Reincarnated With The Strongest System

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Chuyện về ông anh U30 làm Vtuber

(Đang ra)

Chuyện về ông anh U30 làm Vtuber

Tokumei

Thôi thì, chắc vẫn sướng hơn là làm việc đến chết, đúng không?

3 14

Tôi đã trở thành một hiệp sĩ bị ám ảnh bởi các nàng công chúa

(Đang ra)

Tôi đã trở thành một hiệp sĩ bị ám ảnh bởi các nàng công chúa

sajerak (사제락)

Còn hiện tại thì tất cả những gì tôi muốn làm là nghỉ ngơi.

11 160

Tôi Là Cán Bộ Của Văn Phòng Xuất Nhập Cảnh

(Đang ra)

Tôi Là Cán Bộ Của Văn Phòng Xuất Nhập Cảnh

chorokjwi

Xin Quý vị nêu rõ tên, quê quán và lý do nhập cảnh. Quý vị có năm phút.

7 19

Trở thành người bảo trợ cho những kẻ phản diện

(Đang ra)

Trở thành người bảo trợ cho những kẻ phản diện

봄한방울

Palladio Alon, một chàng trai "bình thường" bỗng xuyên không vào thế giới của tựa game dark fantasy "Psychedelia" mà hắn từng chơi. Biết trước thảm kịch diệt vong đang chờ đợi thế giới này, Alon quyết

8 21

Nhân vật chính trong truyện lãng mạn kỳ ảo chỉ thích mình tôi

(Đang ra)

Nhân vật chính trong truyện lãng mạn kỳ ảo chỉ thích mình tôi

Verbena

Quý cô sa cơ Marigold, cho đến khi em hạnh phúc.

131 283

Hồi 1: Người chăn dê của thành Lont - Chương 01: Tớ đi trước đây... cố gắng đừng có nhớ tớ nhiều quá nhé.

Chương 01: Tớ đi trước đây... cố gắng đừng có nhớ tớ nhiều quá nhé.

Gửi định mệnh của tôi, người may mắn nhận được là thư này,

Bảy trăm năm mươi hai triệu, sáu trăm bốn mươi tám nghìn nhịp đập.

Đó chính là số lần mà trái tim đỏ hòn của tôi đã thổn thức bên trong lồng ngực của tôi, trước khi tôi trao gửi nó đi. Tôi, người đã sống một cuộc đời đau khổ nhưng không kém phần hạnh phúc, có nhiều điều phải tiếc nuối, một trong số đó là việc phải chết... khi vẫn còn là trai tân!

Khụ! Nào, đừng có nhìn tôi bằng ánh mắt đầy khinh miệt và ghê tởm đó, bởi vì tôi dám chắc là bạn, đúng rồi bạn đấy! Người đang đọc những dòng chữ này và tôi là một. Cả hai chúng ta đều còn zin.

Hửm? Nhà ngươi đã bị bóc tem rồi sao? Nếu vậy thì tiên sư cả họ nhà ngươi! Sao ngươi dám đọc lá thư này?! Ngươi không hiểu cảm giác của những thằng con trai đáng thương, ưa nhìn và siêu cấp đẹp trai, NHƯ TA CHẲNG HẠN, khi mà họ bỏ lỡ mất cơ hội được trải quả những năm tháng đẹp nhất của tuổi thanh xuân với một cô bạn gái sao?

Ngươi nào có thấm được nỗi đau? Nỗi khổ sở của bọn ta? Ngày qua ngày ngồi trong phòng tắm bắt sóc bỏ lọ?

Chậc, cái tên vô vị, ăn phở không hành này. Cái tinh thần gái gú là phù du, anh em là tất cả của nhà ngươi đâu rồi? Ba mẹ, anh em, thầy cô, bạn bè và hàng xóm làng giềng thất vọng về ngươi.

Tên khốn phản bội vô cảm trước tình nghĩa anh em này. Ta hi vọng rằng con chim sẻ của nhà ngươi sẽ không bao giờ dậy mà hót nữa! Để xem lúc đó gái nó còn theo không, nhể!

Nói đến đâu rồi nhỉ? À phải rồi, tôi đã chết với tư cách là một thằng trai tân. Tuy nhiên, trước khi chết, tôi đã nhận được nụ hôn đầu tiên và cũng là cuối cùng của mình từ hoa khôi của học viện.

