Biến Thành Công chúa Sa Cơ, Tôi Bán Bom Hạt Nhân Ở Làng Tân Thủ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

146 3121

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

(Đang ra)

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

KT

Một câu chuyện giả tưởng ấm áp mà dở khóc dở cười về năng lực tẩy não vô song và dàn harem tình cảm nồng nàn chính thức bắt đầu!

28 354

Mesugaki Tank Enters The Academy

(Đang ra)

Mesugaki Tank Enters The Academy

Gyeokgemheojeop

Điều tệ hơn là những lời khiêu khích hoạt động quá tốt...

17 39

Hội nghị Thanh lọc Tình yêu

(Đang ra)

Hội nghị Thanh lọc Tình yêu

Y Nguy Giải

Tác phẩm còn có tên gọi khác: 《Cuộc chiến Chén Thánh tại Lân Môn, nhưng tôi lại là cái Chén》

268 202

Kho Báu Của Nanana

(Đang ra)

Kho Báu Của Nanana

Ootorino Kazuma

Juugo cùng các thành viên của Câu lạc bộ Mạo hiểm đã dấn thân vào cuộc chiến săn tìm kho báu trên đảo nhằm thu thập "Bộ sưu tập Nanana", những món bảo vật ẩn chứa sức mạnh bí ẩn.

84 161

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

398 16729

Chương 101 - 200 - Chương 135: Sophia

Yulia đi theo lộ trình được ghi trong nhật ký. Trên đường, cô lại gặp phải vài con quái nhỏ nhưng đều bị giải quyết dễ dàng.

Sau khi nghỉ ngơi một lát ở một nhà thờ khác, hồi phục về trạng thái hoàn hảo, cô liền đi đến đích cuối cùng được ghi trong nhật ký.

Chưa kịp đến gần, Yulia đã nhìn thấy từ xa những luồng hắc khí nồng đậm bốc lên ngút trời.

Những luồng hắc khí tản ra xung quanh rất có thể chỉ là một phần bay ra từ đây.

Vậy thì, nghĩ cũng biết nơi thế này ẩn giấu bao nhiêu nguy hiểm, bao nhiêu quái vật.

Yulia không dám tiến vào một cách liều lĩnh, cô không biết ở đây có ma hay không.

Vì vậy cô chọn cách dụ rắn ra khỏi hang.

Cô nhặt một hòn đá to bằng nắm tay, mạnh mẽ ném vào trong.

Sau một hồi lách cách loảng xoảng, không có chuyện gì xảy ra cả.

“Lại không có động tĩnh gì à?”

Cô lại ném thêm một hòn nữa.

Vẫn không có động tĩnh.

“Hừ!”

Cơn nóng nảy của Yulia bộc phát.

Cô tìm hai hòn đá, mỗi tay cầm một hòn, sau đó ra sức ấn vào giữa.

Ấn thật mạnh.

Đợi đến khi hòn đá bị nén đến biến dạng, hoàn toàn dính vào nhau, thậm chí còn dính chặt.

Yulia cười lạnh một tiếng: “Tặng các ngươi một quả lớn đây.”

Cô lại ném hòn đá đã bị nén vào trong.

Sau đó cô nấp sau một bức tường, thò cái đầu nhỏ ra quan sát, miệng còn đếm thầm.

“Một... hai... ba!”

Yulia canh đúng giờ bịt tai lại rồi rụt người về.

Khoảnh khắc tiếp theo...

ẦM!!!

Một tiếng nổ kinh thiên động địa, mặt đất cũng rung chuyển hai lần.

Đợi đến khi chấn động lắng xuống, Yulia lại thò đầu ra quan sát.

Chỉ thấy phía trước, luồng hắc khí nồng đậm vốn có đã bị thổi tan quá nửa, những công trình ẩn sau hóc khí cũng sụp đổ hoàn toàn, hiện trường tan hoang.

Ngay sau đó, từng bàn tay bằng xương, bằng thịt thối hoặc không giống tay người mọc lên từ trong đống đổ nát như nấm sau mưa.

