“Tất cả kết thúc rồiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii!”
Sau khi buổi chụp thử ở studio kết thúc, trên đường về nhà──
Dù nói là về nhà, nhưng Nanase không về nhà mình mà đi theo Minato.
Ngay khi vừa bước vào phòng cậu, Nanase bắt đầu la hét om sòm.
“Nanase, cậu không cần phải bận tâm nhiều thế đâu. Yayoi-san đã nói là không có vấn đề gì còn gì.”
“Nói dối!”
Nanase nhảy lên giường Minato, vùi mặt vào gối.
Lẽ ra cô phải mệt mỏi vì công việc làm thêm không quen thuộc, lý do cô đến nhà Minato là──
“Nếu ở một mình, Nanase có thể sẽ đập phá lung tung mất”—một lý do mà Minato hoàn toàn thấu hiểu nên đã không từ chối.
“Tonami cũng thấy rồi đúng không, bộ dạng thảm hại của Nanase. Nanase làm hỏng bét rồi... Gây họa mất rồi...”
Nanase quay mặt sang một bên, rên rỉ nói.
“Ừm, nhưng đây là lần đầu cậu chụp ở studio mà...”
“Vì đây là công việc được trả tiền, nên không thể viện cớ là lần đầu được!”
“Cậu cũng nghiêm khắc với bản thân ghê, Nanase.”
Thực tình mà nói, buổi chụp thử của Nanase không thể gọi là thành công.
Cô không thể tạo dáng tốt theo chỉ dẫn của nhiếp ảnh gia, biểu cảm cứng đờ, nói là thất bại cũng không quá đáng.
Nó khác xa với việc tái hiện lại các tư thế và biểu cảm của Naseria. Cái ấn tượng “nhân vật game bước ra đời thực” mà Minato có khi lần đầu thấy cô cosplay đã hoàn toàn biến mất.
Ngược lại, trong lúc chụp cô còn bị ngã, bị chuột rút, rồi trong lúc nghỉ giải lao lại làm đổ nước uống lên trang phục gây ra một trận náo loạn, đúng là thảm họa.
Dù những người lớn không một lần mắng mỏ Nanase, và các nhân viên đều giữ nụ cười đến cuối cùng, nhưng rõ ràng là họ đã rất bối rối.
Buổi chụp hôm nay mới chỉ là thử nghiệm trước khi sự kiện chính diễn ra──
Tại sự kiện “Glarion Feuer”, các cosplayer cũng sẽ bị chụp ảnh.
Nghe nói không chỉ nhân viên của Buitol mà còn rất nhiều giới truyền thông game cũng sẽ đến đưa tin.
Về phía nhà sản xuất, dĩ nhiên họ muốn Nanase tái hiện lại Naseria trong game.
Nhìn những bức ảnh Nanase đăng trên SNS, việc họ kỳ vọng như vậy cũng là điều đương nhiên.
Trong các email trao đổi trước buổi chụp thử, Nanase đã giải thích rằng những bức ảnh cô đăng lên SNS chỉ được cắt cúp, điều chỉnh màu sắc và độ sáng, chứ không hề chỉnh sửa mặt hay dáng người.
Minato cũng đã xác nhận đây không phải là lời nói dối để PR bản thân.
Phía Buitol dường như cũng tin vào điều đó và đã kỳ vọng rất nhiều...
Có vẻ như họ đã nghĩ rằng Nanase, về khoản tái hiện Naseria, còn làm tốt hơn cả cosplayer chuyên nghiệp, nhưng kết quả lại hoàn toàn phụ lòng mong đợi của họ.
Minato cũng phần nào hiểu được tại sao Nanase lại suy sụp đến vậy...
“Aaa, Nanase chỉ còn nước về đảo thôi... Về đảo sống ẩn dật. Rồi Nanase sẽ trở thành một bà già cứng đầu chỉ giỏi may vá, bị lũ trẻ trên đảo xa lánh...”
“Bị chúng nó sợ hãi thì được gì chứ.”
Cậu nghĩ cô đang nhìn xa vào một tương lai vô nghĩa quá rồi.
“À mà, cái vali kéo của cậu rốt cuộc là để làm gì thế?”
Minato quyết định tạm thời đổi chủ đề.
Cái vali mà Nanase kéo lạch cạch theo rốt cuộc đã không được mở ra lần nào.
“Ể? À... cũng không có gì to tát đâu.”
Nanase mở chiếc vali bị cô quăng bừa trên sàn, rồi lấy ra từ bên trong──
“Á.”
Minato bất giác kêu lên.
Chỉ cần nhìn thấy bộ trang phục đó── cậu đã hiểu ra mọi chuyện.
“Đây là trang phục của Naseria mà. Nanase, cậu đã mang nó theo sao?”
“Unn... Nanase biết là không thể mặc bộ này cho công việc, nhưng Nanase mang theo như bùa hộ mệnh vậy.”
“Không phải vậy đúng không.”
Minato nói dứt khoát.
Một khi đã hiểu rõ tình cảnh của Nanase, cậu cảm thấy mình phải khơi gợi ra “cảm xúc thật” của cô nàng.
Cũng có lựa chọn là đợi một thời gian cho Nanase bình tĩnh lại, nhưng làm vậy có thể khiến vết thương lòng của cô càng thêm sâu sắc.
Ngay tại đây, ngay lúc này, Minato muốn biết được mong muốn thực sự của Nanase Uraha── của cosplayer Nanaura.
“Tớ là bạn của Nanase── và cũng là fan của cosplayer Nanaura nữa.”
“Ể?”
“Tớ thích cosplay của cậu lắm. Tớ không muốn cậu bị tổn thương vì cosplay đâu.”
