Chỉ mình tôi biết rằng cô lớp trưởng của lớp tôi từng là một idol chuunibyou

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Legends

(Đang ra)

My Childhood Friend Showed Me a Hypnosis App, So I Pretended to Be Taken by It and She Kissed Me

(Đang ra)

My Childhood Friend Showed Me a Hypnosis App, So I Pretended to Be Taken by It and She Kissed Me

あらばら

Và đó là bắt đầu cho chuỗi ngày giả vờ bị thôi miên của Ryuto cùng với đó là một chuỗi các tình huống rối ren...

21 326

Chuyện về ông anh U30 làm Vtuber

(Đang ra)

Chuyện về ông anh U30 làm Vtuber

Tokumei

Thôi thì, chắc vẫn sướng hơn là làm việc đến chết, đúng không?

2 0

Mười Lăm Phút Bất Tận

(Hoàn thành)

Mười Lăm Phút Bất Tận

Kemono Yuru

Đây là một câu chuyện trinh thám giả tưởng được dệt nên từ những cuộc đối thoại, trong đó các nhân vật sử dụng logic sắt đá, khoa học thuần túy cùng một chút dư vị của quá khứ để đương đầu với vòng lặ

16 1

Chillin’ on an Uninhabited Island in Another World

(Đang ra)

Chillin’ on an Uninhabited Island in Another World

ぎうにう

[Nếu chỉ có thể mang 1 thứ đến hòn đảo không một bóng người, bạn sẽ mang gì?] - đó là dòng chữ được viết trên đó.

1 0

Câu chuyện kết thúc của tiểu thư kỳ dị

(Đang ra)

Câu chuyện kết thúc của tiểu thư kỳ dị

夜猫菌

“Tôi tên là Luo Ling.”“Tôi chỉ là một học sinh trung học bình thường.

1 1

WN - Chương 1.2: nội tâm của Nagi

Vừa về đến nhà sau khi chia tay với Kurusu-kun, tôi chẳng thèm thay đồ mà đổ người xuống giường trong bộ đồng phục còn nguyên trên người.

Cảm giác mệt mỏi len lỏi khắp cơ thể và tâm trí.

Buổi chụp hình hôm nay công việc người mẫu đầu tiên sau một khoảng thời gian dài có lẽ đã bào mòn hết năng lượng trong tôi.

“…”

Nhưng… không chỉ vì thế.

“Mình chỉ muốn… được cuốn vào ‘Ác Mộng Tai Ương’ một lần nữa thôi.”

Tôi biết mà. Ngay từ đầu, tôi đã hiểu rõ.

Từ khi lên trung học, tôi luôn tránh mặt cậu ấy. Vì tôi sợ phải đối diện với cái quá khứ của chính mình.

Vậy mà bây giờ… tôi lại đang tự tiện kéo cậu ấy trở lại.

Tôi đúng là kiểu người tệ hại mà.

Nên cảm giác tội lỗi này… cũng là điều hiển nhiên mà thôi.

Vậy mà… sao tôi lại thấy buồn đến thế khi Kurusu-kun chỉ chăm chăm nhìn vào “Ác Mộng Tai Ương” chứ không phải tôi của hiện tại?

“…Chắc cũng phải thôi. Bây giờ mình nhạt nhẽo lắm mà.”

Tôi lẩm bẩm, giọng đầy tự giễu.

Tôi chưa bao giờ muốn quay lại con người cũ.

Cũng chẳng thể làm lại những chuyện ngớ ngẩn, xấu hổ đến mức chỉ nghĩ đến thôi đã muốn chôn mặt xuống đất.

Nhưng với thế giới này, Nanaya Nagi tầm thường hiện tại rõ ràng chẳng có gì hấp dẫn bằng “Ác Mộng Tai Ương”.

Và người hiểu rõ, người từng giúp tôi tỏa sáng rực rỡ nhất… lại chính là Kurusu-kun.

Vì thế nên tôi không thể thắng được.

Tôi của hiện tại… mãi mãi chẳng thể vượt qua tôi của ngày xưa.

“…”

Chắc đây là cảm xúc rất hiếm khi xảy ra…

Ghen tị với chính bản thân mình.