Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

(Đang ra)

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

Tổng Tài Hạ Phóng | 总裁下放

Tôi chỉ muốn sống sót, không chỉ vì bản thân mình, mà còn vì người ấy – người đã cùng tôi nương tựa mà sống.

112 2397

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

(Đang ra)

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

KT

Một câu chuyện giả tưởng ấm áp mà dở khóc dở cười về năng lực tẩy não vô song và dàn harem tình cảm nồng nàn chính thức bắt đầu!

27 346

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

(Đang ra)

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Giai thất

PS: Truyện thiên về đấu trí, thuộc thể loại vô hạn lưu. Tác giả đảm bảo dàn nhân vật chính (cả nam và nữ) sẽ không "bay màu", còn các người chơi khác thì.

574 6637

Mesugaki Tank Enters The Academy

(Đang ra)

Mesugaki Tank Enters The Academy

Gyeokgemheojeop

Điều tệ hơn là những lời khiêu khích hoạt động quá tốt...

5 2

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

(Đang ra)

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

Dongle-kun

Tôi đã định rời đi giữa những tràng pháo tay, nhưng pháo tay vẫn không chịu ngừng lại.

193 494

Hội nghị Thanh lọc Tình yêu

(Đang ra)

Hội nghị Thanh lọc Tình yêu

Y Nguy Giải

Tác phẩm còn có tên gọi khác: 《Cuộc chiến Chén Thánh tại Lân Môn, nhưng tôi lại là cái Chén》

182 184

Arc 4: Munakata Mitsuaki Cùng Lộ Tình Trắc Trở [ĐANG TIẾN HÀNH] - Chương 111: Buổi Học Nhóm Trước Kỳ Thi Là Điều Tất Yếu

“Buổi học nhóm ôn thi giữa kỳ á?”

Một buổi nghỉ trưa ngày thường.

Như mọi khi, trong giờ nghỉ trưa, lúc tôi đang vừa ăn trưa vừa tán gẫu với đám bạn trong phòng học vốn đã trở thành nơi tụ tập quen thuộc, Munakata-kun cũng có mặt ở đó bỗng lên tiếng đề xuất.

“Ừm. Vì đây là kỳ thi đầu tiên kể từ khi tôi chuyển đến đây nên tôi thấy hơi lo nếu chỉ có một mình. Tôi nhờ mọi người được không?”

“Được thôi. Cùng học nào.”

Tôi chấp nhận mà không đắn đo nhiều.

Tôi thì thuộc dạng hay được Ichigo chỉ bài hơn, nhưng dù học một mình tôi vẫn dễ dàng đạt trên điểm trung bình.

Vả lại, đây là lời nhờ vả của một trong số ít những người bạn nam hiếm hoi. Tôi không muốn từ chối thẳng thừng.

“Cảm ơn nhé! Về thời gian và địa điểm, sau giờ học ở thư viện hoặc ngay tại lớp này thì sao nhỉ?”

“Vậy thì quyết định là sau giờ học hôm nay tại lớp này nhé.”

Tôi ngắt lời một chút, rồi nhìn quanh Yuuri và Kayo, hai người đang giả vờ như không biết gì.

“Hai cậu cũng phải tham gia đấy.”

“Ể—!? Như vậy là không được mà Kyo-cchi!”

“Tớ muốn đi chơi hơn là học.”

Đúng như dự đoán, Yuuri và Kayo lập tức phản đối.

“Nhưng mà hai cậu, bài thi lần trước cũng suýt soát mới qua mà. Nếu không bắt đầu từ bây giờ thì không kịp đâu.”

Đằng nào thì nếu dính điểm liệt rồi phải học bổ túc, lúc đó hai người họ lại chẳng la oai oái lên ấy chứ.

“Chê—. Nghiêm túc quá đấy.”

“Vậy đổi lại, cậu phải khao đồ ăn vặt với nước uống đấy.”

“Ừm, chừng đó thì được.”

Tiếp theo, tôi quay sang Keiko.

“Kei… Itou-san thì sao?”

Tôi suýt nữa thì gọi tên thật của cô trước mặt Munakata-kun, vội vàng sửa lại.

Dù gì thì, tỏ ra thân thiết với Keiko trước mặt Munakata-kun thì đúng là vô ý tứ quá.

Chắc Keiko cũng hiểu cho tôi thôi.

“……Xin lỗi. Tớ... ở cùng Munakata-kun thì hơi...”

Keiko từ chối thẳng thừng, rõ ràng là nhắm vào Munakata-kun.

“………”

Nghe vậy, Munakata-kun cúi đầu xuống, trông có vẻ hơi bị tổn thương.

Thật lòng xin lỗi cậu. Rõ ràng là tôi đã dặn cô đừng quá khắt khe rồi mà.