“Na-Nanase bị tổn thương... cũng không hẳn... chỉ là Nanase thất bại rồi tự hủy thôi mà...”
“Thất bại thì đứng lên là được mà. Không, tớ muốn cậu đứng lên. Vì vậy, bây giờ tớ sẽ nói những gì mình muốn nói. Tớ sẽ tận dụng triệt để tư cách là bạn bè của cậu đấy.”
“To-Tonami, cậu đang nói gì vậy?”
Nanase bối rối là điều đương nhiên, nhưng Minato không định dừng lại ở đây.
“Nanase, thật ra cậu muốn mặc trang phục của mình làm đúng không? Dù vẻ ngoài trông có vẻ giống nhau, nhưng cậu vẫn muốn cosplay bằng bộ đồ do chính tay mình may phải không?”
“...Cosplay của Nanase không chỉ đơn thuần là mặc đồ vào đâu. Nó được bắt đầu từ công đoạn dồn hết tâm huyết và tình yêu thương vào việc may trang phục cơ.”
“Vậy thì cậu nên nói điều đó với Yayoi-san. Biết đâu vẫn còn cơ hội để thương lượng thì sao.”
“Nh-Nhưng mà... một đứa nhà quê như Nanase mà lại đi đòi hỏi chuyện đó...”
“Nanase, đừng lấy cái lý do 'gái quê' ra nữa.”
Minato lại nói một cách dứt khoát.
“Uu, Tonami hôm nay hơi nghiêm khắc đấy...”
“Là vì tớ đang tức giận chính mình, dù là bạn bè mà lại không hiểu cậu đang nghĩ gì. Tiện thể, tớ cũng nghiêm khắc với cậu luôn.”
“Là giận cá chém thớt à!?”
“Cậu cũng đâu có vô can, nên không phải giận cá chém thớt đâu nhỉ.”
Minato biết mình đang nói hơi nặng lời, nhưng cậu nghĩ lúc này những lời thẳng thắn còn cần thiết hơn sự dịu dàng.
Nữ cosplayer này, lạ lùng thay, lại rụt rè ở những điểm không đâu.
Cái mặc cảm là dân đảo, là người nhà quê đã thỉnh thoảng lấn át đi tính cách vốn dĩ vui vẻ của cô nàng.
Việc Nanase thất bại trong buổi chụp hôm nay phần lớn cũng là do bị choáng ngợp trước không khí hào nhoáng của studio.
Minato biết Nanase nhút nhát, nhưng cậu không thể tưởng tượng được rằng điều đó lại khiến cô bị tổn thương sâu sắc đến vậy.
Không chỉ Nanase thất bại, mà Minato cũng vậy.
Nhưng, chắc chắn vẫn có thể làm lại được──
“Nanase, tớ không bảo cậu đừng bận tâm về xuất thân của mình. Nhưng nếu chỉ vì chuyện đó mà từ bỏ điều mình muốn làm thì thật lãng phí đúng không?”
“Uu...”
Nanase ngồi dậy, co gối (ngồi kiểu tam giác) trên giường. Bộ đồng phục khiến váy cô tốc lên lộ cả quần lót bên trong, nhưng cậu không còn tâm trạng nào để ý đến chuyện đó.
“Cậu thật sự muốn mặc trang phục do chính mình may, đúng chứ? Dĩ nhiên rồi, cosplay của Nanase không chỉ đơn thuần là mặc trang phục và trang điểm là xong. Nó phải là bộ trang phục mà Nanase đã dồn hết tâm sức may vá, có đúng không.”
Minato biết Nanase trân trọng trang phục của mình đến nhường nào.
Cậu cũng biết cô đã vui sướng ra sao khi trang phục của mình có thể khiến Minato hưng phấn.
Phải rồi, Nanase của ngày hôm nay không phải là cosplayer Nanaura, mà chỉ đơn thuần là Nanase Uraha mặc một bộ đồ được đưa cho.
Rốt cuộc thì mình đi theo để làm gì chứ── Minato cắn môi.
“Tớ cũng đã quá bất cẩn. Tớ thậm chí còn không nói với Yayoi-san rằng cậu chỉ thực sự là cosplayer khi được mặc trang phục của chính mình. Xin lỗi cậu, Nanase.”
“To-Tonami không cần phải xin lỗi... Đây là chuyện Nanase phải tự mình nói ra mới đúng.”
Nanase càng ôm chặt đầu gối hơn.
“Chính Nanase cũng biết nguyên nhân mình thất bại mà. Lẽ ra Nanase nên nói, kể cả khi đang chụp, rằng hãy cho Nanase sử dụng trang phục Naseria của mình. Nanase không thể cosplay nếu không có trang phục của mình. Nanase đã phải thay đổi cái tính rụt rè kỳ quặc này của bản thân mới phải...”
“...”
Nanase hiểu rõ khuyết điểm của mình.
Và cô cũng có ý thức muốn thay đổi.
Nếu đã vậy── vẫn có thể cứu vãn được.
“Vẫn cho tớ xin lỗi cậu, Nanase.”
“Ể?”
“Vì cậu lúc nào cũng vui vẻ, năng động, và nói chuyện như một otaku chính hiệu, nên tớ thỉnh thoảng quên mất rằng cậu thực ra rất rụt rè. Chuyện hôm nay, tớ chỉ đi theo cho có chứ chẳng giúp được gì. Xin lỗi cậu.”
“Đã bảo không cần xin lỗi mà. Đây là vấn đề của Nanase──”
“Tớ đã được tận hưởng rất nhiều niềm vui nhờ cosplay của cậu, vậy mà lại không thể hỗ trợ được gì thì không được rồi. Chúng ta là bạn bè mà.”