“Chậc, một lũ núp lùm, trốn kỹ thật đấy, cũng phải mấy chục đứa rồi.”

Dụ rắn ra khỏi hang chính là như vậy, chỉ cần ngươi cho nổ tung hang rắn, nó không thể không chui ra được, đúng không?

Yulia nhanh chóng quét mắt một lượt, phát hiện không có ma.

Hoặc là bản thân loại quái ma không nhiều hoặc là đã bị vụ nổ chấn chết thẳng cẳng.

Nhưng dù là loại nào, thiên địch của cô đã không còn nữa.

Vậy thì, ta thăng hoa trong chết chóc như đóa hoa trong bình minh.

Lũ quái vật cũng đã phát hiện ra Yulia, ào ào vây về phía cô.

“Đến đúng lúc lắm, các ngươi đều là điểm số cả đấy.”

Yulia vốc một nắm đá, ném văng ra tứ phía như thiên nữ tán hoa.

Sau đó búng tay một cái.

Lũ quái vật xông lên phía trước theo bản năng phòng ngự một chút, lại phát hiện đá sỏi ném vào người không đau không ngứa, sau đó càng điên cuồng xông tới.

Chúng nó thì xông lên được rồi, nhưng những con phía sau thì...

Bốp!

Bốp bốp!

Ầm!

Một chuỗi tiếng nổ vang lên.

Tuy những con quái vật này không phát ra tiếng kêu la thảm thiết, nhưng đủ các loại âm thanh va đập rơi vỡ cũng đủ để đệm nhạc hùng tráng cho màn trình diễn cao trào của vụ nổ.

Đây quả thực chính là nghệ thuật.

Suýt thì quên mất, đây mới là nghề chính của mình mà.

Yulia vẩn vơ nghĩ trong lòng.

Chị Ellieya đã nói, tên của em đại diện cho nghệ thuật, nói chuẩn thật!

Tên lính xương xông đến trước mặt cô, vung vẩy thanh kiếm xương gai góc tấn công.

Yulia nghiêng người né tránh dễ dàng, sau đó hai tay lần lượt hái hai cái đầu lâu, rồi hai chân đá bay phần thân đi.

Sau đó cô chủ động nghênh đón những con quái vật tiếp theo.

Một con xác sống to lớn giơ tấm khiên lớn lao về phía cô, nhưng cô chỉ lắc lắc hai cái đầu lâu trong tay:

“Tên to xác, chúng ta trao đổi quà đi. Ngươi không đồng ý cũng không sao, dù sao thì ta đồng ý rồi.”

Khoảnh khắc tiếp theo, Yulia và tên xác sống đang lao tới lướt qua nhau.

Tên xác sống cảm thấy tay mình nhẹ bẫng, cúi đầu nhìn, kết quả phát hiện thứ mình đang cầm đâu còn là tấm khiên nữa, chỉ còn lại hai cái đầu lâu.

Cái đầu gỗ to đùng của nó không hiểu nổi tình hình, dúm lông duy nhất còn sót lại cũng sắp xoắn thành dấu hỏi.

Nhưng mà, hình như có tiếng gì đó?

Tít... tít... tít tít tít.

BÙM!!!

Yulia không quay đầu lại nhìn vụ nổ, tay cầm một tấm khiên còn cao hơn cả người cô.

Thứ này dùng có vẻ hơi tốn sức.

Không, cũng không tốn sức đến thế.

Cô dùng hai tay nắm lấy mép khiên, đặt tấm khiên ở bên phải, sau đó xoay người dùng lực quăng tấm khiên bay ra ngoài.

Đây không phải là khiên mà là một chiếc phi tiêu siêu lớn.

Tấm khiên liên tiếp chém đứt hơn mười con quái vật, nhưng đà bay không giảm mà vẫn tiếp tục lao về phía trước.

Yulia lóe người một cái, lại trực tiếp đứng trên tấm khiên.