Chồi ôi~ đôi môi của nàng ấy mềm mại vô cùng. Chúng khiến tôi cảm thấy như đang ở trên chín tâng mây.

Nếu mấy thằng con trai trong trường được thấy cảnh đó, tôi dám chắn chúng nó sẽ phải nhai nát khăn mu soa của mình trong sự uất ức. Còn lũ fan cuồng của cô ấy thì trăm phần trăm sẽ cùng hợp tác với nhau để tế sống tôi mất thôi.

Nhưng mà trời tính không bằng người tính, vào cái lúc mà ai đó tìm được lá thư này, tôi đã an nghỉ ở nơi chín suối rồi! Hahaha!

Tôi đã rời khỏi thế giới này với vô vàn những điều phải nuối tiếc. Tuy nhiên, có một điều mà tôi chắc chắn sẽ không bao giờ hối hận, đó là khoảnh khắc mà tôi đã trao trái tim này cho người con gái ấy. Mặc dù cô ấy và tôi mới chỉ làm người yêu được vài giờ đồng hồ, khoảng thời gian ngắn ngủi đó đối với tôi lại trân quý hơn tất thảy.

Tôi cầu mong rằng cô ấy sẽ sống hết mình. Không chỉ cho bản thân cô ấy, mà còn cả cho tôi nữa.

Gửi tới bạn, người đang đọc những dòng chữ này, lời chúc tốt đẹp nhất. Tôi không biết bạn là ai, bạn tới từ đâu hay bạn đang phải trải qua những điều gì. Dẫu vậy, tôi muốn nói cho bạn nghe một điều.

Hãy sống hết mình, và sống sao cho bản thân không phải hối tiếc. Bởi vì có nhiều người, giống tôi, một khi đã nhắm mắt lại và say giấc nồng, sẽ không bao giờ có thể tỉnh dậy và ngắm nhìn bình minh của ngày hôm sau nữa. Trước kia, tôi chưa bao giờ quan tâm đến thế giới xung quanh, nhưng sau khi trải qua hoàng hôn cuối cùng của cuộc đời, tôi nhận ra rằng mình đã bỏ lỡ nhiều cơ hội tốt đẹp.

Hãy đừng như tôi.

Đừng lãng phí cuộc sống của mình.

Hãy trân trọng từng phút giây, như thể ngày mai sẽ không bao giờ tới.

Và trước khi chấm bút cho lá thư này, hãy để tôi gửi tới bạn lời khuyên cuối cùng của tôi.

Dù có đang ở đâu đi chăng nữa, cũng phải luôn nhớ đem theo khăn giấy.

William

Cậu thiếu niên đã hi sinh để người khác được sống.

P.S

Nếu chẳng may cậu là người đọc được lá thư này. Làm ơn, hãy bỏ qua phần đầu tiên và phần thứ hai mà tớ đã viết. Tớ chỉ đùa thôi ấy mà! Đừng có nghiêm túc hóa nó quá.

Nếu định mệnh cho phép, con đường của chúng ta sẽ lại giao nhau. Tớ hi vọng rằng, lần tới gặp nhau, chúng ta có thể hoàn thành nốt những việc làm còn đang dang dở. Tớ hứa khi thời khắc đó đến, tớ sẽ không bao giờ rời xa cậu nữa.

Vậy nhé, tớ đi trước đây… đừng có nhớ tớ nhiều quá, nhé? À thêm nữa là cậu không được phép theo tớ luôn đâu đấy! Bởi vì nếu vậy, tớ sẽ rất buồn. Hãy thay tớ chăm sóc những đứa em của tớ trong cô nhi viện nhé.

Gặp lại cậu sau, Belle.

-

Một giọt lệ rơi, nối tiếp bởi những giọt lệ khác. Chỉ trong phút chốc, lá thư viết tay đã ướt đẫm nước mắt. Tầm nhìn của Belle mờ đi trong những giọt nước mắt đang tuôn ra như mưa của cô ấy.

“William, tớ xin lỗi,” Belle ôm bức thư vào lồng ngực. “Tớ xin lỗi.”

Khi mặt trời khuất dạng, và ngôi sao đầu tiên tỏa sáng trong màn đêm. Chỉ có nhịp đập trái tim của William trong lòng cô là còn vang dội, đồng hành cùng với cô cho tới khi cô không còn nước mắt để mà rơi nữa.

Hãy bình luận để ủng hộ người đăng nhé!