Hóa Thân Của Tôi Đang Trở Thành Boss Cuối

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cứ chơi tẹt ga đi! Nữ Thần đá bay trùm cuối trong Tutorial rồi, Giờ tao muốn làm gì thì làm

(Đang ra)

Cứ chơi tẹt ga đi! Nữ Thần đá bay trùm cuối trong Tutorial rồi, Giờ tao muốn làm gì thì làm

Supana Onikage

Giờ thì tôi là Karina rồi nhé - ít ra bây giờ là vậy! Trước kia tôi chỉ là một anh nhân viên văn phòng tầm thường ở Nhật Bản, cho đến khi bị vèo lên cõi thần linh gặp Nữ thần Thời Gian và Không Gian,

21 494

Tôi Bị Công Chúa Ngân Long Biến Thành Ấu Long Cơ

(Đang ra)

Tôi Bị Công Chúa Ngân Long Biến Thành Ấu Long Cơ

漢唐歸來

"Còn nói bậy bạ nữa, ta sẽ ném ngươi vào nồi chiên thành thịt vụn đấy." — Biểu cảm của vị Long Nữ tuyệt mỹ bắt đầu hắc hóa.

4 18

Trở Thành Công Chức Trong Cuốn Tiểu Thuyết Lãng Mạn Kỳ Ảo

(Đang ra)

Trở Thành Công Chức Trong Cuốn Tiểu Thuyết Lãng Mạn Kỳ Ảo

Bò Rí Gìn

Trong khi mọi người đắm chìm vào sự lãng mạn, thì tôi chỉ dành những ngày dài của mình để làm việc như một công chức.

281 5983

Tanaka the Wizard

(Đang ra)

Tanaka the Wizard

Buncololi

Thế nhưng, mọi việc không như mong đợi. Ngay khi vừa ra đường, y đã bị lính gác coi là đáng ngờ và tống vào tù.

138 4223

Cô nàng bị nhập bảo rằng cơ thể cứ tự tiện làm nũng với tôi

(Đang ra)

Cô nàng bị nhập bảo rằng cơ thể cứ tự tiện làm nũng với tôi

Tsujimuro Sho (辻室翔)

Một câu chuyện tình hài hước khi sống chung nhà, pha chút ma quái, hơi người lớn một tẹo và cực kỳ sốt ruột vì cái sự mập mờ này!

1 2

Xuyên Sách Rồi Tôi Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Nam Chủ

(Đang ra)

Xuyên Sách Rồi Tôi Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Nam Chủ

Chiếc Xích Đu Bi Thương

Biến thành nữ và kết hôn, tình yêu thuần khiết 1v1

115 1899

Chương 1-108 - Chương 052: Truy đuổi

Chương 052: Truy đuổi

Ngày 12 tháng 7, 7 giờ 20 phút sáng, một góc Lê Kinh.

Dị hành giả "Thôn Ngân" trong bộ đồng phục màu bạc lúc này đang lao đi như một con bò mộng trên sân thượng các tòa nhà cao tầng. Thân hình gã vạm vỡ cao lớn, khi cúi người xuống trông chẳng khác nào một chiếc mô tô màu bạc.

Chạy đến mép sân thượng, gã đạp méo cả lan can, mượn lực nhảy sang sân thượng tòa nhà cao tầng tiếp theo.

Giữa không trung, găng tay kim loại của Thôn Ngân bỗng mở ra một cái khe, từ trong khe không ngừng đùn ra những mảnh vụn kim loại.

Gã như một con chó điên đột ngột há miệng, cắn nát một mảng lớn vụn kim loại trong lòng bàn tay. Gió trên bầu trời thành phố rất mạnh, những vụn đen sượt qua mặt nạ.

Trong lúc ngấu nghiến, hai chân và sau lưng Thôn Ngân bỗng mọc ra ống phun kim loại, ngay sau đó từ miệng ống hình tròn phun ra lửa, đẩy gã lao đi như một chiếc Ferrari khởi động bằng máy phóng, bắn vọt về phía trước trên bầu trời thành phố.

