“Uuu……!”
“Nn-uuu……♡”
Minato ôm chặt vòng eo thon của Nanase, cả hai ngồi đối mặt nhau trên giường, cậu cất lên một tiếng rên rỉ.
Nanase cũng đồng thời ngả người ra sau với một tiếng kêu ngọt ngào.
Hôm nay Nanase cũng cosplay Naseria, và Minato vẫn không chán làm tình với cô trong bộ dạng này.
Để có thể thấy rõ trang phục cosplay, cậu thường sếch trong tư thế ôm nhau từ phía trước.
“Ha~, ha~…… To, Tonami, đây là lần thứ mấy rồi nhỉ?”
“Bốn…… không, nếu chỉ tính số lần thì chắc là năm.”
“Vậy à, nếu tính cả lần chỉ dùng ngực…… thì đây có thể là lần thứ sáu rồi đó♡”
Nanase cúi xuống trước mặt Minato, áp mặt vào háng cậu.
Cảm giác nóng hổi trong khoang miệng lập tức truyền đến, Nanase mút lên thành tiếng.
“Dính vào trang phục là phiền lắm. Của Tonami nhiều mà, lại còn bắn mạnh nữa.”
Nanase luôn nói vậy, những lúc làm mà không dùng bao thì cứ thế cho đến cuối──phần nhiều là vậy, và sau khi xong, cô còn dọn dẹp giúp cậu như thế này.
“Aan! Đ, đây là lần thứ sáu…… Nn…… Fha……♡”
“X, xin lỗi nhé. Tụi mình cũng chưa làm nhiều lần đến thế, mà cậu lại phải làm cả chuyện này……”
“Nhiều chứ. Đâu còn là mười hay hai mươi lần nữa.”
“V, vậy à……”
Hôm nay là ở phòng Minato, nhưng gần như mỗi ngày họ đều đến phòng của một trong hai và làm tình khi cô cosplay, cứ như một thói quen hàng ngày.
Về phía Nanase, có vẻ cô cũng thích thú với việc cởi bộ cosplay ra để kích thích Minato, cô đáp ứng mọi yêu cầu của cậu nên cả hai đều không thể dừng lại.
“Chết rồi. Tớ, hình như tớ vẫn muốn làm nữa……”
“Thiệt hả!? C, cậu hình như đang cực kỳ hưng phấn với Naseria thì phải?”
“Hôm qua tớ cày rank khá lâu. Thì Naseria bên địch đó, mặc bộ trang phục đó đó.”
“Aa! Bộ đó, đã có người sở hữu rồi à!”
“Dù không phải item nạp tiền, nhưng vẫn có người có. Không biết họ đã vứt bỏ cuộc sống mà cày cuốc đến mức nào nhỉ?”
Minato vừa xoa nắn bộ ngực mềm mại của Nanase vừa cười khổ.
Trong "Grallion", mỗi nhân vật đều có chuẩn bị sẵn vài loại trang phục.
Chúng còn được gọi là skin, việc kiểu tóc cũng thay đổi theo là điều bình thường trong các game thời nay, nhưng──
Trang phục của Grallion không phải "gacha" hay "nạp tiền", mà việc có thể lấy được hay không phụ thuộc hoàn toàn vào nội dung khi chơi game.
Nếu muốn có trang phục mới của Naseria, người chơi phải miệt mài chơi Naseria, kill người chơi địch, đưa team đồng minh đến chiến thắng và tích lũy điểm.
“Điểm để nhận trang phục mới, đặt cao quá rồi đúng không?”
“Đúng đó! Nanase cũng muốn nên toàn dùng Naseria mà vẫn không đủ điểm! Nn, Nmm~♡”
Minato vừa xoa ngực Nanase vừa áp môi mình lên, Nanase cũng vươn lưỡi ra ngấu nghiến trong miệng cậu.
Vừa được làm tình, vừa có thể nói chuyện về game mình yêu thích── đối với Minato, Nanase là một cô bạn thân rất đáng quý.
“Update chắc cũng không giảm xuống đâu nhỉ…… Mấy người cày cuốc vất vả mới có được sẽ trông như đồ ngốc mất.”
“Unn, Nanase cũng sẽ cố gắng xem sao…… Aa, lần thứ bảy, làm luôn hả?”
Có lẽ nhận ra Minato đang sột soạt, Nanase ngẩng mặt lên vẻ xấu hổ.
“Nói chung là, vì tớ đang hưng phấn với trang phục mới của Naseria, nên Nanase cosplay Naseria trông còn gợi tình hơn bình thường, tớ không chịu nổi.”
“N, Nanase cosplay trang phục thường mà. Lần thứ bảy thì kinh khủng quá rồi……”
“Nanase, cậu đến giới hạn rồi à?”
“To, Tonami, cậu có thể làm bao nhiêu lần cũng được với Haa-chan và mọi người, nên một mình Nanase mà nhận hết ham muốn của Tonami thì vất vả lắm đó.”
“Nếu đến giới hạn rồi thì, sau đó tớ tự dùng ngực cậu nhé……”
“Đ, cũng được, nhưng mà, ưm…… C, cậu cứ làm bình thường đi! Nanase cũng đã hiểu ra cách tận hưởng rồi. Thêm nữa đi…… đến đây♡”
“Ừm……”
Minato đè Nanase xuống giường, lật chiếc váy ngắn bó sát của Naseria lên, và nhấc bổng cả hai chân cô lên cao.
“Ồ, tư thế mà Naseria trong game tuyệt đối không thể làm được……!”
“L, làm được tư thế này thì game thành R18 mất!”
Nanase giữ nguyên tư thế hai chân giơ cao, mặt đỏ bừng vì xấu hổ.
