Yulia đứng từ xa quan sát Thành Hắc Nha.
Chỉ thấy trên bầu trời thành phố giăng đầy những luồng hắc khí u ám, cuộn lại tựa bầy quạ đen kịt.
Có lẽ trước đây trong thành phố này quả thực có quạ, nhưng giờ đây chỉ còn lại những con quạ đen được tạo thành từ oán niệm.
Cô đến gần, trèo lên tường thành, kích hoạt sâu Hoàng Kim Đồng.
Tuy nhiên, Hoàng Kim Đồng trước đây có thể nhìn thấu vạn vật, ở đây lại bị hắc khí che khuất tầm nhìn.
Đối mặt với những khu vực có sương đen dày đặc, tầm nhìn chỉ đi được vài mét là không thể xuyên qua.
Những khu vực có hắc khí ít hơn tuy tầm nhìn bị cản trở rất ít, nhưng cũng không thể nhìn xuyên qua chướng ngại vật nữa.
Nói đơn giản là, hack nhìn xuyên tường của mình đã bay màu.
Tình huống này là lần đầu tiên cô gặp phải.
“Phiền phức thật đấy.”
Đột nhiên, cô cảm nhận được điều gì đó, quay đầu nhìn lại.
Phát hiện ra lại có vài người chơi khác cũng đang tiến đến Thành Hắc Nha.
Nhìn tướng mạo của họ, có lẽ là người chơi của server nước ngoài.
“Thôi thì chúc các vị may mắn.”
Yulia thầm niệm một tiếng, nhảy xuống tường thành, đi vào bên trong Thành Hắc Nha.
Những người chơi ở xa dường như cũng phát hiện ra cô, vừa định gọi, nhưng đã không còn thấy bóng dáng cô đâu nữa.
“Đó là một người.”
“OMG, một mình đến đây cũng quá nguy hiểm rồi.”
“Thôi kệ, chúng ta không quản được. Lo cho an toàn của mình là được rồi.”
Giữa những người chơi bề ngoài tuy nói là hợp tác với nhau, nhưng vì phải tranh giành thứ hạng, nên ngấm ngầm vẫn có sự cạnh tranh.
Sự cạnh tranh giữa người chơi của các quốc gia khác nhau lại càng gay gắt hơn.
Họ không phải là nhóm người chơi đầu tiên đến thành phố này, nhưng những người đến trước có lẽ đều đã chết ở bên trong.
Điểm khám phá cỡ trung không phải ai cũng có thể đặt chân đến.
Yulia chính thức bước vào trong thành, chưa đi được mấy bước đã cảm nhận được bầu không khí đặc quánh như thể có rêu mốc bám dính lấy da thịt, mỗi lần hít thở đều như có dao kiếm khoét vào cổ họng, khiến người ta vô cùng khó chịu.
Tình trạng này càng đến gần trung tâm thành thì càng nghiêm trọng.
Chưa đi được mấy phút, Yulia nhìn vào bảng trạng thái của mình, phát hiện máu đã tụt mười mấy điểm, hơn nữa tốc độ mất máu còn đang dần tăng nhanh, thanh trạng thái xuất hiện một debuff “Ăn mòn”.
Bảng trạng thái của cô rất khủng, với thân phận Công chúa Hoàng Kim, nếu xuất hiện với tư cách kẻ địch, chỉ cần hiện thanh máu thôi thì ít nhất cũng phải là BOSS cấp thủ lĩnh.
Dù không có chỉ số cộng thêm của BOSS, bảng trạng thái cấp 30 đã có hơn sáu nghìn máu.
Đổi lại là người chơi bình thường lượng máu có lẽ chỉ bằng hơn một nửa của cô.
Theo kinh nghiệm chơi game, địa hình kiểu này hẳn phải có cơ chế đặc biệt nào đó để người chơi có thể thở một chút, nếu không cứ mất máu liên tục thế này thì đừng nói là khám phá, giữ được cái mạng đã khó.
Yulia dùng Hoàng Kim Đồng quét.
Tuy đã mất khả năng nhìn xuyên thấu, tầm nhìn ở một số nơi cũng bị hạn chế, nhưng điều này cũng có thể trở thành một điểm để lợi dụng.
Nơi nào tầm nhìn kém chứng tỏ sương đen dày đặc thì nên tránh xa, những điểm cơ chế an toàn cũng không thể nào xuất hiện ở nơi như vậy.
Sau vài lần điều chỉnh phương hướng như vậy, Yulia cuối cùng cũng ngẩng đầu lên nhìn thấy một mảnh đất trong lành, tầm nhìn quang đãng.
“Đó là... nhà thờ?!”
Thì ra là vậy, nhà thờ là điểm dừng chân tạm thời, cũng rất hợp lý.
Cô tăng tốc, nhanh chóng chạy về phía nhà thờ.
Đột nhiên ngôi nhà bên phải khẽ rung lên, ngay sau đó một bàn tay đầy thịt thối xuyên qua tường thò ra chộp về phía Yulia.
Yulia ngay lập tức đã phát hiện ra điều bất thường, dừng gấp, xoay người, một cú đá vòng cầu tiễn luôn cả bức tường lẫn cánh tay kia bay vèo ra ngoài.
Đợi đến khi bụi tan hết, một con xác sống bị gãy một tay lảo đảo đứng dậy.
Yulia phủi bụi trên chân, bực bội bĩu môi: “Tầm nhìn kém đi phiền thật, lại đến lượt người khác đánh lén mình rồi.”
