Kẻ Yếu Nhất Học Viện Lại Là Thợ Săn Quỷ Cấp Giới Hạn

Truyện tương tự

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

(Đang ra)

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

Akagi Hirotaka

Và như thế, truyền thuyết bắt đầu. Câu chuyện về hai kẻ trừ tà tệ hại nhất trong lịch sử, những người rồi sẽ trở thành mạnh nhất trước khi ai kịp nhận ra.

34 124

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

(Đang ra)

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

氷雨ユータ

Trái lại, tai họa bắt đầu giáng xuống đầu những kẻ dám coi rẻ sự dịu dàng thuần khiết của cậu...

8 28

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

(Đang ra)

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

Sujeong Yojeong

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

37 132

Web Novel - Chương 86 - Tranh Giành Isaac (4)

“Aa...”

Ánh trăng chiếu xuyên qua mái vòm kính màu, tản ra thành từng dải sáng mờ ảo.

Bên trong tháp đồng hồ là chiếc cầu thang uốn lượn xoắn ốc dọc theo bức tường, và ở chiếu nghỉ giữa mỗi tầng có các khoảng không gian nhỏ đủ để ẩn nấp.

Tôi và Kaya Khát Máu cùng trốn vào trong không gian đó, đến nỗi cơ thể thể gần như dính sát vào nhau.

Tôi nhanh chóng kể vắn tắt lại vụ việc cho Kaya: tên Malrog Đố Kỵ và việc ký ức bị thay đổi.

Lúc đầu Kaya cứ liên tục lắc đầu phủ nhận.

“Ngài nói đùa đúng không...? Có phải do ngại nên ngài mới bịa chuyện đúng không?”

Song, khi nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của tôi thì Kaya bắt đầu toát mồ hôi lạnh.

Đúng như dự đoán, cô nàng đã rơi vào cơn hoài nghi sâu sắc.

“Những lời ngài Isaac nói... đều là giả sao...”

Mặc dù chẳng làm gì sai, nhưng lòng tôi lại thấy hơi bứt rứt.

Tôi đâu ngờ ký ức lại bị xáo trốn đến vậy chứ...

Ngoài ra, tôi cũng đã yêu cầu Kaya giả vờ không quen biết mình xuyên suốt buổi tiệc để giảm thiểu biến cố.

Trong ❰Ma Pháp Hiệu Sĩ Märchen❱, tất cả nữ chính đều có sức hút khiến bọn đực rựa không thể cưỡng lại. Vì lẽ đó, có không ít gã tồi muốn tiếp cận bọn họ.

Tôi không muốn rước thêm phiền phức vì vốn phải dồn toàn bộ tâm trí vào đánh bại Malrog đã đủ mệt rồi.

Bởi vậy tôi đã không nói gì với Kaya...

Nghĩ lại thấy hối hận quá. Đáng lý ra tôi nên nói trước với cô ấy về tên Malrog.

Mà thôi vậy, than thở cũng vô ích...

“Xin lỗi nhé. Tôi không nghĩ chuyện lại thành ra như này.”

“Nếu thấy có lỗi thì ngài hãy làm thật đi.”

Kaya bĩu môi, nói bằng giọng hờn dỗi.

Dù thế nào đi nữa, tôi cũng không muốn thốt ra những lời xấu hổ đó đâu.

“...Bỏ đi. Em cũng không mong ngài làm thật đâu. Chỉ cần được ở trong tình huống hồi hộp như này với ngài Isaac là em mãn nguyện lắm rồi.”

“Giờ tôi phải ra ngoài rồi. Tôi cần nói chuyện rõ với Lu-“

“Chỉ một chút nữa thui.”

Kaya nhẹ nhàng đặt tay lên bức tường như không muốn cho tôi rời đi.

Do cơ thể cả hai gần như dán chặt vào nhau nên da gà của tôi nổi hết lên khi phần da thịt mềm mại của Kaya chạm vào người mình.

Tôi đã cố gắng áp sát vào tường hết mức có thể để né tránh, nhưng Kaya chẳng mảy may quan tâm mà chỉ đưa mặt lại gần hơn. Trong bóng tối, gương mặt cô nàng hiện ra lờ mờ dưới ánh trăng yếu ớt. Quả nhiên là nụ cười tinh quái thương hiệu của Kaya Khát Máu.

“Hãy cứ như thế này một chút nữa thôi, ngài Isaac.”

=================================

[Kaya Astrea]

―――――――――

Tâm Trí: [Rất phấn khích vì được ở gần bạn.]

=================================

Không phải là tôi không thích. Dù gì, một thiếu nữ đáng yêu như Kaya sau khi có thêm nhân cách “Khát Máu” lại càng thêm nét quyến rũ và cử chỉ mê hoặc khiến người ta khó mà cưỡng lại được.

Thật lòng mà nói.

‘Làm sao tôi có thể từ chối một trong nhân vật yêu thích của mình chứ...’

Tôi sắp phát điên vì sự dễ thương của cổ rồi đây này!