“Nh-Nhưng... Nanase nghĩ cũng đành chịu thôi. Nanase chỉ có thể là chính mình khi ở trước mặt Tonami. Nên việc Tonami không ngờ rằng Nanase sẽ phơi bày bộ dạng thảm hại như hôm nay cũng là điều đương nhiên mà.”
“Phải, tớ đã rất vui khi cậu chỉ là chính mình lúc ở trước mặt tớ, tớ đã có cảm giác như đang độc chiếm cậu── Như thế là không đúng. Việc cậu thất bại khi cosplay cũng là trách nhiệm của tớ. Hãy để tớ nghĩ như vậy. Hãy để tớ chia sẻ trách nhiệm đó với cậu.”
“Tonami... Nh-Nhưng, dù cậu nói là chia sẻ trách nhiệm... thì cũng đâu làm được gì nữa...”
Nanase lại vùi mặt vào đầu gối.
Minato một lần nữa tự nhủ── Phải giúp Nanase vực dậy tinh thần, ngay tại đây, ngay lúc này.
Nanase đến nhà cậu không chỉ vì sợ sẽ đập phá nếu ở một mình.
Chắc chắn, cô đã tin tưởng vào Minato. Với tư cách là một người bạn.
Với tư cách là người bạn có thể giúp cô đứng lên── Nếu vậy, cậu phải đáp ứng kỳ vọng đó.
“Nanase, cậu suy sụp đến mức này── là vì cậu vẫn còn muốn cosplay và tham gia sự kiện đúng không?”
“U-Unn... Chắc là, Nanase nghĩ vậy.”
“Nè, cậu có nhớ lúc về Yayoi-san đã nói gì không?”
Minato nhớ rất rõ.
Yayoi Machi đã tiễn họ ra tận cửa studio── không, cô ấy còn đi cùng họ đến tận nhà ga.
Yayoi mỉm cười, khơi mào câu chuyện về Glarion, và kể chi tiết về lần cô ấy lập tổ đội với “Tonami” và “Nanaura”.
Có vẻ như người phụ nữ xinh đẹp này thực sự nghiện Glarion, cô ấy nhớ chi tiết đáng kinh ngạc về trận chiến khiến Minato cũng phải ngạc nhiên.
Và rồi, Yayoi đã nắm lấy tay Nanase khi cô đang tiến về cổng soát vé.
‘Chỉ có Uraha-chan mới có thể trở thành Naseria thôi nhé.’
Lời nói của Yayoi tuy đơn giản, nhưng đã gói gọn mọi điều cần thiết chỉ trong một câu.
Nanase dường như đã nghe câu đó một cách lơ đãng──
“Chỉ có Nanase mới có thể trở thành Naseria── Yayoi-san đã nói vậy đúng không. Cậu có nghĩ đó chỉ là lời xã giao của người lớn không?”
Trước câu hỏi của Minato, Nanase im lặng lắc đầu.
Giống như Nanase nghiêm túc với cosplay, Yayoi chắc chắn cũng đang dốc hết sức để sự kiện thành công.
Nanase thừa hiểu rằng Yayoi sẽ không nói những lời như vậy một cách thiếu suy nghĩ.
“Nanase rất vui khi được chị ấy nói vậy, nhưng... Nanase đã phơi bày bộ dạng thảm hại ở studio. Sự kiện chính thức còn có nhiều người hơn nữa, ở một nơi như vậy, làm sao Nanase có thể cosplay và hóa thân thành Naseria được chứ──”
“Cậu làm được mà. Cậu thay đổi được mà.”
Minato đứng trước giường── đứng trước mặt Nanase.
Nanase ngẩng khuôn mặt đang vùi trong đầu gối lên.
“Nanase thay đổi được ư... Một Nanase thế này mà có thể thay đổi được sao?”
“Nanase, dù biết mình đang thất bại, nhưng cậu đã không bỏ trốn cho đến phút cuối cùng, đúng chứ.”
“...”
“Nanase, cậu vẫn còn động lực mà, đúng không. Không, không chỉ dừng ở mức đó.”
Minato đặt hai tay lên vai Nanase.
“Chỉ có mình mới có thể trở thành Naseria. Không cần ai nói cậu cũng đã nghĩ vậy rồi, đúng chứ. Chỉ là cậu không thể nói ra điều mình muốn thôi, chứ cậu vẫn có tự tin mà phải không?”
“U... U-Unn.”
Nanase buông hai tay đang ôm gối ra. Cô nắm chặt tay đặt trên giường, ngước nhìn thẳng lên Minato.
“Nếu có tự tin, chắc chắn cậu sẽ làm được. Nanase là một otaku game vui vẻ, năng động, ồn ào đến mức──”
“Ồn ào?”
“Ối, xin lỗi. Tớ lỡ lời. Nhưng tớ muốn cậu thể hiện cái nhiệt huyết có thể 'bắn rap' như súng máy đó cho cả những người khác ngoài tớ thấy nữa.”
“Nanase... Nanase thể hiện con người thật của mình nhiều hơn có được không nhỉ...”
“Chẳng có lý do gì là không được cả, đúng không. Nanase, cậu cosplay Naseria bằng cả tình yêu, và cậu có thể hóa thân hoàn toàn thành Naseria mà nhỉ?”
“U-Unn... Nanase làm được! Người có thể khiến Naseria giáng lâm xuống thế giới này chỉ có Nanase mà thôi!”
“...Phải thế chứ.”
Minato vẫn giữ tay trên vai Nanase và kéo cô đứng dậy.