“Tớ hiểu rồi. Vậy là không có Keiko ha.”

“Ể—!? Keiko-cchi mỗi Keiko-cchi được rút lui thôi á?”

“Ăn gian.”

Yuuri và Kayo lại tỏ vẻ bất mãn.

“Không, Keiko thì tự học một mình cũng được. Độ tin cậy khác hẳn hai cậu đấy.”

Tôi nói vậy để dập tắt sự bất mãn của họ.

“Guh.”

“Fufu.”

Yuuri và Kayo rên rỉ một cách bực bội, trong khi Keiko thì cười đầy tự hào vì được tôi tin tưởng.

Keiko cũng đã dạn dĩ hơn nhiều so với hồi đầu rồi nhỉ.

Dù sao thì, kế hoạch học nhóm cứ thế được ấn định bắt đầu từ sau giờ học hôm nay.

Chỉ là, một khi tôi và Munakata-kun tham gia, thì đám con gái hay lui tới chỗ tụ tập này chẳng thể nào chịu ngồi yên được.

“Kazuha-kun và Munakata-kun tổ chức học nhóm à? Cho tôi tham gia với!”

“Tôi nữa!”

Rất nhiều bạn nữ khác cũng lên tiếng đòi tham gia.

“À, ai muốn tham gia thêm thì cứ thoải mái nhé.”

Vì còn phải giữ hình tượng ở trường, nên tôi chấp nhận tất cả theo phương châm "ai đến cũng không từ chối", nhưng mà... tập trung đông thế này... liệu có học hành gì được không đây?

Đáng buồn là, nỗi lo đó đã trở thành sự thật.

“Gì vậy trời, mắc cười quá!”

“Thấy chưa? Rồi á nha...”

Trong buổi học nhóm sau giờ học, đám con gái hoàn toàn lơ là việc học, thay vào đó lại tốn thời gian để tán gẫu.

Mà, cũng may là chỉ khoảng một nửa nhóm tham gia tán gẫu, nửa còn lại là những thành viên nghiêm túc vẫn đang âm thầm tập trung học.

Yuuri và Kayo thì dĩ nhiên là thuộc phe tán gẫu rồi. Lát nữa tôi phải kèm riêng hai người đó mới được.

À, còn Ichigo, Aria-san và Yuka thì đã về nhà trước rồi. Mấy cô ấy chắc sẽ tự học ở nhà.

“Kazuha-kun, chỉ tôi chỗ này được không?”

“À, cái này thì...”

“Kazuha-kun nghĩ sao?”

“À ờ, tôi thì...”

Về phần tôi, tôi cũng bận rộn với việc trả lời các câu hỏi bài tập, rồi lại bị đám con gái đang tán gẫu kéo vào câu chuyện và phải đối đáp lại.

Hình tượng của tôi ở trường đã bị đóng đinh là "chàng trai mặt đẹp ngọt ngào với các bạn nữ" mất rồi, nên giờ mà nói mấy câu cứng nhắc như "học đi đừng nói chuyện nữa" thì không thể nào.

“Nè, Munakata-kun. Tôi không hiểu chỗ này.”

“Etou... xin lỗi. Tôi cũng không chắc nữa.”

Tôi liếc nhìn thì thấy Munakata-kun cũng đang bị các bạn nữ vây quanh, xem ra việc học của cậu cũng chẳng tiến triển gì.

Tại Munakata-kun cũng đang diễn một vai tương tự như tôi mà...

“Mấy người kia! Đang làm gì ở đây vậy hả!”

Cứ thế, trong lúc chúng tôi đang "học" một cách gần như vô ích, cánh cửa lớp đột nhiên bật mở và một tiếng quát vang lên.

Tôi quay về phía có tiếng nói, là một người quen.

Một senpai với mái tóc dài buộc kiểu đuôi ngựa, trên cánh tay đeo băng của Ủy ban Kỷ luật.

Đó là Kunimitsu Ran-senpai, học sinh năm ba, Trưởng ban Ủy ban Kỷ luật.

Từ trước đến giờ tôi chưa từng nhắc đến cô ấy, nhưng vì mấy vụ ồn ào xoay quanh tôi hay xảy ra, nên chúng tôi khá thường xuyên chạm mặt nhau.

Hơn nữa, tôi là thành viên Hội học sinh, còn Kunimitsu-senpai là thành viên Ban Kỷ luật, nên cũng có nhiều lúc gặp nhau vì công việc.

“Vâng chúng tôi đang học nhóm. Có vẻ như tụi tôi đã làm ồn quá. Thật xin lỗi.”

Tôi lập tức đứng dậy, thay mặt cả lớp xin lỗi Kunimitsu-senpai.

