Sau 99 lần cầu hôn, đến lượt Hoa khôi phải bám riết lấy ta!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

(Đang ra)

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

Akagi Hirotaka

Và như thế, truyền thuyết bắt đầu. Câu chuyện về hai kẻ trừ tà tệ hại nhất trong lịch sử, những người rồi sẽ trở thành mạnh nhất trước khi ai kịp nhận ra.

34 124

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

(Đang ra)

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

氷雨ユータ

Trái lại, tai họa bắt đầu giáng xuống đầu những kẻ dám coi rẻ sự dịu dàng thuần khiết của cậu...

8 28

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

(Đang ra)

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

Sujeong Yojeong

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

37 133

Web novel - Chương 10: Hoa khôi có hảo cảm với mình

Trans: Đáy xã hội lên ngôi

====================

Hệ thống: 【Cung hỉ túc chủ điểm danh tại nhà ăn thành công, nhận được năm mươi vạn RMB.】

Giang Mục Dã nghe lời dặn dò của anh em, đi tới cửa sổ mua bữa sáng, kết quả vạt áo cậu bị ai đó nhẹ nhàng kéo một cái.

Cậu liền cảm thấy tê dại như có dòng điện chạy qua.

Giang Mục Dã vội cúi đầu nhìn xuống.

Cậu liền phát hiện Lãnh Nhược Ly xinh đẹp tuyệt trần đang đứng ngay trước mắt.

Hôm nay cô mặc một chiếc váy liền dài tay màu xanh nhạt, bên ngoài khoác một chiếc áo khoác lông trắng, nhưng vẫn khó mà che đi đường cong lồi lõm quyến rũ.

Cô lại càng hiếm hoi khi mang tất đen, tôn lên vóc dáng cực đẹp, thon thả gợi cảm, chân đẹp như vẽ vô cùng xinh đẹp.

Phong cách ăn mặc tổng thể thiếu nữ hơn rất nhiều, nhìn có vẻ thân thiện dễ gần, không còn quá lạnh lùng, khó tiếp cận nữa.

Lúc này hàng mi dày như cánh bướm của cô khẽ chớp, gò má nóng hổi, đôi mắt mang theo vẻ thăm dò nhìn Giang Mục Dã, cẩn thận từng li từng tí hỏi: "Thẻ cơm, có thể cho tôi mượn được không?"

"Cái này hả." Giang Mục Dã vừa kinh ngạc vì hôm nay lại gặp được Hoa khôi Lãnh, vừa đưa thẻ cho Lãnh Nhược Ly.

"Ừm." Lãnh Nhược Ly ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp lên, mỉm cười với Giang Mục Dã, "Tôi xuống lầu vội quá, may mà gặp được anh. Đợi tôi quẹt thẻ xong, sẽ trả tiền lại cho anh."

Giang Mục Dã vô cùng kinh ngạc.

Mỹ nhân băng giá ngày thường thế mà lại cười?

Người ngoài luôn nói cô lạnh lùng băng giá, chưa từng thấy cô cười bao giờ.

Nhưng bây giờ Giang Mục Dã lại nhìn thấy.

Khi cô cười lên trông thật sự rất đẹp.

Mắt cười cong cong, đường nét khuôn mặt đều rất rõ ràng sảng khoái, khóe môi đỏ thắm dập dờn ý cười, ngược lại có thêm vài phần thanh nhã động lòng người của hoa diên vĩ.

"Được thôi."

Giang Mục Dã không phải người keo kiệt.

Bây giờ em gái gặp khó khăn, giúp được thì giúp thôi.

Lãnh Nhược Ly rõ ràng rất vui vẻ, đôi mắt linh động khẽ cong lên.

Cô liếc nhìn cửa sổ đồ ăn một cái, cuối cùng quyết định lấy một cái bánh nướng thịt xông khói rau củ và một ly sữa đậu nành tươi.

Tổng cộng.

Quẹt thẻ của Giang Mục Dã xong, cô trả thẻ lại cho Giang Mục Dã, mỉm cười nói: "Cảm ơn anh."

"Không có gì."

Lãnh Nhược Ly trực tiếp giơ điện thoại lên trước mặt Giang Mục Dã, hỏi: "Có thể kết bạn Wechat không?"

"Hả?"

Giang Mục Dã bất ngờ vô cùng.

Cậu không phải chưa từng được con gái xin Wechat.

Nhưng người trước mắt chính là Lãnh Nhược Ly, đứng đầu Tứ đại hoa khôi!

Biết bao nam sinh theo đuổi cô.

Cô đều không mảy may rung động.