Minato hôn chụt lên môi Nanase, vừa nhấc hai chân cô lên vừa áp sát cơ thể, rồi đột ngột──
“Hauu!♡”
Minato lắng nghe giọng nói ngọt ngào của Nanase, cậu dành thật nhiều thời gian để tận hưởng lần thứ bảy, và cuối cùng cũng thấy thỏa mãn.
Nanase có vẻ cũng đã mệt, cô nằm ngây ra trên giường trong bộ trang phục xộc xệch.
Minato rủ Nanase đi tắm, nhưng cô nói muốn nghỉ ngơi một chút nên cậu đi tắm một mình──sau đó, cậu quay lại phòng.
“Nanase, cậu có muốn uống gì không? Vận động nhiều thế rồi, phải bổ sung nước──”
“To, Tonami, nhìn nè nhìn nè! Xem cái mail này đi!”
Nanase vội vã chạy đến chỗ cửa với vẻ hớt hải.

“Mail? Tớ xem được à?”
Minato nhận lấy điện thoại từ Nanase đang gật đầu lia lịa, và nhìn vào màn hình.
“Công ty Cổ phần V-TOL, Đội ngũ Xúc tiến…… V-TOL? Hình như tớ có nghe ở đâu rồi?”
“Là công ty sản xuất Grallion đó!”
“Aa!”
Minato cảm thấy tim mình nảy lên một cái.
Công ty sản xuất tựa game mà mình đang cày cuốc── đối với người chơi, đó là một sự tồn tại trên mây.
“Trụ sở chính ở Nhật Bản, giờ là một trong những nhà sản xuất game tầm cỡ thế giới! Ngoài Grallion, họ còn có siêu phẩm về zombie ‘Dark Dead’! Nanase, cũng mê Dakude lắm! Chơi lần đầu thì tiết kiệm đạn với vật phẩm hồi máu để phá đảo, xong chơi lần hai thì lấy đạn vô hạn rồi dùng Magnum hay súng chống tăng bắn bay xác zombie, hò hét thích lắm! Dakude còn được Hollywood chuyển thể thành phim điện ảnh và drama nữa, công ty lớn lắm đó!”
“Đúng là otaku, giải thích dài dòng thật…… Mà, mail từ V-TOL á? Không lẽ, cậu đã cheat……”
“Hô, Nanase hiểu Tonami nghĩ gì về Nanase rồi nhé.”
“K, không, tớ đùa thôi. Tớ không bao giờ lập tổ đội với người chơi dùng cheat đâu.”
Minato ghét mọi hành vi gian lận trong game──tức là cheat. Nếu phát hiện người chơi dùng cheat, cậu sẽ báo cáo cho ban quản trị, và dù là bạn thân cũng sẽ cắt đứt quan hệ.
Grallion cũng nổi tiếng là có biện pháp chống cheat rất kỹ lưỡng.
“Không phải thế, là người phụ trách quảng bá của V-TOL mời Nanase làm cosplayer chính thức cho ‘Grallion’ đó! Là tuyển mộ đó!”
“Hể, tuyển mộ── Tuyển mộ!?”
Minato ngạc nhiên đến mức suýt làm rơi cả điện thoại.
Nanase giật lại chiếc điện thoại, dán mắt vào màn hình.
“L, làm sao giờ! Sắp tới có sự kiện của Grallion, họ mời Nanase đến cosplay ở hội trường đó!”
“Là cái sự kiện mà các game thủ cừ khôi từ khắp nơi trên thế giới tập trung lại đấu giải đúng không. Nghe nói còn có nhiều thông báo liên quan đến Grallion nữa. Hình như là sự kiện ‘Grallion Firel’ thì phải. Tớ cũng định xem stream đây. Báo chí các kiểu cũng đến nhiều lắm đúng không?”
“Thế nên Nanase mới hỏi làm sao giờ! Toang rồi toang rồi.”
“Toang gì đâu, chuyện ghê gớm quá còn gì.”
Minato giữ hai vai Nanase để trấn an cô nàng── dù biết là không thể bình tĩnh nổi.
“N, Nanase phải làm sao đây? Cosplay là cosplay á? Firel là cái gì? Aa, không lẽ là mail lừa đảo!?”
“Đã bảo là bình tĩnh lại. Tớ hiểu tâm trạng nghi ngờ của cậu nhưng…… À, địa chỉ mail có vẻ đúng là của V-TOL rồi.”
Minato dùng điện thoại của mình đối chiếu địa chỉ mail Nanase nhận được với địa chỉ trên trang web chính thức của V-TOL.
Tất nhiên là cần phải kiểm tra kỹ hơn, và khả năng lừa đảo hay chơi khăm vẫn còn, nhưng hiện tại thì không có lý do gì để nghi ngờ.
“Cosplay ở sự kiện à…… Ừm, mấy sự kiện game cũng hay thấy cosplayer mà. Tớ từng xem video có rất nhiều chị gái xinh đẹp rồi.”
“N, Nanase không phải chị gái xinh đẹp!”
“Không phải chị gái, nhưng Nanase đủ dễ thương mà.”
“Hauu……”
Nanase mặt đỏ bừng, đơ người.
“N, Nanase…… dễ thương đến mức được tuyển mộ luôn à?”
“Dễ thương đến mức được tuyển mộ cũng chẳng có gì lạ. Chỉ là, nếu vậy thì……”
Minato lại nắm chặt hai vai Nanase.
“Trước hết, phải siết cơ thể lại. Để không còn một gram mỡ thừa nào.”
“K, không được ăn Shirou à?”
“Không bàn cãi. Từ giờ phải từ từ cắt nước và đường.”
“Nanase đâu phải võ sĩ!”
“Không tự coi mình là võ sĩ khổ hạnh thì sao mà siết người được.”
“Nanase không có mập chút nào mà……”
“Naseria chỗ nào cần ra thì ra, cần vào thì vào. Phải làm cho vóc dáng giống hơn nữa. Dùng corset màu da siết lại, tạo vòng eo được không nhỉ?”