Gã bám riết lấy bóng người nhỏ bé trong tầm mắt.

Kính mắt trên chiến phục của Thôn Ngân có thiết bị khóa mục tiêu, nhưng dù đã mở hết công suất, khoảng cách giữa gã và mục tiêu vẫn không ngừng bị kéo giãn.

Tốc độ bay của "Phi Nghị" rất nhanh. Trừ khi Lam Hồ đến, nếu không chẳng ai đuổi kịp cô ta. Thôn Ngân lúc này mới nhận ra việc phân chia nhiệm vụ ngay từ đầu đã có vấn đề, lẽ ra gã nên đi bắt Đại Trọng Hầu, để Lam Hồ bắt Phi Nghị, gã không giỏi kiểu chạy đua tốc độ này.

Thôn Ngân nhíu chặt mày, khuôn mặt dưới lớp mặt nạ khẽ giật giật, Phi Nghị sắp rời khỏi khoảng cách khóa mục tiêu xa nhất của kính mắt rồi, nhưng gã lại lực bất tòng tâm.

"Thôn Ngân, nghe rõ không?" Thông qua thiết bị liên lạc, giọng nói của Lam Hồ vang lên bên tai gã.

Thôn Ngân nghiến răng, bực bội đáp: "Con ruồi chết tiệt kia bay nhanh quá, người lại nhỏ, tôi hoàn toàn không tìm thấy nó!"

"Không tìm thấy thì thôi... Dị năng của Phi Nghị vốn thích hợp để chạy trốn." Lam Hồ bình tĩnh nói.

"Người ta đã chạy đến địa bàn của chúng ta làm loạn rồi, chẳng lẽ cứ để nó chạy như thế sao... Khoan đã, người kia là..." Thôn Ngân khựng lại.

Lúc này, bỗng có một bóng đen lướt qua người gã, bóng đen kia bay lượn giữa không trung, lợi dụng vật thể dạng dải màu đen bám vào biển quảng cáo trên bề mặt tòa nhà cao tầng.

"Cậu gặp ai thế?" Lam Hồ nhíu mày.

"Hắc Dũng."

Hắc Dũng vừa dùng dải câu thúc bay nhảy giữa những tòa nhà cao tầng, vừa ngoái đầu nói với Thôn Ngân: "Ồ, trùng hợp ghê, đây chẳng phải là ngài Thôn Ngân của chúng ta sao? Ở nhà tôi còn sưu tầm áo phông fan-made của anh đấy, chính là cái mẫu vẽ con chuột hamster ôm cục sắt gặm ấy, nếu có thể lần sau tôi rất muốn mặc ra cho anh xem... Ừm, anh ngoài đời thực cũng đáng yêu động lòng người y như con chuột hamster kia vậy, khiến người khác nhìn thấy đều muốn đút cho anh chút đồ ăn vặt."

Hắn ngừng một chút: "Gặm nhiều sắt vào, đây là thứ anh xứng đáng được nhận."

Nói rồi, Hắc Dũng móc từ túi áo khoác gió ra một cục pin, thuận tay ném về phía Thôn Ngân ở phía sau.

Thôn Ngân ngẩn ra trọn hai giây, lúc này mới nhận ra mình bị trêu chọc.

Gã nhất thời giận sôi máu, gào lên với cái bóng đen đang uốn lượn giữa không trung: "Thằng chó đẻ này! Cút lại đây cho ông!"

Nhưng ngay sau đó Hắc Dũng dùng dải câu thúc bao bọc toàn thân, cơ thể trở nên trong suốt, biến mất ngay trước mặt Thôn Ngân.

Hắc Dũng như một xác ướp, thuận theo trọng lực rơi thẳng từ trên cao xuống mặt đất.