Đôi khi, nó cũng có thể là ván trượt.

Cứ như vậy, Yulia lúc thì dùng tấm khiên làm phi tiêu, lúc thì làm ván trượt, dọn sạch hết tất cả quái vật.

Cô cũng đã đứng ở vị trí vụ nổ lúc trước.

Tuy hắc khí đã bị thổi tan quá nửa nhưng vẫn không ngừng bốc lên từ dưới đống đổ nát.

Nguồn gốc ở ngay bên dưới vẫn chưa được giải quyết triệt để.

Cô nhắm chuẩn vị trí hắc khí tập trung bốc lên: “Cút!”

Lần này đã khống chế tốt độ lớn và phạm vi của lực đẩy không gian, chỉ thổi bay đống đổ nát che phủ bên trên.

Chướng ngại vật bị loại bỏ, tình hình bên dưới hiện ra rõ mồn một.

“Đây là một pháp trận, trông có vẻ rất tà ác.”

Pháp trận tổng thể màu đỏ, phạm vi bao phủ khoảng mười mét.

Hiện tại pháp trận đang ở trạng thái ngủ đông, màu sắc hơi tối nhưng thỉnh thoảng vẫn lóe lên ánh sáng đỏ sẫm.

Yulia quan sát thêm tình hình xung quanh pháp trận, từ những dấu vết còn sót lại trên góc tường dưới đất mà xem, pháp trận có lẽ đã được cố tình bao phủ lên tòa nhà này.

Có lẽ dân làng Khô Mộc Thôn đã từng bị nhốt ở một nơi tương tự.

Hiện tại pháp trận này đang ở trạng thái ngủ đông, nhưng khi Yulia đứng trên đó vẫn cảm thấy máu trong người bắt đầu sôi trào, linh hồn bắt đầu xao động.

Có thể tưởng tượng được, nếu người sống đứng trên pháp trận đang được kích hoạt sẽ phải chịu đựng sự đau đớn đến nhường nào.

Thứ này chắc chắn không thể để lại, đã đến rồi thì cứ cho nổ luôn đi.

Mặc kệ pháp trận của ngươi có huyền diệu đến đâu, ta cho nổ luôn cả mảnh đất ngươi được khắc lên, không tin ngươi còn phát huy được tác dụng gì!

Yulia vừa chuẩn bị ra tay, trong nhận thức đã phát hiện ra điều gì đó.

Cô vội vàng quay đầu, tay phải làm thành hình dao, chém xuống một vị trí ở bên cạnh.

Một gợn sóng vô hình quét qua, góc tường ở đó bị cắt ra trượt sang hai bên.

“Hử? Không trúng?”

“Không đúng, không thể nào không trúng. Nhưng mà đã xuyên qua.”

Vẻ mặt Yulia trở nên nghiêm túc, vô cùng cảnh giác nhìn chằm chằm vào vị trí đó.

Đòn tấn công thuộc tính không gian của cô là sát thương chuẩn mà, chỉ cần trúng đích, mặc kệ ngươi có đặc tính gì đều chắc chắn gây ra sát thương.

Cảnh tượng rơi vào tĩnh lặng, Yulia nghiêm túc đối đãi.

Đột nhiên, một giọng nói trong trẻo thanh tao vang lên.

“Cái đó... bố tớ hình như không có ở đây, cậu biết ông ấy đi đâu không?”

Nghe vậy, Yulia khựng lại, nhưng lập tức phản ứng.

“Cô là Sophia?”

“Ể? Em gái nhỏ, cậu quen tôi sao?”

Em... gái... nhỏ...

Sắc mặt Yulia cứng đờ.

Nhưng cô quyết định không chấp nhặt với một cô em chưa đến tuổi vị thành niên.

“Tôi nhặt được nhật ký của cậu.”

“Thì ra là vậy, thế cậu có biết bố tớ ở đâu không?”

“Tôi cũng không biết, nhưng chúng ta có thể cùng nhau đi tìm.”