“Học nhóm? Tôi thì thấy mấy người chỉ đang tụ tập chơi bời thì đúng hơn.”

Hự, bị nói thế thì đúng là đuối lý thật.

Tuy nhiên, Kunimitsu-senpai đã chấp nhận lời giải thích của bọn tôi.

“Thôi được rồi. Tôi tạm tin là mọi người tụ tập để học nhóm, nhưng cái không khí này thì không chấp nhận được đâu nhé.”

“Tôi xin lỗi...”

Tôi đã quen với việc xin lỗi cô đến phát chán rồi.

Hầu hết là mấy lúc đám con gái vây quanh tôi làm ầm lên, hoặc lúc tôi bị mấy thằng con trai ghen tị gây sự, rồi bị Kunimitsu-senpai bắt gặp và khiển trách.

“Làm thế này đi. Tôi sẽ giám sát buổi học nhóm của mọi người. Để đảm bảo không ai chệch hướng khỏi việc học quá nhiều.”

“Etou, việc đó...”

Nếu Kunimitsu-senpai mà tham gia thì không khí của đám con gái sẽ trở nên nặng nề lắm đây...

“Vậy thì, tôi nhờ chị được không? Thật ra, tiến độ học ở trường cũ của tôi khác với ở đây nên có nhiều chỗ tôi không hiểu...”

Ngay lúc đó, Munakata-kun xen vào.

Munakata-kun, tình hình học tập của cậu cấp bách đến vậy cơ à?

“Ừm. Cứ giao cho tôi.”

Câu chuyện cứ thế tiến triển mà không cần hỏi ý kiến của tôi, và cuối cùng là Kunimitsu-senpai đã tham gia cùng.

“Etou... Tôi… chắc tôi phải về đây.”

“Tôi cũng vậy. Tôi có giờ giới nghiêm.”

Khi không khí buổi học nhóm đột ngột trở nên nghiêm túc, đám con gái thuộc phe tán gẫu bắt đầu lảng đi, trông có vẻ khó xử.

“Khoan đã. Mọi người nãy giờ chỉ lo tán gẫu chứ có học hành gì đâu đúng không? Cứ vậy rồi thi cử ổn không đấy?”

Nhưng Kunimitsu-senpai đã chặn họ lại và khiển trách.

“Thôi mà chị. Dù gì cũng mới là ngày đầu tiên, chị bỏ qua cho các bạn ấy đi.”

Tôi đứng trước mặt Kunimitsu-senpai, cố gắng xoa dịu tình hình.

“...Thôi cũng được. Mấy người không có hứng học mà ở lại cũng chỉ vướng chân.”

Thế là đám con gái không chịu học bỏ về, chỉ còn lại những bạn nữ nghiêm túc ở lại và buổi học nhóm tiếp tục.

“Vậy, tui cũng về đây.”

“Tớ cũng về.”

“Hai cậu ở lại.”

Yuuri và Kayo cũng định nhân cơ hội này chuồn về, nhưng tôi đã giữ họ lại.

“Hai cậu không muốn dính điểm liệt rồi đi học bổ túc, đúng chứ?”

“Gư...”

Chỉ cần một câu cảnh cáo, Yuuri liền tỏ vẻ bực bội, còn Kayo thì im lặng ngồi lại xuống ghế.

“Cậu có vẻ thiên vị nhỉ.”

Kunimitsu-senpai đứng bên cạnh xem nãy giờ, buông lời nhận xét.

“…Vâng thì, dù sao cũng là bạn bè chơi với nhau từ lúc mới nhập học mà chị.”

“Bạn bè à. Có tin đồn là cậu với mấy đứa đó có đi khách sạn "làm chuyện đó" với nhau rồi, vụ đó thì sao đây?”

“Hahaha. Dù sự thật có thế nào đi nữa, thì tôi cũng đâu thể nói "Vâng" với Kunimitsu-senpai của Ban Kỷ luật được đúng không?”

Dạo này, dù học sinh cao trung lén lút làm tình cũng là chuyện thường, nhưng nếu quan hệ nam nữ không trong sáng bị phát hiện, thì vẫn sẽ bị xử lý kỷ luật như thường.

“Cũng đúng.”

Kunimitsu-senpai gật đầu như đã bị thuyết phục, câu chuyện kết thúc và chúng tôi quay lại việc học.

Thành quả của ngày học nhóm đầu tiên chỉ dừng lại ở việc xác nhận phạm vi bài thi và kiểm tra tiến độ học tập của nhau, nhưng vì là ngày đầu tiên nên chắc cũng chỉ đến thế thôi.

...Có điều, việc học của Munakata-kun có vẻ chậm hơn tôi tưởng, điều đó khiến tôi có chút lo lắng.