Dù các ngươi có tha thiết gọi ta là vệ long hay gì đi nữa thì ta vẫn sẽ đi ngủ !

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

145 3066

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

(Đang ra)

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

Tổng Tài Hạ Phóng | 总裁下放

Tôi chỉ muốn sống sót, không chỉ vì bản thân mình, mà còn vì người ấy – người đã cùng tôi nương tựa mà sống.

112 2385

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

(Đang ra)

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

KT

Một câu chuyện giả tưởng ấm áp mà dở khóc dở cười về năng lực tẩy não vô song và dàn harem tình cảm nồng nàn chính thức bắt đầu!

27 344

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

(Đang ra)

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Giai thất

PS: Truyện thiên về đấu trí, thuộc thể loại vô hạn lưu. Tác giả đảm bảo dàn nhân vật chính (cả nam và nữ) sẽ không "bay màu", còn các người chơi khác thì.

574 6632

Mesugaki Tank Enters The Academy

(Đang ra)

Mesugaki Tank Enters The Academy

Gyeokgemheojeop

Điều tệ hơn là những lời khiêu khích hoạt động quá tốt...

5 1

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

(Đang ra)

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

Dongle-kun

Tôi đã định rời đi giữa những tràng pháo tay, nhưng pháo tay vẫn không chịu ngừng lại.

193 493

Tập 1 - Chương 34 Á Nhân (9)

"Các ngươi không còn là những sinh vật có thể gọi là con người nữa, vì vậy từ giờ trở đi, các ngươi sẽ được gọi là Dwarf ."

"Người Lùn...?"

"Cái tên đó có cảm giác tương tự như Elf sống trong Khu Rừng Lớn. Nó có nghĩa là gì?"

Ngay cả khi họ hỏi ý nghĩa...

Nếu ta nói nó có nghĩa là 'người lùn' trong ngôn ngữ của thế giới khác, chẳng phải họ sẽ bị tổn thương sao?

Không tốt chút nào khi chế giễu khuyết điểm cơ thể của người khác!

Chà, dù sao ta cũng đã làm cho họ thấp như vậy.

"Nó có nghĩa là 'Hiền Giả Của Đất.' Chẳng phải đó là một cái tên phù hợp cho những người đào xuyên qua lòng đất để tìm kiếm những điều mới mẻ sao?"

Tất nhiên, đó là lời nói dối hoàn toàn.

Đôi khi một lời nói dối vô hại là cần thiết.

"Ồhh... Đó thực sự là một cái tên tuyệt vời phù hợp với chúng tôi. Cảm ơn Người! Cảm ơn Người!"

Những con người... không, ta nên gọi họ là Người Lùn bây giờ.

Những Người Lùn vô cùng xúc động và bày tỏ lòng biết ơn với ta.

Ta làm điều này hoàn toàn vì mong muốn của riêng mình, nhưng lại nhận được lời cảm ơn như vậy... Cảm giác hơi kỳ lạ.

Ta nhìn những Người Lùn đã biến đổi.

Nhìn chung, họ đã trở nên thấp hơn, nhưng khả năng thể chất của họ đã mạnh hơn. Ta sẽ nói là giống nhưcơ bắp bị nén lại. Thấp nhưng dày và chắc.

Cấu trúc xương dày và chắc chắn. Cơ bắp đàn hồi và dẻo dai không dễ bị rách. Dung tích hô hấp được tăng cường cho phép họ hít thở ngay cả trong môi trường thiếu oxy.

Thêm vào đó là khả năng chịu lửa và nhiệt tuyệt vời. Tầm nhìn ban đêm đủ tốt để nhìn rõ trong những hang động tối tăm. Và sự khéo léo đủ tinh xảo để tạo ra những hình chạm khắc phức tạp bằng các công cụ đơn giản.

Sau khi đáp ứng từng yêu cầu của họ, không phải lỗi của ta khi những sinh vật được sinh ra khiến bạn tự hỏi liệu họ có từng là con người hay không.

Thực sự không phải lỗi của ta.

Hừm... đây chẳng phải là sự thiên vị thực sự sao? Ta đã tạo ra một chủng tộc quá mạnh một cách trắng trợn.

