Phong không hề biết đám người kia đang nhắm vào cô, đương nhiên dù có biết thì cũng chỉ cười khẩy.
Chuyện này vốn đã nằm trong dự liệu của cô. Cứ đè đầu cưỡi cổ mấy tay chơi cấp cao như thế này chẳng khác nào vả thẳng vào mặt họ, không bị nhắm vào mới lạ.
Nhưng mà, các người lấy cái gì ra để nhắm vào tôi? Đến người còn chẳng tìm được ấy chứ?
Dù có tìm được thì tôi cũng chạy được tuốt, thậm chí là trốn đi rồi đổi thân phận khác ra ngoài, để rồi xem các người có dám làm gì “Em gái Hạt Nhân” của các người không?
Dù sao thì hôm nay cô rất vui, cực kỳ vui, lúc rời khỏi dinh thự của Ellieya, đi đường mà cứ như bay.
Tuy có hơi bất ngờ khi đường đường là công chúa đế quốc như Ellieya lại dễ dàng bị cày max độ hảo cảm như vậy, nhưng thông báo độ hảo cảm của hệ thống đã hiện ra rồi, không thể nào là giả được, đáng tin một trăm phần trăm.
Biết đâu, mình thật sự là một thỏi nam châm hình người di động, ai thấy cũng yêu thì sao.
Haizz, cái sức hút chết tiệt không biết giấu vào đâu cho hết của mình.
Sau đó cũng không có chuyện gì to tát, cô quyết định tự mình đi cày thêm nhiệm vụ, cô nhìn Sử Văn đang đi theo sau.
“Nhân tiện, nếu chị Ellieya đã quen biết chú, vậy chắc chú cũng có thân phận và danh tiếng lắm nhỉ.”
“Thực ra không phải vậy ạ. Điện hạ quen biết tôi là vì người cần phải tìm hiểu về đủ loại người, thực tế thì ở Thành Phỉ Thúy, số người quen biết tôi chỉ có rất ít thôi.”
Dù sao thì anh ta cũng là thành viên quan trọng của Kỵ sĩ đoàn Ám Nguyệt, bình thường đều hoạt động trong bóng tối, các biện pháp bảo mật thân phận cũng vô cùng kỹ lưỡng. Nếu không phải là người của kỵ sĩ đoàn hoặc là hoàng tộc có địa vị cực cao thì thật sự không có mấy người biết anh ta.
Đương nhiên, chuyện này anh ta sẽ không giải thích cặn kẽ với Phong.
“Ể, vậy sao... Vốn còn định nhờ chú dẫn tôi đi dạo khu nội thành, vậy thì thôi vậy. Haizz, Sử Văn chú thật sự là vô dụng quá đi.”
“Tôi...”
Sử Văn có khổ mà không nói nên lời, chỉ có thể nuốt vào trong bụng.
Xem ra cái mác vô dụng này sắp dính chặt trên người anh ta rồi.
Anh ta nghiến răng nuốt nước mắt đáp: “Tiểu thư nói phải, dù sao thì tôi cũng chỉ là một kẻ làm màu thôi.”
Hình như... cũng đúng thật.
“Không sao đâu, Sử Văn, ít nhất... chú làm màu rất đỉnh.”
Không biết từ lúc nào, Phong gọi Sử Văn đã hoàn toàn không còn dùng kính ngữ nữa.
Cô vốn tưởng Sử Văn có sức ảnh hưởng nhất định trong giới quý tộc, vậy thì có thể dẫn cô đi dạo khu nội thành để nhận vài nhiệm vụ của quý tộc.
Phần thưởng nhiệm vụ của quý tộc ở khu nội thành hậu hĩnh hơn nhiều so với thương nhân bình dân ở khu ngoại thành, ví dụ như chị Ellieya kìa, vừa ra tay đã hào phóng như vậy.
Bây giờ cô chỉ đành bỏ qua thôi.
Nếu Sử Văn biết Phong có suy nghĩ như vậy chắc chắn sẽ muốn dẫn cô đi một vòng trong địa bàn của kỵ sĩ đoàn.
Ở nơi đó, cô muốn thứ gì thì chỉ cần nói một tiếng là được. Không một quý tộc nào dám lắc đầu.
Đương nhiên đây cũng chỉ là nghĩ trong lòng thôi, nơi đó không phải là chỗ trẻ con nên đến.
Một ngày cứ thế trôi qua trong lúc Phong cày nhiệm vụ.
Ngày hôm sau, tình hình trên diễn đàn sau đủ loại lên men đã hình thành một khuôn khổ hoàn chỉnh.
Diễn đàn được chia thẳng thành ba mục lớn: mục Em gái Hạt Nhân chiếm tỉ lệ lớn nhất, mục Bảng xếp hạng người chơi đậm mùi thuốc súng nhất và mục hóng chuyện nhảm nhí vớ vẩn.
Trong đó, mục Em gái Hạt Nhân có một bài đăng được ghim lên top dài hạn, là một bài thống kê nhiệm vụ hàng ngày của Em gái Hạt Nhân được cập nhật theo thời gian thực.
Nói đơn giản thì thực ra là thống kê xem mỗi đợt sơn tặc dẫn đi những người chơi mang theo bao nhiêu vàng trên người.