Khép mi mắt lại, nâng giác quan của dải câu thúc lên đến đỉnh điểm, lúc này ngay cả tiếng còi xe ô tô cũng vang dội như tiếng bom nổ. Hàng vạn tạp âm từ thành phố sắt thép này rót vào tai, gần như có thể khiến một người bình thường hoa mắt chóng mặt đến chảy máu mũi.

"Phi Nghị" sau khi sử dụng dị năng, cơ thể sẽ thu nhỏ lại chỉ bằng ngón tay cái, nhưng sinh vật kích thước này vỗ cánh tạo ra động tĩnh cũng không hề nhỏ. Hắn có thể nghe thấy âm thanh khi "Phi Nghị" vỗ cánh.

Tần số đó vô cùng đặc biệt, vượt xa các loài chim chóc thông thường, muốn khóa vị trí của nó giữa đống tạp âm cũng không phải chuyện khó.

Khoảnh khắc thân hình sắp rơi vào thành phố, Hắc Dũng đột nhiên mở mắt.

Từ đầu ngón tay bọc găng da đen, dải câu thúc tràn ra phía trước như mực tạt, kéo lấy một bệ làm việc trên cao gần đó. Hắn lướt qua bên cạnh một công nhân đang lau cửa kính, bay vút lên bầu trời như một con chim trong suốt.

......

......

Ba phút sau, Lê Kinh, khu số 5, sâu trong một con hẻm hẻo lánh.

"Cuối cùng cũng cắt đuôi được mấy thứ bẩn thỉu đó... Không biết bên phía con khỉ thế nào rồi."

Người phụ nữ to bằng ngón tay cái tháo mặt nạ xuống, vừa lẩm bẩm một mình vừa biến cơ thể trở lại kích thước ban đầu. Cô ta có ngoại hình điển hình của người Mỹ, trên mặt còn có vài nốt tàn nhang.

Cô ta hừ nhẹ một tiếng, thu đôi cánh trong suốt vào trong xương bả vai, giơ tay giật chiếc kẹp tóc trên đầu ra, mái tóc xoăn dài màu vàng óng ả rũ xuống như thác nước.

Đúng lúc này, một dải câu thúc đen kịt bất ngờ từ trên trời giáng xuống, trói chặt hai tay và hai chân cô ta lại.

Tiếp đó một bóng người từ từ hiện ra, toàn thân hắn được bao bọc bởi chiếc áo khoác gió đen kịt, một dải câu thúc treo ngược hắn dưới tấm đáy của cục nóng điều hòa.

Người phụ nữ ngẩn ra một chút, lập tức ngẩng đầu lên, nở nụ cười châm chọc với cái bóng đen đang treo ngược giữa không trung.

Cô ta nói: "Cậu không nghĩ là cái thứ này có thể nhốt được tôi chứ?"

Hắc Dũng vừa rũ mắt nghịch điện thoại, vừa dùng giọng tiếng Anh chuẩn chỉnh nói: "Ồ... Tôi hiểu mà quý cô Phi Nghị. Không gì có thể trói buộc được một người phụ nữ, đặc biệt là một người phụ nữ đã thức tỉnh. Tôi là một người ủng hộ nữ quyền kiên định, tôi hiểu, tôi hiểu hết, đây chính là khốn cảnh mà phụ nữ đương đại phải đối mặt."

Nói rồi, hắn dựng một ngón tay lên, dùng dải câu thúc đưa cuốn sách "Yếm Nữ" giấu trong túi áo khoác gió cho người phụ nữ.

Hắn giơ tay gãi cằm: "Tại sao người chết trong tay Hồng Dực lại là 'Mẹ', mà không phải là 'Bố' nhỉ... Điều này thực sự vi phạm chủ nghĩa nữ quyền, nhìn là biết cốt truyện do biên kịch nam viết ra, tại sao tác phẩm nào cũng phải chết mẹ chứ không phải chết bố, y hệt như 'Attack on Titan' vậy... Chẳng lẽ, tình mẫu tử nhất định phải đồng nghĩa với hy sinh? Chuyện này quả thực nực cười hết sức."

