Chương 03: Cô Gái Tên Là Ruruka
Chương 3: Quyển Sách Phiêu Lưu 2: Cô Gái Tên Là Ruruka
Và đó là chuyện sau khi đã chặt (đá) ngã con Elder Treant.
Nữ giáo sĩ được giải cứu ngồi phịch xuống đất như người mất hồn, rồi hướng khuôn mặt ngơ ngác nhìn về phía ta.
"Sao rồi, có bị thương ở đâu không?"
"Kh-Không sao... Chắc thế..."
Cô nàng trả lời với giọng điệu đầy vẻ hoang mang tột độ, như thể trên đầu đang hiện ra cả tá dấu hỏi chấm vậy.
"Cảm ơn em đã cứu chị nhé, Diana-chan. C-Cơ mà này? Sao tự nhiên em lại trở nên mạnh bạo thế? Chẳng phải Diana-chan từng bảo mình dở tệ khoản vận động, lại không giỏi dùng cung như những Elf khác nên mới quyết định đi theo con đường thuần pháp sư sao? Thế mà tại sao lại có thể ra đòn như một võ nhân dày dạn kinh nghiệm thế kia..."
"À à... Chuyện đó hả..."
Chà, phải giải thích sao đây.Nếu chỉ là người quen sơ sơ thì có thể lấp liếm kiểu "Thực ra ta là Elf chuyên về tấn công vật lý", nhưng chiêu đó chắc chắn không qua mặt được đồng đội cùng nhóm.
Còn nếu nói toạc ra "Thực ra ta mới chuyển sinh" thì đảm bảo sẽ bị nghi là có vấn đề về thần kinh.Chưa kể đến rắc rối khi phải giải trình với Hội mạo hiểm giả sau này, nghĩ thôi đã thấy phiền phức hết chỗ nói.
Vậy thì chỉ còn cách giả làm Diana, nhưng ta chẳng biết tính cách con bé thế nào, mà giả sử có biết thì ta cũng không đủ trình độ để diễn sâu đến mức đó.
Vậy thì chốt phương án này đi...
"Thực ra, lúc bị con Org truy đuổi, ta đã 'đập đầu và mất trí nhớ'. Không biết có phải do đập trúng chỗ hiểm nào không, mà 'trong lúc đó năng lực tiềm ẩn dường như đã thức tỉnh'. Nhờ thế mà ta mới di chuyển được như vậy... Đấy, người ta hay nói mà. Rằng con người vốn dĩ đâu có phát huy hết khả năng bẩm sinh đâu, kiểu kiểu thế."
...Hừm, nghe có vẻ không ổn lắm.
Chính ta nói ra còn thấy lý do này củ chuối không tả được.Chuyện đập đầu mất trí nhớ thì còn nghe được, chứ cái vụ di chuyển siêu phàm mà giải thích bằng hai chữ 'Tiềm năng' thì điêu quá.Xui xẻo có khi lại bị nghi là "Do con ma vật nào đó giỏi biến hình giả dạng cũng nên".
Nếu thế thì phải tính đến trường hợp xấu nhất.Ví dụ như dùng thủ đao chặt vào gáy cô giáo sĩ này để gây mất trí nhớ tạm thời chẳng hạn.Dù ta cũng không muốn thô bạo với đồng đội như thế...
"...Sao, nghe có hợp lý không?"
Ta thận trọng quan sát biểu cảm của nữ giáo sĩ...
"Hả~, ra là thế. Cũng có chuyện như vậy nữa hả~"
Vỗ tay cái bốp, nữ giáo sĩ chấp nhận lời giải thích một cách dễ dàng đến mức ta phải giật mình.
"Đại thần quan cũng từng nói mà. Rằng 'Thực ra nhân loại ẩn chứa sức mạnh khủng khiếp lắm. Ai cũng là một khối tiềm năng cả'. Thế nên Diana-chan là Elf làm được cỡ đó thì cũng đâu có gì lạ nhỉ."
Do nghề nghiệp hay tiếp xúc với những điều thần bí nên cô ta dễ tin người chăng?Hay là do tính cách ngây thơ quá mức mà cô ta chẳng thèm nghi ngờ gì sất?
"Nào, cho chị xem chỗ đập đầu nào. Oa, sưng to thật này. Để chị dùng 『Hồi Phục - Heal』 cho nhé. Nào, đau đớn bay đi~♪"
"Cô... không nghi ngờ ta chút nào à?"
Đến nước này thì ta bắt đầu thấy lo thật sự rồi đấy.
"Hả? Nghi ngờ Diana-chan á? Tại sao? Để làm gì?"
"Thì, ý ta là... những lời ta nói ấy... nghe nó..."
Cái thiết lập nhân vật nó sơ sài quá mức chứ sao.Chỉ đập đầu một cái mà thay đổi như thế được á?
"Chị cũng không hiểu lắm, nhưng chị tin tưởng Diana-chan mà. Tuyệt đối không bao giờ nghi ngờ đâu, thề có chết cũng không~"
"Th-Thề có chết?"
Thấy cô nàng nắm chặt tay quả quyết, ta lại thấy lạnh sống lưng.
Không, thật đấy, tại sao lại tin tưởng đến mức đó chứ?Cô là tín đồ của giáo phái Diana hay gì vậy?