Kết quả hôm nay cô lại chủ động xin Wechat của mình?

Bình thường con gái mà xin Wechat con trai, đa phần là vì cô ấy có hứng thú với người đó.

Cho nên, Lãnh Nhược Ly thật sự có hứng thú với cậu?

Trong lúc Giang Mục Dã đang suy tư, Lãnh Nhược Ly đỏ mặt tía tai nói: "Tôi phải trả lại tiền cho anh chứ, trong Wechat tôi có tiền."

"Ồ, cái này coi như tôi mời cô, không cần trả đâu." Giang Mục Dã phát hiện là mình nghĩ nhiều, nên cũng không định đòi tiền.

Dù sao cậu cũng không thiếu chút tiền lẻ này.

Kết quả Lãnh Nhược Ly lại vô cùng kiên quyết: "Sao như thế được!"

Thấy ánh mắt nghi hoặc của Giang Mục Dã, khuôn mặt nhỏ của Lãnh Nhược Ly xấu hổ đỏ bừng, nói: "Năm tệ cũng là tiền, tôi muốn chuyển cho anh."

Trả tiền là cái cớ.

Muốn kết bạn Wechat với Giang Mục Dã mới là thật.

Lãnh Nhược Ly đặc biệt muốn xem vòng bạn bè của Giang Mục Dã thế nào.

Muốn biết cuộc sống của cậu ra sao, muốn biết sở thích của cậu là gì.

Vì thích, nên cô muốn hiểu thêm về cậu một chút.

"Vậy được rồi, cô quét mã Wechat của tôi đi." Giang Mục Dã mở Wechat ra, để Lãnh Nhược Ly quét.

Lãnh Nhược Ly cầm điện thoại, ngón tay đều đang run rẩy.

Vui quá đi.

Trước đây cô ngày nhớ đêm mong muốn kết bạn với Giang Mục Dã.

Nhưng vẫn luôn không có cơ hội.

Bây giờ rốt cuộc cũng tóm được cơ hội rồi.

"Tôi kết bạn với anh rồi!" Mắt Lãnh Nhược Ly sáng rực lên.

Nhìn Giang Mục Dã cúi đầu thao tác điện thoại, khuôn mặt nhỏ của cô nóng bừng bừng, căn bản không kìm nén được tâm trạng nhảy nhót vui sướng.

"Xong rồi." Giang Mục Dã thông báo.

Chuyện này đối với Giang Mục Dã mà nói vẫn có chút giống như đang nằm mơ.

Cậu thế mà lại kết bạn Wechat với Hoa khôi Lãnh.

Nói ra thì ba con "súc vật"cùng phòng tuyệt đối không tin đâu nhỉ.

Sau khi xác định đã kết bạn, Lãnh Nhược Ly thỏa mãn ghi chú tên gợi nhớ: 1%.

Tại sao gọi là 1%?

Vì anh ấy là người bách lý thiêu nhất của cô, cũng là người mà dù chỉ còn 1% pin cô cũng muốn trò chuyện.

Lãnh Nhược Ly rất nhanh đã chuyển khoản, Giang Mục Dã nhận lấy.

"Bạn học ơi, bữa sáng của cháu đóng gói xong rồi!" Dì căn tin thông báo với Giang Mục Dã.

"Vâng ạ!" Giang Mục Dã đáp lời.

Lãnh Nhược Ly liền thấy Giang Mục Dã xách túi lớn túi nhỏ bữa sáng, kinh ngạc vô cùng: "Buổi sáng anh ăn nhiều thế à?"

Giang Mục Dã cười nói: "Mang cho mấy thằng bạn cùng phòng ấy mà, đứa nào đứa nấy ăn khỏe lắm, làm tôi cứ như hộ chuyên nuôi heo vậy."

"Nặng lắm đúng không, để tôi giúp anh nhé." Lãnh Nhược Ly theo bản năng liền bắt đầu giúp Giang Mục Dã xách mấy cái túi.

Giang Mục Dã được ưu ái mà lo sợ: "Đừng, tự tôi làm được rồi."

Lãnh Nhược Ly lại rất nghiêm túc nói: "Không được, vừa rồi anh đã giúp tôi, vậy có qua có lại, tôi cũng phải giúp anh chứ."

Cô lại khẽ chớp mắt, nói: "Hay là anh cảm thấy tôi chân tay vụng về, không muốn để tôi giúp?"

Mặt Giang Mục Dã hơi nóng lên, vội vàng lắc đầu: "Đương nhiên không phải."

Chỉ là cậu chưa từng để một cô gái xách đồ cho mình bao giờ.