Hắc Dũng lắc đầu, nhìn người phụ nữ đang ngây ra như phỏng, nghiêm túc hỏi từng câu từng chữ:

"Rốt cuộc cô ủng hộ chết mẹ hay chết bố?"

Người phụ nữ ngớ người: "What the fuck?"

Hắc Dũng đưa tay day trán, chậm rãi nói: "Xem ra, cô không phải là một người phụ nữ đã thức tỉnh... Rất đáng tiếc, tôi cứ tưởng giữa chúng ta có thể nảy sinh sự cộng hưởng."

Nói xong, hắn lẳng lặng dời cuốn "Yếm Nữ" ra khỏi người cô ta.

Người phụ nữ nhổ một bãi nước bọt về phía hắn, bị hắn nghiêng đầu né được.

Cô ta không định chơi đùa với tên quái thai này nữa, thế là trong đồng tử lóe lên một tia dị quang.

Khoảnh khắc tiếp theo, thân hình cô ta thu nhỏ lại với tốc độ mắt thường có thể thấy được, nhưng dải câu thúc trói cô ta bỗng nhiên xao động như loài rắn khoang đỏ đen, cưỡng ép kéo thân hình cô ta trở lại kích thước ban đầu.

"Tại sao?!"

Người phụ nữ nhìn cơ thể mình, lại ngẩng đầu nhìn Hắc Dũng, nói với vẻ không thể tin nổi.

【Kỹ năng bị động "Ức chế dải câu thúc" đã hiệu lực: Trong thời gian bị dải câu thúc của bạn trói buộc, đối phương không thể sử dụng bất kỳ năng lực siêu phàm nào.】

"Quên chưa nói, thưa quý cô, dị năng của cô cho tôi mượn dùng một chút nhé... Thật ra tôi cũng rất muốn biến thành một con ong nhỏ bay bay bay bay trên trời, thật không biết cảm giác đó thế nào, chắc chắn còn vui hơn đám thiếu niên Mỹ các cô hút cỏ."

Hắc Dũng vừa nói vừa cất cuốn "Yếm Nữ" vào túi áo khoác gió, sau đó dùng điện thoại gửi một tin nhắn cho Lam Hồ.

【Kỹ năng chủ động "Đánh cắp dị năng" đã kích hoạt: Dải câu thúc của bạn đã đánh cắp dị năng lực của dị năng giả "Phi Nghị", có thể giải phóng trong vòng 24 giờ (Sau khi "giải phóng kỹ năng" hoặc "quá thời hạn", dị năng được lưu trữ sẽ tự động biến mất).】

Không lâu sau, Lam Hồ nhận được tin nhắn liền đến đúng hẹn như một tia lôi quang màu xanh thẫm, tiếng nổ vang dội đinh tai nhức óc.

Giữa những tia điện bắn tứ tung, anh ngẩng đầu nhìn Hắc Dũng đang treo ngược trong hẻm, lại nhìn Phi Nghị bị dải câu thúc trói chặt, nhất thời không biết nên nói gì.

"Cậu ta... giúp mình bắt được Phi Nghị?"

Lam Hồ vừa nghĩ vừa ngước mắt nhìn Hắc Dũng giữa không trung, đối phương đang cắm cúi dùng điện thoại chơi "Dò Mìn", múa may dải câu thúc đen kịt, như thể đang vẫy tay chào hỏi anh.

Đúng lúc này, người phụ nữ phắt cái quay đầu, gào to cầu cứu Lam Hồ: "Này, anh còn ngẩn ra đó làm gì! Mau bảo tên quái thai này thả tôi ra, cứu tôi với!"

Hãy bình luận để ủng hộ người đăng nhé!