“Cậu đang nghĩ chuyện đáng sợ gì vậy! Nếu mà dùng thứ đó che giấu vóc dáng được thì đã chẳng khổ!”
“Cũng đúng……”
Bộ cosplay Naseria của Nanase vốn đã đạt đến độ hoàn hảo, nhưng nếu là xuất hiện tại sự kiện thì lại là chuyện khác.
Cậu nghĩ cô nên hóa thân thành Naseria nhiều hơn nữa, nhưng──
“Không không không! Không không không!”
Nanase lắc đầu nguầy nguậy.
“Tonami, kể cả việc tuyển mộ là thật, Nanase cũng chưa nói là sẽ nhận lời!”
“……Ể? Nanase, cậu định từ chối à?”
Vì không lường trước diễn biến này nên Minato đã tự mình đẩy câu chuyện đi quá xa.
“B, bởi vì…… Nanase thích cosplay, nhưng nếu nói là sự kiện chính thức thì lại khác. Tóm lại là mình sẽ được trả tiền đúng không? Tức là chuyên nghiệp đó?”
“Chuyên nghiệp à……”
Mới hôm trước, cậu vừa nói chuyện chuyên nghiệp với Iori và Shirayuki.
Cậu không thể ngờ rằng diễn biến liên quan đến "chuyên nghiệp" lại đến nhanh như vậy.
“Chờ đã, Nanase. Cái này giống như làm thêm thôi mà? Ừm, đúng rồi.”
Minato lại nhìn vào điện thoại của Nanase.
“Nanase, mail này có đính kèm tài liệu nữa, cậu đọc cái đó chưa?”
“Nội dung mail thì Nanase đọc rồi. Còn tài liệu thì hơi khó……”
“Đúng là nhiều thuật ngữ chuyên ngành nên khó đọc thật. Trong mail có ghi là nếu có câu hỏi gì thì cứ hỏi.”
Minato cũng mới chỉ là học sinh cao trung, đầu óc cũng không phải đặc biệt thông minh. Mấy văn bản công việc nghiêm túc không quen mắt này đọc lướt qua cũng thấy khó vào.
“Tonami, đọc đi. Thử xem có viết gì nguy hiểm không.”
“À, kiểu như nếu bị bắt cởi đồ thì không được chống cự, nếu viết mấy thứ đó thì đúng là nguy hiểm thật.”
V-TOL là một nhà sản xuất game lớn, nổi tiếng.
Việc họ đưa ra một hợp đồng vô lý cho học sinh cao trung là khó có thể xảy ra, nhưng──
“Để chắc ăn, hay là nhờ Serina hoặc Iori đọc thử xem…… À, Honami chắc cũng đọc được.”
“Hở? Honami? Honami-chan thì sao?”
“Cô ấy thông minh lắm đó. Nếu nói về sự lanh lợi bẩm sinh thì có khi là nhất đấy.”
“Ểểể……!”
Minato hoàn toàn hiểu tại sao Nanase lại nghi ngờ, nhưng việc Honami thông minh là sự thật.
“G, gyaru thành thị đáng sợ quá…… Cậu gyaru ngâm đó mà thông minh sao……”
“Cậu nói năng thất lễ một cách tự nhiên nhỉ. Mà, nếu là Honami thì chắc cô ấy cũng chỉ cười ha hả rồi cho qua thôi.”
Minato vừa nói vậy, vừa nhận ra dạo này mình không sếch với Honami.
Honami cũng học cùng lớp, nhưng trong số các cô bạn nữ, cô là người phóng khoáng nhất, nên thỉnh thoảng cũng có lúc họ chẳng nói chuyện với nhau.
“Tạm thời tớ đọc xem…… Hừm, không có gì lạ cả. Đây cũng không phải hợp đồng, chỉ ghi mấy điều kiện đơn giản thôi. Nếu phải chỉ ra thì, ‘Trang phục sẽ mặc đồ do V-TOL chuẩn bị. Hôm đó ngoài phí xuất hiện sẽ được trả cả phí đi lại. Người vị thành niên cần có sự đồng ý của phụ huynh. Sẽ có phỏng vấn trước’. Chắc tầm đó. Tớ mới đọc lướt thôi.”
“Tonami, thông minh quá……!”
“Làm gì có. Nanase cũng tự mình đọc cho kỹ đi.”
“Vâng ạ……”
Nhỏ này không định đọc rồi, Minato nhìn thấu.
Minato quyết định trong lòng sẽ nhờ Serina và Iori đọc tài liệu, rồi trả điện thoại lại cho Nanase.
“Nghe qua thì Nanase thấy không có vấn đề gì…… nhưng mà, trang phục do V-TOL làm á?”
“Ừm, họ viết vậy. Chắc là do người chuyên nghiệp làm đó? Tớ không biết có ai chuyên làm trang phục cosplay không nhưng……”
“Nanase nghĩ là có. Vì có cả cosplayer chuyên nghiệp mà, không lẽ họ tự may. Cơ bản thì trang phục cosplay là hàng độc nhất, không có bán ở mấy chỗ bình thường.”
“Ra là vậy……”
Nếu là trang phục "đa dụng" như đồ hầu gái hay đồ Santa thì bán hàng may sẵn vẫn có thể bán chạy.
Nhưng mà, "Naseria của Grallion" dù là nhân vật nổi tiếng thì số lượng người cosplay cũng có hạn.
Nếu nghĩ đến chi phí sản xuất, có lẽ bán cũng không có lãi.
“Ư ưm, trang phục Nanase làm không được à……?”
“Không phải vấn đề chất lượng, mà là quy tắc thương mại chăng?”
