“Ba ngày sau tại sân huấn luyện trong nhà. Đừng hòng nghĩ đến chuyện bỏ chạy."
Sau khi lời tuyên bố đấu tay đôi kết thúc, Griffork rời đi.
Chỉ còn Ex và Beatrice ở lại trên sân thượng.
Ex kiên nhẫn chờ đợi cùng một nụ cười lịch sự. Còn Beatrice thì đứng đó với vẻ mặt ảm đạm.
'Hỏng bét rồi.'
Beatrice không thể thấy bất kỳ cách nào để giải quyết tình huống này. Nếu có một cách, chỉ có thể là ám sát Griffork.
‘Cũng không thể nốt.’
Trận quyết đấu được tổ chức dưới sự chứng giám của chính Công chúa Beatrice.
Bất kỳ vụ ám sát hay tấn công nào trước cuộc quyết đấu sẽ bị coi là do đối thủ dàn dựng. Nói cách khác, nếu có bất cứ điều gì xảy ra với Griffork, Ex cũng sẽ chết.
Kết luận đã rõ ràng.
'Mình có nên từ bỏ không?'
Giờ đây, tốt nhất là nên từ bỏ Ex và tìm một con bài mới. Cô nên loại bỏ một con bài thối nát càng sớm càng tốt.
"Công chúa Beatrice."
Trong khi cô đang nghĩ vậy, Ex gọi Beatrice.
"...Chuyện gì?"
"Người không cần phải lo lắng. Tôi không đánh những trận mà tôi không thể thắng."
“Vậy ta phải làm gì với chuyện này đây? Nếu ngươi làm cả đống chuyện này chỉ để tâng bốc ta, thì ngươi đã nhầm to rồi."
Beatrice trừng mắt nhìn con bài mà cô nên loại bỏ.
"Ta không có hứng thú với ngươi."
Ex quỳ xuống và thể hiện sự tôn trọng.
Những lời lạnh lùng của cô không gây ra bất kỳ phản ứng nào. Chỉ cần nhìn thấy điều này cũng khiến cô cảm thấy khó chịu. Cô nên quay về và suy nghĩ lại kế hoạch của mình ngay lập tức.
Nhưng cô đã phải dừng lại trước những lời tiếp theo mà Ex nói.
"Người có thể tiếp tục kế hoạch."
"...Kế hoạch?"
"Kế hoạch vĩ đại mà 'Andras' đang thiết lập."
Trước những lời đó, Beatrice bèn thay đổi thái độ.
Andras nhìn xuống Ex với đôi mắt híp lại.
"Ngươi là gì?"
Trước câu hỏi đó, Ex run rẩy như thể cậu đã chờ đợi nó. Cậu trả lời bằng một giọng run rẩy vì xúc động.
"A! Tôi từ lâu đã ngưỡng mộ ngài, và giờ ngài đã ở trước mặt tôi. Tôi xúc động quá đi mất, cũng bởi vậy mà lời chào của tôi mới bị chậm trễ. Tôi hy vọng hành động của mình không làm ngài phật ý."
"Ta không hỏi chuyện đó."
"Ồ, tôi... Xin cho phép tôi tự giới thiệu."
Ex ngẩng đầu lên và nhìn Andras. Giờ đây, đôi mắt của Ex đã chẳng còn là của con người nữa.
Con ngươi đen của cậu chuyển sang màu đỏ và phát ra ánh sáng rực rỡ, trong khi đồng tử bị xẻ dọc như loài bò sát và lấp lánh màu vàng.
Chúng rõ ràng là mắt của một con quỷ.
"Rất vui được gặp ngài, 'Andras'. Tên tôi là 'Mephisto'. Tôi chỉ là một con quỷ hèn mọn không đáng kể."
『Kích hoạt Vạn Lời Dối Gian (S)!
Điểm tiêu thụ: 2.000 điểm』
Tất nhiên, đó là một lời nói dối.
Andras sửng sốt trước lời giới thiệu của Ex.
"Ngươi là quỷ? Bằng cách nào?"