Bài đăng này tuy không hoàn toàn chính xác nhưng đúng là đã cho những người chơi muốn làm nhiệm vụ một khoảng tham khảo.
Ví dụ như trong đợt nhiệm vụ thứ năm hôm qua, mức giá thấp nhất được biết là bốn nghìn ba trăm vàng, cao nhất là bảy nghìn năm trăm.
Đương nhiên có thể sẽ có người vớ được giá hời ba nghìn vàng, hoặc có người bảy nghìn vàng cũng không được chọn, nhưng điều này không ảnh hưởng đến kết luận: bạn mang theo năm nghìn vàng vào bản đồ thì có thể hoàn thành nhiệm vụ trong vòng hai ba đợt.
Cũng chính vì có bài đăng này nên không ít đại gia đã mang tiền theo tham khảo, quả nhiên rất nhanh đã hoàn thành nhiệm vụ.
Còn những người không giàu bằng, hoặc không nỡ chi mạnh tay, vậy thì cứ chờ hốt cú chót thôi. Biết đâu vòng này bạn mang hai nghìn vàng cũng được để mắt tới thì sao?
Nhưng còn việc bạn phải chờ bao nhiêu đợt, chờ bao lâu? Thì xem mệnh đi.
Chủ thớt rất chu đáo khi dùng biểu đồ đường để thể hiện trực quan tình hình đại khái của mỗi đợt, người chơi không chỉ có thể tham khảo đợt trước, mà còn có thể tham khảo tình hình của cùng khung giờ ngày hôm trước.
Nhìn biểu đồ đường tăng vọt, mức giá cao nhất dễ dàng đột phá mốc vạn vàng, mức giá thấp nhất cũng vượt qua năm nghìn.
Người không biết còn tưởng là đang bắt đáy thị trường chứng khoán bò tót, người biết chuyện thì sẽ nói, cái trò này còn kích thích hơn cả chứng khoán.
Phong nhìn một loạt thao tác này cũng không khỏi kinh ngạc trước sự vĩ đại của người chơi.
Đúng là tập thể giàu sức sáng tạo nhất, cái gì cũng có thể biến thành một hệ thống bài bản.
Nhưng cô xem cái này cũng chỉ để cho vui, thứ khiến cô quan tâm hơn là mục Bảng xếp hạng người chơi.
Bởi vì từ trong đó cô đã nhìn ra, hôm nay sẽ có một lượng lớn người chơi đến thành chính. Họ chính là những người chơi top đầu, số lượng ít nhất cũng ở mức triệu người.
Đây là những người chơi đỉnh cao nhất, không tính đến một số cá nhân có tiền và cũng không tính đến cái làng quái thai số 66.
Thành chính sắp thật sự náo nhiệt rồi.
Ừm, lại đến lúc cắt một lứa rau hẹ mới rồi.
Phong suy nghĩ rất lâu, cuối cùng vẫn quyết định, trực tiếp để hai NPC giúp cô thay phiên trông sạp phát nhiệm vụ luôn.
Chỉ cần trả thêm cho họ chút tiền công là được, dù sao thì cái gọi là phát nhiệm vụ hộ cũng chỉ là giơ một cái bảng, có người đến hỏi thì đáp một tiếng.
Còn bản thân cô thì không đi, bận lắm.
Vậy nên, những người chơi đến thành chính hôm nay có phúc rồi.
Rất nhiều người trước đây chỉ được xem Em gái Hạt Nhân qua livestream và hình ảnh trên diễn đàn, nhưng chỉ cần nhìn qua màn hình thôi cũng đã rung động rồi.
Những thứ đáng yêu luôn khiến người ta không kìm lòng được, chỉ muốn hít hà mùi hương thanh khiết trên người, mút một miếng màu trắng...
Khụ khụ, chú công an ơi nghe cháu giải thích, cháu đang nói mùi thơm của quả bom hạt nhân và lớp vỏ ngoài của nó, chú biết cháu mà, cháu là một người đam mê quân sự thuần túy, thật đấy.
Vừa nghĩ đến hôm nay có thể gặp người thật, ai nấy đều hừng hực khí thế, lúc thanh kinh nghiệm chỉ còn một chút cuối cùng, vũ khí vung lên đến tóe cả lửa.
Nghe thấy tiếng thông báo lên cấp, ai nấy đều như bật chế độ cao nguyên huyết thống mà lao về phía trận pháp dịch chuyển, đến thành chính cũng lập tức xông về phía sạp hàng của Em gái Hạt Nhân.
Sau đó, họ đã nhìn thấy... Anh trai Hạt Nhân!
Gã ta rống lên bằng cái giọng oang oang: “Ai muốn nhận nhiệm vụ thì xếp hàng ngay ngắn! Từng người một không được chen lấn! Thằng nào mà gây rối, ông cho nếm thử mùi dép lào của ông!”
Các người chơi nhìn khuôn mặt thô kệch của gã đàn ông, còn có bắp chân đầy lông lá dày cộp, và ngửi thấy mùi mồ hôi thoang thoảng trong không khí, lần lượt bụm miệng ọe ra.
Ủa... Em gái Hạt Nhân của tôi đâu? Em gái Hạt Nhân bé nhỏ, đáng yêu của tôi đâu!
Miệng tôi súc sạch sẽ cả rồi mà ông cho tôi xem cái này á?