Trang phục của Nanase có chất lượng cao, nhưng trong mắt người khác thì vẫn là "đồ nghiệp dư tự làm".
Việc sử dụng nó trong một sự kiện chính thức do công ty game tổ chức có lẽ là khó được chấp nhận.
“Chuyện đó đành chịu thôi. Cậu nghĩ sao nếu xem đây là cơ hội được mặc trang phục cosplay do dân chuyên nghiệp làm?”
“Tonami, nói hay ghê…… Dụ dỗ Nanase ghê……”
“Tớ đâu có dụ dỗ.”
Minato nghĩ rằng, điều kiện này có lẽ không thay đổi được, nên cậu chỉ đề xuất một cách nhìn tích cực hơn mà thôi.
“Ưưm…… ‘Từ chối’ ‘Mail’ ‘Công việc’”
“Này này này! Nanase, cậu đang tìm cái gì thế!?”
Minato nắm lấy cổ tay Nanase đang tìm gì đó trên điện thoại.
“Cậu ghét việc không được mặc trang phục của mình đến thế à?”
“C, cũng có lý do đó, nhưng mà……”
“Là gì?”
“Bởi vì…… chuyện này quá sức với Nanase…… Với một đứa nhà quê thì chỉ sự kiện game thôi đã là rào cản lớn rồi, đằng này còn phải cosplay nữa. Chắc Nanase tè ra quần mất.”
“Không tè đâu. Không, đừng có tè. Tóm lại, đây mới chỉ là lời mời thôi mà? Quyết định là ở Nanase, nhưng từ chối ngay lập tức thì không phải là uổng phí sao?”
Minato cố gắng nói một cách nhẹ nhàng nhất có thể.
Nếu cô định hành động vội vàng thì ngăn lại cũng là vai trò của một người bạn.
“Uu, trước hết là gặp mặt người phụ trách để phỏng vấn? Tên là ‘Yayoi Machi’-san…… Nghe có vẻ là người sành sỏi công việc! Chắc chắn là gái thành thị!”
“Đừng có nói ‘gái’. Là phụ nữ thì dễ nói chuyện hơn còn gì.”
“Ưm, Nanase lại thấy đàn ông có khi lại chiều chuộng nữ sinh cao trung hơn. Cái bà Yayoi này, nhỡ đâu bả ghen tị với tuổi trẻ của Nanase rồi bắt nạt mình như một bà sếp già khó tính thì sao?”
“Cậu chưa gặp mà đã thất lễ rồi đấy.”
Nanase có vẻ lo lắng quá mức nên suy nghĩ đang mất kiểm soát.
“Đối phương là người lớn, là nhân viên của một công ty đang phát triển toàn cầu đó. Hơn nữa là họ chủ động mời mà, họ sẽ đối xử tử tế thôi.”
Minato cũng không chắc chắn, nhưng cậu muốn xua tan bớt sự bất an của Nanase.
“V, vậy à.”
Nanase vừa gật đầu, vừa làm vẻ mặt vẫn còn lo lắng.
Bình thường cô ấy lúc nào cũng vui vẻ, thậm chí là quá mức, nhưng thỉnh thoảng lại sợ sệt như một con thú nhỏ, có lẽ đúng như lời cô nói, vì là dân nhà quê từ đảo lên.
Mà, không cần phải lớn lên ở quê, đột nhiên được một công ty nổi tiếng ngỏ lời thì lo lắng cũng là điều dễ hiểu.
Thậm chí, dù không liên quan nhưng ngay cả Minato cũng thấy hơi hồi hộp.
Nhưng, tất nhiên là Nanase còn bất an hơn nhiều.
“Hết cách…… Sự kiện đó, tớ đi cùng cậu nhé?”
“Thiệt hả! Ơ, không phải chỉ là Tonami muốn xem sự kiện thôi à!?”
“Chậc, bị lộ rồi à.”
“T, tên này! Giả vờ lo lắng cho bạn bè để thỏa mãn ham muốn của bản thân hả!”
“Đùa một nửa thôi. Tớ sẽ ưu tiên đi cùng Nanase hơn là xem. Khoan, chờ đã?”
“G, gì?”
“Tớ không thể ở gần Nanase được à. Một thằng con trai cao trung bí ẩn cứ bám theo cosplayer sẽ bị nghĩ là lạ lắm. Quả nhiên, Nanase phải đi một mình thôi……”
“Hết cứu rồi. Nanase phải trốn về đảo thôi. Nơi đó là quê hương của Nanase…… sẽ dịu dàng bao bọc một Nanase đang bị tổn thương……”
“Cậu đã bị tổn thương gì đâu. Mà, cũng đâu cần phải trốn.”
Minato thở dài một hơi, rồi nói.
“Vậy, sao cậu không thử hỏi xem? Hỏi xem có thể có một người đi cùng được không. Họ chắc cũng hiểu là học sinh cao trung thì sẽ lo lắng mà?”
“R, ra là vậy. Gửi mail là được nhỉ? Hay là, thư tay?”
“Mail, là mail.”
Thời này ai lại ung dung dùng thư tay để hỏi han chứ.
“V, vậy à. Trả lời cái mail này là được nhỉ. Ừm, ‘Vào những ngày nhận được tin tức về hoa nở, không biết quý công ty có khỏe không ạ. Nanase vẫn khỏe. Cơm ở phố cũng ngon lắm. Nanase đề xuất Shirou ạ’……”
“Cậu đang viết cái gì vậy hả!?”
Từ lời chào hỏi theo mùa, câu chuyện đã bay sang một hướng không liên quan.
“Nanase…… Cậu có vẻ đang rối lắm, nhưng nếu không muốn làm thì cứ từ chối đi.”
“Uuu……”
Minato nghĩ đây là một cơ hội cho Nanase, người yêu thích cosplay, nhưng nếu cô thực sự không muốn làm, cậu cũng không muốn ép.