"Tôi hiểu sự ngạc nhiên của ngài. Ngài không bao giờ tưởng tượng được lại có một con người ngu ngốc đến mức sử dụng khế ước của quỷ chỉ trong một ngày."
"...Bỏ đôi mắt đó đi. Ngươi đang bày cho thiên hạ biết rằng có một con quỷ ở đây à?"
Đôi mắt của Ex trở lại hình dạng con người.
Beatrice đọc được quỷ lực từ đôi mắt cậu. Việc Ex là một con quỷ là sự thật không thể chối cãi.
Chỉ là thật vô lý.
"Giải thích đi. Ngươi là ai, và chuyện gì đã xảy ra?"
"Tôi sẽ giải thích ngay."
Ex lại cúi đầu và tiếp tục.
"Tôi chỉ là một con quỷ cấp thấp làm người hầu trong lâu đài của ngài Andras."
"Một người hầu trong lâu đài của ta?"
"Vâng."
Andras hồi tưởng lại. Đương nhiên, cô không biết tên và mặt của tất cả thuộc hạ của mình. Vì vậy, cô đã sử dụng một câu thần chú phát hiện nói dối để kiểm tra kết quả.
『Vạn Lời Dối Gian (S) kích hoạt!
Điểm tiêu thụ: 1.000 điểm』
Kết quả là sự thật.
'Thứ này... Dùng được đây.'
Nếu là vậy, tình huống này rất thuận lợi cho cô. Vậy có nghĩa là con quỷ đã chiếm xác Ex là thuộc hạ của cô.
"Được rồi, Mephisto. Ngươi là quỷ hạng mấy?"
"Tôi xin lỗi, tôi chưa được xếp hạng."
"...Thật đáng tiếc. Vậy là ngươi không có danh hiệu."
“Vâng."
Thật xui xẻo. Nếu hắn mạnh như Plaurous, cô sẽ có nhiều chiến lược để dùng hơn.
‘Mà thôi, cũng may là mình không phải lãng phí hơi sức để khuất phục hắn.'
Andras quyết định bằng lòng với thứ mình có.
Thay vào đó, cô hỏi về chuyện mình thắc mắc.
"Vậy chuyện gì đã xảy ra? Con người Ex đó đã dùng khế ước của quỷ chỉ trong một ngày?"
“Vâng, ngạc nhiên thay là vậy. Ngay khi trở về phòng, hắn đã chặn mọi thứ lại và dùng khế ước để triệu hồi tôi. Con người đó hiện đang bị phong ấn trong chiếc nhẫn này."
Chuyện này cũng có chút đáng ngờ.
Bất kể ác ý của con người mạnh đến đâu, họ cũng không thể dễ dàng từ bỏ niềm tin của mình. Cũng bởi vậy mà cô mới đoán là phải mất một tuần.
Tất nhiên, cô cũng đã dùng phép phát hiện nói dối.
『Kích hoạt Vạn Lời Dối Gian (S)!
Điểm tiêu thụ: 500 điểm』
Kết quả là sự thật.
Ex tiếp tục với một nụ cười ranh mãnh.
"Hắn có vẻ rất tuyệt vọng. Niềm tin vào Nữ thần của hắn đã tan vỡ, và hắn cầu xin tôi sức mạnh. Hắn khăng khăng muốn lập khế ước để trở nên mạnh mẽ hơn, kể cả khi vậy có nghĩa là bán đi linh hồn của mình."
“Quả là một con người nực cười..."
"Hắn cũng không hoàn toàn liều lĩnh. Hắn đã cố gắng thao túng khế ước như một pháp sư. Hắn cố gắng tạo ra một khế ước không công bằng. Chỉ là hắn không lường trước được Bẫy Linh Hồn sẽ kích hoạt."
"Hắn đã kiêu ngạo."
“Phải.”
Bẫy Linh Hồn kích hoạt ngay khi một khế ước của quỷ được thực hiện trong trạng thái cảm xúc tiêu cực mạnh mẽ. Nó sẽ ngay lập tức nghiền nát tâm trí, làm sụp đổ ý thức và phong ấn nó trong chiếc nhẫn. Và rồi, nó sẽ trở thành một cột thu lôi đời đời hấp thụ thánh lực.
