Không đời nào không đời nào, một trăm con thì sao mà chịu nổi.
Mà sao chúng lại tụ tập đông như thế nhỉ?
Chẳng có cách nào tôi thắng nổi đâu.
Dù mỗi con có yếu đến đâu, nhưng đông thế này bị xiên chết là cái chắc luôn.
Tôi muốn than vãn một chút, nhưng có mỗi một mình thì cũng chẳng có ai để than thở cùng.
Bạn bè thì cũng có vài người đấy, nhưng mà tôi không muốn họ biết mình đã trở nên thất nghiệp đâu, nên chẳng dám liên lạc cho ai. Nếu họ biết chắc chắn sẽ trêu chọc tôi mất, tôi đành chờ đến khi có việc làm mới rồi mới thông báo.
Hôm nay tôi lại lao xuống hầm ngục, nhưng trước cầu thang dẫn tầng dưới vẫn là… đúng như dự đoán luôn: một trăm con Thỏ Sừng đang án ngữ nơi đây.
Tôi từng hi vọng sẽ có người thám hiểm khác hạ bớt bầy này giúp mình, nhưng rõ ràng là… không ai tới cả.
Haizz!!Không còn cách nào khác tôi phải tự thân vận động thôi.
Tôi rút một cái lưới từ trong túi và quăng thẳng vào bầy Thỏ Sừng.
May sao, phần lớn bầy thỏ sừng đã lọt vào lưới thành công.
Nhưng vẫn còn năm con thoát ra ngoài, chúng nhận ra tôi và lao tới ngay tức khắc.
Làm sao bây giờ? Tôi có nên rút lui chăng?
Tôi do dự trong chốc lát, nhưng nghĩ lại thì năm con tôi vẫn cân tốt được, tôi quyết định đứng lại đối mặt với chúng.
Né sang bên, né sang bên… đánh hạ một con.
Né sang bên, né sang bên, né tiếp… đánh hạ một con nữa.
Một lao vào khiến tôi không kịp né, tôi chặn bằng chiếc khiên, nó mất thăng bằng, và tôi dùng Earth Magic xiên thẳng qua người nó.
Còn lại hai con nữa.
Một con hiện đang mắc vào khiên, tôi quật thẳng xuống đất, nó gục hẳn.
Con cuối cùng chẳng đáng sợ, chỉ cần né một cái là đánh ngã.
Hừ, thở phào một cái nhẹ nhõm.
Cảm giác thành tựu thật sự…toii đã cân 5 pentakill thật đáng kinh ngạc.
Nhưng giờ tôi phải xử lý vấn đề trước mắt bầy Thỏ Sừng đang mắc trong lưới.
Không muốn lãng phí thời gian, tôi vung cây gậy đập từng con một, hạ sạch bọn chúng.
Bầy Thỏ Sừng đang vùng vẫy trong lưới tạo nên cảm giác kinh hoàng, nhưng tôi tập trung, tắt hết cảm xúc, chỉ làm theo kiểu máy móc mà hạ gục từng con một.
Giữa lúc làm việc, tôi chợt nhận ra một điều…
Hôm nay dùng ma pháp mà tôi không thấy mệt mỏi như trước.
Và đang lúc nghĩ vậy, cơ thể tôi đã tự động tung ma pháp.
Chắc tôi thuộc dạng “cơ thể tự hành động trước khi não kịp suy nghĩ” mất rồi.
Nhưng ngay sau đó là sự hối hận.
Khi mũi gai đất xiên qua Thỏ Sừng, một cơn mệt mỏi ập đến khiến tôi quỳ xuống.
Hóa ra ma lực của tôi đã tăng lên, nhưng hai lần dùng ma pháp là đến giới hạn rồi.
Bây giờ vẫn còn khoảng nửa bầy Thỏ Sừng chưa được xử lý.
Tôi kéo cơ thể mệt rã rời trở lại công việc.
Công việc này… nặng nhọc, chẳng hề xứng đáng với công sức bỏ ra, đúng là nghề “3K” thật.
Khi nửa ý thức đã lờ mờ, tôi lại thấy một viên hạt thủy tinh trong suốt rơi xuống.
Nhặt lên thì nó lập tức hấp thụ vào tay rồi biến mất, chắc lại là ảo giác rồi.
Sau khi hạ hết bầy và thu nhặt sừng, đồng hồ đã chỉ buổi chiều muộn.
Lúc này, ma lực và thể trạng tôi đã hồi phục hoàn toàn.
Tôi quyết định kết thúc hôm nay và trở về.
Trên đường về, tôi ghé qua siêu thị mua bia, gà rán và đậu nành, rồi về nhà.
“Chúc mừng cho ngày hôm nay nữa!”
◆◆◆
Tanaka Haruto (24)
Level: 4
Skill: Earth Magic, Trace(Truy nguyên)
◆◆◆
