giống hệt anh Ex… Chẳng lẽ…”
“Ta đã nói chuyện đó không quan trọng rồi.”
Nơi vết thương mà Berith vuốt ve phun ra khói đen và lành lại. Chúng như như chưa từng có vết thương nào ngay từ đầu vậy.
Đôi mắt hắn sáng lên một cách tà ác.
“Bởi vì Ex lại lừa dối ngươi một lần nữa.”
“…Hả?”
Lời nói dối của Berith đâm vào Elia một cách thờ ơ.
Elia không thể hiểu ngay lời của Berith.
Cứ như thích thú với chuyện này, Berith tiếp tục nói dối.
“Ex chưa chết. Hắn chỉ giả chết thôi. Hắn là một kẻ dối trá khủng khiếp đến mức ngay cả ta cũng phải kinh ngạc. Hắn là một con quái vật của dối trá, lừa dối cả Nữ thần, cả quỷ và mọi người xung quanh.”
“Đ-Đừng nói dối! Sao anh Ex có thể làm được chuyện đó một mình chứ! Ta có ngốc đến mấy đi nữa, ta cũng không thể không biết chuyện này…!”
“Ai nói một mình hắn lừa dối ngươi?”
Berith cúi xuống ngang tầm mắt với Elia.
“Nữ thần cũng lừa dối ngươi, quỷ cũng đã lừa dối ngươi. Ex đã lừa dối ngươi ngay từ đầu, và mọi người xung quanh cũng đều lừa dối ngươi. Kể cả cô bạn con người Lola của ngươi nữa.”
“C-Cô Lola không làm chuyện đó! Sao cô ấy phải lừa dối tôi chứ…!”
“Bởi vì nó thú vị.”
Berith chế nhạo cô, người chỉ biết bị lừa.
Elia cảm thấy sự chế nhạo đó giống như người khác đang chế nhạo mình.
“Cảnh tượng một thiên tài giỏi hơn mình gục ngã chưa bao giờ là hết thú vị. Trùng hợp thay, ngươi là một thiên tài về võ thuật nhưng lại là một kẻ ngốc về trí tuệ. Mọi người đều mong đợi ngươi gục ngã, thích thú với chuyện ngươi gục ngã và chờ đợi ngày ngươi tan vỡ.”
Elia nhớ lại các học viên đã chế nhạo hoặc chửi bới cô ở học viện. Cô không ngốc đến mức không biết đó là ghen tị và đố kỵ.
“Nếu không, hà cớ gì Nữ thần phải ban cho ngươi ân huệ và lấy đi tuổi thọ của ngươi?”
“Lấy đi… tuổi thọ của ta…?”
“Nếu thứ dùng một lần đã hết giá trị, vậy chỉ còn một kết cục đang chờ đợi nó.”
Berith giơ cuốn sách hắn đang đọc lên.
Cuốn sách ngay lập tức bốc cháy bằng ngọn lửa đen và biến thành tro bụi.
“Tiêu hủy.”
“…Vậy tức là gì?”
“Nữ thần đã cố tình tạo ra ngươi như vậy khi ban cho ngươi sức mạnh. Tự mở khả năng của Nữ thần ra và kiểm tra tài năng của ngươi đi.”
Elia mở màn hình tài năng theo lời hắn.
Một tài năng chưa từng thấy được ẩn ở dòng cuối cùng.
『Tài năng sở hữu
Đốt Cháy Sinh Mệnh (S): Tuổi thọ giảm mạnh, khả năng tăng trưởng được tối đa hóa [Gỡ bỏ ngụy trang]』
Elia nhận ra tài năng đó có nghĩa là gì.
Bất kể có ngốc đến mấy, cô cũng không thể không biết.
“...Dối trá.”
Khi kiểm tra cơ thể mình, cô đã hiểu được chính xác.
“Dối trá…”
Cơ thể cô đang dần chết đi mà cô không hề hay biết.
Tương lai vinh quang mà Elysia đã hứa vốn dĩ chưa từng tồn tại.
Số phận của cô là bị dùng khi cần thiết và vứt bỏ như rác rưởi khi hết giá trị.
Xét đến chuyện Gremory đã cố gắng chiếm đoạt cơ thể cô, chuyện này hẳn không sai.
Cả quá khứ của cô cũng chỉ là giả tạo.
Cuộc sống của cô đã đầy rẫy những lời dối trá trước khi cô kịp nhận ra.