Cần phải có một cú hích cuối cùng──
“Nanase, tớ muốn xem bộ trang phục đó.”
“Ể?”
“Cậu đang may nó mà nhỉ? Trang phục mới của Naseria ấy?”
“S-Sao cậu lại biết...!”
Nanase giật nảy mình, mắt mở to.
Trang phục mới của Naseria──
Một bộ trang phục cực kỳ nổi tiếng vừa mới được cập nhật gần đây.
Minato vẫn chưa có được nó, và Nanase dường như cũng vậy.
“Tớ là bạn của Nanase mà. Hơn nữa còn là đồng đạo cùng chung sở thích. Có kỹ năng may vá trang phục, lại có vóc dáng để cosplay, không có lý nào cậu lại không may bộ đó. Nếu tớ là Nanase, tớ chắc chắn sẽ may nó.”
“Ch-Chuyện đó...”
Nanase bước xuống giường, lại lấy thứ gì đó ra khỏi vali.
Đó là──
“C-Cậu làm xong rồi à!”
Thứ Nanase lấy ra, không thể nhầm lẫn được, chính là bộ trang phục mới đó.
Sau đó, cô tháo kính ra── rồi nhanh chóng bắt đầu cởi bộ đồng phục của mình, và không hiểu sao, cô cởi luôn cả chiếc áo lót màu đen.
“Ô-Ôi ôi!”
Dù đã nhiều lần thấy Nanase bán khỏa thân, nhưng bị cô đột ngột cởi đồ ngay trước mắt thế này vẫn khiến cậu giật mình.
Nanase đội tóc giả ngay trước mặt Minato, rồi nhanh chóng mặc bộ trang phục trong vali vào.
“...Thay đồ nhanh thật đấy, Nanase.”
“Vì Nanase đã mặc thử nhiều lần rồi. Khi nào cosplay nghiêm túc, Nanase sẽ mặc cẩn thận hơn cơ.”
Thay đồ xong, Nanase mỉm cười rạng rỡ.
Mái tóc vàng dài, phiên bản áo khoác tay ngắn của bộ trang phục thông thường, bên dưới áo khoác là chiếc áo ngực ống lộ khe ngực.
Váy là loại váy xếp ly ngắn, hơn nữa chất liệu còn trong suốt, nhìn thấy cả quần lót bên dưới.
Đó là một chiếc quần lót màu đen tuyền không trang trí, đang làm dấy lên một cuộc tranh luận giữa các người chơi xem đó là “quần lót để lộ” hay “quần lót thật”.
Dù dựa trên trang phục thông thường của Naseria, nhưng bộ này hở hang hơn hẳn.
Khi chiến đấu, ngực và váy của cô rung rinh theo chuyển động, đặc biệt được các game thủ nam yêu thích.
Minato cũng thèm muốn bộ trang phục này vô cùng.
“Không ngờ mình lại được thấy 'hàng thật' trước cả khi kiếm được nó trong game.”
“Đ-Đừng gọi là 'hàng thật' mà, khen quá lời rồi! Vì Nanase làm trong thời gian ngắn nên vẫn còn nhiều chỗ sơ sài lắm! Chất liệu của cái áo ngực ống này Nanase thấy cứ sai sai. Với cả, nè, cái độ nảy của ngực khi di chuyển ấy, cậu không thấy nó khác trong game à?”
“C-Cậu chi tiết quá đấy.”
Minato mới chỉ thấy người chơi đội địch mặc bộ này vài lần nên cũng không rành lắm.
Dĩ nhiên, cậu chịu không thể nhận ra sự khác biệt về độ nảy của ngực.
“Bộ này cũng đỉnh lắm. Bộ trang phục mới này cũng tuyệt vời... Dù mặc bộ này, Nanase vẫn là Naseria.”
“Nhưng mà, không thể mặc bộ này đi sự kiện được rồi, nhỉ.”
“À, cái đó thì đúng là không được rồi...”
Khe ngực, bụng đều lộ ra, váy còn nhìn xuyên thấu bên dưới, và người mặc lại là một nữ sinh cao trung. Nếu là người lớn thì không sao, chứ trẻ vị thành niên mà mặc thế này trước đám đông thì đúng là khó thật.
“Dù không thể cho nhiều người thấy, nhưng... Nanase muốn Tonami xem. Hãy nhìn bộ này... và, ừm, hãy giúp Nanase lấy lại tự tin!”
“...”
Minato gật đầu.
Điều Nanase cần bây giờ là sự tự tin.
Cần phải khiến cô nhớ lại Nanaura là một cosplayer như thế nào.
Cậu phải để cô mặc bộ trang phục mới này, khiến cô phấn chấn lên, lấy lại sự tự tin, và nhớ lại sự tuyệt vời của bộ trang phục được may bằng cả tâm hồn mình.
“Nói trước nhé, tớ là 'fan cứng' của Naseria đấy.”
“Ể? À, unn. Nanase cũng nghĩ vậy.”
“Hơn nữa, tớ là bạn của Nanase. Cậu hiểu điều đó nghĩa là gì không?”
“Nghĩa là sao... Nếu cosplay hoàn toàn không giống Naseria, Nanase sẽ bị mắng là 'Đừng có giỡn mặt' à?”
“Chính xác.”
Quả nhiên là người bạn, cũng là đồng đạo cùng sở thích, Nanase đã hiểu ra.
“Nếu là một bộ cosplay nửa vời, tớ đã không đời nào nói 'Cho tớ làm tình đi'. Tớ không có hứng thú với một bộ cosplay OOC (out of character) như thế đâu!”