Chủ yếu cậu là con trai, sao có thể để con gái làm những việc này.

Huống hồ ngón tay Lãnh Nhược Ly trắng nõn mềm mại như vậy, nghe nói nhà cô lại có tiền, chính là thiên kim hào môn chưa từng làm việc nặng, chắc cũng chưa từng làm loại chuyện này.

Lãnh Nhược Ly cong mắt cười, tràn đầy ý cười nói: "Vậy thì tốt, chúng ta đi thôi!"

Cô đã xách đồ đi về phía trước.

Giang Mục Dã muốn giành lại cũng không có cơ hội nữa, chỉ đành đuổi theo, đi bên cạnh Lãnh Nhược Ly.

Đây là lần đầu tiên Giang Mục Dã chính thức quan sát Lãnh Nhược Ly.

Cô dung mạo xinh đẹp, dáng người chuẩn, hoàn toàn là sự tồn tại của bạch nguyệt quang trong mắt các nam sinh.

Chiều cao chắc khoảng một mét sáu lăm, nhưng đứng bên cạnh Giang Mục Dã cao hơn một mét tám, trông lại có chút nhỏ bé.

Cô chỉ vừa cao đến dưới vai cậu, trông vô cùng nhỏ bé nép vào người.

Giữa hai người không nói gì, nhưng vì đi gần nhau, cánh tay cô mấy lần vung trúng về phía cậu.

Chạm phải làn da mềm mại trơn bóng như ngọc của đối phương, Giang Mục Dã thế mà lại có chút căng thẳng.

Hai tay cậu không biết nên để đâu.

Lén lút nhìn cô một cái.

Cô cúi thấp khuôn mặt trái xoan xinh đẹp, cắn đôi môi anh đào, làn da trở nên đỏ ửng, càng thêm kiều diễm ướt át.

Đáy lòng Giang Mục Dã dâng trào cảm xúc.

Lãnh Nhược Ly có thể trở thành người đứng đầu Tứ đại hoa khôi quả thực là có nguyên do, cô chính là một bạch phú mỹ hàng thật giá thật.

Lãnh Nhược Ly cảm nhận được ánh nhìn, quay sang, mỉm cười ngọt ngào.

Má cậu bùm một cái nóng rực.

Ai nói Lãnh Nhược Ly rất lạnh lùng chứ, thế này rõ ràng là rất mềm mại mà.

Khi Giang Mục Dã và Lãnh Nhược Ly sóng vai đi cùng nhau, tự nhiên nhận được không ít ánh mắt dõi theo.

Quả thực là vạn người chú ý!

Các sinh viên đều nghi ngờ mình nhìn nhầm rồi.

Lãnh Nhược Ly - người được mệnh danh là đóa hoa trên núi cao, đứng đầu Tứ đại hoa khôi, bây giờ lại cùng một nam sinh đi mua bữa sáng?

Quan trọng nhất là nam sinh này thế mà lại là Giang Mục Dã, người trước đó đã cầu hôn Hoa khôi Hạ 99 lần!

Phải biết rằng Hoa khôi Lãnh còn được chào đón hơn cả Hoa khôi Hạ, càng khó theo đuổi hơn!

Chưa từng thấy Hoa khôi Lãnh đi cùng nam sinh nào bao giờ! Có thể nói Hoa khôi Lãnh đối với các nam sinh khác, ngay cả một ánh mắt cũng lười bố thí.

Thế nhưng bây giờ Hoa khôi Lãnh má đỏ hây hây, mang theo vẻ e thẹn của thiếu nữ, đang đi cùng Giang Mục Dã.

Đây quả thực là kỳ tích!

Rất nhanh có nam sinh ghen tị nói: "Trước đây chúng ta đều nói Giang Mục Dã là liếm cẩu của Hoa khôi Hạ, nào ngờ đâu xưa đâu bằng nay, cậu ta thế mà lại câu được Hoa khôi Lãnh!"

"Ai bảo không phải chứ, thảo nào cậu ta không cầu hôn lần thứ 100 nữa, gặp được Hoa khôi Lãnh thì ai mà không động lòng chứ. Tao thấy Hoa khôi Lãnh hình như có điện với cậu ta đấy, cuối cùng Giang Mục Dã cũng không phải đơn phương tình nguyện nữa rồi."

"Giang Mục Dã đúng là lời to rồi, trước đó tao còn cười cậu ta làm liếm cẩu đến cuối cùng trắng tay, hóa ra Giang Mục Dã mới là người thông minh muốn gì có nấy, tao mới là con cẩu độc thân đích thực đây này!"