Cộp.

Đúng lúc ấy, tôi nghe thấy tiếng gót giày nện xuống bậc thang. Vừa nghe là biết ngay đó là tiếng bước chân của Luce.

Tôi đã giải quyết xong hiểu lầm với Kaya như dự định, giờ chỉ cần xoa dịu Luce nữa là xong.

Cộp, cộp.

Tiếng bước chân ngày càng gần hơn.

Tôi gạt cánh tay đang chặn lối ra của Kaya. Ban đầu còn kháng cự, nhưng khi tôi dùng lực mạnh hơn và nhìn bằng ánh mắt nghiêm nghị, cô nàng liền đỏ mặt và cuối cùng đành chịu thua.

Thoát ra khỏi không gian chật hẹp đó, tôi bước ra cầu thang và nhìn xuống phía dưới.

Ở phía bên dưới, một cô gái với mái tóc vàng hường óng ánh dưới ánh trăng đang ngừng bước trên cầu thang và ngẩng đầu lên nhìn về phía tôi.

Đúng là Luce rồi.

“Isaac...!”

=================================

[Luce Eltania]

―――――――――

Tâm Trí: [Vui mừng vì nhìn thấy bạn.]

=================================

Gương mặt Luce thoáng hiện vẻ mừng rỡ, nhưng rồi nhanh chóng hít một hơi thật sâu để trấn tĩnh lại.

“Cô ta đứng sau cậu, đúng không?”

“Đúng rồi.”

Tôi còn chưa kịp trả lời thì Kaya đã vọt ra đứng bên cạnh tôi.

Luce cau mày một thoáng, rồi nhanh chóng thu lại vẻ mặt đó và tiếp lời.

“Tớ xin lỗi vì đã làm chuyện quá đáng với cô ta. Lúc đó... tớ đã không giữ được bình tĩnh. Là do cô ta đã đi quá giới hạn trước.”

“Nhìn là biết ai mới là người đang làm cho ngài Isaac khó chịu rồi nhỉ? Tôi thì nghĩ mình đang giúp đỡ ngài Isaac đấy chứ. Luce Eltania, cô không thấy bản thân mình quá ích kỷ và độc đoán sao?”

“Này Isaac. Có phải cậu rất bất ngờ khi cô ta đột nhiên định hôn cậu, đúng không? Lại còn tự tiện lôi cậu đi nữa chứ.”

Điên thật... Sao họ cứ tự tiện nói theo ý mình vậy trời?

À không, có chút khác biệt. Luce chỉ nhìn và nói chuyện với tôi. Cô ấy còn chẳng thèm liếc nhìn Kaya lấy một lần.

Với một cô nàng không chịu mở lòng như Luce thì đây chỉ là phản ứng tự nhiên thôi.

Kaya cau mày. Cô ấy rõ ràng là không hài lòng với thái độ thờ ơ của Luce.

“Nhìn tôi mà nói chuyện này. Cô xem tôi là không khí à?”

“...”

Luce hoàn toàn phớt lờ lời nói của Kaya, cứ như là “gió thoảng qua tai” vậy.

Tôi cảm giác cứ như mình sắp bị đè bẹp bởi khí thế của hai cô nàng này. Tôi cần đứng ra ngăn họ lại mới được.

Khi Kaya định nói gì đó tiếp, tôi liền đưa tay ra trước mặt cô ấy để ngăn lại.

“Ngài Isaac?”

“Luce, Kaya. Cảm ơn hai cậu vì đã quan tâm, nhưng hôm nay tớ đã có bạn nhả – Oái!”

Rẹt rẹt–

Bỗng nhiên, mana ánh sao lấp lánh bao phủ quanh tôi. Chưa kịp nói hết câu, cơ thể tôi đã bị kéo phẳng lên đỉnh tháp đồng hồ.

Cảm giác như một định luật vật lý dành cho riêng tôi vừa mới được thiết lập, trọng lực cứ như được ai đó điều khiển vậy. Chỉ khi lên đến điểm cuối cùng của cầu thang xoắn ốc, nơi có chiếc đồng hồ khổng lồ, thì tôi mới thoát khỏi lực cưỡng chế.

Tôi chẳng ngạc nhiên lắm, không khó để đoán ra ai là người đã kéo tôi đi.

Luce và Kaya tròn xoe mắt kinh ngạc. Họ nhoài người ra khỏi lan can, ngước lên nhìn về phía tôi.

Một luồng mana khủng khiếp hơn bất cứ ai ở đây, vuốt ve làn da của tôi như một cơn gió.

Người xuất hiện là một thực thể được bao quanh bởi những chòm sao lấp lánh.

Đập vào mắt mọi người là một cô gái với mái tóc tím nhạt buông xõa.

“Thảo nào thấy lâu thế. Sao lại để bản thân bị bắt cóc trong lúc chị không để ý thế, Hội trưởng?”

“Tiền bối...”

Dorothy Heartnova mỉm cười hỏi tôi.