“Cảm giác như cậu đang nói điều gì đó hay ho, nhưng cũng thấy nó đê tiện thế nào ấy── Á, wa!”
Minato ôm chầm lấy thân hình mảnh khảnh của Nanase ngay khi cô vừa kịp buông lời trêu chọc.
“Cosplay Naseria của Nanase là tuyệt nhất! Xin cậu, trong bộ trang phục này── Cho tớ làm tình đi!”
“Ô-Ôô... Nn, nmm...♡”
Minato vừa ôm Nanase vừa đặt lên môi cô một nụ hôn.
Cô bạn thân dễ thương đang cosplay nhân vật mình thích, lại còn mặc bộ trang phục mới đầy khiêu khích── Làm sao cậu có thể kiềm chế nổi.
“Ch-Chờ chút đã, Tonami.”
“Nn?”
Ngay khi cậu bắt đầu xoa nắn bầu ngực cô qua lớp áo ống, Nanase vội vàng nói.
“Tonami, vừa quay phim... vừa làm... có được không?”
“Ể? Quay? Ý cậu là quay video à?”
“U-Unn.”
Minato lấy điện thoại từ trong túi ra, chuyển sang chế độ quay video.
“Nhưng, có ổn không? Quay lại cảnh một cosplayer đang làm 'chuyện đó'... lỡ như, vạn nhất nó bị rò rỉ──”
“Vì Nanase tin tưởng Tonami mà. Với lại, Nanase cũng muốn kiểm tra bằng video xem Tonami đã hưng phấn với Nanase và bộ trang phục này đến mức nào.”
Minato cũng thấy xấu hổ khi phải ghi lại hành vi của chính mình, nhưng cậu không thể từ chối yêu cầu của cô bạn mình.
Rốt cuộc thì các cô gái còn đang làm những điều xấu hổ hơn thế vì cậu.
“Đ-Được rồi. Vừa quay vừa làm hơi khó, nhưng tớ sẽ thử.”
Trước đây cậu từng chụp ảnh cho Honami để đăng SNS, nhưng vừa sếch vừa quay thì thật sự rất khó.
Hơn nữa Nanase còn đang cosplay── Cậu phải giữ cô trong khung hình.
Và dĩ nhiên, cũng phải 'làm' cô cosplayer Nanase một cách tử tế.
Minato cầm điện thoại bằng tay phải, tay còn lại ra sức xoa nắn ngực Nanase.
Nếu chỉ 'làm' không thôi thì không khó, nhưng vừa làm vừa quay cùng lúc thì lại là chuyện khác.
“Á, hơi... mạnh bạo hơn mọi khi, thì phải... Nn♡”
“Cậu nói vậy tớ cũng chịu, không kiềm chế được nữa rồi...”
Minato đổi tay cầm điện thoại, xoa nắn bên ngực còn lại, rồi luồn tay vào trong áo ngực ống.
Nụ hôn đó lại khiến Minato hưng phấn, cậu ôm lấy thân hình mảnh khảnh của cô chuẩn bị cho hiệp thứ tư──
“Rồi rồi, chờ chút đã. Trước khi hai người tiếp tục, nghe tớ nói chút được không?”
““...!?””
Minato và Nanase, vẫn trong tư thế ôm nhau, cùng nhìn về phía cửa phòng.
Ở đó── đang dựa vào cánh cửa mở toang, là Hazuki.
✦✧
“Ôi ôi, hai người lại 'hành sự' hăng say quá nhỉ.”
“H-Hazuki!?”
“Haa-chan!?”
Cánh cửa phòng Minato đáng lẽ đã đóng, không biết đã mở ra từ lúc nào.
Người thò mặt vào chính là Hazuki.
Cô mặc một bộ đồ thoải mái gồm áo hai dây, quần short, và khoác ngoài là một chiếc áo hoodie.
“Sao Hazuki lại...”
Minato vội vàng mặc lại quần áo rồi bước xuống giường.
“Bạn bè mà. Dĩ nhiên là tớ đến xem tình hình rồi. Muốn biết công việc làm thêm đầu tiên của cậu thế nào ấy mà.”
“Haa-chan...!”
Nanase cũng chỉnh lại bộ trang phục xộc xệch, hướng ánh mắt cảm động về phía Hazuki.
Dù sao thì, tình bạn của cô với Hazuki, người bạn đầu tiên trước cả Minato, có vẻ rất bền chặt.
“Nhưng sao cậu lại đến nhà tớ?”
“Vì tớ gửi LINE cho Minato và Uraha mà chẳng thấy ai 'seen' cả.”
“Ể, thật á?”
Minato nhìn lại chiếc điện thoại vẫn đang cầm trên tay.
Cậu nhớ là đã thấy thông báo LINE, nhưng mải mê "quay phim" quá nên lờ đi mất.
“Đầu tiên tớ đến nhà Minato, vì gần mà. Nếu không có ở đây, tớ đã định đến nhà Uraha tiếp theo.”
“Đúng là có khả năng hành động đáng nể thật.”
Giờ thì Minato cũng không còn ngạc nhiên với mấy chuyện cỏn con này nữa.
“Vậy, cậu có ổn không?”
“À, Serina-san!”
“Tớ vẫn chưa có kinh nghiệm làm thêm nên cũng không dám nói là lo lắng... nhưng Nanase-san, cậu vừa mới chuyển đến mà đã thử sức làm thêm, thật tuyệt vời.”
Serina mặc một bộ đồ rất ra dáng tiểu thư, với váy liền thân màu trắng dài tay, dáng dài, bên ngoài khoác thêm áo.
“Nanase-san, trông cậu có vẻ ổn đấy chứ. Tụi tớ lo lắng thừa rồi.”