Andras chấp nhận điều đó và hỏi câu tiếp theo.
"Còn lời tuyên bố quyết đấu thì sao? Địa điểm đấu là bên trong học viện, vậy nên ngươi không thể sử dụng sức mạnh của quỷ. Chưa kể là thời gian chuẩn bị quá gấp. Ngươi đã nghĩ gì khi chọn các điều kiện đó?"
"Cuộc quyết đấu là một món quà cho ngài Andras."
"Một món quà?"
"Xin hãy xem xét các điều kiện khi chiến thắng cuộc quyết đấu."
Điều kiện khi chiến thắng là để Ex tiếp quản vị trí điều hành. Chuyện này đã quá rõ ràng.
"Vậy là ngươi đang cố gắng tiếp quản Swordrang?"
“Phải. Bởi vậy mà tôi mới gây ra náo động đó."
‘Không tệ. Nếu hắn tiếp quản Swordrang, mình có thể phát triển nhiều chiến lược.’
"Được rồi, nếu ngươi thắng thì vậy. Nhưng bằng cách nào một pháp sư cấp 3 có thể đánh bại một võ sĩ 5 sao? Ngươi có tự tin không?"
"Tôi có một mánh khóe."
Andras nhìn thấy sự tự tin kỳ lạ trong mắt Ex. Mánh khóe gì khiến hắn tự tin như vậy?
"Mánh khóe đó là gì?"
“Chính là..."
Andras nghe được mánh khóe từ Ex.
"Năm mươi cây cột... Ma dược và độc được... Ma thuật nổ và một đại ma pháp trận...? Ngươi định làm như vậy?"
“Chính bởi vậy mà tôi chọn ‘sân huấn luyện trong nhà'."
Sau khi nghe được mánh khóe ấy, Andras sững sờ,
“Quả là một ý tưởng của quỷ."
Cô nghĩ rằng chuyện này là khả thi.
———
"Phù!"
Giờ, sử ma của Andras đã biến mất. Chẳng có lý do gì để tiếp tục diễn nữa.
"Tiếp quản Swordrang và dâng nó cho công chúa... Chuyện đó..."
Tất nhiên, đó là một lời nói dối.
Trong ba ngày còn lại, Swordrang sẽ bị chia rẽ nội bộ. Chúng sẽ tuyệt vọng tìm kiếm các mối liên hệ với hoàng gia. Chỉ cần bất kỳ dấu hiệu nào bị phát hiện, chiến tranh sẽ xảy ra.
Giống như thế này đây.
『Tóm tắt – Góc nhìn của Griffork Lu Dremore
「…Griffork quyết định tìm kẻ phản bội trước. Có kẻ đáng ngờ trong số những người có quan hệ với hoàng gia. Hắn lập tức ra lệnh điều tra bằng cách sử dụng người cung cấp thông tin.」』
“Giờ bất kể mình thắng hay thua trong cuộc đấu, Swordrang cũng đi đời."
Kế hoạch tiếp quản học viện được dày công xây dựng trong vài năm. Mọi chuyện đều sẽ đổ sông đổ bể chỉ trong ba ngày. Tất cả chỉ vì vài lời nói.
'Sẽ không có thêm kịch bản nào liên quan đến Swordrang nữa.'
Mục tiêu của cậu chính xác là điều này.
Nhóm anh hùng cần tiếp tục phát triển. Chiến đấu với những nhân vật phản diện không đáng kể cũng chỉ tổ phí thời gian. Thay vào đó, họ nên vung kiếm thêm một lần nữa và học thêm một phép nữa.
Cậu cần loại bỏ tất cả các yếu tố cản trở.
'Chỉ tập trung vào kịch bản chính.'
Đây mới chỉ là khởi đầu.
'Trước hết, mình phải tập trung vào cuộc đấu.'
Do các sự kiện hầu hết đã được sắp xếp, đã đến lúc quay lại lớp học rồi.
"Thường dân, ngươi thực sự ổn chứ?"
"Vâng?"
Hôm nay là thứ năm nên có không ít lớp ma thuật. Lola ở cùng cậu và Elia đã đi theo.
