Hóa Thân Của Tôi Đang Trở Thành Boss Cuối

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cứ chơi tẹt ga đi! Nữ Thần đá bay trùm cuối trong Tutorial rồi, Giờ tao muốn làm gì thì làm

(Đang ra)

Cứ chơi tẹt ga đi! Nữ Thần đá bay trùm cuối trong Tutorial rồi, Giờ tao muốn làm gì thì làm

Supana Onikage

Giờ thì tôi là Karina rồi nhé - ít ra bây giờ là vậy! Trước kia tôi chỉ là một anh nhân viên văn phòng tầm thường ở Nhật Bản, cho đến khi bị vèo lên cõi thần linh gặp Nữ thần Thời Gian và Không Gian,

21 494

Tôi Bị Công Chúa Ngân Long Biến Thành Ấu Long Cơ

(Đang ra)

Tôi Bị Công Chúa Ngân Long Biến Thành Ấu Long Cơ

漢唐歸來

"Còn nói bậy bạ nữa, ta sẽ ném ngươi vào nồi chiên thành thịt vụn đấy." — Biểu cảm của vị Long Nữ tuyệt mỹ bắt đầu hắc hóa.

4 18

Trở Thành Công Chức Trong Cuốn Tiểu Thuyết Lãng Mạn Kỳ Ảo

(Đang ra)

Trở Thành Công Chức Trong Cuốn Tiểu Thuyết Lãng Mạn Kỳ Ảo

Bò Rí Gìn

Trong khi mọi người đắm chìm vào sự lãng mạn, thì tôi chỉ dành những ngày dài của mình để làm việc như một công chức.

281 5983

Tanaka the Wizard

(Đang ra)

Tanaka the Wizard

Buncololi

Thế nhưng, mọi việc không như mong đợi. Ngay khi vừa ra đường, y đã bị lính gác coi là đáng ngờ và tống vào tù.

138 4223

Cô nàng bị nhập bảo rằng cơ thể cứ tự tiện làm nũng với tôi

(Đang ra)

Cô nàng bị nhập bảo rằng cơ thể cứ tự tiện làm nũng với tôi

Tsujimuro Sho (辻室翔)

Một câu chuyện tình hài hước khi sống chung nhà, pha chút ma quái, hơi người lớn một tẹo và cực kỳ sốt ruột vì cái sự mập mờ này!

1 2

Xuyên Sách Rồi Tôi Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Nam Chủ

(Đang ra)

Xuyên Sách Rồi Tôi Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Nam Chủ

Chiếc Xích Đu Bi Thương

Biến thành nữ và kết hôn, tình yêu thuần khiết 1v1

115 1899

Chương 1-108 - Chương 050: Phân liệt

Chương 050: Phân liệt

Hai tháng trước, Viện phúc lợi Saint Dilly.

Cơ Minh Hoan và Khổng Hữu Linh rúc vào một góc phòng máy tính, dùng chung một cái bàn phím cổ lỗ sĩ chẳng biết lôi từ đâu ra, chơi trò chơi hai người "Chú bé Lửa và Cô gái Nước".

Vai kề vai, tay chạm tay. Hai khuôn mặt nhỏ nhắn trước màn hình cực kỳ chăm chú, đôi mắt sáng lấp lánh.

Lúc đang qua một màn nhỏ, Cơ Minh Hoan cố tình chơi xấu, dời mông chú bé lửa khỏi cái công tắc, hại nhân vật cô bé nước do Khổng Hữu Linh điều khiển rơi tòm xuống dung nham.

Hắn ngồi bên cạnh cười khúc khích.

Cô bé tóc trắng liếc xéo hắn một cái, nhẹ nhàng dùng đầu húc nhẹ vào vai hắn.

Chính cái chạm vô tình này đã đưa Cơ Minh Hoan vào một thế giới hoàn toàn xa lạ, chỉ thuộc về riêng hắn.

Cơ Minh Hoan chưa từng tưởng tượng rằng, hình dạng thế giới tinh thần của mình lại là một thư viện.

Nhưng ngẫm kỹ thì cũng hợp lý: Từ nhỏ đến lớn, hắn chỉ tìm thấy cảm giác thuộc về ở cái thư viện trong viện phúc lợi kia. Dù là đám nhóc hay y tá đều chẳng thích đến đó, không ai ngó ngàng, cứ như thể cái thư viện to đùng ấy chỉ thuộc về một mình hắn vậy.

Mà cái thư viện cấu thành nên thế giới tinh thần của hắn lại khác khá nhiều so với thư viện ngoài đời thực. Hơn một nửa kệ sách trong này đều trống huơ trống hoác, những góc có sách thì được dùng bảng phân thành nhiều khu vực: Ký ức, Tình cảm, Học thức...

Hắn và Khổng Hữu Linh ngồi trong thư viện trống trải, ngơ ngác nhìn nhau.

Một lúc lâu sau, Khổng Hữu Linh mới dời mắt khỏi mặt hắn, ngẩng đầu lên, tò mò nhìn quanh, mái tóc mái trắng như tuyết khẽ đung đưa.