“Unn, tớ không thấy nỗi buồn trong mắt Nanase-san.”
Như một lẽ dĩ nhiên, Iori và Shirayuki cũng xuất hiện.
Iori đội mũ lưỡi trai, mặc áo phông dài tay và quần short lửng.
Shirayuki thì khỏi phải nói, vẫn là trang phục hệ Jirai, với áo blouse hồng và chân váy ngắn màu đen.
“Với tư cách là Hội trưởng Hội học sinh, tớ phải quan tâm đến học sinh mới chuyển trường chứ. Cậu ổn không? Nghe nói là làm thêm cosplay, không có bị quấy rối tình dục gì chứ?”
“Kh-Không sao, có một chị quản lý xinh đẹp ở đó, nhưng Nanase đã kìm nén ý định quấy rối rồi!”
“Bộ có khả năng Nanase đi quấy rối người ta à.”
Minato lẩm bẩm trêu chọc.
“Trông vậy thôi chứ tớ giàu kinh nghiệm làm thêm lắm đó. Với tư cách là người có kinh nghiệm duy nhất ở đây, tớ sẽ lắng nghe Nanase-san than thở về công việc. Ông lão khách hàng hôm qua, dù hệ thống yêu cầu đặt thuốc lá bằng số đã có cả trăm năm nay rồi mà vẫn ngoan cố chỉ gọi tên sản phẩm... tiền bối thì giả vờ sắp xếp kệ hàng để trốn việc, quản lý thì không tăng lương, cái quái gì đang xảy ra vậy?”
“Rõ ràng là Shirayuki đang than thở còn gì.”
Về phía Minato, cậu thấy hơi lo không biết Shirayuki có gây ra chuyện gì trong môi trường làm việc căng thẳng đó không.
“M-Mọi người, cảm ơn các cậu đã vì Nanase mà đến đây. Nhưng Nanase làm hỏng bét rồi, gần như là chạy trốn về đây vậy... Nh-Nhờ Tonami mà giờ Nanase đã tạm ổn rồi.”
Nanase nói với vẻ mặt thực sự áy náy.
Dù đã vực dậy tinh thần, nhưng việc Nanase thất bại trong buổi chụp thử là không thể chối cãi.
Nanase kể vắn tắt về thất bại và nguyên nhân của buổi chụp thử──
“Ra thế. Uraha à, bảo cậu đừng bận tâm thì chắc là hơi khó, nhưng mà──”
“Xin lỗi, Aoi-chan. Chuyện làm thêm, để tớ nói cho.”
Shirayuki ngắt lời Hazuki, bước lên một bước.
“Nanase-san, làm thêm thất bại cũng không sao hết.”
“Sh-Shirayuki-san?”
Nanase có vẻ ngạc nhiên khi thấy Shirayuki bước ra, mặt cô lộ rõ vẻ kinh ngạc.
“Dù cậu có làm đổ hết bento mới nhập xuống sàn, hay tính nhầm tiền đến cả vạn yên, hay dùng súng điện trị trộm cắp, tất cả đều được tha thứ.”
“Cái cuối cùng là phòng vệ quá mức rồi thì phải?”
Lời trêu chọc của Minato bị tất cả mọi người lơ đẹp. Kể cả Serina hiền lành cũng vậy.
“Điều mà người làm thêm không được phép làm là 'bùng' việc. Nói theo thuật ngữ chuyên ngành là không được 'chuồn'. Đột ngột nghỉ việc là điều tệ nhất. Mới hôm trước, một gã sinh viên đại học trông ngu ngu đã làm thế, khiến tớ phải nhận ca đột xuất, lúc đó tớ đang chơi dở với Minato-san, mới hiệp thứ năm thôi mà đã bị gọi đi rồi.”
“Bình thường cậu 'làm' với Main cỡ nào vậy, Minato? Giờ mới hỏi nhưng mà...”
“Tóm lại, chỉ có 'bùng' việc là không được. Thất bại cũng không sao, nhưng cậu phải có trách nhiệm với bản thân mình đến cùng.”
“Ma-Mai... Bỏ qua đoạn giữa thì, câu cuối cậu nói hay lắm!”
Iori lộ vẻ mặt như thể đang vô cùng cảm động.
Có vẻ như cô cảm động vì đứa trẻ rắc rối mà mình đang trông coi hiếm hoi nói được một điều gì đó nghiêm túc.
“Ra vậy... Chạy trốn là điều tệ nhất sao... ”Nanase lẩm bẩm.
Cô bước xuống giường, đứng thẳng lưng dứt khoát trước mặt bốn người bạn của mình.
“Hôm nay, Nanase đã chạy trốn khỏi công việc. Nhưng, Nanase sẽ tham gia sự kiện chính thức 'Glarion Feuer'! Nó sẽ được phát trực tiếp trên mạng, nên mọi người hãy xem... nhé?”
“Đừng có đến phút cuối lại bất an thế chứ. Mà nói đúng hơn, cậu đã làm việc rồi mà. Đã chụp ảnh rồi còn gì.”
“Nhưng Nanase không chấp nhận kết quả đó!”
Nanase dứt khoát nói, rồi lắc đầu quầy quậy.
“Nanase đã nhận tiền lương hôm nay rồi, nên trong sự kiện chính thức Nanase sẽ làm việc bù lại! Kể cả những tư thế hơi 'ecchi' một chút Nanase cũng sẽ làm!”
“Ừm, thôi... Đành chịu vậy. Cậu đúng là nghiêm khắc với bản thân thật đấy, Nanase.”
Minato thực lòng không muốn người khác thấy bộ dạng hớ hênh của cô bạn mình.