Sự quan tâm của Lola thật bất ngờ.
"Ngươi sắp đấu tay đôi với Ngài Griffork, phải không? Sao ngươi lại làm vậy?"
"Ồ, chuyện đó à? Không có gì đâu."
"Đối với một chuyện không có gì, biểu cảm của ngươi có chút đáng sợ đấy."
Ex cuối cùng cũng nhìn xung quanh.
Cậu biết các học viên đang tránh mặt mình. Điều đó là tự nhiên vì cậu là kẻ điên đã thách đấu Griffork. Nhưng lý do họ tránh mặt cậu không phải vì điều đó.
"...Mặt mình trông căng thẳng."
Cậu nhanh chóng hiểu ra lý do.
Bất kể cậu có tỏ ra thờ ơ đến đâu, cuộc đấu với Griffork chẳng phải là chuyện không ảnh hưởng đến cậu. Đây là vấn đề sinh tử, nên cậu đã vô thức căng thẳng.
‘Mình cũng chỉ là một thường dân hèn mọn mà.’
Để thư giãn, cậu xoa mặt một lần.
“Giờ trông tốt hơn chưa?"
“Trông ngươi vẫn xấu.”
"Đến đây nào.”
Trong khi Ex đang cân nhắc xem nên đánh vào đâu trên đầu Lola để đỡ đau hơn, Elia đã hỏi.
"Sao anh Ex lại bắt đầu một cuộc quyết đấu?"
Tuy là trí thông minh của Elia thấp, nhưng Lola đã giải thích tình hình hiện tại cho cô. Vậy nên cô đã hiểu ra.
Từ góc độ của Elia, có thứ gì đó mà cô chẳng tài nào hiểu được.
"Swordrang? Họ là người xấu phải không? Vậy tại sao anh lại chiến đấu với họ?"
Hành động của Ex trong hai ngày qua vượt quá hiểu biết của cô.
Ex là một thực thể xấu xa có số phận hủy diệt thế giới. Vì vậy, việc chiến đấu với người xấu quả là kỳ lạ.
Quan trọng nhất, có một chuyện cô không thể hiểu.
"Tại sao Ex lại phải trải qua một 'thử thách' như một cuộc quyết đấu?”
Thử thách chỉ dành riêng cho các anh hùng. Nhân vật phản diện mới là người trở thành thử thách. Nói cách khác, Ex không nên là người trải qua thử thách.
Tất nhiên, Ex không trả lời.
“Cô tự mình nghĩ xem."
Ex đi đến lớp học tiếp theo. Lola cũng đi theo, và rồi cô quay lại.
“Cô đừng nghĩ nhiều làm gì. Cậu ta chỉ là không thành thật thôi."
"Không thành thật?"
“Cậu ta luôn nói dối, lừa dối, giả vờ..."
"Ồ! Anh ta cũng nói dối cô Lola à?"
“Cậu ta nói dối rất nhiều luôn! Cứ nói rằng chuyện này sẽ dễ dàng! Sẽ không có vấn đề gì đâu! Thế nhưng khi đến nơi, mọi chuyện lại khác hẳn!"
"Trời, anh ta đúng là người xấu mà!"
Nghe vậy, Lola bèn ngập ngừng rồi trả lời.
“Cậu ta không... phải là người xấu..."
"Vâng?"
"Chúng ta đi nhanh lên đi! Nếu lại đến muộn, tên thường dân ấy sẽ cằn nhằn đó!"
Lola nhanh chóng đuổi theo Ex.
Elia ở lại phía sau, suy nghĩ về lời của Lola.
'Nếu anh ta không phải là người xấu, vậy anh ta là gì?'
Với trí thông minh hiện tại của mình, cô chẳng cách nào tìm ra được.
———
Học viện trở nên ồn ào.
Các học viên và giáo sư đều quan tâm đến lời cuộc quyết đấu. Tin đồn đã lan nhanh khắp học viện.
"Cuộc đấu giữa Ngài Griffork và Cỏ dại Ex!!!"
"Số tiền đặt cược tối thiểu là 100.000 El!!!"