"Nơi này..." Cô bé mở miệng.

"Cậu vừa nói chuyện đấy à?" Cơ Minh Hoan ngẩn người rất lâu, đó là lần đầu tiên hắn nghe thấy Khổng Hữu Linh nói chuyện.

Khổng Hữu Linh cũng là lần đầu nghe thấy giọng của Cơ Minh Hoan, nhất thời ngây ra tại chỗ.

Hai đứa nghiêng nghiêng đầu, cậu nhìn tớ tớ nhìn cậu, giống như hai chú chim cánh cụt nhỏ gặp nhau trên mặt băng, tò mò quan sát đối phương.

Rất nhanh, cả hai nhận ra đây không phải thế giới thực, mà là một không gian ký gửi trong tinh thần.

Trong thế giới tâm linh, người câm có thể nói, người điếc có thể nghe, thế là cho đến trước khi bị bắt vào phòng thí nghiệm, trong suốt một tháng đó, dựa vào năng lực của Khổng Hữu Linh, hai người thường xuyên chui vào thế giới tinh thần của nhau để chơi đùa.

Thế giới của Khổng Hữu Linh là những con phố mùa đông, ven đường đắp người tuyết, lũ trẻ đuổi bắt nô đùa, ngõ lớn ngõ nhỏ đều treo đèn lồng, trên trời pháo hoa nở rộ;

Thế giới của Cơ Minh Hoan là thư viện lúc hoàng hôn, mặt trời ngoài cửa sổ vĩnh viễn có một nửa chìm dưới đường chân trời, nửa còn lại thì vĩnh viễn treo trên đỉnh núi.

Không lâu sau đó, Cơ Minh Hoan - vốn chỉ là một người bình thường - chẳng hiểu sao lại bộc lộ thiên phú kinh người trong "thế giới tinh thần" của chính mình.

Hắn từng để Khổng Hữu Linh thử xâm nhập vào thế giới tinh thần của nhiều người, ví dụ như y tá, giáo viên, những đứa trẻ khác, nhưng đa phần chỉ nhìn một cái rồi quay ra ngay.

Sau đó cả hai nhanh chóng phát hiện, Cơ Minh Hoan là người duy nhất có thể bóp méo thế giới tinh thần của bản thân và thay đổi hình thái của nó. Hay đúng hơn là... bản chất của việc này thực ra là "phân liệt": Hắn phân tách ra một không gian tinh thần mới, rồi dùng nó tạm thời che phủ lên không gian tinh thần vốn có.

Trông cứ như thể đã thực sự thay đổi thế giới tinh thần của mình vậy.

Cơ Minh Hoan thường xuyên kéo Khổng Hữu Linh vào thế giới tinh thần của hắn chơi.

Cô bé nói muốn ngắm biển, hắn liền biến ra một đại dương, hai người đi chân trần ngồi trên bãi cát, ngẩng đầu nhìn biển cả dưới ánh hoàng hôn, ngắm mặt biển nhấp nhô, sóng triều đẩy đưa một hai bóng thuyền, chập chờn nơi phương xa;

Cô bé nói muốn ngắm vũ trụ, hắn liền dựa vào hình ảnh trong sách dựng nên một dải ngân hà, hai người giống như một trong hàng vạn mảnh vỡ thiên thạch, trôi nổi cô độc, không mục đích giữa vũ trụ bao la. Vũ trụ là chân không tĩnh lặng, nhưng trái tim con người có thể nói chuyện, họ nghe thấy được giọng nói của nhau.

Nhưng phải biết rằng... ngay cả bản thân "Dị năng giả hệ tinh thần" như Khổng Hữu Linh cũng không làm được những điều này.

Đây mới là điểm khó tin nhất.

Không lâu sau, dù không cần dựa vào Khổng Hữu Linh, Cơ Minh Hoan cũng có thể tự chủ đi vào thế giới tinh thần của chính mình.

Vì thế trong một tháng bị nhốt ở phòng giam, hắn không đến mức buồn chán đến phát điên, phần lớn những hành vi gào thét điên cuồng đều chỉ là diễn cho đám người làm thí nghiệm sau camera giám sát xem mà thôi.

Phần lớn thời gian, hắn trông như đang nằm trên giường không làm gì, thực ra là đang ngao du trong thế giới tâm linh.

Hắn có thể dựa vào trí tưởng tượng tùy ý thay đổi thế giới này, ví dụ như tạo ra một cái tivi, một cái máy tính cài đầy trò chơi.

Nhìn từ những lần thăm dò mấy ngày nay của Hướng dẫn viên, ông ta hẳn cho rằng hắn là một năng lực giả tinh thần có cấp bậc dị năng kém hơn Khổng Hữu Linh một chút.

Bởi vì ông ta buộc phải xuyên qua hai tầng "lớp bảo vệ" bên ngoài mới có thể tiến vào thế giới tinh thần thực sự của đối phương;

Còn Khổng Hữu Linh thì không cần, cô bé chỉ cần đưa tay ra là có thể vượt qua hai tầng bảo vệ, đi thẳng đến nơi sâu thẳm trong nội tâm người khác.