Nhưng, bắt một cosplayer cosplay nhân vật sexy mà phải 'kín cổng cao tường' thì thật vô lý. Dù sao đi nữa, những tư thế nhạy cảm quá chắc chắn sẽ bị Buitol ngăn cản, nên cậu cũng có thể yên tâm.
“Tất nhiên là tớ sẽ xem rồi. Bọn tớ cũng cổ vũ cho Uraha mà. Bạn bè với nhau là chuyện đương nhiên, đúng không.”
“Ồô...!”
Hazuki thay mặt mọi người nói, và Nanase có vẻ xúc động lắm, cô nở một nụ cười rạng rỡ.
Serina, Iori và Shirayuki cũng đang mỉm cười.
Dĩ nhiên, Minato cũng bất giác mỉm cười.
“Được rồi, hôm nay mọi người hãy 'chơi' nhiều hơn nữa để thắt chặt tình bạn nào! Để mọi người sẽ cổ vũ cho Nanase nhiều, nhiều hơn nữa!”
“'Chơi' á, này...”
Minato sửng sốt trước phát ngôn đột ngột của Nanase.
“Nanase muốn có được sự tự tin! Trước hết, Nanase muốn là chính mình trước mặt Haa-chan, Serina-chan, Iori-chan, Shirayuki-chan, trước mặt mọi người! Nanase sẽ bắt đầu từ đây!”
Không biết từ lúc nào, Nanase đã bắt đầu gọi cả Serina và những người khác bằng "-chan".
“Nanase, ý cậu là sao...?”
“Thật ra, Nanase không chỉ muốn 'làm chuyện ecchi' với Haa-chan mà còn với tất cả mọi người nữa! Quả nhiên, là một layer, Nanase rất quan tâm đến cơ thể phụ nữ!”
“Đừng có gọi là 'cơ thể phụ nữ' chứ.”
Minato cạn lời, nhưng có vẻ như Nanase đã không còn che giấu bản chất otaku của mình nữa.
Đây là một điều đáng mừng, nên cậu không có ý định ngăn cản cô.
Hơn nữa, Minato cũng muốn tận hưởng "trò chơi" giúp Nanase lấy lại sự tự tin này.
“Thật luôn à. Mà, tớ cũng đoán là thế rồi.”
“T-Tớ cũng, thật ra hôm nay tớ lại nói dối gia đình là sẽ ngủ lại nhà Aoi-san...”
“C-Cuối cùng cũng tới sáu người... Thật kỳ lạ, đáng lẽ tớ phải là một Hội trưởng Hội học sinh nghiêm túc chứ.”
“Chấp nhận đi, Tsubasa-chan. Tsubasa-chan không phải hoàng tử đâu, mà là một cô gái ecchi đó.”
“Tớ nói là mình muốn nữ tính hơn, chứ đâu có bảo là muốn thêm cái tính từ 'ecchi' vào đâu!”
Bốn nhỏ bạn thân dường như cũng đã hiểu chính xác ý của Nanase.
Hazuki và nhóm bạn bước vào phòng, người thì ngồi lên giường, người thì ngồi bệt xuống sàn, mỗi người chiếm lấy một vị trí.
“Aa, khoan đã! N-Nè, Tonami.”
“Hửm?”
“Cosplay thì... hôm nay Nanase đã cố gắng hết sức rồi...”
“Ể, ý cậu là...?”
“C-Cậu hiểu ý Nanase mà! Ngại lắm, nên Tonami nói ra giùm Nanase đi!”
“...”
Minato suy nghĩ một giây, rồi lập tức tìm ra câu trả lời.
Dù thời gian quen biết Nanase không dài, nhưng nếu tính cả thời gian cùng chơi game, thì cũng đủ lâu để cậu hiểu được cô nàng.
“Vậy thì, từ giờ trở đi, cho tớ làm tình với bạn cùng lớp Nanase Uraha, chứ không phải cosplayer Nanaura nữa nhé!”
Khi Minato nói rõ yêu cầu của mình với Nanase──
“Q-Quả nhiên là Tonami! N-Như vầy, được chưa?”
Nanase tháo tóc giả ra, trở lại với mái tóc bob vàng, rồi đeo thêm cặp kính gọng đen.
Đáng lẽ cô đang đeo kính áp tròng, xem ra cô cũng mang theo cả kính không độ nữa.
“Giờ Nanase thay đồng phục──”
“Khoan đã, Nanase.”
“Ể?”
“Nanase, tớ muốn thấy cả Nanase khi không mặc gì nữa.”
“Hể!?”
““““Ểể!?””””
Nanase giật mình── bốn cô gái còn lại cũng tròn mắt kinh ngạc.
“C-Cậu sao thế, Tonami? Một Tonami mê mẩn 'bán khỏa thân' mà giờ lại đòi hỏi 'toàn khỏa thân' là sao?”
“Nanase không cần trang phục vẫn rất đáng yêu. Cậu nên tự tin hơn nữa. Tớ muốn giúp cậu có được sự tự tin đó.”
“Ch-Chắc không phải chỉ là Tonami muốn nhìn Nanase khỏa thân thôi đâu nhỉ... Nhưng, có lẽ Nanase cũng muốn được nhìn thấy. Nghĩ lại thì, hình như Nanase chưa cho cậu thấy bao giờ...”
Nanase vừa nói với vẻ xấu hổ, vừa tuột áo khoác và váy xuống, chỉ còn lại chiếc áo ống và quần lót đen.
“Và cả!”
Minato nhanh chóng nhìn sang bốn cô bạn thân còn lại.