Chà, ngay cả sau khi làm cho họ như thế này, thật sốc và đáng sợ khi Người Thằn Lằn vẫn mạnh hơn về thể chất.

Dù là vì họ vốn là khủng long, hay vì họ là một chủng tộc có tiềm năng rồng. Họ tự hào về sức mạnh phi thường thực sự.

Thật may mắn là họ gặp khó khăn trong việc điều chỉnh thân nhiệt và bị ảnh hưởng nặng nề bởi môi trường, nếu không họ sẽ còn đáng gờm hơn nữa.

Chà, ta cho rằng họ đủ mạnh để sống sót qua chiến trường mà loài Rồng tạo ra.

Và... những Người Lùn ta tạo ra lần này có thể kém hơn những Người Thằn Lằn đó, nhưng họ vẫn được thiết kế với cơ thể đủ mạnh mẽ!

Một cơ thể được chế tạo tỉ mỉ! Chỉ hơi thấp một chút thôi!

Chà, đại khái đó là cách chủng tộc Người Lùn ra đời trên thế giới này.

Ồ, nhân tiện, ta thiết kế Người Lùn nữ trông giống như trẻ con. Vì ta nói với họ rằng họ sẽ duy trì vẻ ngoài trẻ trung mà không già đi, những người phụ nữ hài lòng một cách kỳ lạ.

Nếu họ không trông giống như những cô gái trẻ, họ sẽ phải là những Người Lùn nam không có râu. Và ta đơn giản là không thể chịu đựng suy nghĩ đó.

Ta không muốn có thêm ác mộng của đàn ông khi nhận sự chữa trị nữa đâu...

Với sự cho phép của Sagarmatha, Người Lùn định cư trên một đỉnh núi gần đó.

Hiện tại, họ chỉ mới xây dựng những túp lều và hình thành một ngôi làng, nhưng theo thời gian, họ chắc chắn sẽ xây dựng một thành phố đàng hoàng.

Có lẽ họ có thể đục khoét ngọn núi để xây dựng một thành phố ngầm khổng lồ? Hoặc có lẽ đào những cái lỗ trên vách đá để tạo ra một ngôi làng?

Dù sao đi nữa, nó sẽ trở thành một thành phố Người Lùn thú vị.

Chà, ta có thể can thiệp và hướng dẫn họ theo hướng đó, nhưng can thiệp quá nhiều có vẻ không phải là ý hay.

Hãy bỏ qua sự thật là ta đã can thiệp khá nhiều rồi. Cứ lờ nó đi.

"Nhưng các ngươi có chắc là ổn khi định cư ở đây không?"

"Chúng tôi thích ở gần những ngọn núi, nên thế này là đủ rồi."

Người Lùn tuyên bố đầy tự tin. Vẻ ngoài tự tin của hắn trông ổn, nhưng... từ góc nhìn của ta, vị trí này có một số yếu tố đáng lo ngại.

Và nỗi lo đó là gì? Không gì khác chính làvấn đề lương thực.

"Mặc dù cơ thể các ngươi đã phát triển mạnh mẽ hơn, nhưng như một tác dụng phụ, các ngươi sẽ cần nhiều thức ăn hơn. Nhưng việc định cư ở sườn núi như thế này... canh tác dường như là không thể."

Nếu họ tạo ra ruộng bậc thang, việc canh tác có thể khả thi bằng cách nào đó, nhưng không đời nào những con người này có thể xây dựng những thứ như vậy bây giờ.

"Chúng tôi sẽ xoay xở bằng cách săn bắn. Chúng tôi quen với việc làm bẫy để săn bắt. Ban đầu, chúng tôi là một nhóm lang thang từ nơi này sang nơi khác, nên chúng tôi chưa bao giờ thử canh tác."

Bẫy... với sự khéo léo của họ, điều đó có thể hữu ích, nhưng...

"Nhưng các ngươi đã chặt hết cây trên những ngọn núi gần đó, biến chúng thành những ngọn đồi trọc. Các ngươi có thể bắt được con mồi trong điều kiện như vậy không?"