Ngay khi Luce triệu hồi Lôi Điểu, tôi đã đoán trước Dorothy sẽ đuổi theo chúng tôi.

Nhưng khi tận mắt nhìn thấy Dorothy, tôi cảm giác cổ như là Deus Ex Machina vậy.

“À thì...”

Tôi cười khan một tiếng. Thật tình tôi cũng không hiểu tại sao mọi chuyện lại thành ra như này...

Cơ mà, ánh mắt của Luce trông đáng sợ quá.

Dù Dorothy có đối xử thân thiện với bất kỳ ai đi nữa thì cổ cũng không phải là ngoại lệ với một người khó mở lòng như Luce.

“Tiền bối Dorothy Heartnova...?”

Kaya dường như đã nhận ra ngay cô gái tóc tím nhạt đứng cạnh tôi là ai. Là học viên của Học viện Märchen, nếu đã chứng kiến Quang Tinh Ma Thuật thì không thể không biết Dorothy là ai.

“Này mấy đứa, đùa đến đây thôi. Cướp bạn nhảy của người khác bất lịch sự lắm đấy.”

Kaya và Luce nhăn mặt. Việc tôi có bạn nhảy và người đó là Dorothy dường như đã chọc tức họ.

Đối với tôi, Kaya và Luce đều quan trọng như nhau. Tôi rất muốn được ở bên hai người họ. Song, tôi đã đồng ý làm bạn nhảy và hứa chỉ ở riêng với Dorothy tối nay.

Tôi không thể trở thành một kẻ thất hứa được.

‘...Bầu không khí gì đây trời?’

Bầu không khí ngày càng nặng nề hơn. Dường như không ai trong số họ có ý định nhường tôi cả.

Áp lực kinh khủng khiến cả người tôi run rẩy.

Phải làm sao đây trời...

Tôi thật không biết phải làm gì khi trở thành trung tâm của cuộc đấu trí này. Trên hết, tôi biết mình tuyệt đối không thể chạy trốn khỏi ba người phụ nữ này.

‘Làm sao bây giờ?’

Tôi bó tay thật rồi...

Đang lúc tôi vò đầu bứt tai thì―

“...!”

Một luồng mana mạnh mẽ khác bỗng quét qua người tôi. Do luồng mana khổng lồ của Dorothy đang lan tỏa xung quanh nên khả năng cảm nhận của tôi đã không kịp nhận ra.

Tôi và Dorothy vội vàng quay đầu lại để xem đó là ai...

“Giờ thì dừng lại được chưa đây?”

Một cô gái với dung mạo đoan trang đang đứng quay lưng lại với chiếc đồng hồ khổng lồ được ánh trăng rọi sáng.

Cô gái đó khoác trên mình chiếc váy dạ hội vàng kim lộng lẫy, trông rất hợp với mái tóc vàng nhạt được buộc gọn gàng.

Chiếc băng đô kẻ caro đen trắng, kẹp tóc hình hoa đen trắng, đôi bông tai đen trắng cùng chiếc vòng cổ choker đen trắng trên cổ càng khiến cô gái ấy thêm nổi bật.

Đứng bên cạnh cổ là một chú mèo mập mạp tím đội chiếc mũ phớt nhỏ đang nghiêng đầu nhìn chúng tôi.

Nhân vật mà tôi không muốn gặp nhất...

Kẻ Chủ Mưu đứng trong bóng tối của Ma Pháp Hiệp Sĩ Märchen.

Cô ta cất lên chất giọng nói quyến rũ đặc trưng. Dù đang là đêm trăng, ánh mắt của cô ta vẫn tỏa ra sắc hồng nhạt đầy mê hoặc.

“Tụi tôi sắp phải tăng ca vì mấy người đó.”

Bỗng nhiên, một nhóm học viên cưỡi đủ loại sử ma tiến vào gần chiếc đồng hồ, rồi lập tức đứng thành hàng ngay sau lưng người phụ nữ tóc vàng nhạt.

Họ đều mặc trên mình bộ lễ phục đi dự tiệc. Tuy nhiên, chiếc trâm cài bằng bạc hình thanh kiếm và cuốn ma đạo thư trên ngực trái đã nói lên rõ ràng họ thuộc về tổ chức nào.

Tổ chức nắm giữ quyền lực tối cao tại Học viện Märchen: Hội Học Sinh.

Và cô gái tóc vàng nhạt kia chính là người đứng đầu của bọn họ.

=================================

[Al*()(&^%#( *&$&*]

―――――――――

Cấp: 1&^*&%$

Tộc: (&*$#*@ời

Hệ: $&^%!#)

Độ Nguy Hiểm: $&*(&*4#)

Tâm Trí: [♠♥♣◆]

=================================

Bởi vì đặc tính độc nhất [Nghịch Lý của Nữ Hoàng Đỏ] nên tôi không thể nào xem được thông tin, nhưng cũng chính nó đã tạo nên điểm nhấn cho sự hiện diện của cô ta.

Alice Carroll, Hội trưởng Hội học sinh.