“Hazuki, Serina, Iori, Shirayuki nữa... Tớ muốn thấy tất cả các cậu khỏa thân! Tớ muốn làm tình với tất cả các cậu khi đang khỏa thân!”
“T-Tớ biết ngay cậu sẽ nói mà! Kh-Khỏa thân á... đến giờ này mà cậu còn nói thế!?”
Hazuki đáp lại, tay làm động tác che cơ thể mình.
“Dáng vẻ cosplay hay đang cởi dở như mọi khi cũng tuyệt, nhưng tớ muốn thấy dáng vẻ 'mộc' của các cậu, những người có thể cân mọi bộ cosplay.”
“Không chỉ muốn thấy, mà còn muốn 'làm' nữa chứ gì...”
“T-Tớ thì... khỏa thân ngại lắm, nhưng nếu Minato-kun muốn thấy thì...”
“Còn ngại hơn cả mấy bộ diêm dúa... nhưng nếu là Mina thì tớ cho cậu thấy cũng được.”
“Quần áo không phải hệ 'Jirai' thì tớ không muốn mặc, nhưng khỏa thân thì được...”
Bốn cô bạn nữ, dù e thẹn, vẫn bắt đầu từ từ cởi bỏ quần áo.
Cảnh tượng bốn mỹ nhân đang thay đồ ngay trước mắt quả thực quá choáng ngợp.
Minato không tài nào rời mắt khỏi họ được.
Hazuki phô bày bộ ngực G-cup, nhưng vẫn mặc quần lót đen.
Serina kéo trễ chiếc áo lót trắng xuống, cởi quần lót và dùng tay che lại.
Iori đẩy chiếc áo bra thể thao màu xám lên, quần lót thì cởi hờ.
Shirayuki vẫn mặc áo lót màu hồng, nhưng đã cởi quần lót bên dưới.
“N-Nanase thì... đ-đây, Nanase cho cậu thấy đến mức này! Nanase cũng tự tin với cơ thể trần của mình! Nhìn đi, cơ thể ecchi có thể hóa thân thành Naseria sexy của Nanase đây!”
Và rồi, Nanase cởi cả áo ống lẫn quần lót, dùng tay nâng bộ ngực F-cup của mình lên, tay kia che lấy phần dưới.
Dù chưa phải là khỏa thân hoàn toàn, nhưng đây là lần đầu tiên Minato thấy cả năm người phơi bày đến mức này.
“Ngại thật, nhưng mà kệ đi. Mà này, Haa-chan và mọi người──”
Sau khi trút bỏ quần áo, Nanase nhìn lại bốn cô gái một lượt.
“Mọi người, ai cũng ecchi vãi... Tonami chơi bẩn! Dám độc chiếm mấy cơ thể gợi tình này một mình!”
“Không, mà tớ sẽ còn tiếp tục độc chiếm trong tương lai nữa.”
“Đồ bẩn bựa! Mà thôi, Nanase chỉ cần ngắm thôi cũng đủ thỏa mãn rồi...”
“U-Uraha, ánh mắt cậu 'gắt' quá đấy. Cậu nhìn còn hăng hơn cả Minato luôn...”
Hazuki xấu hổ dùng tay che đi bộ ngực đang phơi bày.
Ba người còn lại cũng đang đỏ mặt, xem ra họ cũng ngại ánh mắt của Nanase.
“À, này, phần còn lại... để Minato cởi có phải hơn không? Trừ Uraha ra ấy.”
“Tớ sẽ làm vậy. Mọi người, ai cũng damdang và đáng yêu hết!”
“C-Cậu hưng phấn quá nhỉ, Minato-kun.”
“Lúc sếch thì Mina lúc nào chả thế...”
“Ư ưm, Minato-san đang hưng phấn hơn cả mọi khi nữa. Từ nãy đến giờ tớ cứ cảm thấy ánh mắt cậu ấy dán vào phần dưới của tớ.”
Hazuki và nhóm bạn, dù bối rối và e thẹn, vẫn tiến lại gần Minato.
“Cosplay của Nanase, của Nanaura là để cho mọi người cùng thấy, nhưng cơ thể trần... Nanase chỉ cho Tonami thấy thôi!”
“A, à...”
Minato trước tiên ôm chầm lấy Nanase và hôn cô nàng.
Sau đó──
“Đ-Đây là... tình bạn khỏa thân sao...!”
Nanase thốt lên một giọng đầy cảm động.
Minato tiếp tục hôn Hazuki, xoa nắn ngực Serina, rồi luồn tay vuốt ve vòng mông của Iori.
Kế đó, cậu mớm môi Shirayuki, rồi lại vùi mặt vào ngực Nanase mà mút lấy.
“Kya♡”
Minato đẩy ngã Nanase xuống giường, kéo theo cả Iori và Shirayuki, cả bốn người cùng ngã nhào.
Sau đó, cậu tiếp tục hôn bốn cô bạn nữ còn lại──
Cảm xúc từ làn da của Nanase, bộ ngực mềm mại của Hazuki, cặp đùi mướt mịn của Serina, vòng mông nảy nở của Iori, đôi môi ngọt ngào của Shirayuki, và cả con chem chép của từng người một──
Cậu tận hưởng từng ngóc ngách cơ thể của năm cô bạn thân, quấn lấy nhau say đắm.
Cứ thêm một người, sợi dây gắn kết với những cô bạn nữ lại càng thêm bền chặt.
Minato cảm nhận được niềm hạnh phúc nhân lên, hôn lên môi Nanase, ôm lấy cơ thể trần trụi của cô nàng, và tận hưởng hiệp đầu tiên──
Tluc: Trảm 705 từ muhahahaha. Tluc: Trảm 419 từ muhehehehe.