Từ hôm nay, tôi quyết định sẽ trở thành một người thám hiểm, chính thức bước chân vào công việc lao vào chinh phục hầm ngục để sinh tồn.
Cho đến tận ngày hôm qua, tôi vẫn còn là một nhân viên văn phòng bình thường như bao người. Nhưng rồi, mức độ bóc lột của chỗ làm đã vượt quá giới hạn chịu đựng của tôi, khiến tôi trong một khoảnh khắc bốc đồng đã thẳng tay ném đơn xin nghỉ việc vào mặt ông giám đốc, rồi quay lưng bước ra khỏi công ty mà không hề ngoái lại.
Thật kỳ lạ là tôi chẳng cảm thấy mình quá đáng chút nào. Không hối hận, không tiếc nuối. Trái lại, một cảm giác thành tựu và giải thoát trào lên, khiến tâm trạng tôi trở nên vô cùng sảng khoái.
Tuy nhiên, với tình trạng thất nghiệp hiện tại thì tôi bắt buộc phải kiếm tiền ngay. Nếu không, sang tháng là tôi sẽ chính thức bước vào cuộc sống “ăn giá đỗ qua ngày”. Dù tôi không còn trong độ tuổi ăn tuổi lớn, nhưng cái bụng thì vẫn muốn được lấp đầy, và tôi thề rằng mình không muốn tương lai chỉ toàn giá đỗ.
Vì vậy, cho đến khi tìm được nơi làm mới, tôi sẽ tạm thời kiếm sống bằng công việc thịnh hành gần đây: nghề thám hiểm hầm ngục. Một nghề bị coi là “ba K”: bẩn thỉu – khắc nghiệt – nguy hiểm, nhưng nếu nghĩ chỉ làm một thời gian ngắn thì vẫn chịu đựng được.
Thế là không chần chừ, tôi mua ngay cho mình một cây gậy gỗ và một tấm khiên, rồi hướng thẳng tới hầm ngục để thử vận may.
Tầng một của hầm ngục chỉ có mấy con quái vật trông như bọ cuốn chiếu khổng lồ, tôi vừa đi vừa tiện tay đập vài con, rồi nhanh chóng hướng về tầng hai. Đám bọ này yếu xìu, chậm chạp và dễ hạ, nhưng vì chẳng bán được bao nhiêu tiền nên chẳng ai muốn tốn thời gian với chúng.
Dĩ nhiên, tôi cũng chẳng định dây dưa làm gì. Kế hoạch của tôi là đi thẳng xuống tầng hai mà không cần giao chiến.
Hoặc… đáng lẽ đã là như thế.
Ngay trước lối xuống tầng hai lại xuất hiện một bầy bọ cuốn chiếu chen chúc, phải hơn cả trăm con, chắn kín lối đi. Dù chẳng thích, tôi cũng không còn lựa chọn nào khác ngoài việc phải dọn sạch chúng.
Kết quả là:
— Tôi mất một đống thời gian.
— Quần áo thì dính bẩn khắp nơi.
— Cây gậy gỗ thì gãy làm đôi, không còn xài được nữa.
— Và quan trọng nhất: tôi mệt đến mức muốn ngã gục.
Tôi không ngờ rằng những con quái yếu và chậm như vậy mà chỉ cần số lượng đông là đã có thể khiến mọi chuyện trở thành cực hình như vậy.
Chiến lợi phẩm thu được thì chỉ vỏn vẹn là một viên đá thủy tinh trong suốt. Tôi nhặt lên xem thì nó… bị hấp thụ thẳng vào bàn tay rồi biến mất như chưa từng tồn tại.
Hẳn là tôi quá mệt nên bắt đầu thấy ảo giác rồi.
Thế nên hôm nay tôi quyết định rút lui, về nhà nghỉ cho khỏe.
“Bia ngon quá xáááá!”
◆◆◆
Tanaka Haruto (24)
Level: 2
Skill: Earth Magic(Thổ ma pháp)
◆◆◆