"Tự nhiên thấy sợ sợ rồi đấy..."
Được tin tưởng thì tốt thật, nhưng tin tưởng quá mức thế này lại thành ra đáng sợ.Đúng là nỗi khổ của kẻ được yêu thương.
"À, nhân tiện thì, ta không có ý định khôi phục lại ký ức đâu nhé."
Sợ bị hỏi sâu thêm sẽ lộ tẩy, ta quyết định chặn trước.
"Hả, tại sao chứ!?"
Tất nhiên, nữ giáo sĩ tròn mắt ngạc nhiên...
"Nếu nhờ mất trí nhớ mà có được sức mạnh này, thì lỡ khôi phục ký ức lại mất đi sức mạnh thì sao. Thế thì phí phạm lắm."
"H-Hô~. Cũng có cách nghĩ như vậy nữa hả~"
Nghe ta nói, nữ giáo sĩ lại gật gù một cách ngoan ngoãn.
"Dù sao đi nữa, ta định sẽ sống tiếp thế này. Có điều, sống mà không biết gì thì hơi bất tiện, nên nếu được cô dạy cho những kiến thức thường thức về tình hình xã hội hay địa lý thì tốt quá, được không?"
"Hả, chị á!? Chị dạy cho Diana-chan á!? Một đứa như chị mà được thật hả!?"
"Ở đây còn ai khác đâu. Với lại dù sao cũng là đồng đội chung nhóm đúng không?"
"Ư... Ừm! Ừm ừm đúng rồi! Chúng ta là thành viên cùng nhóm mà!"
Nữ giáo sĩ nắm chặt tay đầy quyết tâm "Hự!", nụ cười nở rộ trên môi.
"Hiểu rồi! Chị sẽ dạy cho Diana-chan thật nhiều thứ! Chị... sẽ dạy... Diana-chan... nhiều thứ... nhiều thứ..."
"Hửm, sao thế? Sao tự nhiên im bặt vậy?"
Ta ghé sát mặt vào nhìn, thấy nữ giáo sĩ đang đỏ bừng hai má vẻ ngượng ngùng.
"Ehehe, cảm giác thích thật đấy. Được Diana-chan dựa dẫm, cảm giác tuyệt thật đấy. Tại vì nhé, Diana-chan lúc nào cũng lạnh lùng cả. Chị mà mở miệng là em lại bảo 'Im đi, ồn ào quá', rồi tỏ vẻ khó chịu. Chị mà sán lại gần là em lại bảo 'Tránh ra, hôi mùi người', rồi xua đuổi. Diana-chan kiểu này mới mẻ thật đấy. Thân thiện thế này chị vui lắm á~"
Nhìn cô nàng quấn quýt vui vẻ cứ như một chú cún con thân thiện.
Diana trước kia có vẻ ghét nữ giáo sĩ này, nhưng lý do có lẽ nằm ở chính điểm này đây.Loài Elf về cơ bản phần lớn đều lầm lì và khó tính.Bị một kẻ có tính cách trái ngược hoàn toàn bám dính lấy chắc hẳn là khổ sở lắm.
Phải rồi, nhớ lại thì chính bản thân ta ngày xưa cũng như chó với mèo với tên Đại pháp sư Elf Irugit trong nhóm Dũng giả.Hễ có chuyện là lại cãi nhau, chửi bới nhau chí chóe... mà thôi, chuyện đó để sau.
"Mà, chuyện là vậy đó. Ta có nhiều chỗ chưa quen, mong cô giúp đỡ nhé. À mà... tên cô là gì nhỉ?"
"Hảaaa!? Quên cả tên luôn á!?"
Nữ giáo sĩ sốc đến mức há hốc mồm, nhưng rồi cũng lấy lại tinh thần ngay.
"Mà thôi cũng đành chịu! Mất trí nhớ mà lị! Ừm thì, chị là Ruruka nhé! Ruruka Lucid! Tên nhóm mình là 『Thánh Thụ Chi Diêu - Sự Rung Động Của Cây Thánh』 nhé!"
"Vậy Ruruka, mong được giúp đỡ. Tiện thể thì, các thành viên khác của 『Thánh Thụ Chi Diêu』 đâu?"
"C-Các thành viên khác?"
Hả, không có ai à?Chẳng lẽ chỉ có hai người?
"Trong khu rừng đầy rẫy ma vật cấp cao như Org hay Elder Treant thế này, mà chỉ có mỗi một Giáo sĩ và một Pháp sư đi với nhau thì không phải quá kỳ lạ sao?"
"Ư hự, cái đó là..."
Có vẻ đó là điều cô nàng không muốn bị hỏi đến.Nghe ta chỉ ra điểm vô lý, Ruruka rên rỉ "Hau~..." rồi lí nhí:
"Thực ra thì, cả hai đứa mình... đều vừa bị 『Trục xuất』 khỏi nhóm rồi~..."
(Lời tác giả)Ruruka là cô gái "Diana nói gì cũng đúng"!Chỉ cần Diana nói, Ruruka sẽ tin "tất tần tật"!Lý do tại sao thì hồi sau sẽ rõ!
Hãy bình luận để ủng hộ người đăng nhé!