"Chà, số lượng con mồi có giảm đi một chút, nhưng chúng tôi sẽ xoay xở bằng cách nào đó. Nếu cần thiết, chúng tôi sẽ đi xa hơn một chút. Chúng tôi sẽ luôn tìm ra câu trả lời. Chúng tôi đã làm được cho đến bây giờ, và chúng tôi sẽ tiếp tục làm như vậy."

Người Lùn chỉ nói một cách lạc quan. Điều này thật phiền phức...

"Nếu thức ăn khan hiếm, chúng tôi có thể mang những món đồ chúng tôi làm đến những nơi khác và đổi lấy thức ăn. Những món đồ bằng đồng của chúng tôi khá phổ biến."

Ta hiểu rồi, ta tự hỏi làm sao họ duy trì quy mô này ở một nơi cằn cỗi như vậy. Họ đang làm những món đồ bằng đồng và đổi chúng lấy thức ăn.

"Chúng tôi có thể bị đói trong khi di chuyển cùng hàng hóa. Nhưng biết làm sao được? Chúng tôi chỉ phải đợi họ trở về. Thật may mắn là nước trong, sạch chảy qua đây. Trong lúc khó khăn, chúng tôi có thể lấp đầy bụng bằng nước."

Thấy Người Lùn mỉm cười thản nhiên như vậy, ta thở dài.

Ta hy vọng Người Lùn không chết đói hết. Hừm... Ta muốn giúp họ bằng cách nào đó.

Thức ăn có thể thu được trong tình hình hiện tại... Nước trong, nên câu cá có thể khả thi, nhưng sẽ khó nuôi sống tất cả mọi người ở đây đến mức no bụng.

Nếu họ có thể bơi giỏi như Người Thằn Lằn, có thể sẽ khác. Nhưng với tay chân ngắn của Người Lùn, điều đó sẽ là một thách thức.

Ngay cả khi họ câu cá... cũng sẽ khó nuôi sống toàn bộ dân số ở đây.

Hừm. Các nguồn thực phẩm tiềm năng khác... hừm...

Ngay lúc đó, một ký ức nhỏ lóe lên trong đầu ta.

Hang động. Và nấm.

Ta đã nghe đâu đó về việc trồng nấm trong hang động. Nếu ta tham khảo câu chuyện đó... ta có thể giúp những Người Lùn này một chút không?

Ngoài ra... hừm... có thể hơi thảm hại, nhưng nếu ta làm cho rêu ăn được... liệu có hiệu quả không?

Tất nhiên, so với thức ăn đàng hoàng, nó sẽ thiếu thốn... không, ta có thể tự mình sửa đổi nó.

Làm cho nó đủ làm thức ăn, nhưng với hương vị kém hơn một chút. Theo cách mà nó có thể mọc trong hang động hoặc trên núi.

Phải. Hãy làm thế. Đặc biệt là nấm, vì con người ở những nơi khác đã ăn chúng làm thức ăn. Sẽ không có vấn đề gì.

Con người đôi khi chết vì ăn nấm lạ, nhưng hãy coi đó là một sự hy sinh cần thiết.

Những người đầu tiên ăn cá nóc có lẽ cũng gặp số phận tương tự.

Dù sao thì, ta đã kiếm được những cây nấm giống nấm mỡ (button mushrooms) và thực hiện một số sửa đổi.

Hướng sửa đổi là sản xuất nhanh và đủ calo. Những cây nấm có thể sản xuất nhanh chóng và cung cấp đủ calo chỉ với một vài cây.

Hương vị và mùi thơm có thể hơi thiếu! Nếu ta làm chúng quá ngon, những con người này có thể chỉ ăn chúng! Họ cần ăn những thứ khác để cân bằng dinh dưỡng!

Như một phần thưởng thêm, ta cũng tạo ra rêu ăn được và rải rộng rãi trên những ngọn núi gần đó. Ta làm cho nó mọc hoang dã khắp nơi từ thung lũng đến bên trong các hang động khác nhau, nên ta sẽ bảo họ thu hoạch nó sau.

Họ có thể thấy nó hơi lạ lẫm, nhưng họ có thể ăn nó như rong biển.