"50 triệu El cho Ngài Griffork!!!"
"20 triệu El cho Ex...!"
Một số người ủng hộ Ex, trong khi số khác thì chửi rủa cậu. Tất nhiên, số người chửi rủa cậu là nhiều hơn. Xét từ các vụ cá cược, xem ra số người dự đoán Griffork chiến thắng chiếm đa số áp đảo.
Kể cả trong hoàn cảnh này, Ex vẫn chuẩn bị đều đặn. Cậu đến gặp Andras bất cứ khi nào có thời gian để chuẩn bị kế hoạch. Cậu rèn luyện kỹ năng chiến đấu cá nhân của mình một cách kỹ lưỡng đến tận xương tủy.
Trong thời gian còn lại, cậu tập trung vào việc luyện tập với Roxwell. Nhiệm vụ trước mắt là chống lại lưỡi kiếm hào quang.
"Dự đoán khoảng cách! Đối thủ kiểm soát được độ dài của hào quang!"
Keng-!!
"Đừng nghĩ đến việc chống trả! Cậu không làm được với hào quang của mình đâu!"
Keng-!!
"Di chuyển chân thêm một lần nữa thay vì suy nghĩ!"
Keng-!!
Roxwell huấn luyện Ex khắc nghiệt hơn bao giờ hết. Ông để cậu ngủ chỉ bốn tiếng và tập trung toàn bộ thời gian vào việc luyện tập. Đây là một khóa huấn luyện cấp tốc, chỉ là nó vẫn chưa đạt được yêu cầu.
"Hộc, hộc... Em chết mất, Sư phụ..."
Roxwell thở dài khi nhìn Ex, người đang nằm sõng soài và thở hổn hển trong khi nhìn lên bầu trời.
"Không đủ thời gian rồi. Giá như cậu ít nhất là 4 sao..."
"Hộc... Hộc... Vậy sao?"
"Cậu có thực sự nghĩ rằng chuyện này là khả thi không? Khoảng cách 5 sao và 3 cách xa nhau một trời một vực lận. Cậu biết tại sao mà."
"Sức mạnh của lưỡi kiếm hào quang 5 sao... vượt qua hào quang thông thường..."
"Phải, lưỡi kiếm hào quang là một hình dạng được tạo ra bởi hào quang nén. Sức mạnh của nó khác với hào quang thông thường."
“Vậy... ít nhất là 4 sao?"
"Từ 4 sao, cậu có thể cô đọng hào quang. Và không chỉ có vậy."
"Lưỡi kiếm hào quang... kiểm soát được khoảng cách..."
"Hơn nữa, đối thủ dùng kiếm thuật Dremore. Khoảng cách mà hắn kiểm soát được dài đến mức khó lòng tưởng tượng.”
Cậu biết.
Trong nguyên tác, Leon đã gặp nguy hiểm vì điều đó.
"Em biết, nhưng... Em hết cách rồi..."
Biết và hành động là khác nhau. Cảm quan chiến đấu của Ex không có khả năng đọc được nó.
“Chính vì vậy mà... Em mới sử dụng mánh khóe..."
“Thân là võ sĩ, phương pháp đó khó mà chấp nhận được."
“En thắng... Là được rồi, Sư phụ... Và..."
Cậu cho Roxwell xem thanh kiếm và toả hào quang ra.
“Tuy là suýt soát, nhưng... Em đã làm được, cái này..."
Roxwell bật cười trước luồng hào quang trên thanh kiếm.
"Ha... Cảm quan chiến đấu của cậu vẫn là tệ nhất, nhưng 'tốc độ' đó thì quả là nhanh đến khó tin…”
“Vậy em mới sống sót được chứ…”
Quả thật là vậy, chuyện sẽ khả thi bằng thứ này. Cơ hội tuy mỏng manh, nhưng có còn hơn không.
Vậy nên, ông chỉ có thể nói.
"Đừng chết."
Câu trả lời quá rất rõ ràng.
"Dĩ nhiên."
Thời gian trôi qua.
Ngày 4 tháng 4, chủ nhật, 12 giờ trưa.
Thời điểm của cuộc quyết đấu đã đến.