Hoặc là dị năng hệ tinh thần không có tác dụng với đồng loại, hoặc là cấp bậc năng lực của Khổng Hữu Linh cao hơn Hướng dẫn viên quá nhiều, cho nên Hướng dẫn viên không thể đột phá phòng tuyến tinh thần của Khổng Hữu Linh.

Đã không thể tìm sơ hở từ phía Khổng Hữu Linh, ông ta chỉ đành cách một khoảng thời gian lại tới thăm dò "bản ngã" của Cơ Minh Hoan một chút.

Hướng dẫn viên đương nhiên không thể nào biết được, là một "người bình thường", Cơ Minh Hoan lại có thể tùy ý điều khiển thế giới tinh thần của mình, thậm chí thay đổi vẻ ngoài của nó, cho nên mới bị xoay như chong chóng sau nhiều lần thăm dò, hoàn toàn không hiểu ra làm sao.

Mỗi lần Hướng dẫn viên tiến vào thế giới tinh thần của hắn, Cơ Minh Hoan đều có thể giống như Thượng Đế, đứng ở một góc nhìn vĩ mô hơn, nhìn xuống từng ngóc ngách của thế giới này, thu hết mọi hành vi của Hướng dẫn viên vào đáy mắt.

Tuy nhiên lùi một vạn bước mà nói, cho dù Hướng dẫn viên thực sự tìm được "bản ngã" của Cơ Minh Hoan, thì xác suất lớn cũng chẳng có tác dụng gì.

Bởi vì "bản ngã" của Cơ Minh Hoan không biết nói chuyện, chỉ là một cái vỏ rỗng, hồi đầu Cơ Minh Hoan đá nó vào một góc thư viện xong là chẳng thèm đoái hoài đến nó nữa.

Mà cái "bản ngã" Hướng dẫn viên nhìn thấy trước đó, thực tế đều do Cơ Minh Hoan ngụy trang mà thành.

Thời gian quay lại khoảnh khắc này, cùng với việc Hướng dẫn viên rời đi, tinh thần của Cơ Minh Hoan cũng trở về hiện thực.

Hắn trở mình trên giường, mở mắt nhìn phòng giam trống rỗng một lúc, sau đó lại nhắm mắt, không phát ra tiếng động nào nữa, ngủ an tường như một cái xác.

Chỉ nhìn từ hình ảnh camera trong phòng giam, e rằng bất kỳ người làm thí nghiệm nào trong sở cũng sẽ cho rằng hắn chỉ đang ngủ mà thôi.

Không ai ngờ được, ý thức của Cơ Minh Hoan đã sớm rời khỏi cái lồng giam âm u kia, đi tới bên trong cơ thể một thiếu niên khác ở Lê Kinh.

......

......

Trung Quốc, Lê Kinh, khu chung cư Cổ Dịch Mạch.

Điều khiển cơ thể "Cố Văn Dụ", Cơ Minh Hoan tỉnh lại trên giường trong phòng.

Mở mắt ra, liếc nhìn thời gian trên tường, bây giờ là "năm giờ sáng". Hắn mò lấy điện thoại dưới gối, mở máy, tắt chế độ "Không làm phiền".

Lập tức vang lên tiếng "ting", mấy tin nhắn Wechat hiện ra, đều đến từ cùng một người.

【Cố Ỷ Dã: Vé đặt xong rồi, vé máy bay 9 giờ tối, từ Lê Kinh đến Tokyo chỉ mất hai ba tiếng, đến Tokyo xong chúng ta đến thẳng khách sạn gần đó ở, khách sạn anh cũng đặt rồi, ngay cạnh sân bay thôi.】

【Cố Ỷ Dã: Em nhớ báo cho bố một tiếng, bảo ông ấy chuẩn bị trước đi.】

Cơ Minh Hoan ngáp một cái, chép chép miệng, gõ chữ trả lời trên bàn phím ảo của điện thoại.

Trong bóng tối lờ mờ, ánh sáng màn hình chiếu rọi đôi mắt hắn, trong hốc mắt vẫn còn đọng lại chút nước mắt vì buồn ngủ.

【Cố Văn Dụ: Ờ. Thế để em đi gọi bố. Đến Tokyo em muốn đi Akihabara chơi trước, nghe nói đấy là "Thánh địa Otaku".】

"Tối nay là phải đi Nhật Bản rồi, nhanh thật đấy... Hơi tò mò nếu ông anh cả đụng mặt con em gái và đoàn trưởng của nó ở Nhật Bản thì sẽ nghĩ thế nào nhỉ."

Cơ Minh Hoan khẽ lẩm bẩm, mở "Lịch" ở trang chủ ra xem ngày tháng.

Hôm nay là ngày 12 tháng 07 năm 2020, cách buổi đấu giá ngầm ở Tokyo:

—— Còn chín ngày nữa.

Hãy bình luận để ủng hộ người đăng nhé!