Và khi đói, người ta cũng có xu hướng đào rễ cây lên ăn. Nếu ta tạo ra những thứ này, họ sẽ tìm ra cách ăn chúng.

Và... như một tính năng bổ sung, ta thêm khả năng cho rêu hấp thụ carbon dioxide và thải ra oxy để duy trì mức oxy thích hợp.

Nếu họ trồng nhiều rêu này, sẽ không có vấn đề về hô hấp ngay cả trong những hang động sâu.

Thành thật mà nói, yêu cầu họ tạo ra các trục thông gió trong khi đào hang sâu sẽ khá khó khăn. Chẳng phải Người Lùn cần thứ gì đó như thế này để đào vào lòng đất sao?

Chà, vì đây là thế giới giả tưởng, có loại rêu như vậy chắc sẽ ổn thôi!

"Chúng tôi phải ăn nấm và rêu sao?"

"Đúng. Ta đã thực hiện một số điều chỉnh để chúng có thể được trồng ổn định trong hang động. Chúng có thể là nguồn thức ăn lạ lẫm với các ngươi, nên các ngươi có thể ngần ngại..."

"Chúng tôi chưa bao giờ ăn nấm vì chúng nguy hiểm, nhưng người nói những cây nấm này an toàn để ăn sao?"

"Hừm. Có thể còn một số độc tố nếu ăn sống, nên chúng cần được nấu chín trên lửa."

"Thật thú vị! Chúng tôi trồng chúng thế nào?"

Người Lùn tỏ ra rất quan tâm đến loại thức ăn mới. Quả thực, hắn khá tò mò.

"Không khó lắm đâu. Ta đã sắp xếp để bào tử nấm mọc tự nhiên khi đặt trên gỗ chết. Nếu các ngươi chuẩn bị gỗ chết, bào tử sẽ tự lan rộng và nhân lên."

Nói cách khác, chúng sẽ không mọc nếu không có gỗ chết. Sẽ rất phiền phức nếu nấm mọc lung tung khắp nơi.

"Miễn là các ngươi duy trì độ ẩm thích hợp, nấm sẽ tự mọc tốt. Đó là cách chúng được thiết kế."

"Thật là một loại cây thú vị."

"Về mặt kỹ thuật, nó không phải là thực vật (nấm thuộc giới Nấm). Bây giờ, để ta nói về rêu."

"Rêu! Chẳng phải đó là thứ giống cỏ kỳ lạ mọc trên đá ở các thung lũng sao?"

"Đại khái là giống vậy. Tuy nhiên, ta đã sửa đổi nó để có thể ăn được."

Chỉ ăn nấm sẽ dẫn đến mất cân bằng dinh dưỡng. Bằng cách ăn rêu, một loại thực vật, họ có thể thu được ít nhất các chất dinh dưỡng tối thiểu.

Chà, sẽ tốt hơn nếu ăn các loại thực phẩm khác nữa. Như thịt. Hoặc thịt. Hoặc thịt.

"Và loại rêu này có chức năng tạo ra thứ mà sinh vật sống cần để thở. Bằng cách trồng loại rêu này và đặt nó trong các hang sâu, vấn đề khó thở sẽ được giải quyết."

"Thứ mà sinh vật sống cần để thở... Đó có phải là thứ người đã đề cập trước đây không?"

"Đúng, thứ ta nói là cần thiết để làm ngọn lửa lớn hơn."

Họ chưa cần biết về oxy.

"Những cây nấm và rêu này được tạo ra cho các ngươi, vì vậy hãy trân trọng chúng."

Ta đưa cho Người Lùn một khúc gỗ có nấm mọc ra và một hòn đá có rêu mọc trên đó.

"Nhân tiện, ta đã làm rêu và nấm mọc bên trong các hang động rồi, nên hãy sử dụng chúng một cách khôn ngoan."

"Cảm ơn người...!"

Hừm, cho Người Lùn nhiều thứ như thế này. Liệu điều này có bị coi là thiên vị không?

Chà, chẳng phải một chủng tộc mới sinh cần nhiều sự giúp đỡ như vậy sao?

Mặc dù ta không giúp đỡ nhiều cho Thú Nhân hay Người Khổng Lồ!