“Tại sao…”
“Giờ thất vọng còn quá sớm đấy. Ngươi vẫn được kết nối với Nữ thần. Nếu Nữ thần muốn, ngươi có thể phải làm điều gì đó mà ngươi không muốn một lần nữa. Phải, không khéo ngươi phải giết Lola bằng chính tay mình…”
“Không được!!”
「Vậy ta sẽ ban cho ngươi một lựa chọn.」
Giây phút ấy, đôi mắt của Berith thay đổi.
Một bên là màu đen trống rỗng, một bên là màu trắng hư vô.
‘Chân Ngụy Ma Nhãn’ can thiệp để thao túng sự thật và dối trá.
Thứ ma nhãn ấy đang hướng về Elia.
「Đây là một khế ước. Ta sẽ hoàn toàn cắt đứt kết nối của ngươi với Nữ thần. Đổi lại, hãy chọn thứ ngươi sẽ hy sinh.」
Đôi mắt ấy rực cháy dữ dội đến mức có thể cảm nhận được sự bất công và tà ác sâu sắc và đen tối trong đó.
「Thứ ngươi hy sinh sẽ là sự thật? Hay dối trá?」
Elia vô thức nhận ra rằng đây chính là nguyên nhân mà Gremory không thể ‘nói dối’.
Nếu cô hy sinh một trong hai, cô chắc chắn sẽ không bao giờ có thể làm thứ đó được nữa.
“Ta…”
Nếu cô hy sinh sự thật, cô sẽ không thể nói thật. Nếu cô hy sinh dối trá, cô sẽ không thể nói dối.
“Có một chuyện ta nhất định phải biết.”
Đây chắc chắn là một khế ước của quỷ mà cô không bao giờ nên thực hiện.
“Và có một chuyện ta nhất định phải làm.”
Ấy thế nhưng, Elia đã ký vào khế ước.
Elia nhận lấy Thanh Gươm Diệt Hồn và rời đi sau khi khế ước kết thúc.
Cô rời đi để xác nhận chuyện cô phải xác nhận và làm chuyện cô phải làm.
Mọi thứ đều diễn ra theo đúng kế hoạch của Berith, ngoại trừ cái giá mà Elia đã chọn phải trả.
‘Vạn sự sắp xếp đều đã hoàn tất.’
Mọi hướng đi sẽ được quyết định bởi quyết định cuối cùng của Elia.
Đón xem kết quả sẽ ra sao cũng là một niềm vui nho nhỏ của hắn.
‘Gremory chắc cũng đã đến Thánh Quốc rồi.’
Berith đã để Gremory đi một cách dễ dàng. Dù sao thì Gremory cũng vô dụng ở đế chế.
Ngay cả khi ả quay lại Thánh Quốc và kể mọi chuyện về hắn, ả cũng sẽ chẳng thể chuẩn bị cho bất cứ chuyện gì nữa.
Đến lúc đó, mọi thứ đã quá muộn rồi.
‘Đã đến lúc phải di chuyển.’
Nơi Berith hướng đến là Học viện Elyon.
‘Thành phố của con người vẫn nhàm chán như mọi khi.’
Bầu không khí trong thành phố tồi tệ hơn hắn tưởng. Đây hẳn là do tin đồn về sự xuất hiện của quỷ.
Lính canh trừng mắt, kiểm tra các công dân qua lại hoặc các cá nhân có ngoại hình khả nghi. Họ thỉnh thoảng còn tiến hành kiểm tra bất ngờ các ngôi nhà hoặc cửa hàng đáng ngờ.
Ấy thế nhưng, chẳng một ai ngó nhìn Berith. Berith không thu hút sự chú ý của bất kỳ ai, cứ như rằng hắn chẳng hề tồn tại.
Khả năng ẩn mình của Berith là thứ mà không ai có thể phát hiện ra trừ khi họ ở cấp độ siêu việt.
‘Chuẩn bị đã hoàn tất.’
Berith tháo hai chiếc nhẫn mà hắn đã đeo suốt thời gian qua ra. Một chiếc là Nhẫn Bẫy Linh Hồn mà Ex có được trong kịch bản Dinh Thự Quỷ, và chiếc còn lại là Nhẫn Bẫy Linh Hồn nhận được từ Andras.
‘Chuyện Andras đưa thứ này đã trở nên hữu ích.’
Chuyện hắn đang làm bây giờ là hấp thụ thánh lực bằng chức năng của Nhẫn Bẫy Linh Hồn.
Chiếc nhẫn trên ngón trỏ trái trống rỗng của hắn nhanh chóng tràn ngập thánh lực.
Khi một lượng lớn thánh lực tràn ngập chiếc nhẫn, thứ được chứa bên trong nó từ từ hồi phục.