“N, Nanase cũng muốn làm thử.”
“……Vậy à. Thế thì, cứ liều thử một phen xem sao? Dù gì cũng chỉ là làm thêm thôi mà.”
“Làm thêm…… N, Nanase suy nghĩ thêm một chút nữa được không.”
“Tớ nghĩ là được…… Cơ mà, họ viết là không có nhiều thời gian nên hãy trả lời sớm.”
“Uuu! H, hối thúc người ta quá à!”
“……”
Minato vừa nhìn Nanase đang băn khoăn, vừa đăm chiêu suy nghĩ.
Đúng là một chuyện gấp gáp.
Có lẽ, cosplayer dự kiến tham gia đã không thể đến được vì lý do nào đó chăng?
Vì là sự kiện chính thức, nên bình thường họ sẽ nhờ cosplayer chuyên nghiệp.
Nanase tuy là một cosplayer Grallion nổi tiếng, nhưng việc họ lại ngỏ lời với một nữ sinh cao trung nghiệp dư, khả năng cao là do đã xảy ra sự cố nào đó.
Tất nhiên, nếu nói suy đoán đó với Nanase thì chỉ làm cô mất tinh thần, nên cậu im lặng.
Minato biết rằng Nanase trông có vẻ vui vẻ hoạt bát, nhưng thực ra lại rất nhút nhát.
Thực tế, xung quanh Minato không có kiểu người như vậy.
Serina trông có vẻ dè dặt nhưng lại bất ngờ táo bạo, còn Shirayuki thì hay bị nghĩ là hiền lành nhưng thực ra chỉ là sống theo ý mình và không quan tâm đến xung quanh.
Có lẽ, Nanase vẫn đang thực sự tin rằng "mình là đồ nhà quê".
Dù trước mặt Minato, cô không còn che giấu bản chất otaku của mình nữa, nhưng──
Cũng có thể nói rằng, một Nanase bộc lộ hết bản chất đó vẫn chỉ cho Minato thấy.
Ngay cả với Hazuki mà cô còn e dè, thì liệu cô có thể nói chuyện được với nhân viên của V-TOL hay không.
“Phải rồi, Nanase. Trước hết, làm thế này đi.”
Minato suy nghĩ một lát rồi nghĩ ra một phương án thỏa hiệp.
Vai trò của một người bạn là làm cho cô dần hiểu ra rằng không cần phải e dè vì xuất thân của mình.
Việc cô băn khoăn có nghĩa là không phải cô hoàn toàn ghét bỏ. Nếu vậy thì──
“Hình như có buổi chụp thử, hay là cậu chỉ tham gia cái đó thôi?”
“Ể, vậy à?”
Nanase có vẻ đã thả lỏng cảnh giác một chút.
Có lẽ từ "thử" đã có tác dụng.
“Cậu đúng là không đọc tài liệu đính kèm mà, Nanase. Họ nói là sẽ kết hợp phỏng vấn trước, chụp ảnh tại studio trước khi diễn ra sự kiện. Cái này hình như cũng được trả tiền riêng. Số tiền là──”
Khi Minato nói ra số tiền, mắt Nanase sáng rực lên.
“Ch, chỉ tham gia buổi thử thôi mà được nhiều thế á?”
“Đúng là hào phóng thật. Tớ cũng muốn làm thêm cỡ đó luôn. Chắc là vì đây là đợt quảng bá quan trọng của Grallion nên họ chi mạnh tay chăng?”
Rất nhiều game FPS mới đang được phát triển trên toàn thế giới.
Grallion đã có một khởi đầu thuận lợi, nhưng cũng có những game FPS nổi tiếng nhanh chóng bị lãng quên.
Có lẽ V-TOL định chơi lớn trong giải đấu lần này.
“Vải vóc đắt lắm…… Grallion lại cần cả phụ kiện nhỏ lẫn đồ dài nữa…… Tiền…… Nanase muốn có tiền!”
“Nghe bức thiết thật. Chỉ tham gia buổi thử thôi cũng chắc chắn được trả tiền đó. Họ viết là kể cả khi từ chối tham gia giải đấu chính thức cũng không đòi lại tiền.”
“Ồ, v, vậy thì……”
Nanase nắm chặt tay, đặt trước ngực.
“Tonami…… Minato-kun. Cậu sẽ đi cùng Nanase chứ?”
“Không cần phải dùng cách nói chuyện thùy mị thế đâu. Vì tụi mình là bạn mà.”
“Yay!”
Minato cười khổ, Nanase nhảy cẫng lên ôm chầm lấy cậu.
Quả nhiên, vui vẻ và hoạt bát không giới hạn mới là Nanase vốn có.
Một Nanase thế này, thì dù đối phương là nhân viên V-TOL, cô cũng có thể đối đáp ngang hàng, thậm chí là hơn.
Minato nghĩ vậy, và vòng tay ra sau lưng Nanase.
✦✧
“Hể, studio chụp ảnh lại ở một nơi như thế này à.”
Minato ngước nhìn tòa nhà ba tầng, lẩm bẩm.
Bên cạnh là Nanase, cô đang bồn chồn nhìn quanh.
Đã ba ngày trôi qua kể từ khi nhận được mail mời.
Rất nhanh chóng, Minato và Nanase đã quyết định tham gia "buổi chụp thử" của V-TOL.
Sau vài lần trao đổi mail, và cũng nhờ Serina và Iori xem qua, họ đã xác nhận đây đúng là liên lạc từ V-TOL thật.
Việc đi kèm cũng đã được cho phép suôn sẻ.
Studio chụp ảnh được chỉ định nằm cách ga gần nhất của Minato và Nanase khoảng ba mươi phút đi tàu. Nơi đây không phải là khu phố sầm uất, nên Nanase có vẻ hơi thở phào nhẹ nhõm. Có vẻ cô vẫn chưa quen với những con phố náo nhiệt.
