Chỉ mình tôi biết rằng cô lớp trưởng của lớp tôi từng là một idol chuunibyou

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Legends

(Đang ra)

My Childhood Friend Showed Me a Hypnosis App, So I Pretended to Be Taken by It and She Kissed Me

(Đang ra)

My Childhood Friend Showed Me a Hypnosis App, So I Pretended to Be Taken by It and She Kissed Me

あらばら

Và đó là bắt đầu cho chuỗi ngày giả vờ bị thôi miên của Ryuto cùng với đó là một chuỗi các tình huống rối ren...

21 326

Chuyện về ông anh U30 làm Vtuber

(Đang ra)

Chuyện về ông anh U30 làm Vtuber

Tokumei

Thôi thì, chắc vẫn sướng hơn là làm việc đến chết, đúng không?

2 0

Mười Lăm Phút Bất Tận

(Hoàn thành)

Mười Lăm Phút Bất Tận

Kemono Yuru

Đây là một câu chuyện trinh thám giả tưởng được dệt nên từ những cuộc đối thoại, trong đó các nhân vật sử dụng logic sắt đá, khoa học thuần túy cùng một chút dư vị của quá khứ để đương đầu với vòng lặ

16 1

Chillin’ on an Uninhabited Island in Another World

(Đang ra)

Chillin’ on an Uninhabited Island in Another World

ぎうにう

[Nếu chỉ có thể mang 1 thứ đến hòn đảo không một bóng người, bạn sẽ mang gì?] - đó là dòng chữ được viết trên đó.

1 0

Câu chuyện kết thúc của tiểu thư kỳ dị

(Đang ra)

Câu chuyện kết thúc của tiểu thư kỳ dị

夜猫菌

“Tôi tên là Luo Ling.”“Tôi chỉ là một học sinh trung học bình thường.

1 1

WN - Chương 1.3:nội tâm của nagi(2)

Vẫn còn ôm lấy trái tim đang đập thình thịch, tôi bước vào phòng.

Hôm nay… đúng là một ngày đầy những điều ngoài dự đoán.

Khi nhìn gần, Kurusu-kun trông to lớn hơn trong ký ức của tôi cơ thể cậu ấy săn chắc, vóc dáng rắn rỏi khiến đầu óc tôi bỗng nhiên trống rỗng. Chắc là mấy công thức toán tôi vừa học thuộc đã bay sạch luôn rồi.

Tôi thở dài, nghĩ rằng mình phải học lại từ đầu mất thôi… nhưng không hiểu sao, trong lòng lại cứ lâng lâng.

Dù sao thì hôm nay cũng là một ngày vui.

“Ha…”

Nhưng mà…ngực tôi đau quá.

Ngay khoảnh khắc tự nhủ như thế, một cơn đau nhói như lưỡi dao xuyên qua tim tôi, cứ như thể chính bản thân đang trừng phạt mình vì lời nói dối đó.

Tôi biết rõ nguyên nhân.

“Đừng ngốc như thế. Sau tất cả những gì chúng ta từng trải qua, thì ngoại hình hay tính cách cũng chẳng quan trọng gì cả.”

Những lời ấy… thật nhẹ nhàng.

Những lời nói chứa đựng sự chân thành của cậu ấy.

Nhưng… ngực tôi vẫn đau.

Phải rồi. Không có gì thay đổi cả.

Trong mắt Kurusu-kun, tôi mãi mãi là “Ác Mộng Tai Ương”.

Dù tôi có vùng vẫy bao nhiêu, cố gắng thay đổi đến thế nào… thì tất cả vẫn chẳng thể chạm đến ánh nhìn của cậu ấy.

Và điều tồi tệ nhất là ngay khoảnh khắc nghe thấy những lời dịu dàng ấy, trong lòng tôi lại thoáng vụt qua một tia nghi ngờ.

Từ khi bắt đầu cuộc bầu cử này, dưới sự dẫn dắt của Kurusu-kun, tôi đã trải qua rất nhiều điều.

Tôi lại có thể đứng trước mọi người để phát biểu, như ngày xưa.

Tôi lại mặc trang phục do người khác chuẩn bị, lại đứng trước ống kính máy ảnh, như ngày xưa.

Thành tích học tập của tôi cũng đã đủ tốt để có thể hướng dẫn người khác, cũng như trước đây.

"Y như ngày xưa ấy".

Từng bước đi ấy đều rất đỗi tự nhiên, như thể điều đó vốn dĩ là nên xảy ra.

Nhưng nếu nhìn từ trên cao, tôi không thể ngăn được cảm giác có điều gì đó gượng gạo, như thể mọi thứ đã được sắp đặt từ trước.

Một nghi ngờ cứ âm ỉ ở trong lòng tôi, mãi không tan biến.

Kurusu-kun… cậu có đang cố biến tôi trở lại thành Mea không?