Đó là linh hồn của Ex, thứ suýt bị tan vỡ do Thanh Gươm Diệt Hồn.
‘Hắn sẽ sớm tỉnh lại thôi. Thiệt hại không quá nghiêm trọng.’
Berith đeo chiếc nhẫn đã cạn kiệt thánh lực vào tay phải và lấy Thanh Gươm Diệt Hồn thứ hai ra khỏi ngực.
Berith mở hệ thống cho để làm chuyện tiếp theo.
『Bạn là người dùng chưa đăng ký.
Khuyến nghị chuyển quyền sở hữu cho người dùng ban đầu.』
Hệ thống từ chối thao tác của Berith bằng cách phát ra tia lửa. Chỉ là không may, vậy cũng chỉ là kháng cự vô nghĩa.
『Quyền quản trị viên đã được phê duyệt.
Cấp độ hệ thống hiện tại là 0, cấp độ [Quản trị viên].』
Quyền kiểm soát ngay lập tức được chuyển sang Berith.
Trong quá trình này, hơn một nửa quỷ lực của hắn đã bị tiêu hao cùng một lúc. Tính cả sức mạnh hắn đã tiêu hao khi can thiệp vào hệ thống của Gremory và Elia, giờ hắn không còn chút sức mạnh nào.
Xem ra hắn phải mất khá nhiều thời gian để phục hồi trở lại.
Chỉ là chẳng sao cả.
‘Giờ ta có thể sử dụng các quyền năng bị phân mảnh.’
Berith sử dụng các chức năng của hệ thống. Thứ hắn định sử dụng hiện giờ là chức năng chỉnh sửa thiết lập.
Có điều, nó khác với các chức năng mà Ex đã sử dụng cho đến nay.
‘Có thể thay đổi chính các quy tắc của thế giới ư? Bọn quỷ kia biết chuyện này, chúng sẽ tôn thờ Ex như một vị thần cho xem.’
Biết được lý do tại sao chúng cố gắng hồi sinh tà thần, Berith bèn nở một nụ cười chế giễu.
Nếu xét đến danh tính thực sự của Ex, cũng chẳng ngoa khi gọi cậu là một vị thần sa ngã.
‘Cảnh đó cũng sẽ thú vị, nhưng…’
Chỉ là, vậy quá dễ dàng.
Berith biết rõ rằng nếu cuộc sống dễ dàng, nó sẽ nhanh chóng trở nên nhàm chán, vì vậy hắn nhanh chóng từ bỏ phương pháp đó.
Thứ hắn muốn thấy không phải là cảnh mọi thứ được giải quyết một cách dễ dàng.
Một thực thể chẳng khác nào thần thánh vùng vẫy và đấu tranh để sống sót giữa vô vàn thứ phi lý. Phải trải qua cơn tuyệt vọng và tan nát cõi lòng, đó mới là thứ mà Berith muốn thấy.
‘Bởi vì nó thú vị.’
Berith đến cổng trước của học viện.
“Trong tình huống mà mọi người trên thế giới đều trở thành kẻ thù của ngươi.”
Ngay tại nơi đây, nơi mọi sự kiện và số phận đan xen chặt chẽ lẫn nhau.
“Nếu diệt vong xảy ra, ngươi có thể sống sót không?”
Hắn sử dụng các quyền năng bị phân mảnh mà Ex không hề hay biết.
Một lần nữa, hắn búng tay.
———
Có người đang đến nơi này, một nơi như bị thứ gì đó bóp méo.
“Hô, lại là cậu à.”
Giáo sư Lung, một ông già giống như ông bụt, chắp tay sau lưng.
Lung tặc lưỡi tiếc nuối khi nhìn xuống người đang nằm trên mặt đất.
“Này nhóc, số phận của cậu quả là không bao giờ ngừng hành hạ cậu mà.”
Người đang nằm không ai khác ngoài là Ex, mái tóc đen của cậu giờ đã chuyển sang màu trắng.
Cũng chẳng có hai chiếc nhẫn trên tay Ex. Chiếc nhẫn lẽ ra phải ở trên tay phải của cậu đã biến mất. Thanh Gươm Diệt Hồn mà cậu đang cầm cũng không thấy đâu.
Lung cõng cơ thể Ex lên lưng và hướng về học viện.
Ông chỉ biết tặc lưỡi và than thở.
“Cơn bão đang đến gần. Xem ra cậu sẽ còn phải chịu đựng rồi.”
Trước cơn giông bão, luôn luôn là bình yên.