“Hử? Cấp độ của xác sống ở đây cao hơn bên ngoài bốn cấp, cũng mạnh lên chút rồi đấy. Nhưng vẫn là gà.”
Cô tiện tay nhặt một mảnh ngói vỡ kẹp giữa hai ngón tay rồi phóng đi như phi tiêu, chính xác cắt đứt cổ con xác sống.
“Xem ra kỹ thuật phi tiêu của mình không bị thụt lùi nhỉ.”
Cô cũng không quan tâm đến vật phẩm rơi ra từ con xác sống, tiếp tục tiến về phía nhà thờ.
Đoạn đường này khá yên tĩnh, ngoài con xác sống đó ra thì không gặp thêm quái vật nào khác.
Đây chỉ là khu vực ngoài cùng của Thành Hắc Nha, một nơi tương đối an toàn. Càng đi vào trong, hắc khí càng đậm, nguy hiểm càng lớn.
Yulia đến trước nhà thờ, đưa mắt nhìn. Tường của nhà thờ đã xuất hiện không ít vết nứt, còn có một số chỗ lồi lõm, nhưng cánh cửa trông lại không có vấn đề gì lớn.
Cô bước tới nhẹ nhàng đẩy cửa, thò đầu vào ngó nghiêng.
Không khí bên trong vô cùng trong lành, so với bên ngoài quả thực là thiên đường trần gian.
Chẳng nói chẳng rằng, cô lách ngay vào trong rồi đóng sập cửa lại.
Như tìm thấy ốc đảo giữa sa mạc, tìm được nơi trú ẩn trong mưa gió.
Hít lấy hít để mấy hơi không khí trong lành, Yulia lại nhìn vào bảng trạng thái của mình, debuff trong thanh trạng thái đã được xóa bỏ và lượng máu cũng đang nhanh chóng hồi phục.
Sát thương do ăn mòn khác với bị thương, sẽ hồi phục theo sự loại bỏ của hiệu ứng ăn mòn.
Thoải mái!
Dựa vào cửa ngồi một lúc, Yulia đã hồi đầy máu. Lúc này cô mới bắt đầu quan sát kỹ nhà thờ này.
Năm tháng bào mòn khiến nhà thờ trông có phần đổ nát, vài cành cây khô bám trên tường như những vết sẹo màu đen.
Nhưng những điều này không hề ảnh hưởng đến cảm giác thánh khiết trong nhà thờ, không ảnh hưởng đến ánh sáng lấp lánh của thần tượng.
Yulia bước tới, đến trước thần tượng ở chính giữa.
“Đây... chẳng lẽ là tượng Nữ thần Sự sống?”
Ở Đế quốc Thanh Ngọc, Yulia đã từng thấy tượng Nữ thần Sự sống vài lần, Thành Lạc Diệp và Thành Phỉ Thúy đều có nhà thờ.
Trong khoảng thời gian trước khi vào game, Yulia thường xuyên đến nhà thờ, và chính cô cũng đã từng thấy tượng Nữ thần Sự sống ở quảng trường trong lần tham dự lễ hội cùng Ellieya.
Tượng nữ thần ở đây không hoàn toàn giống với của Đế quốc Thanh Ngọc nhưng có vài đặc điểm nổi bật là giống nhau.
Thứ nhất là vòng một của tượng nữ thần đều cực kỳ... nảy nở, thứ hai là trong tay phải đều bưng một vật chứa giống cái ly hoặc cái bát, thứ ba là hai mắt đều được khảm ngọc màu xanh lục.
Còn những chi tiết trang trí ở các nơi khác thì không giống lắm, động tác cũng có sự khác biệt nhỏ.
Thần tượng chính là như vậy, không ai từng thấy thần, chỉ có thể thể hiện lòng kính ngưỡng đối với thần trong tâm trí bằng những trang sức đẹp nhất, khắc họa bằng những tư thế ưu mỹ nhất.
Cô nhìn thần tượng, tâm trạng xao động dần trở nên bình yên.
Cô đi một vòng quanh thần tượng, cuối cùng tìm thấy một dòng chữ khắc ở phía sau bệ đỡ.
“Agimesh? Đây là tên của Nữ thần Sự sống sao?”
Lại là thứ ngôn ngữ mà đáng lẽ ra cô không thể biết nhưng cô vẫn đọc được.
Yulia đan hai tay mười ngón vào nhau để trước ngực, làm động tác cầu nguyện: “Cảm tạ Nữ thần Sự sống Agimesh.”
Khoảnh khắc tiếp theo, thần tượng tỏa ra những đốm huỳnh quang.
Hai viên ngọc trên hốc mắt của thần tượng lại rung nhẹ như đang điều chỉnh tiêu cự.
Yulia cảm nhận được sự khác thường bèn ngơ ngác ngẩng đầu, tầm mắt giao nhau với ánh sáng phản chiếu từ viên ngọc màu xanh lục.
Đôi mắt cô bừng lên ánh vàng, dường như đang đối mặt với một sự tồn tại nào đó.
Ba giây sau, dị tượng biến mất như thể chưa có chuyện gì xảy ra.
Chỉ có Yulia cảm nhận rõ ràng rằng mình thực sự đã bị thứ gì đó nhìn chằm chằm.
Cô chuyển tầm mắt nhìn vào thanh trạng thái của mình, chỉ thấy bên trong có thêm một mục.
Phước lành của Nữ thần Sự sống (chỉ mình bạn thấy được): Tăng vĩnh viễn 50% máu tối đa.
Yulia: Hả?