Studio cũng nằm ở một nơi yên tĩnh, trên một con đường không quá rộng.
Một cơ sở có vẻ hào nhoáng lại nằm ở một nơi vắng vẻ, thật đáng ngạc nhiên.
“Mà, cũng phải. Chắc là người nổi tiếng cũng hay ra vào. Nơi ít người sẽ tốt hơn nhỉ.”
“Aa, người nổi tiếng……! Cuối cùng Nanase cũng không còn là dân thường nữa à! Mọi người trên đảo ơi, Nanase sắp được lên TV đó!”
“Đừng có sực nhớ ra rồi lại hành xử như dân nhà quê thế.”
Nanase chắc cũng không thực sự muốn lên TV.
Biết đâu sự kiện Grallion được lên TV, và Nanase cũng vô tình lọt vào, nhưng vì sợ làm cô căng thẳng nên Minato quyết định im lặng.
Vừa vào trong, nhân viên của V-TOL lập tức ra đón.
Nhân tiện, Minato và Nanase đang mặc đồng phục học sinh.
Hôm nay là ngày nghỉ, nhưng vì Nanase cứ băn khoăn "Nên mặc gì đây! Hay là cosplay luôn!", nên theo lời khuyên của Hazuki, họ đã quyết định mặc đồng phục.
Nghe nói, nữ sinh cao trung thì cứ đồng phục, mặc đồng phục là không bao giờ sai.
Cậu cảm thấy có chút thành kiến trong đó, nhưng bản thân Minato cũng thấy thoải mái khi mặc đồng phục nên không phàn nàn gì.
Minato đeo chiếc ba lô cậu vẫn dùng để đi học, còn Nanase ngoài ba lô còn kéo theo một chiếc vali.
Nghe nói bên trong là trang bị để ra thành thị, nhưng cụ thể là gì thì Minato cũng không hỏi.
“Nói là studio chụp ảnh, nhưng cũng chỉ là một tòa nhà bình thường ha……”
“Em đang nghĩ là nó nhỏ hơn tưởng tượng đúng không?”
“D, dạ không, đâu có ạ!”
“Fufu, không sao đâu.”
Người đáp lại lời lẩm bẩm của Minato là nữ nhân viên đã ra đón họ.
Đó là một phụ nữ mặc bộ vest màu xanh navy, mái tóc màu nâu không quá nổi được búi gọn gàng sau gáy.
Đây có vẻ là người tên Yayoi Machi đã có trong mail.
Cô ấy phụ trách quan hệ công chúng, và trong sự kiện lần này, cô ấy sẽ quản lý toàn bộ mảng cosplay.
Không giống một bà sếp già khó tính chút nào, mà còn khá trẻ. Kể cả khi mặc đồng phục nữ sinh cao trung chắc cũng không thấy lạc lõng.
Được cô ấy dẫn đường, họ leo lên cầu thang và đi dọc hành lang tầng hai.
“Nanase-san…… Ừm, chị gọi em là Uraha-chan được không?”
“D, dạ!”
“Không phải ‘dạ’. Phải là ‘vâng’.”
“Không sao đâu. Chắc hai em đang căng thẳng, cứ dùng từ ngữ thoải mái đi. Minato-kun cũng vậy nhé.”
“V, vâng.”
Là một người lớn, cô ấy có vẻ đang cố gắng giúp hai học sinh cao trung thả lỏng.
“Uraha-chan cũng thư giãn đi nhé. Aa, đây rồi. Mời vào.”
Mở cửa ra, căn phòng họ bước vào trông giống như phòng chờ.
Có một chiếc bàn dài và những chiếc ghế được xếp xung quanh.
Yayoi ra khỏi phòng một lát, rồi quay lại với hai chai trà.
Minato và Nanase ngồi cạnh nhau, cảm ơn rồi nhận lấy chai trà.
“Sẽ mất thêm chút thời gian chuẩn bị, hai em cứ đợi ở đây nhé. Đồ ăn vặt ở kia cứ tự nhiên dùng.”
“Vâng, cảm ơn chị.”
Minato thay Nanase, người vẫn còn vẻ cảnh giác, đáp lời.
Không biết cô đang cảnh giác điều gì…… là “gái thành thị” hay là “bà sếp già”.
“Một lần nữa── hôm nay thật sự cảm ơn em, Nanase Uraha-san.”
“Ể, ể? S, sao lại cảm ơn? Chị định làm Nanase lơ là cảnh giác rồi tiễn Nanase về thế giới bên kia à?”
“Làm gì có chuyện đó. Uraha-chan, em thú vị thật đó.”
“Cậu ấy hơi phấn khích quá thôi ạ. Chị đừng để tâm.”
Minato lại một lần nữa thay Nanase đáp lời.
“Chị phải cảm ơn chứ. ‘Grallion Firel’ là sự kiện mà V-TOL đặt cược cả vận mệnh công ty vào đó. Chị đã thực sự rất khốn đốn vì không tìm được cosplayer.”
“……Nhưng mà, có mấy layer chuyên nghiệp mà? Đúng không ạ?”
“Cứ nói chuyện thoải mái đi, thật đấy. Ừm, thật ra thì chị đã nhờ một cosplayer chuyên nghiệp.”
“Có chuyện gì xảy ra ạ?”
Có vẻ đúng như dự đoán của Minato, nhưng đã được nói đến mức này thì cậu muốn hỏi cho rõ.
“Dù chưa từng cosplay Grallion, nhưng chị đã nhờ một layer chuyên nghiệp khá nổi tiếng. Chỉ là, người đó sắp bị ‘phốt’ ấy mà.”
“S, sắp ạ?”
“Ừm, sắp tới sẽ có bài báo về rắc rối tình ái trên tạp chí tuần. Nghe nói là sự thật. Nội dung bài báo thì không thể nói cho học sinh cao trung nghe được nên hai em tự hiểu nhé.”
Cả Minato và Nanase đều im lặng gật đầu lia lịa.
“Người đó cũng là game thủ, vốn đã biết Grallion nên rất thích hợp. Sau khi biết chuyện bài báo, chị đã tìm người khác nhưng toàn là layer không biết gì về Grallion.”
“Mà, game cũng mới ra mắt được ba tháng thôi ạ.”
“Chị muốn một người có kiến thức tối thiểu. Và thế là, chị nghĩ ngay đến. Có một cô bé đăng ảnh cosplay rất viral. Đó chính là em đó, Uraha-chan── không, Nanaura!”
“Ồ, bị cả người của nhà sản xuất phát hiện luôn!”
Hai người phụ nữ có vẻ đang hào hứng.
Dù sao thì, Yayoi có vẻ đã thực sự yên tâm khi Nanase nhận lời.
Nghe nói, họ nhất định phải có cosplay của nhân vật nổi tiếng, Naseria.
“Hừm……”
“C, có gì ạ?”
Đột nhiên, Yayoi nhìn chằm chằm vào mặt Minato.
“Không lẽ, Minato-kun cũng đang chơi Grallion à?”
“V, vâng. Tạm thời, em đã leo lên rank A+ rồi ạ!”
“Chị từng chơi chung team với em rồi đó. Em có nhớ cái tên ‘Machimatchi’ không?”
“Ể! E, em nhớ! Khoan, lúc đó Nanase cũng có mặt đúng không?”
“Có, có! Ể, Yayoi-san là Machimatchi-san ạ!?”
“Ừm, phụ trách PR của V-TOL—Yayoi Machi, thân phận thật sự chính là người chơi Grallion, Machimatchi.”
Yayoi cười tinh nghịch.
“Vì là game của công ty mình mà. Chị cũng chơi cả lúc rảnh rỗi. Đội ngũ phát triển thì bị cấm vì họ biết quá rõ thông số kỹ thuật, nhưng chị làm PR nên không sao.”
“Không ngờ lại có thể gặp ngoài đời thật người mà mình từng chơi ngẫu nhiên cùng…… mà lại còn là hai người.”
“Đúng là Tonami và Nanaura rồi. Khi chị nghe tên người đi cùng Uraha-chan là Minato-kun, chị đã nghĩ biết đâu là vậy.”
“Thế giới này nhỏ bé thật ạ……”
Minato lẩm bẩm một cách lơ đãng.
“Trận đấu với Tonami-kun và mọi người vui lắm, nên chị nhớ. Từ tối đến sáng…… chúng ta đã chơi cùng nhau khoảng tám tiếng mà.”
Nếu chỉ chơi cùng một hai trận thì không thể nhớ được, nhưng chơi cùng nhau lâu như vậy thì đúng là sẽ đọng lại trong ký ức.
“Lần tới lại chơi chung nhé. Tụi mình đã trao đổi mã bạn bè rồi mà. Giờ chúng ta là bạn rồi.”
“B, bạn bè ạ.”
“Em không nghĩ một người lớn như thế này là bạn được à?”
“Đ, đâu có ạ. Nhỉ, Nanase.”
“Bạn của Tonami à…… lại còn là phụ nữ.”
“Này, đừng có nói kiểu đầy ẩn ý thế.”
Tất nhiên, dù Yayoi có xinh đẹp đến đâu, Minato cũng không nghĩ đến việc sẽ đưa ra yêu cầu giống như với những cô bạn thân khác.
“Ara, hai đứa có vẻ gì mờ ám nhỉ?”
“Dạ không, không có gì đâu ạ!”
Minato vội lắc đầu nguầy nguậy để che giấu.
Nếu để khách hàng của Nanase nghi ngờ điều gì kỳ lạ thì phiền phức lắm.
“Xin lỗi đã để chờ lâu. Trước hết, mời thử trang phục ạ.”
Hai người phụ nữ trông còn trẻ hơn cả Yayoi bước vào.
Một người đang cầm trang phục của Naseria.
Thứ giống như chiếc hộp mà người còn lại cầm, có lẽ là dụng cụ trang điểm.
“Vậy, tớ ra ngoài đây.”
“Không, không được? Tonami, không được rời xa Nanase đâu?”
“Đừng có nói kiểu dễ thương thế. Không, tớ ở lại thì không được rồi.”
Nanase nắm tay áo cậu giữ lại, nhưng Minato lắc đầu.
Cậu đã thấy cô thay đồ vài lần, nhưng không thể nào thản nhiên đứng xem một cô gái thay đồ trước mặt người lớn được.
“Chị cũng ra ngoài đây. Chị cũng không có việc gì trong lúc chuẩn bị trang phục.”
Được Yayoi dẫn đi, Minato rời khỏi phòng chờ.
Cuối hành lang có một khu nghỉ ngơi nhỏ đặt máy bán hàng tự động, Minato và Yayoi bước vào đó.
“Trong các cuộc khảo sát nội bộ, độ nổi tiếng của Naseria là số một đó.”
“Ể? À vâng, chắc vậy ạ.”
Naseria có ngoại hình lộng lẫy, và tính năng của nhân vật cũng dễ sử dụng.
Khi chơi team, thậm chí còn có lúc xảy ra tranh giành Naseria.
Minato cũng thường xuyên thấy thất vọng khi bị người chơi khác chọn mất Naseria.
“Gần đây em cũng thấy bực bội khi Naseria bị người khác chọn mất.”
“Là do em nhìn Naseria của Uraha-chan nhiều quá à? Cảm thấy như bị cướp mất bạn gái sao?”
“À…… không phải ạ! Nanase không phải bạn gái em!”
“Ể, không phải à? Chị cứ tưởng hai đứa đang hẹn hò……”
“Là bạn bè thôi ạ. Vì em là người bạn duy nhất của cô ấy rành về Grallion nên mới đi cùng thôi.”
“À, vậy à? Chị thấy hai đứa thân thiết quá, nên cứ ngỡ.”
Yayoi có vẻ thực sự ngạc nhiên, trông cô có vẻ nghi ngờ.
“Thế, sự thật là thế nào hả, Tonami-kun? Uraha-chan dễ thương mà, thực ra em đang nhắm đến cô bé đúng không?”
“L, làm gì có ạ.”
Minato lắc đầu.
Nanase đối với cậu là một cô bạn thân quan trọng, và là một mối quan hệ mà cậu biết ơn vì được sếch cùng.
“Em thì không thể nào hẹn hò với cô ấy được. Nanase dễ thương, mới chuyển trường đến mà đã là người nổi tiếng trong lớp rồi.”
“Ngoài đời trông còn dễ thương hơn chị nghĩ. Cặp kính gọng đen đó cũng hợp nữa. Mặc đồng phục thì trông trẻ con, thế mà mặc trang phục Naseria vào lại có vẻ quyến rũ một cách kỳ lạ.”
“Nó giống như biến hình hơn là thay đồ…… Lần đầu tiên thấy em cũng bất ngờ. Thậm chí đến giờ, mỗi lần Nanase cosplay em đều thấy ngạc nhiên.”
“Đó là phản ứng mà cosplayer thích nhất đó. Layer là những người hóa thân thành nhân vật, và họ vui nhất khi được người khác ngạc nhiên ‘Giống thật quá!’.”
Yayoi cười khúc khích.
Trước đây Nanase cũng từng nói điều tương tự.
Minato chợt nhận ra──
“……Không lẽ, Yayoi-san cũng có kinh nghiệm cosplay ạ?”
“Phụ nữ trưởng thành có nhiều chuyện lắm, Minato-kun à.”
Yayoi khẽ cười.
Liệu cô cosplay vì công việc PR, hay là cosplay cá nhân, Minato thực sự tò mò, nhưng bầu không khí không cho phép cậu hỏi thêm.
Cứ như vậy, trong khi cậu đang có khoảng thời gian tán gẫu vui vẻ với một mỹ nhân trưởng thành thì──
“Yayoi-san, xong rồi ạ!”
“Aa, vất vả rồi. Chị đi xem đây!”
Người cầm trang phục lúc nãy đến gọi, Minato và Yayoi quay lại phòng chờ.
“Ồ……”
“Wa”
Minato bất giác thốt lên, Nanase đang đứng ở góc phòng lộ vẻ mặt ngạc nhiên.
Nanase Uraha── tất nhiên, đang trong bộ dạng cosplay Naseria.
Bộ tóc giả dài màu vàng kim, chiếc mũ, áo khoác ngoài và áo blouse, cùng chiếc váy ngắn bó sát.
Đó chính là Naseria, hiện thân của sự dễ thương và gợi cảm──
“Ồ, có gì đó khác với bộ cosplay Naseria thường ngày…… nhưng mà đỉnh thật.”
“V, vậy à?”
Nanase làm vẻ mặt bối rối.
Nhìn kỹ, gương mặt cô trông hoàn toàn khác so với mọi khi.
“Là do trang điểm à…… Cảm giác độ sâu của đường nét khác hẳn, cứ như phẫu thuật thẩm mỹ vậy……”
“Unn, Nanase cũng ngạc nhiên vì trông không giống mặt mình nữa……”
Nanase bối rối có lẽ là vì cô đã hoàn toàn biến thành một người khác.
Trang phục trông không khác mấy so với bộ đồ Nanase tự làm, nhưng kỹ thuật trang điểm của dân chuyên nghiệp rõ ràng là ở một đẳng cấp khác hẳn.
“À, tuyệt quá. Giống Naseria đến mức này, đúng là một tính toán sai lầm đầy thú vị.”
Khách hàng là Yayoi cũng có vẻ hài lòng.
“Vậy thì bắt đầu chụp ảnh ngay thôi! Đi nào, Uraha-chan, Tonami-kun!”
Yayoi nắm lấy cổ tay Nanase và nhanh chóng bước đi.
Mỹ nhân phụ trách PR này có vẻ đang cực kỳ phấn khích vì bộ cosplay của Nanase.
Quả nhiên, Yayoi rất thích tựa game Grallion, và cũng có một sự gắn bó sâu sắc với cosplay.
Nếu vậy thì chắc cô ấy sẽ đối xử tốt với Nanase.
Cậu đã lo lắng không biết họ có đưa ra yêu cầu gì quá đáng không, nhưng có vẻ phía V-TOL không có vấn đề gì.
Chỉ là──
Minato đi theo sau Yayoi và Nanase, khẽ nghiêng đầu.
Trái ngược với Yayoi đang phấn khích, tâm trạng của Nanase có vẻ rất chùng xuống.
“Tonami……”
Nanase quay đầu lại, nhìn Minato với ánh mắt đầy lo lắng.
“Tớ vẫn đang đi theo đây. Nào, Nanase, nhìn về phía trước đi.”
“Ư, unn. Nhớ đi theo Nanase đó……”
Giọng Nanase yếu ớt một cách kỳ lạ.
Rõ ràng là khác hẳn với một Nanase trong bộ dạng cosplay thường ngày.
Không chỉ là sự khác biệt về trang điểm hay trang phục, mà bầu không khí xung quanh Nanase cũng khác── trông cô có vẻ ảm đạm, u ám.
Dù cảm thấy bất an, nhưng công việc làm thêm này đã bắt đầu mất rồi.
Giờ bảo cô dừng lại cũng không thể được nữa──
